Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 5: Tiếng súng

553 0 1 0

Viên Quỳnh nhất thời chưa kịp phản ứng lại, sau khi ngây ngẩn nhìn Ngô Phong vài giây, nói: "Tôi không hứng thú với T", Ngô Phong ngạc nhiên nhìn nàng một cái, nói: "Sao cô biết", Viên Quỳnh nói: "Tôi nhìn ra được", Ngô Phong cười, cười một hồi xong mới nói: "Cho dù cô có từ chối, thì cũng không thể uyển chuyển một chút sao? Như vậy đả kích người khác lắm đấy".

Viên Quỳnh trông có chút không được tự nhiên, chà xát tay, nói: "Xin lỗi, Phong tỷ, trước giờ tôi vẫn nói chuyện như vậy", Ngô Phong lại nhìn kỹ nàng cười nói: "Thật ra tôi cũng không phải là hoàn toàn không cho người khác động", Viên Quỳnh cúi đầu cười, ngay sau đó lại nhìn về bóng đêm nói: "Nhưng tôi không thích cho người khác động, hơn nữa cũng không thích tình một đêm".

Nhưng Ngô Phong lại sáp đến gần tai nàng, hít sâu một hơi, nói bên tai nàng: "Mọi vấn đề đều không thành vấn đề, vả lại có lẽ chúng ta có thể biến tình một đêm thành tình mấy đêm, hoặc là lâu hơn một chút", tư thế của Ngô Phong cực kỳ mập mờ, Viên Quỳnh nghiêng người về sau, một tay sờ sau gáy, ngẩng đầu nhìn bên ngoài, nói: "Tôi là kiểu người chậm nhiệt, như vậy không thích hợp".

Ngô Phong lại cười, nụ cười của cô luôn mang theo chút coi nhẹ như khiêu khích, nói với Viên Quỳnh: "Cô không cần phải căng thẳng như vậy, tôi cũng sẽ không cưỡng ép cô, đùa thôi mà", nói rồi để lại một nụ cười ý vị sâu xa, trở lại trong phòng khách, Viên Quỳnh nhìn bóng lưng cô, bỗng nhiên cảm thấy có chút ảo não, mất công vừa rồi mình căng thẳng như vậy, thì ra người phụ nữ này chỉ là đang đùa với mình.

Nhưng trong lòng nàng có chút thấp thỏm, cái mà nàng cần bây giờ là có được lòng tin của Ngô Phong, từ chối Ngô Phong như vậy, liệu cô có sinh nghi không, nhưng chưa biết chừng lại đánh bừa mà trúng, một mực xu nịnh trái lại dễ bộc lộ tâm tư của bản thân.

Xuyên qua cửa sổ trên cửa ban công Viên Quỳnh trông thấy Ngô Phong đi lên lầu, Hoàng Vỹ Thịnh và A Minh cũng không còn ở trong phòng khách, Viên Quỳnh quay đầu lại, vô ý liếc một cái về phía cửa sổ khác lầu hai, nàng nhìn thấy A Minh ở cửa sổ, A Minh đứng ở cửa sổ, cũng đang nhìn nàng, biểu cảm trên mặt có chút mơ hồ, ngón tay vô tình mà như cố ý gõ nhịp trên cửa sổ, sau lưng cô, là Hoàng Vỹ Thịnh, Ngô Phong ngồi bên cạnh, còn có cả hai tên tay sai thủ hạ của Ngô Phong.

Viên Quỳnh nhìn thấy A Minh, mỉm cười với cô theo lễ độ, người Hoàng Vỹ Thịnh bị A Minh che đi gần hết, Viên Quỳnh cũng không thể nhìn rõ được cử động của hắn.

Viên Quỳnh lơ đãng di dời ánh mắt, nhìn về nơi khác, trong đại não nàng bỗng nhiên lóe lên, động tác đứng ở cửa sổ gõ nhịp vừa rồi A Minh mang theo quy luật nhất định.

A Minh đang dùng mã Morse cầu cứu với nàng!

Giây phút Viên Quỳnh phản ứng lại, quay người chạy vọt về phía cửa ban công, ngay khi nàng mở cửa ban công ra, một tiếng súng truyền đến, Viên Quỳnh quay đầu nhìn, trên trán A Minh tách ra một lỗ máu, máu tươi bắn tung tóe lên kính thủy tinh, khuôn mặt vốn xinh đẹp của A Minh lúc này đã trở nên vặn vẹo, đôi tay vịn trên kính thủy tinh, cơ thể dần dần trượt xuống.

Viên Quỳnh không biết phải phản ứng như thế nào, một tay kéo cửa, quay đầu nhìn theo máu tươi để lại trên kính thủy tinh và Hoàng Vỹ Thịnh đang cầm súng phía sau vệt máu, nàng chỉ cảm thấy dạ dày của mình có chút co rút.

Không cần hỏi Viên Quỳnh cũng nghĩ ra, A Minh là tình báo viên của cảnh sát Hồng Kông, ở bên cạnh Hoàng Vỹ Thịnh gần một năm rồi, lần này xảy ra chuyện, chính A Minh cung cấp manh mối cho cảnh sát, sau đó A Minh vốn đã rời khỏi nhà Hoàng Vỹ Thịnh, nhưng sau cùng cảnh sát Hồng Kông hành động thất bại, cảnh sát trưởng chỉ huy lần hành động này buộc phải gọi điện thoại cho A Minh, bảo cô quay lại tiếp tục nằm vùng.

Không ngờ lần này quay lại, lại bước vào con đường chết.

Nhưng Viên Quỳnh không biết làm sao Ngô Phong và Hoàng Vỹ Thịnh lại biết thân phận nằm vùng của A Minh, A Minh vô cùng cẩn trọng, ngoài trừ từng bị mình nàng bắt gặp ngoài ý muốn ra, không có bất cứ hành động nào khiến Hoàng Vỹ Minh sinh nghi, hơn nữa Hoàng Vỹ Thịnh tin tưởng cô vô cùng, chỉ dựa vào phỏng đoán bình thường, không thể nào nặng nề ra tay giết A Minh được.

Hoàng Vỹ Thịnh rất yêu A Minh, điểm này không thể phủ nhận, nhưng sau khi phát hiện A Minh lừa dối và phản bội hắn, tự tay hắn bóp cò bắn chết A Minh, tự hắn đeo gang tay cao su ngâm thi thể A Minh vào trong acid sulfuric, hủy thi diệt tích, một người phụ nữ xinh đẹp như hoa, khi sinh mệnh cô đang sắp nở rộ hoàn toàn, thì phải biến mất triệt để khỏi thế giới này.

Viên Quỳnh tưởng rằng không có ai có thể nhẫn tâm làm tổn thương cô gái giống như A Minh thế này, nhưng sự thật chứng minh, bao gồm cả những người tàn nhẫn như Hoàng Vỹ Thịnh và Ngô Phong thì không thể nào dùng tâm thái của người bình thường mà đánh giá được.

Bi kịch chính là phá tan nát những sự vật tốt đẹp thành từng mảnh vụn, hơn nữa còn phải reo rắc những mảnh xấu xí nát vụn trước mặt bạn.

Xuyên qua cửa sổ Viên Quỳnh nhìn thấy hết tất cả những điều này, cái chết của A Minh và nàng không thể không liên quan đến nhau, là nàng đã gây ra thất bại trong lần hành động này của cảnh sát Hồng Kông, gián tiếp đẩy A Minh vào con đường chết. Có thể là vì Viên Quỳnh cũng không nói chuyện đụng phải cô cho Hoàng Vỹ Thịnh biết, vì thế A Minh cũng lờ mờ nhận ra được thân phận của nàng, nên mới phát ra tín hiệu cầu cứu với nàng, đáng tiếc, đã quá muộn rồi.

Trên thực tế, không muộn thì cũng có thể thế nào? Viên Quỳnh cứu nổi A Minh ư? Rất có thể ngay cả bản thân nàng cũng bị cuốn vào, khi xông ra ngoài, chỉ là một phản ứng theo bản năng, nếu như Viên Quỳnh có thời gian nghĩ tới hậu quả, chắc chắn nàng sẽ do dự.

Những thu hoạch của một người và cái mà cô nhận được nếu như tỉ lệ thuận, vậy thì A Minh với năng lực giỏi giang thành công đánh vào vòng buôn thuốc phiện này, giá trị của những manh mối tình báo là không thể phủ nhận, nhưng thứ cô phải bỏ ra lại là mạng sống của chính bản thân cô.

Tối hôm ấy, trong dạ dày Viên Quỳnh vẫn luôn trào ngược, có một loại cảm giác muốn nôn mửa, khi phải thường xuyên đối mặt với áp lực tâm lý cực lớn, nàng sẽ có phản ứng cơ thể như vậy.

Nàng không nghĩ đến sau này, không nghĩ đến tương lai, có lẽ ngày mai bản thân nàng sẽ chính là một A Minh thứ hai.

Mọi thứ trong phòng khách đều như thường, những vị khách không biết căn bản là không nghe thấy tiếng súng, hay là đã sớm tập thành thói quen, bầu không khí rộn rã hoàn toàn không bị phá hỏng một chút nào.

Viên Quỳnh hít sâu một hơi, đóng cửa ban công lại, xoay người phủ phục trên lan can, lơ đãng ngây người ra giống vừa vừa rồi vậy.

Qua một hồi, Ngô Phong đi xuống, trên mặt vẫn mang theo nụ cười, thân thuộc tán gẫu với khách, Hoàng Vỹ Thịnh cũng theo sau cô đi xuống, sắc mặt cực kỳ khó coi, gọi Viên Quỳnh lái xe đưa hắn về.

Lúc gần đi, Ngô Phong mượn cớ nói không tìm thấy đối thủ có cấp bậc tốt một chút để luyện đánh nhau, nghe nói thân thủ Viên Quỳnh rất tốt, có thời gian rảnh thì muốn nàng cùng tập với mình, nên đã xin số điện thoại của Viên Quỳnh.

Viên Quỳnh cảm thấy cái cớ này của Ngô Phong quả thực là ý tứ rõ rành rành, Ngô Phong là đại tỷ đứng đầu, muốn số điện thoại của nàng, thì chỉ nói một câu là được, cần gì phải mượn cớ, Viên Quỳnh nhớ khi Ngô Phong xin số điện thoại nàng, cô cứ nhìn nàng mãi, trong khe hở đôi mắt phượng lộ ra thành ý khó nắm bắt.

Nhưng tâm trạng Viên Quỳnh lại tệ vô cùng, nàng không thể hoàn toàn từ chối Ngô Phong đến cùng, nhưng nàng thật sự không muốn trở thành A Minh thứ hai, nàng mới hai mươi lăm tuổi, đang độ tuổi đẹp đẽ tràn đầy hứa hẹn.

Mà khi trong khi Ngô Phong đang tán tỉnh mình chắc chắn đã quyết định phải xử trí A Minh, ấy thế mà vẫn còn tâm tình tán tỉnh mình, sự tàn nhẫn của cô nhìn không thấu hết được, trên thực tế, một khi phụ nữ lòng dạ độc ác lên, sự tàn nhẫn của họ đàn ông không thể sánh bằng. Viên Quỳnh nghĩ mà không khỏi rùng mình một cái.

Trên đường trở về, Viên Quỳnh chú ý Hoàng Vỹ Thịnh từ trong kính chiếu hậu, Hoàng Vỹ Thịnh vẫn luôn sầm mặt, có thể nhìn ra được tâm trạng hắn tệ vô cùng, đương nhiên Viên Quỳnh không có cách biết được cảm giác tự tay giết chết người mình yêu nhất là như thế nào, nhưng nàng muốn biết đến cùng phải hận nhiều đến đâu, mới có thể khiến một người không chút lưu tình mà ra tay với người yêu của mình, sau đó hủy thi diệt tích cô.

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16