Thời gian kế tiếp, Minh Hiên phát hiện một vấn đề có thể lớn có thể nhỏ.
Hắn nhận định đạo lữ tựa hồ càng quan tâm đồ đệ nàng mới thu, hơn nữa, tiểu sư muội líu ríu thích nói chuyện của Vân Phù Môn tựa hồ đối với hắn có tình cảm đặc biệt…
Vân Ca hai người đang nói đùa nhìn cách đó không xa, trong lòng thở dài nhẹ nhõm, thành thật mà nói, nàng thật không biết nên làm thế nào với cái gọi là nam nhân của nữ chủ này, cũng may nữ chủ cũng coi như biết dùng sức, cũng không xảy ra sự cố, hiện tại chỉ có thể khẩn cầu hai người này thiên lôi câu địa hỏa, sớm ngày thông đồng thành công, sau đó Quy Nhất Tông chủ động yêu cầu thay đổi người, sau đó nam chủ nữ chủ trải qua cuộc sống hạnh phúc, sau đó nàng dẫn theo tiểu đồ nhi công thành lui thân, sau đó… Ngẫm lại thực sự là còn có chút kích động !
Huyễn Mạt cúi đầu, không nhìn đến nụ cười chợt hiện trên mặt Vân Ca, cho dù không nhìn tới trong lòng vẫn từng đợt đau xót.
Vì ngươi, ta có thể một mình đi trong địa ngục, nhưng ngươi làm sao có thể trong lúc ta thân tại địa ngục lại nhìn người khác mà cười? Làm sao có thể?
Ấn ký in vào trong đầu Lâm Duyên từng đợt nóng lên, đau đến Lâm Duyên run rẩy, Minh Hiên cảm thấy có chút kỳ quái: “Làm sao vậy?”
Lâm Duyên hung hăng trừng mắt nhìn nam nhân trước mặt! Holy shit! Ngươi còn không biết xấu hổ mà hỏi? Nữ chủ nhà ngươi hàn hạ ta! Hành hạ a!
Đây là phát điên cái gì a?! Lâm Duyên chịu đựng đau đớn, vừa nhẫn nhịn không nên chửi ầm lên.
Vân Ca cũng thấy được dáng vẻ Lâm Duyên đau đến xuất mồ hôi trán, bởi vì chuyện trước kia của Lâm Duyên, trong lòng Vân Ca vẫn cảnh giác, đặc biệt là ánh mắt Lâm Duyên rõ ràng không có một chút hư nhược, Vân Ca càng thêm cảnh giác, nữ chủ này vừa nhìn liền biết không phải là người tốt lành gì, cũng đúng, có thể phá hủy dung mạo một nữ nhân rồi ném vào kỹ viện cũng không thể nào là người tốt lành gì, không phải sao? Chỉ là lúc này đây làm bộ làm tịch như vậy là mưu đồ gì?
Minh Hiên không biết, nhưng Vân Ca biết a! Lâm Duyên là thiên linh căn thiên phú cực tốt, hiện tại lại là trúc cơ, lại là nữ chủ, làm sao có thể có thứ gì có thể gây tổn thương cho nàng?
Vân Ca nhìn thoáng qua Lâm Duyên, toàn bộ ánh mắt đều đặt trên người Minh Hiên, thoáng chốc đã nghĩ thông suốt, thì ra là như vậy a!
“Tiểu sư muội khó chịu?” Vân Ca trên mặt có vài phần quan tâm: “Có thể làm phiền Minh Hiên sư huynh tiễn tiểu sư muội trở về một chuyến hay không, ta muốn dẫn Mạt Mạt làm quen Vân Phù Môn.”
Minh Hiên có chút kỳ quái liếc mắt nhìn Vân Ca, sau đó lại nhìn một chút Lâm Duyên đau đến dùng mắt to trong veo như nước nhìn hắn, cuối cùng vẫn gật đầu một cái, ngự kiếm dẫn theo Lâm Duyên rời khỏi.
……
Sau khi Lâm Duyên cùng Minh Hiên đi rồi, Vân Ca nhìn bóng lưng của hai người, rốt cuộc yên lòng, dắt tay Huyễn Mạt: “Được rồi, cuối cùng đem hai mối họa lớn tiễn đi rồi.”
Huyễn Mạt nghe được câu này, ánh mắt lấp lánh, cuối cùng vẫn là không nói gì, chỉ ngoan ngoãn đi theo sau lưng Vân Ca, nhìn hai người mười ngón tương khấu.
Nếu như nói, Lâm Duyên là một tác giả, bị nữ chủ ép lập khế ước chủ phó đối với nàng mà nói là thiên lôi cuồn cuộn, như vậy lúc thấy Huyễn Mạt cúi đầu lưu luyến dây dưa trên môi Vân Ca, hết sức triền miên ôn nhu….. Vậy tuyệt đối là cửu thiên huyền lôi, đánh đến nàng tro cốt cũng không còn!
Băng Thú! Lão nương hận ngươi a!
Lâm Duyên ở trong lòng hung hăng nguyền rủa Băng Thú gọi nàng đến huấn luyện, tại sao phải chọn chỗ này a!
Rất rõ ràng, Vân Ca đang ở chỗ này tĩnh toạ tu luyện, tiến nhập trạng thái quên mình, mà Huyễn Mạt…
Lâm Duyên biểu thị, lượng tin tức thật lớn, nàng đã không thể chấp nhận được!
# tác giả thật sự là thẳng! Tác giả viết H văn không thể nào là cong! Cho nên nữ chủ nàng cong cùng tác giả tuyệt đối không có nửa cọng lông liên quan a! #
# hình như đột nhiên hiểu vì sao nữ chủ lại dùng loại ánh mắt muốn đem người nuốt sống nhìn Minh Hiên rồi, ha ha… #
# kịch tình bây giờ từ “Nữ chủ cùng sư tôn tranh giành nam nhân” biến thành ” nữ chủ cùng nguyên phối của mình tranh giành nữ nhân”, ai nha má ơi! Cái lông gì, sao lại nghe kích thích như vậy a! #
Chờ một chút, hình như có cái gì không đúng lăn vào trong này…
Lâm Duyên còn không phát ngốc xong, liền thấy ánh mắt của nữ chủ nhà nàng nhìn đến bên này, ha ha…
Tâm hảo đau nhức!
Ngày nào đó, Lâm Duyên đã không muốn nói ra, thân xác cùng thế giới quan đều bị hung hăng chà đạp một lần, nàng suốt đời khó quên….
Kể từ khi biết đại bí mật phá vỡ thế giới quan này, Lâm Duyên cảm giác nàng đã không có cách nào nhìn thẳng những cử chỉ được xem là sư đồ tình thâm giữa Vân Ca cùng Huyễn Mạt như trước đây!
Ví dụ như, hai người giống như chốn không người mười ngón tương khấu, ví dụ như, Huyễn Mạt thường vùi đầu vào ngực Vân Ca… Ha ha. Quả thực không cách nào nhìn thẳng rồi a, có JQ?!
Lâm Duyên đồng thời cũng phát hiện, đây hết thảy cũng đều là Huyễn Mạt nhất sương tình nguyện, Vân Ca chỉ coi người này là tên tiểu nha đầu trước kia…..
Lâm Duyên cảm giác nàng cần phải, có nghĩa vụ cứu vớt nữ thần của nàng, nhìn trình độ hung tàn của Huyễn Mạt, nữ thần sau này chẳng phải là ngay cả tro cốt cũng không còn?
Vì vậy mỗi lần chỉ cần thấy Huyễn Mạt đi ra ngoài tìm Băng Thú, Lâm Duyên liền vội vàng tìm đến Vân Ca, cũng may trong khoảng thời gian này số lần Huyễn Mạt đi tìm Băng Thú càng ngày càng nhiều, nhưng… Lâm Duyên cảm thấy kỳ quái, không biết có phải ảo giác của nàng hay không , đại sư tỷ vốn dĩ sắc mặt đối với nàng tốt hơn so với những người khác không ít, hình như càng ngày càng không nhịn được…
“Đại sư tỷ, tiểu sư điệt ra ngoài?” Lâm Duyên tiến đến bên cạnh Vân Ca, Vân Ca đang làm cơm trưa cho Huyễn Mạt.
Trong lòng Vân Ca có chút khó chịu nữ chủ này, ngươi không đi thông đồng vai nam chính, chạy đến bên cạnh ta mỗi ngày quanh co lòng vòng nói xấu tiểu đồ nhi của ta để làm gì?
Lâm Duyên cũng khôngcó bản lĩnh nhìn thấu tâm tư của đại sư tỷ, như trước dán đến tiếp tục nói: “Đại sư tỷ, Mạt Mạt lớn lên thật xinh đẹp, rất nhiều tu sĩ thích nàng!”
Động tác xào rau của Vân Ca dừng một chút, trợn mắt nói mò, hiện tại Huyễn Mạt mang mặt nạ, gương mặt đó nhiều lắm là thanh tú, không liên quan gì đến xinh đẹp, hơn nữa sau khi Mạt Mạt đến Vân Phù Môn tổng cộng mới gặp qua vài tu sĩ, ngươi lại nói có rất nhiều tu sĩ thích nàng?
Chờ! Chờ một chút! Vân Ca đột nhiên nghĩ đến cái gì?! Xinh đẹp? Thích? Em gái ngươi a! Không phải là Lâm Duyên đã thấy được tướng mạo chân thật của Mạt Mạt đi?
“….” Vân Ca đè ép lửa giận trong lòng, mỗi ngày dẫn theo đồ đệ vùi ở động phủ, đã là rất cho dog nam nữ chủ các ngươi mặt mũi rồi? Ngươi lại còn có thể tới tìm phiền toái!
Vân Ca nhớ đến lần trước hai người cùng đi gặp Minh Hiên, sau đó Lâm Duyên bắt đầu nhiều lần đến tìm nàng, trong lòng Vân Ca có một loại dự cảm bất tường: “Rất nhiều tu sĩ?” Sẽ không bao gồm Minh Hiên đi?
“….” Ngươi bắt trọng điểm thật là…. Lâm Duyên không nói nên lời, có thể khoái trá mà nói chuyện với nhau không?
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)