Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 13: Chạm Mặt

940 0 10 0

Chuyện Tống Di kết hôn vẫn chưa lên men được mấy ngày, cả bộ phần lại bùng nổ một lần nữa, Hà Tiểu Anh miễn cưỡng bò dậy từ dưới ghế, run lẩy bẩy nói với Tống Di: "Hôm qua cô ấy nhắc đến chị rồi đúng không?"

Thế tức là người hôm qua nhận điện thoại, chính là bản thân Giang Liễu Y?

Đệch!

Hôm qua cô nàng còn nói xấu Dư Thải rất nhiều, thêm mắm thêm muối, liệu Giang Liễu Y có cảm thấy cô nàng lắm lời không?

Hà Tiểu Anh chán đời hết sức, tiếc nuối vì vừa rồi sao không ngã xỉu luôn đi, nếu không chút nữa đổi chủ bút thì tốt, cô nàng nghĩ thầm, Tống Di nói: "Có nhắc đến chị."

Thôi vậy, cứ ngã thêm phát nữa đi, chưa biết chừng có thể xỉu.

Cô nàng suy nghĩ tiêu cực, Tống Di bình tĩnh mở miệng: "Chị ấy nói chị làm việc rất đáng tin cậy, thế nên mới tiếp nhận cuộc phỏng vấn này."

Hà Tiểu Anh kinh ngạc hai giây, phục hồi đầy cây máu: "Thật hả?"

Tống Di nghiêng đầu nhìn cô nàng, giọng điệu nhàn nhạt: "Thật."

Hà Tiểu Anh mở mày mở mặt ngay tức khắc, ai cũng biết Tống Di không bao giờ nói dối, vậy chắc chắn là thật rồi, những đồng nghiệp khác nghe họ trò chuyện thì tò mò muốn chết, vội vàng hỏi chuyện là thế nào, cái đuôi của Hà Tiểu Anh vểnh lên tận trời: "Bí mật."

Ngô Oánh phía đối diện ném một kẹp văn kiện qua, Hà Tiểu Anh vững vàng bắt được, cô nàng cũng không úp úp mở mở nữa, chủ động nói: "Thì là cuối tuần tôi gọi điện thoại cho Tống Di, là Giang Liễu Y nghe máy đó."

"Cô còn nói chuyện điện thoại với Giang Liễu Y rồi?"

"Có phải giọng cô ấy dễ nghe lắm không?"

"..."

Hà Tiểu Anh gật đầu: "Thật sự rất dễ nghe, mấy người chưa nghe thấy thôi, không hổ danh là người làm nghệ thuật, chất giọng ấy có thể đi hát được luôn!"

Tống Di nghe họ nhiều chuyện thì không lên tiếng, Hà Tiểu Anh nói đến đây quay người lại nhìn Tống Di: "Lại nói, Tống Di bình thường em thích nướng giường không?"

Bị điểm mặt chỉ tên, Tống Di ngẩng đầu, nói: "Chỉ thỉnh thoảng thôi."

Hà Tiểu Anh hóng hớt: "Có phải vì Giang Liễu Y về nhà nên mệt quá không?"

Tống Di ngẫm nghĩ một hồi, không phủ nhận.

Những đồng nghiệp còn lại bắt đầu hú hét vớ vẩn, Diệp tổng giám đứng ngay phía sau mọi người: "Không cần làm việc nữa phải không?"

Mọi người thoáng chốc tản đi hết, Hà Tiểu Anh ngồi xuống, trông thấy Diệp tổng giám đi đến trước mặt Tống Di, trước giờ cô và Tống Di đều không thuận mắt nhau, chỉ là sau khi biết Tống Di đã kết hôn sắc mặt mới hòa hoãn hơn chút, bây giờ đứng dựa vào trước bàn của Tống Di, nhịn rồi nhịn: "Nghe nói vợ em là Giang Liễu Y?"

Tống Di thản nhiên gật nhẹ đầu.

Đáy lòng Diệp tổng giám hô yes một tiếng! Sắc mặt lại cực kỳ bình thường, là Giang Liễu Y thì tốt, người xuất sắc như vậy, chắc chắn Tống Di sẽ không để mắt đến người khác nữa, cô theo đuổi càng dễ dàng hơn rồi.

Cô vừa lòng thỏa ý rời đi, Hà Tiểu Anh dùng tay chọt cánh tay Tống Di, Tống Di tắt trang trên màn hình máy tính đi, quay đầu, nghe thấy Hà Tiểu Anh hỏi: "Em với Giang Liễu Y thật sự chỉ quen biết có hai tháng?"

Tống Di vâng một tiếng, mở trang tiếp theo, bắt đầu chỉnh ảnh.

Hà Tiểu Anh không chịu bỏ cuộc: "Vậy vì sao hai người lại kết hôn?"

Tống Di thoáng ngừng lại, nói: "Chắc là hợp."

Cách thức, tiết tấu, trạng thái không can thiệp vào cuộc sống của nhau, nàng đều cảm thấy hợp vô cùng, đặc biệt là nàng rất thích giọng của Giang Liễu Y, hơn nữa không hề để bụng việc Giang Liễu Y coi nàng thành người khác.

Hà Tiểu Anh đã nghe quá quen đáp án này rồi, nhưng đó phần lớn đều là những người kiếm cớ vì bị gia đình bố mẹ bắt ép đi xem mắt, Tống Di cần sao? Giang Liễu Y cần sao?

Hai người này xinh đẹp trẻ trung, người theo đuổi có thể xếp một vòng quanh thành phố, Giang Liễu Y còn giàu có, nào có giống như vì hợp nên kiếm đại một người để kết hôn chứ?

Nghĩ mãi không hiểu, logic này không đúng!

Cô nàng thà rằng tin hai người vừa gặp đã yêu, bị vẻ ngoài xinh đẹp của nhau hấp dẫn nên mới kết hôn chớp nhoáng, Tống Di nghe thấy cái cớ này của cô nàng thì rũ mắt cười nhẹ, nói: "Gần như thế."

Ít nhất Giang Liễu Y đúng là vì vẻ ngoài nên mới đồng ý kết hôn với nàng.

Hà Tiểu Anh vỗ tay: "Thế mới đúng chứ!"

Đã bảo mà, Hà Tiểu Anh vui vẻ, cô nàng bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị tư liệu cần thiết cho cuộc phỏng vấn chút nữa, thỉnh thoảng quay đầu hỏi Tống Di: "Vợ em kiêng kỵ những câu hỏi gì?"

Tống Di lắc đầu: "Không rõ."

Hà Tiểu Anh nhíu mày.

Một lúc lâu sau, cô nàng chưa từ bỏ ý định lại quay đầu: "Vợ em có thể chấp nhận chủ đề ở mức độ nào?"

Tống Di dứt khoát rút một tờ giấy nhớ trong bàn ra, nhanh chóng viết một dãy số điện thoại, đưa cho Hà Tiểu Anh, Hà Tiểu Anh mờ mịt: "Cái gì thế?"

Tống Di nói: "Số điện thoại của chị ấy, chị có gì thì cứ hỏi thẳng chị ấy đi."

Hà Tiểu Anh: ...

Ngô Oánh phía đối diện phụt cười một tiếng với chiếc máy tính, Hà Tiểu Anh nhìn qua, gõ bút: "Cười cái gì?"

Ngô Oánh nói: "Xem trang weibo chính thức của Mỹ Tú chưa?"

Hà Tiểu Anh nghe vậy đi tìm weibo chính thức của Mỹ Tú, thấy bọn họ công bố đối tượng phỏng vấn lần này, là Trương Tố Tố, còn hỏi trên weibo chính thức là có điều gì muốn hỏi Trương Tố Tố hay không, bọn họ sẽ chọn một vài câu hỏi ngẫu nhiên ở phần bình luận.

Thủ đoạn lôi kéo độ sôi nổi quen thuộc, câu hỏi ngẫu nhiên được rút trúng chỉ xuất hiện trong tạp chí, vì vậy người tham gia đặt câu hỏi đều sẽ đặt trước một cuốn, xem liệu có được "trúng thưởng" hay không.

Trương Tố Tố không phải người mẫu không có danh tiếng, độ nổi tiếng rất cao, fans cũng nhiều, không bao lâu bên dưới phần bình luận của Mỹ Tú đã đầy ắp fans, đủ loại câu hỏi, nhiệt độ cao hơn hẳn những lần trước.

[Tôi không nhìn nhầm chứ hả? Kỳ sau Mỹ Tú có Tố Tố?]

[Nghe nói mở buổi phỏng vấn cá nhân luôn đó, Tố Tố của chúng ta giỏi Plus!]

[Muốn hỏi Tố Tố thích kiểu người yêu như thế nào, em không có ý gì đâu, chỉ là muốn nói chị ơi em có thể!]

Dư Thải bấm điện thoại, trông thấy vừa refresh lại là có thêm mười mấy bình luận, còn like thì một lúc sau đã lên đến hàng nghìn, cô ta tiện tay mua chạy quảng cáo, nhiếp ảnh gia bên cạnh nói: "Dư Thải, độ hot kỳ sau của chúng ta cao lắm, vừa rồi trong tòa soạn nói hiệu quả làm nóng trước của lần này cực kỳ tốt!"

Nói nhảm. Dư Thải thầm nghĩ, độ hot cao hay không cô ta không nhìn thấy được chắc? Trước đây có lần làm nóng trước nào có hiệu quả tốt như vậy không? Xem ra Mạn Đồng thật sự có chút khứu giác thương nghiệp, mở phỏng vấn danh nhân, danh nhân bây giờ đã khác trước lâu rồi, fans nhiều mà lại rộng, hơn nữa họ cũng không phải nghệ sĩ, kỹ năng diễn sẽ không bị chỉ trích, đây đều là nghệ thuật gia thực thụ, thực lực hàng đầu, nếu như trùng hợp có nhan sắc cao một chút, vậy thì lượng fans nhiều không kể xiết.

Chỉ đáng tiếc rằng, Dư Thải vốn là muốn mời Giang Liễu Y, nếu như có thể mời được Giang Liễu Y, bây giờ trên mạng đã bùng nổ lâu rồi.

Khổ nỗi Giang Liễu Y không nhận phỏng vấn.

Dư Thải thở dài, nhiếp ảnh gia ngồi bên cạnh cô ta: "Sao thế? Có phải chủ biên nói không mua hot search nên giận không?"

Chuyện này vừa rồi Dư Thải và chủ biên đã cãi nhau một trận, Dư Thải tự ý mua hot search, kỳ này của bọn họ mời được Trương Tố Tố nổi bật biết bao, tương tác weibo cũng có thể nhìn ra được độ hot cao chừng nào, mua hot search chẳng phải càng có lợi với việc tuyên truyền hay sao?

Chủ biên nói tiền đều dùng để mời Trương Tố Tố cả rồi, không có quỹ dư.

Dư Thải nói: "Đồ bủn xỉn! Bủn xỉn chết đi được!"

Nhiếp ảnh gia cười hì hì: "Đừng giận nữa, không có hot search thì kỳ sau của cũng ta cũng vững rồi, đàn áp Mạn Đồng là chuyện nhỏ."

Dư Thải quay đầu qua: "Kỳ này Mạn Đồng mời ai?"

Nhiếp ảnh gia nói: "Nghe nói là một luật sư, tôi bảo bạn hỏi một chút, không nổi tiếng, chẳng có thành tích gì, chỉ là gần đây thắng một vụ kiện, nên Mạn Đồng mới mời về."

Lúc này Dư Thải mới yên tâm, cô ta nói: "Sao vẫn chưa tuyên truyền?"

"Chắc là ngại." Nhiếp ảnh gia cười nhạo: "Người bọn họ mời không cùng đẳng cấp với người chúng ta mời, bây giờ tuyên bố ra cũng là vả mặt, không cần nghĩ cũng biết, bảng tiêu thụ kỳ sau của chúng ta ổn chắc luôn!"

Dư Thải gật đầu, không ổn thì cũng phải ổn, hơn nữa là bắt buộc phải ổn, mời Trương Tố Tố cô ta đã cam đoan với chủ biên, vả lại mời Trương Tố Tố, tòa soạn đã đập vào nhiều tiền như vậy, nếu mà không ổn phỏng chừng chủ biên cũng muốn đem cô ta ra lột sống!

Nghĩ đến đây Dư Thải vẫn muốn tăng thêm một tầng bảo hiểm nữa, cô ta nhờ chị gái mình ra mặt tương tác một chút, Dư Thải cầm điện thoại lên nói: "Tôi ra ngoài gọi một cuộc điện thoại."

Nhiếp ảnh gia nói: "Vậy cô đừng đi xa quá, chút nữa Trương Tố Tố đến ngay đó."

Dư Thải trả lời cô ta: "Biết rồi."

Cô ta xuống thang máy, lúc gọi điện thoại cho Dư Bạch đảo mắt về phía phòng chụp hình phía đối diện, là phòng chuyên dụng của Mạn Đồng, bên trên còn treo một tấm logo lớn, rất nổi bật.

Sau khi Giang Liễu Y xuống xe tìm dọc theo định vị mà Tống Di gửi đến, ánh nắng như thiêu như đốt, trán cô toát một tầng mồ hôi mỏng, cô nâng tay che đi ánh nắng trước mặt, nhìn về phía logo cách đó không xa qua kẽ ngón tay.

Cách bãi đỗ xe cũng rất xa, sau khi cô trông thấy tấm logo kia thì điện thoại kêu lên tút tút, máy cũng rung theo, Giang Liễu Y nhận điện thoại, Tống Di hỏi: "Đến chưa?"

Giang Liễu Y nói: "Sắp đến dưới lầu rồi."

Tống Di nhìn dòng xe cộ xung quanh nói: "Em hơi tắc đường, có lẽ còn cần vài phút nữa, chị không muốn lên trước thì có thể chờ em ở tiệm trà sữa dưới lầu."

Giang Liễu Y nâng mắt nhìn quả nhiên trông thấy tiệm trà sữa cách đó không xa, trời nóng như đổ lửa, đến ngồi một lúc cũng được, Giang Liễu Y đáp lời: "Biết rồi, em muốn uống gì?"

Tống Di thích đồ uống lạnh vị hoa quả, không thích trà sữa ngọt ngấy cho lắm, nàng nói: "Vậy đá xay dứa đi." Nói xong nàng quay đầu: "Chị uống gì?"

Hà Tiểu Anh đang lái xe mà tay run rẩy, Giang Liễu Y mua trà sữa cho cô nàng sao? Chuyện này có thể khoe khoang ở tòa soạn cả năm luôn ấy nhỉ?

Cô nàng ổn định lại tinh thần, cười: "Giang tiểu thư mua gì thì chị uống cái đó."

Còn có thể chọn ư? Giang Liễu Y mua cái gì cũng đều là ban ơn hết!

Tống Di nhàn nhạt nói: "Vậy thì giống em đi."

Giang Liễu Y vừa nghe điện thoại vừa đi vào tiệm trà sữa, mua hai ly đá xay và một ly cà phê, ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, vừa hay có thể nhìn thấy phòng chụp hình của Mạn Đồng ở phía đối diện, sau khi ngồi xuống cô cúp máy, cúi đầu thấy Lâm Thu Thủy gửi cho cô một tin nhắn mới, nói về việc hợp tác với Dư Bạch.

Chuyện này Lâm Thu Thủy đã từng nói với cô từ rất lâu rồi, Dư Bạch mở triển lãm tranh, mong cô có thể phổ một khúc để làm nhạc cho triển lãm, Lâm Thu Thủy nói: "Y Y, không nhìn mặt tăng thì cũng nhìn mặt Phật, trước đây Dư Bạch cũng giúp cậu không ít, cái lần bố cậu uống say ấy, cô ấy đã bị thương thay cậu, ở viện hơn một tuần trời, sau đó chuyện của công ty cô ấy cũng giúp sức, bây giờ muốn hợp tác, quả thật mình không có cách nào để từ chối."

Lâm Thu Thủy nói: "Làm việc công không bàn việc tư là được rồi."

Bây giờ Lâm Thu Thủy hỏi cô khi nào rảnh, muốn mở một cuộc họp nho nhỏ.

Giang Liễu Y xem thời gian, nhắn cho Lâm Thu Thủy: "Nói sau đi."

Lâm Thu Thủy hỏi: "Chiều nay bận à?"

Giang Liễu Y: "Ở chỗ vợ."

Lâm Thu Thủy liếc mắt nhìn Dư Bạch đang đứng ở cửa sổ nghe điện thoại, có chút gượng gạo, vài giây sau mới trả lời: "Vậy cũng được."

Giang Liễu Y nhận được tin nhắn thì vừa là lúc thấy Tống Di đi từ bãi đỗ xe ra, cô xách ba ly đồ uống lạnh đã được đóng gói đi qua, ở một góc rẽ khác, Dư Thải đang gọi điện thoại với Dư Bạch, khóe mắt liếc thấy cửa phòng chụp hình của Mạn Đồng xẹt qua một bóng dáng quen thuộc, cô ta nhíu mày, dụi dụi mắt, nghi ngờ mình nhìn nhầm.

Người vừa bước vào, là Giang Liễu Y sao?

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16