Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 13

1367 0 8 0

Chương 13

Khuyết Dĩ Ngưng đi theo đám người ra ngoài. Vì tránh đối mặt với Khuyết Lâm Dương, bị anh ta mang về nhà trước. Nàng tìm thấy Biện Bác Diễn bên trong đám người, lên xe anh ta.

Biện Bác Diễn: “Tiểu thư Khuyết thật đúng là lợi dụng hoàn toàn công cụ người.”

Biện Bác Diễn còn tưởng rằng Khuyết Dĩ Ngưng sẽ không quay lại đây. Ai biết rằng nàng đi nhờ xe anh ta đến, còn muốn đi nhờ xe anh ta về.

Khuyết Dĩ Ngưng cười khanh khách: “Đến nơi đến chốn mà.”

Biện Bác Diễn: “Xem ra cô đã làm được chuyện cô muốn. Tâm trạng cô rất tốt.”

Khuyết Dĩ Ngưng: “Đúng vậy. Không uổng công anh dẫn tôi đến đây.”

Trong cuộc trò chuyện, một chút chuyện Khuyết Dĩ Ngưng cũng không lộ ra. Biện Bác Diễn từ biểu cảm của nàng không nhìn ra được cái gì, chỉ có thể mỉm cười làm cái kết.

Khuyết Dĩ Ngưng không để Biện Bác Diễn đưa nàng về nhà, khi đi được nửa đường nàng đã xuống xe.

Bây giờ chưa đến hai giờ chiều, tất nhiên Biện Bác Diễn không lo về vấn đề an toàn của Khuyết Dĩ Ngưng.

Khuyết Dĩ Ngưng nhìn chiếc xe kia đi xa, cầm di động gọi điện cho Kiều Vũ Sơ.

Giọng nói Kiều Vũ Sơ lộ ra sự buồn ngủ chưa tỉnh táo, ngáp một cái chào hỏi: “Làm sao vậy?”

Khuyết Dĩ Ngưng: “Muốn đi đổi kiểu tóc. Cậu có thể đề cử cửa hàng nào tốt không?”

Kiều Vũ Sơ có tinh thần: “Có. Lần trước mình cùng đi với người bạn đến cửa hàng kia. Thầy Tony cắt cực kỳ đẹp, trông cũng đẹp trai. Mình còn muốn thông đồng cơ, kết quả là người đồng tính, làm mù con mắt của mình rồi.”

Khuyết Dĩ Ngưng cũng không để tâm đến giới tính của của đối phương, nói Kiều Vũ Sơ đưa địa chỉ.

Kiều Vũ Sơ: “Mình đi hỏi chút. Cậu chờ mình, mình đi với cậu. Vừa lúc mình muốn tẩy phần đuôi tóc.”

Khuyết Dĩ Ngưng cuốn đuôi tóc mình, nói: “Đừng trang điểm đậm, mình vẫn đang chờ ở bên ngoài.”

Bên kia Kiều Vũ Sơ truyền đến tiếng nước khiến giọng nói của cô ấy hơi mơ hồ: “Mình biết rồi. Mình rửa mặt trước, tận lực nhanh chóng đi tìm cậu.”

Khuyết Dĩ Ngưng không đứng ở trong gió lạnh. Nàng tìm một tiệm cà phê vào ngồi, nhìn mình trong gương, nghĩ ngợi lát nữa nên cắt kiểu tóc gì.

Nàng nhìn mình một lúc, vào ứng dụng mạng xã hội trên di động, gửi tin nhắn cho tiểu thư Cố có hình nền mèo.

[Khuyết Dĩ Ngưng]: Tiểu thư Cố, tôi muốn đổi kiểu tóc mới. Chị cảm thấy tôi cắt tóc ngắn có đẹp không?

Khuyết Dĩ Ngưng cũng không phải thật sự tính làm đối phương đưa ra ý kiến về kiểu tóc cho nàng. Chỉ là nàng thừa dịp này thay đổi thời cơ, thám thính ý nghĩ của đối phương, làm đối phương có liên quan đến cuộc sống của nàng.

Cố Sơn Tuyết không có lập tức trả lời nàng. Khuyết Dĩ Ngưng cũng không vội, ấn mở danh sách bạn bè của Cố Sơn Tuyết.

Danh sách bạn bè trống không. Hình nền là một con mèo, động thái cũng không.

Khuyết Dĩ Ngưng không biết Cố Sơn Tuyết có xem nàng là bạn bè không nữa. Nhưng dù nàng ấn vào, cũng không nhìn thấy bất cứ thứ gì.

Chỗ nguyên chủ có không ít động thái. Khuyết Dĩ Ngưng không có xóa đi, chỉ là thiết lập có thể thấy được trong ba ngày, phong ấn động thái của nguyên chủ ở đó. Nội dung vòng bạn bè nguyên chủ Khuyết Dĩ Ngưng đã xem qua, không có manh mối gì. Phần lớn là việc vặt hàng ngày, còn có một ít nội dung liên quan đến Phó Văn Tĩnh.

Thẳng đến mấy chục phút sau, Khuyết Dĩ Ngưng cầm di động vừa mới vang lên âm thanh nhắc nhở tin nhắn.

[Cố Sơn Tuyết]: Sẽ đẹp.

Trả lời rất ngắn gọn, không có vấn đề gì dư thừa.

[Khuyết Dĩ Ngưng]: Nhưng mà tôi vẫn chưa có thử cắt tóc ngắn, hơi lo lắng kết quả. Không biết bản thân thích hợp tóc ngắn hay tóc dài hơn.

[Khuyết Dĩ Ngưng]: Tôi vẫn còn do dự, tiểu thư Cố cảm thấy tôi nên tiếp tục để tóc dài hay là cắt tóc ngắn?

Thật ra Khuyết Dĩ Ngưng không tính cắt tóc ngắn. Dù sao nàng cảm thấy tóc dài là một vũ khí rất tốt.

Tóc dài có thể phất gò má người khác, có thể chạm vào chân, có thể hoàn thành rất nhiều lần trêu chọc lơ đãng. Nhưng là tóc ngắn phải làm điều này sẽ tương đối khó khăn.

Cố Sơn Tuyết ngẫm nghĩ về tin nhắn ở trên màn hình kia một lúc. Cô vốn định nói theo sở thích của Khuyết Dĩ Ngưng là được. Nhưng trong đầu không nhịn được hiện ra hình ảnh Khuyết Dĩ Ngưng cắt tóc ngắn, rồi cô so sánh với dáng vẻ để tóc dài bây giờ của nàng.

Không thể không nói, dáng vẻ để tóc dài của Khuyết Dĩ Ngưng thật sự rất có hương vị phụ nữ, xứng với gương mặt quyến rũ. Cho dù đều là phụ nữ, Cố Sơn Tuyết không thể không thừa nhận mị lực của Khuyết Dĩ Ngưng.

Rõ ràng tuổi chưa lớn, nhưng có một cảm giác phong tình lắng đọng, không tùy tiện nhưng rất mê hoặc người khác.

Cuối cùng, Cố Sơn Tuyết vẫn đưa ra đáp án từ tim.

[Cố Sơn Tuyết]: Theo cá nhân tôi, tôi cảm thấy tóc dài sẽ đẹp hơn.

[Khuyết Dĩ Ngưng]: Tôi cũng cảm thấy vậy. Vậy chờ lát nữa tôi có ý tưởng sẽ làm thử. Quấy rầy tiểu thư Cố rồi, cảm ơn đề nghị của chị.

Khuyết Dĩ Ngưng còn gửi qua một biểu cảm con mèo đáng yêu, ngón tay nghịch cuốn đuôi tóc của mình.

Cố Sơn Tuyết không đáp lại, khung chat yên lặng xuống.

Khuyết Dĩ Ngưng tiếp tục lấy gương nhìn tóc của mình, lên kế hoạch ngày nào đó về sau sẽ cắt ngắn.

Tuy rằng nàng vốn dĩ không chuẩn bị cắt ngắn, nhưng nàng cho Cố Sơn Tuyết ám chỉ như vậy, chắc chắn Cố Sơn Tuyết sẽ cảm thấy nàng bởi vì ý tưởng của cô cho nên mới tiếp tục để tóc dài. Chờ đến khi nào nàng lợi dụng yêu cầu này xong, sẽ có thể cắt tóc ngắn.

Khuyết Dĩ Ngưng nhìn mình đang mỉm cười trong gương, dùng ngón tay chọc chọc.

Nàng lẩm bẩm: “Mày cũng hư thật.”

Khuyết Dĩ Ngưng “lạch cạch” một tiếng, khép gương lại, uống một ngụm cà phê.

Quả nhiên Kiều Vũ Sơ không làm Khuyết Dĩ Ngưng chờ lâu lắm. Sau khi nói chuyện điện thoại được bốn mươi phút, cô ấy xuất hiện ở chỗ Khuyết Dĩ Ngưng đã định vị.

Kiều Vũ Sơ không có trang điểm đậm, ngũ quan cuối cùng lộ rõ trước mặt Khuyết Dĩ Ngưng.

Khuyết Dĩ Ngưng: “Tối hôm qua chơi đến mấy giờ mà mắt sưng húp lên rồi?”

Kiều Vũ Sơ: “Uống hơi nhiều, nên mình không nhớ rõ mấy giờ. Sốt ruột ra ngoài, không có chuốt lông mi. Cậu nghĩ mình nên đi làm mi không? Mình sẽ đến bệnh viện cắt mắt hai mí, cảm giác kỹ thuật khá ổn.”

Khuyết Dĩ Ngưng: “Muốn đi thì đi.”

Kiều Vũ Sơ: “Vậy làm tóc xong rồi đi. Thật ra mình muốn chỉnh cái mũi nữa, giống như cậu là tốt rồi. Nhưng ngẫm lại nên thôi.”

Kiều Vũ Sơ cầm di động làm gương, ngó trái ngó phải mặt mình, lẩm bẩm: “Lỡ đâu ngày nào đã cùng con điếm xé mặt, đánh vẹo mũi sẽ thành chuyện lớn. Nên mặt thật mặt tốt hơn, lúc nào cũng không mang theo sự sợ hãi.”

Lời nói của cô ấy chọc Khuyết Dĩ Ngưng vui vẻ, càng nghĩ càng buồn cười.

Kiều Vũ Sơ: “Mình nói thật, không phải nói giỡn. Lần trước là người kia, mình không nhớ rõ là ai, tiểu tam bị vị hôn thê thấy. Vị hôn thê kia cũng thật sự tàn nhẫn. Chúng mình ngồi một nhóm ở đó, cô ấy tát một cái đã đánh ngã tiểu tam bò trên mặt đất. Khuôn mặt giả tạo của tiểu tam cũng bị cô ấy đánh cho biến dạng.”

Khuyết Dĩ Ngưng: “Chậc, mạnh mẽ.”

Kiều Vũ Sơ chặn xe, báo địa chỉ, tiếp tục nói chuyện với Khuyết Dĩ Ngưng: “Vị hôn thê kia tuyệt đối là người biết võ, sức lực thật sự rất lớn. Đừng nói, mặt giả kia bị đánh biến dạng trông rất dọa người.”

Kiều Vũ Sơ: “Haizzz, không nói cái này. Tối hôm qua mình chơi đến mệt chết. Gần đây chị gái làm việc và nghỉ ngơi thật đúng là rất khỏe mạnh. Mặc bộ đồ này, là mới từ đâu trở về đấy?”

Khuyết Dĩ Ngưng: “Thấy người trong lòng của mình.”

Kiều Vũ Sơ: “Phó… Cố Sơn Tuyết à?”

Não Kiều Vũ Sơ suýt chút nữa không chuyển qua cong, vô thức nói ra tên kia. Sau khi nói được một từ thấy có gì không đúng, vội vàng sửa miệng.

Khuyết Dĩ Ngưng: “Đúng thế.”

Kiều Vũ Sơ: “Cậu được lắm, hành động rất nhanh, có sự tiến triển gì không?”

“Một chút.” Khuyết Dĩ Ngưng cười đáp. Sau đó giống như nghĩ đến điều gì, đặt câu hỏi cho Kiều Vũ Sơ: “Hơn nữa ở đó mình còn thấy anh trai mình. Cậu cảm thấy anh trai mình là người như thế nào?”

Khuyết Dĩ Ngưng không phải không có lý do mà đặt câu hỏi như thế. Chỉ là trong đầu nàng bỗng dưng xuất hiện một ít đoạn ngắn.

Khi nguyên chủ quen biết Kiều Vũ Sơ, là nguyên chủ chủ động tiếp xúc.

Hai người học chung một trường học cấp ba, nhưng từng người chơi riêng, cũng không hề qua lại. Chẳng qua sau một lần nguyên chủ thấy Kiều Vũ Sơ và Khuyết Lâm Dương đi cùng một chỗ, mới đến gần Kiều Vũ Sơ.

Ở trong lòng nguyên chủ, Khuyết Lâm Dương là người anh trai đáng tin cậy làm nàng ỷ lại. Anh trai đi gần với cô gái khác, đương nhiên nguyên chủ tò mò. Sau khi làm bạn với Kiều Vũ Sơ nàng có hỏi qua chuyện này, Kiều Vũ Sơ nói bọn họ cũng không có chuyện gì. Mà không lâu sau đó Khuyết Lâm Dương cũng kết hôn, nguyên chủ cũng để quên chuyện này ra sau đầu.

Thẳng đến vừa rồi, Khuyết Dĩ Ngưng nhìn Kiều Vũ Sơ, nghĩ đến chính mình gặp trúng Khuyết Lâm Dương. Phần ký ức nhỏ nhoi này mới ngoi ra từ ở chỗ sâu trong não.

Kiều Vũ Sơ nghe được nàng hỏi, hơi sửng sốt một chút mới trả lời: “Anh trai cậu, khá tốt.”

Khuyết Dĩ Ngưng phát hiện giọng điệu cô ấy hơi chần chờ, lập tức dò hỏi: “Có phải cậu lừa mình cái gì không?”

Kiều Vũ Sơ pha trò: “Làm sao mình có thể lừa cậu cái gì chứ.”

Khuyết Dĩ Ngưng nhìn vào đôi mắt cô ấy. Kiều Vũ Sơ bị nàng nhìn hơi rụt rụt cổ, dường như không chịu nổi đành mở miệng: “Nói nói nói. Mình nói hết. Thật ra cũng không có gì… Chỉ là…”

Cô ấy để sát vào bên tai Khuyết Dĩ Ngưng, nhỏ giọng nói: “Chỉ là khi cấp ba, thật ra mình và anh trai cậu yêu đương. Lần đầu tiên của mình cũng trao cho anh trai.”

Trong khoảng thời gian ngắn Khuyết Dĩ Ngưng không biết nói gì, vẻ mặt khó có thể tin được.

Kiều Vũ Sơ: “Cậu đừng có cái biểu cảm này được không. Lúc đó anh ấy là một đại thúc rất có mị lực! Khi đó vừa lúc mình thích kiểu đó. Thời điểm cậu hỏi mình thì chúng mình chia tay rồi. Không phải sau đó anh ấy kết hôn sao, cho nên mình không nói, mất công cậu hỏi.”

Kiều Vũ Sơ mặt hâm mộ: “Nhưng anh trai cậu đối với cậu thật sự không tệ. Khi chúng ta chưa quen biết nhau, mình và anh ấy cũng quen biết. Anh ấy còn hỏi chuyện học của cậu ở trường. Sau đó khi chúng ta làm bạn, anh ấy cũng thường xuyên hỏi mình về chuyện của cậu. Ngay cả khi chúng ta tách ra, anh ấy cũng thường xuyên hỏi vài câu. Có một số món quà mình đưa cho cậu là anh ấy mua. Có một người anh trai như vậy thật tốt, tại sao mình không có chứ.”

Kiều Vũ Sơ: “Tới rồi, không nói nữa. Đi thôi, chúng ta đi làm tóc!”

Kiều Vũ Sơ kéo Khuyết Dĩ Ngưng xuống xe, không có nhìn thấy sắc mặt hơi sầm xuống của Khuyết Dĩ Ngưng.

Khuyết Dĩ Ngưng suy ngẫm liên hồi, ở trong lòng đặt tên Khuyết Lâm Dương này vào danh sách cần cảnh giác.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: