Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 8

2309 0 24 0

Nguyễn Sương phỉ nhổ nhà bán hàng trăm ngàn lần, bịt mắt hơi nước thôi mà người bán lại viết ra đặc biệt có thành ý xin lỗi, nếu Nguyễn Sương có thể cho bọn họ lời khen ngợi, bọn họ có thể hoàn lại tiền.
Cái bịt mắt hơi nước đang yên lành lại có thể đưa cho nàng thành thùng bao cao su, ánh mắt của người đóng hàng chuyển phát nhanh có phải không được tốt hay không hả, mặc dù Nguyễn Sương rất oan ức nhưng nghe thấy người bán nói muốn giảm giá cho những người đánh giá tốt, thần kỳ thế nào nàng lại đồng ý rồi.
Nhưng mà nàng thật sự không có mặt mũi đi đối diện với Hứa Thư Ý, nàng tự nhốt chính mình trong phòng, quyết định sau này không có việc gì đều không ra ngoài phòng.
Quả thật nàng học được rất nhiều điều trong quyển sách mà Hứa Thư Ý cho nàng mượn, cái gì mà bảy lực ngũ cảm của diễn viên, còn có nghe thực cảm thụ thực gì đó nữa, đã hướng dẫn cho nàng rất nhiều.
Sau khi Hứa Thư Ý biết được thứ Nguyễn Sương mua chính là một thùng bịt mắt hơi nước, cô vẫn cảm thấy loại chuyện này quá huyền huyễn như cũ, nàng chỉ cần nói với cô một tiếng đó chỉ là bịt mắt hơi nước, cũng không đến mức khiến cô nghĩ đến thứ khác rồi.
Cứ như vậy cô cảm thấy bản thân mình bị đùa giỡn. Cô gõ cửa phòng Nguyễn Sương. “Ra ngay.”
Nguyễn Sương mở hé cửa ra một tí hỏi: “Làm sao thế, tôi muốn ngủ trưa.”
Hứa Thư Ý tức giận nói với nàng: “Tối đến nơi rồi, cô còn ngủ trưa cái gì nữa?”
Cô vươn tay ra, cao lãnh nói: “Không phải là cô nói cho tôi vài miếng để dùng sao, tôi thử xem.” Nguyễn Sương mấp máy môi xoay người lôi ra một hộp đưa cho Hứa Thư Ý: “Thật sự dùng rất tốt.” Hứa Thư Ý nhìn nàng: “Cô đọc sách thấy thế nào?”
Làm thế nào mà nàng có ảo giác bị cô giáo giám sát mức độ hoàn thành của chương trình học nhỉ? Hứa Thư Ý: “Cô đừng lo lắng, không phải là tôi muốn khảo cô đâu.”
“Những thứ tôi tô đều là trọng điểm, những chỗ tương đối khó hiểu cũng đã nhận xét vào, nếu còn có chỗ không hiểu có thể hỏi tôi.”
Trải qua chuyện hôm đó, không khí giữa hai người đã hòa hoãn hơn rất nhiều.
Rất nhanh chương trình tạp kỹ mời Nguyễn Sương đã phải tiến hình ghi hình, cái tiết mục này gọi là “Khoảnh khắc kinh điển”, là một loại tiết mục về kỹ thuật diễn, tổ tiết mục nhìn trúng nhân vật Lí Duệ tỷ kia của Nguyễn Sương trong bộ phim, họ cảm thấy mời Nguyễn Sương tới sẽ có đề tài thú vị.

Tiết mục này được ghi hình tại một thành phố khác, Nguyễn Sương đi cùng với Thẩm Kiều vào thành phố phải tới thưởng thức ngay những món ăn vặt nổi tiếng của phố, ngày hôm sau mới đến chỗ tổ tiết mục, trong đó lục tục thấy được một vài khuôn mặt quen thuộc.
Phân đoạn ban đầu phải tiến hành rút thăm, trên mỗi tờ thăm được đánh dấu công khai tên của một tác phẩm, hai người một nhóm, độ khó của tác phẩm sẽ được phân chia thành ba cấp độ là căn bản, trung bình và cao cấp, dù sao mọi thứ đều dựa vào cơ duyên.
Nguyễn Sương không biết những người khác nghĩ như thế nào nhưng bản thân nàng hy vọng nàng có thể rút được cái nào đơn giản một chút.
Đến lượt nàng rút thăm, bất hạnh chính là nàng rút phải phiếu khó nhất, tác phẩm của nàng tên là “Ký sinh”, đúng là tác phẩm vừa mới giúp Hứa Thư Ý đoạt được khen thưởng.
Cùng nhóm với nàng là Phương Lôi, trước kia từng viễn qua vai phụ của một vài bộ phim truyền hình nổi tiếng, là một diễn viên thực lực nhưng mà vẫn mãi không thể nổi tiếng.
Cũng đúng, trong một nhóm, có thể nổi tiếng lên là huyền học, cho dù là giá trị nhan sắc hay là thực lực, nó chỉ là cơ sở căn bản.
Người dẫn chương trình nói quy tắc một lượt, đoạn ngắn trong tác phẩm được cố định nhưng mỗi nhân vật bên trong từng tác phẩm có thể tự bản thân lựa chọn, nhóm chiến thắng có thể lấy được một nhân vật trong bộ phim truyền hình của nhà đài bọn họ sản xuất.
Trong khoảng thời gian nghỉ ngơi, Nguyễn Sương gửi cho Hứa Thư Ý một tin Wechat: “Tôi tới ghi hình ‘Khoảnh khắc kinh điển’.”
Ý tứ của nàng chính mà muốn thỉnh giáo bản gốc này một chút.
Đối với việc nhận được tin nhắn Wechat này của Nguyễn Sương, Hứa Thư Ý tỏ vẻ rất ngoài ý muốn, hình như hai người bọn họ không có thân quen đến mức này đi.
Vào lúc này, Hứa Thư Ý đang đánh gôn cùng với một nhóm các quý bà trong giới thượng lưu, các quý bà thời thượng đang trò chuyện về những lần săn đuổi mối tình ướt át hiếm thấy, đàn ông vĩnh viễn là đề tài tãn gẫu ngoài cửa miệng của bọn họ.
Mỗi khi như thế này, Hứa Thư Ý đều cảm thấy cô và bọn họ không hợp, cô nghĩ đến Giang Tử Lâm, thử tưởng tượng nếu bản thân cô chóng thay đổi trong tình yêu một chút sẽ không phải đau khổ như vậy.
Ngay tức khắc Hứa Thư Ý không còn hứng thú, cô cầm điện thoại trả lời tin nhắn của Nguyễn Sương: “Cô không cần báo cáo hành trình lại cho tôi.”
Không hiểu sao Nguyễn Sương hưng phấn: “Cô biết lần này tôi cần phải diễn vai diễn gì không? Là bộ phim mà cô từng đoạt giải đó, cô nói có phải quá vừa khéo hay không?”

Bất chấp tất cả, Nguyễn Sương quyết định trước tiên kéo vào quan hệ của hai người, khiến Hứa Thư Ý cảm thấy bọn họ rất có duyên phận.
Cách thức nói chuyện quanh co lòng vòng là Nguyễn Sương học được ở trong trại trẻ mồ côi, vì sinh tồn Nguyễn Sương sẽ nhìn mặt mà làm việc.
Chỉ là Hứa Thư Ý không ăn nổi bộ dạng này của nàng: “Có việc nói thẳng.”
Tóm lại là vòng trở về tin nhắn của nàng, Nguyễn Sương vẫn ôm hy vọng rất lớn: “Cô có thể nói về bộ phim “Ký sinh” với tôi một chút không, chính là cái đoạn trích này...”
Nguyễn Sương kể đại khái nội dung đoạn trích một chút.
Hứa Thư Ý lạnh nhạt từ chối nàng: “Đây là cô đang gian lận.” ...
Máy quay bắt đầu ghi hình cảnh tượng tập luyện phía sau màn ảnh của bọn họ, Phương Lôi dẫn đầu nói muốn diễn vai của Hứa Thư Ý từng diễn trong bộ phim kia, sau đó cô ta cầm kịch bản bắt đầu nói với Nguyễn Sương: “Chỗ này tôi cảm thấy nên sửa một chút, chỗ đó tôi cảm thấy hẳn phải thêm một vài lời thoại...”
Đúng là tổ tiết mục thích nghe ngóng cảnh tượng, những nhóm khác đều khách sáo với nhau, tôi làm cô cô làm với tôi, người xem sẽ không thấy hứng thú.
Đạo diễn tổ tiết mục ở phía sau máy quay lại phá lệ chú ý đến nhóm của Nguyễn Sương và Phương Lôi, rating của kỳ này đành dựa vào hai người họ.
Tốt xấu gì Nguyễn Sương cũng là người trà trộn trong giới giải trí nhiều năm, Phương Lôi như vậy không phải là nàng chưa từng gặp phải.
Ngoài dự kiến của tổ tiết mục chính là Nguyễn Sương không hề giằng co lôi kéo với Phương Lôi, Nguyễn Sương cảm thấy nàng không có cái năng lực để mà đắn đo suy nghĩ đến nhân vật tác phẩm này, nàng nói: “Cô muốn sửa như thế nào thì sửa như thế đi, tổ tiết mục đồng ý là được.”
Tổ tiết mục: “Không phải thế này đâu, nói bật lại đi, muốn giằng co với người ta đi.”
Tập luyện còn buồn tẻ hơn nhiều so với trong tưởng tượng, trong lúc Nguyễn Sương nhìn vài lần lăn qua lộn lại cái đoạn trích của tác phẩm này từ trên mạng, mỗi lần nàng xem thì thêm một lần không nhịn nổi lặng lẽ khen ngợi kỹ năng biểu diễn của Hứa Thư Ý.
Sau khi kết thúc tập luyện, lúc đã quay về khách sạn mà tổ tiết mục chuẩn bị, nàng tự chụp một bức ảnh đăng lên trong vòng bạn bè: “Nỗ lực làm việc.”

Thật là đúng lúc, trong vòng bạn bè này bị Hứa Thư Ý nhìn thấy, trong bức ảnh, ngoại trừ khuôn mặt mềm mại của Nguyễn Sương ra thì ở phía sau là một cái bàn tròn kính trong suốt, trên mặt bàn để một quyển sách đúng là quyển về kỹ thuật diễn cô cho Nguyễn Sương mượn, còn có một đống chai chai lọ lọ đè nặng lên trên mặt sách.
Trong lồng ngực Hứa Thư Ý giận đến hoảng, ngay lập tức cô vào trong vòng bạn bè nhắn lại cho Nguyễn Sương: Xin hãy đối xử tốt với sách của tôi!
Nguyễn Sương tắm rửa xong, nàng lượn vào trong vòng bạn bè tượng trưng vậy sau đó lại nhấn vào thông báo tin nhắn, câu trả lời của Hứa Thư Ý lập tức lọt vào trong mắt nàng.
Nàng nhìn thoáng qua phía mặt bàn, vừa phun tào Hứa Thư Ý mắt sắc lại vừa phun tào cô keo kiệt, nhưng vẫn không thể không trả lời lại: “Đã biết.” Để Hứa Thư Ý yên tâm.
Nàng lại không phải là tên chuyên phá hư đồ đạc gì, có thể làm ra loại chuyện gì với sách của cô sao, tuyệt đối là do cô nhàn quá suy nghĩ nhiều.
Ngay sau đó tay nàng không cẩn thận đụng phải đống chai lọ trên mặt bàn, những chai này đụng phải mặt bàn trực tiếp vỡ tan, nắp lọ sơn móng tay nàng không đóng lại cẩn thận, trên trang sách có từng mảng màu đỏ tươi đặc biệt bắt mắt.
Ở trong đầu Nguyễn Sương xuất hiện một ý nghĩ duy nhất, nàng xong rồi! Nàng sẽ bị cạo người.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: