Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 15: "Đào tiểu thư, chuyện dư thừa không cần nghĩ đến"

1201 0 10 1

 

Đào Hựu Tình chân thành cho rằng hợp đồng giả yêu đương của nàng cùng Viên Sơ Nhụy phải được duy trì trong một khoảng thời gian, nếu xét về khía cạnh phát triển bền vững thì sẽ có hại cho cô nếu mối quan hệ tan vỡ quá nhanh.

Có hợp đồng, nàng cùng Viên Sơ Nhụy chính là quan hệ lợi dụng nhau, nói không chừng về sau nàng sẽ mượn danh hào của Viên Sơ Nhụy để làm việc, chỉ cần nội dung không quá phận, nàng tin tưởng Viên Sơ Nhụy cũng sẽ dựa vào mặt mũi hợp đồng mà dung túng nàng. Nhưng một khi hợp đồng biến mất, hai người họ cũng chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới xa xôi.

Nàng cần phải suy xét mỗi bước mình đi, cũng phải học được cách bảo vệ bản thân, dùng tài nguyên của mình, hoặc là...... của người khác. Viên Sơ Nhụy hiển nhiên là một người có điều kiện tốt được chọn, cho nên nàng muốn đứng vững gót chân bước về phía trước, ai cũng đừng nghĩ phá hư các quan hệ hợp đồng của họ, bao gồm bản thân hai người.

Đào Tiên Nữ: Sắc đẹp của tôi tuyệt đến khó có thể trở thành công cụ trở ngại tôi! 【 kiên quyết.JPG】

Điện thoại chấn động một chút, là tin nhắn trả lời của Viên Sơ Nhụy

[ Tiểu Viên Đổng ]: Đào tiểu thư, chuyện dư thừa không cần nghĩ đến

Nếu cô là người sẽ nhìn thấy nhan sắc của nàng mà nảy lòng tham, thì kể từ lần đầu tiên đã không cần gặp nữa?!

Đào Hựu Tình nằm ở trong chăn đánh chữ.

[ Đào Hựu Tình ]: Phỏng đoán hợp lý, giả thiết lớn mật

[ Tiểu Viên Đổng ]: Giả thiết dư thừa có thể không cần làm

[ Đào Hựu Tình ]: Vậy thôi, tôi diễn xong chương trình rồi, cũng đã báo cáo cho ngài xem, tôi đây đi ngủ nga

[ Tiểu Viên Đổng ]: Được, Đào tiểu thư ngủ ngon

[ Đào Hựu Tình ]: Tiểu Viên Đổng ngủ ngon

Lúc này Đào Hựu Tình mới cảm thấy mỹ mãn tắt đi điện thoại đi ngủ.

Trước khi đi vào giấc ngủ nàng còn đang suy nghĩ, kỳ thật Tiểu Viên Đổng cũng rất dễ gần a.

Nàng còn có lúc cho rằng những người có thân phận và địa vị như cô đề là lạnh như băng, cao cao tại thượng chứ......

.....

Đào Hựu Tình dậy sớm tắm rửa xong, ở nhà ăn một bữa sáng đơn giản sau đó thay một thân quần áo gọn gàng, nhẹ nhàng, rồi cẩn thận cho ca khúc mới hoàn thành một nửa ý tưởng vào ba lô, xuống lầu chờ xe Nguyệt Vịnh tới đón nàng.

Từ hôm nay trở đi, nàng sẽ bắt đầu một chương mới trong cuộc đời của mình ở Nguyệt Vịnh, mọi thứ trong quá khứ đều không liên quan gì đến nàng nữa.

Sau khi tới Nguyệt Vịnh rồi, được đưa đến gặp giáo viên dạy nhảy và giáo viên dạy thanh nhạc, theo lời của Nguyệt Vịnh thì năng lực của cô phải được kiểm tra như thường lệ, cho dù nàng là Hồng Đào Q cũng trốn không thoát được cửa này.

Hai vị giáo viên vừa lúc là một đôi vợ chồng, họ sớm đã ở trong phòng tập rộng mở chờ nàng, thái độ rất thân thiện, không quên quan tâm đến cảm xúc của nàng, và làm hết sức mình để giúp nàng hòa nhập với Nguyệt Vịnh.

Bề ngoài cô giáo dạy nhảy xinh đẹp tóc cột đuôi ngựa cao, nói chuyện cũng thật thân thiết: "Không cần khẩn trương, chúng tôi cũng không khó khăn."

Chồng của cô ấy mặc một thân đen, đứng ở bên cạnh, ý cười y như cô ấy: "Thật không nghĩ tới cô lại là Hồng Đào Q, vậy cô thật sự rất thích hợp ăn chén cơm này."

5 năm trước nàng đã thể hiện phong độ chói sáng của mình trên sàn đấu, sau khi rời khỏi sân khấu nhưng hào quang cũng không giảm nửa phần. Nàng vẫn có thể dựa vào năng lực của bản thân làm cho công chúng cũng biết đến cái tên "Hồng Đào Q" này, năng lực chuyên môn mạnh mẽ như thể, còn không phải ông trời phú cơm cho ăn thì là cái gì?

Đào Hựu Tình câu nệ ngoan ngoãn đứng ở trước mặt vợ chồng bọn họ, khiêm tốn nói: "Hai vị khách khí, em còn có rất nhiều điều phải học tập."

Cô giáo dạy nhảy nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai nàng: "Vậy đến đây đi, chúng tôi phải bắt đầu kiểm tra cô."

Đào Hựu Tình gật gật đầu, ngay sau đó lưu loát cột tóc lại, chuẩn bị tâm thế sẵn sàng nghênh chiến.

Qua hai phút, Viên Sơ Nhụy cùng thư ký Hoắc Minh Ân lại đây. Vì không quấy rầy đến ba người kiểm tra nên lúc bọn họ đi tới thì thao tác cũng nhẹ nhàng vô cùng.

Đào Hựu Tình cần nhớ những động tác vũ đạo mà giáo viên dạy nhảy đưa ra, hơn nữa cần phải tái hiện lại hoàn hảo, cho nên nàng liếc mắt nhìn một cái vào trong gương phòng tập, thấy là Viên Sơ Nhụy thì rất nhanh thu hồi ánh mắt, tiếp tục nhìn chằm chằm cô giáo dạy nhảy—— cô giáo không dừng, nàng cũng không thể dừng.

Theo sau vào trong phòng luyện tập lại có hai người, một người là bạn của Viên Sơ Nhụy, một người là bạn của Đào Hựu Tình —— Trì Tuyết Oánh cùng Quan Mỹ Lâm.

Viên Sơ Nhụy cùng Trì Tuyết Oánh trao đổi ánh mắt, lúc này hoàn toàn ăn ý không lên tiếng. Quan Mỹ Lâm đi bên cạnh Trì Tuyết Oánh, ở trong lòng yên lặng cổ vũ cho Đào Hựu Tình cố lên.

"Được rồi, cô tới thử xem." Cô giáo dạy nhảy lưu loát làm một động tác kết thúc, quay đầu mỉm cười nhìn Đào Hựu Tình đang tập trung. các bước nhảy mà cô ấy đưa ra khó hơn nhiều so với nhóm thực tập sinh, bởi vì xuất phát điểm của Hựu Tình khác với nhóm thực tập. Năng lực của nàng mạnh hơn họ, cho nên cô ấy muốn thực tế thử thách năng lực lý giải cùng học động tác của Đào Hựu Tình một chút.

Cô giáo dạy nhảy nói xong, sau khi trao đổi ánh mắt cùng Viên Sơ Nhụy đã lập tức ngồi ở mé ngoài, thân thiện nhắc nhở nói: "Cô còn có một lần cơ hội xem mẫu."

Đào Hựu Tình đưa ngón tay "OK", sau đó đứng ở trước mặt gương, sắp xếp lại trí nhớ trong đồng rồi di chuyển tay chân theo nó, trạng thái như thể nàng đang ở chỗ không người, trong ánh mắt chỉ có động tác vũ đạo của bản thân, cũng không chú ý đến bất luận người nào.

Ánh mắt Viên Sơ Nhụy gắt gao nàng, rất vừa lòng với biểu hiện nghiêm túc của nàng.

Nghệ sĩ cầu tiến mới càng làm chủ thích.

Vẻ mặt Quan Mỹ Lâm kích động nhìn Đào Hựu Tình, đôi tay nắm lại, ở trong lòng hét cố lên, chỉ kém kéo băng rôn, cầm lấy gậy phát sáng tiến hành cổ vũ ngay tại hiện trường.

Trì Tuyết Oánh càng nhìn Quan Mỹ Lâm càng cảm thấy đáng yêu, nhịn không được thấp giọng khoe với Viên Sơ Nhụy: "Bạn nhỏ nhà tôi thế nào, đáng yêu chứ?"

Viên Sơ Nhụy nhìn diện mạo đáng yêu của Quan Mỹ Lâm một cái, bình tĩnh nói: "Ừm, đáng yêu."

Trì Tuyết Oánh: "Tôi cảm thấy thái độ này của cậu như là có lệ."

Viên Sơ Nhụy: "Nếu tôi thật nghiêm túc khen cô ấy đáng yêu, không phải cậu càng có cảm giác có nguy cơ sao?"

Trì Tuyết Oánh nheo lại đôi mắt, cảm thấy cô nói không phải không có lý, vì thế nói: "Tôi tạm thời cho phép cậu nghiêm túc khen em ấy một lúc, nếu không có em ấy làm tiểu tình báo, cậu không nhất định có thể ký hợp đồng với Đào Hựu Tình."

Quả thật bạn nhỏ nhà cô đóng góp khá nhiều.

Viên Sơ Nhụy cười nói: "Vậy cũng đúng, cho nên cậu muốn tôi báo đáp bạn nhỏ của cậu như thế nào?"

"Đơn giản," Trì Tuyết Oánh thu lại nụ cười "Hai người chúng tôi sắp đi du lịch, Tiểu Viên Đổng giúp trả phí chi tiêu cho chúng tôi một chút thì được rồi."

Viên Sơ Nhụy ý cười không giảm: "Muốn chi cũng là chi cho Quan tiểu thư, cậu đi sang một bên đi."

Trì Tuyết Oánh lộ ra biểu tình đau lòng: "Tôi chưa từng nghĩ tới tình bạn của chúng ta lại yếu ớt như thế."

Tiếp theo toàn bộ lực chú ý của các cô đã bị Đào Hựu Tình hấp dẫn đi rồi —— nàng sắp thử thách.

Khi thời gian vừa trôi qua được mười phút, hai cô giáo ngạc nhiên đứng dậy vừa mừng vừa sợ mời nàng bắt đầu.

Viên Sơ Nhụy cùng Trì Tuyết Oánh đứng ở phía sau yên lặng nhìn.

Đào Hựu Tình nhìn mình trong gương một cách bình tĩnh và nghiêm túc, mọi động tác đều gọn gàng và sạch sẽ, mà cường độ cũng vừa phải. Nàng nghiêm túc biểu hiện ra hết về phía giáo viên, làm người ta phải kinh ngạc cảm thán trí nhớ của nàng, giống như là trời sinh để nhảy, vũ đạo gì cũng không thành vấn đề với nàng.

"Cô ấy không cần lại đi thi tuyển tú nữa." Tiền bối giới idol Trì Tuyết Oánh nói, "Dựa trên nền tảng của cô ấy thì hoàn toàn có thể trực tiếp ra mắt solo."

"Chắc cậu cũng định như vậy nhỉ?"

Tròng mắt Viên Sơ Nhụy ảnh ngược ra bộ dáng nghiêm túc của Đào Hựu Tình, nhẹ nhàng cười: "Đoán rất chuẩn"

Thân là Hồng Đào Q, trong tay Đào Hựu Tình đã có trong tay danh tiếng tài nguyên tuyệt vời, nàng không cần phải đi tuyển tú, với thực lực của nàng hoàn toàn có thể trực tiếp ra mắt solo. Chỉ là giữa rất nhiều thần tượng nàng có thể giành lấy ánh mắt của công chúng hay không, mới là điều cô ấy cần phải nỗ lực.

Nói trắng ra Nguyệt Vịnh cũng chỉ là chỗ dựa, Viên Sơ Nhụy tự nhiên sẽ làm tốt việc hỗ trợ, cũng hy vọng nàng có thể tiếp tục làm mọi người kinh diễm, làm những người cảm thấy nàng đã không có khả năng quay lại, làm tới họ ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Viên Sơ Nhụy: "Cô ấy cũng tham dự sáng tác ca khúc ra mắt, tôi tin tưởng cô ấy nhất định có thể mang đến kinh hỉ cho Nguyệt Vịnh."

Trì Tuyết Oánh trầm mặc một hồi, nói: "Cậu nhanh trả phí du lịch cho tôi."

Nguyệt Vịnh đợt này kiếm được lời, bản thân cũng có công lao đề cử!

......

"Đào Tiên Nữ chúng ta quả nhiên là rất tuyệt!" Quan Mỹ Lâm ngồi ở bên cạnh Đào Hựu Tình, hai mắt sáng ngời nói.

Hai vị giáo viên đang cùng Viên Sơ Nhụy với Trì Tuyết Oánh nói chuyện, Đào Hựu Tình có thể nghỉ ngơi chỉnh đốn sau đó mới tiếp tục tiếp nhận kiểm tra của thầy dạy thanh nhạc, Quan Mỹ Lâm nhân cơ hội này ở lại đây cùng nàng nói chuyện phiếm.

Đào Hựu Tình cầm lấy điện thoại cười nói: "Đương nhiên, bổn tiên nữ nhất định là giỏi nhất!" Lại hỏi, "Nhưng mà sao cậu lại đến chỗ này?"

Quan Mỹ Lâm nói: "Buổi chiều tớ phải cùng bảo bảo nhà tớ đi du lịch, nhưng trước tiên đến gặp cậu nha."

Trì Tuyết Oánh là nghệ sĩ Nguyệt Vịnh, hiện tại thân phận địa vị cũng cao, tiện thể dắt nàng ấy vào thì Viên Sơ Nhụy cũng sẽ không nói cái gì.

Quan Mỹ Lâm quan tâm nói: "Lúc không có tớ, cậu cũng hãy chiếu cố bản thân thật tốt nha!"

Đào Hựu Tình nghiêm túc nói: "Yên tâm đi chơi, tớ khẳng định sẽ chiếu cố bản thân thật tốt, tớ còn chưa có nổi tiếng, còn chưa có làm đại ngôn cho công ty ba cậu, sao sẽ dễ dàng ngã xuống!"

Quan Mỹ Lâm cong đôi mắt lên: "Cậu có thể có tâm thái này thì đặc biệt tuyệt vời"

"Những ngày kế tiếp của Đào Tiên Nữ chúng ta nhất định sẽ thuận thuận lợi lợi!"

Nàng vừa dứt lời, điện thoại trong tay Đào Hựu Tình run lên một chút, nàng cúi đầu xem, phát hiện là mẹ mình nhắn tin, nội dung chỉ một câu.

—— đừng quan tâm tôi, tôi không đáng để con đối tốt với tôi như vậy.

——-

Tác giả có lời muốn nói:

Đào Tiên Nữ: Tôi phải tự bảo vệ mình tốt, miễn cho có người đối với tôi thấy sắc nảy lòng tham, thèm thân mình tôi!

Tiểu Viên Đổng: Tôi khuyên em thanh tỉnh.

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16