Viên Sơ Nhụy phải dọn về nhà.... Vậy có nghĩa là trong nhà nàng lại phải chỉ còn một mình nàng! Đào Hựu Tình không nói hai lời ôm eo cô biểu tình nháy mắt biến mềm: "A, nhanh như vậy a? Không thể chậm một chút sao?"
Viên Sơ Nhụy vén tóc dài của nàng ra sau tai, ôn thanh nói: " Không thể, buổi sáng ngày mai tổ sản xuất đã phải tới nhà em trang bị cameras, đêm nay chị phải trở về." Viên Sơ Nhụy nâng đầu nàng lên cổ vũ nói: "Chỉ quay bốn ngày mà thôi, rất nhanh sẽ qua, ngoan, nghe lời,"
Đầu tháng sau, Đào Hựu Tình có quay một chương trình quay sinh hoạt của nghệ sĩ sống một mình tên 《 Sinh hoạt của tôi 》, trước sau có tổng cộng bốn ngày quay, từ ngày mai sẽ bắt đầu. Nguyệt Vịnh đã định ra ngày nàng comeback, sau khi thi đại học ngày 15 tháng 6, mà chương trình 《 Sinh hoạt của tôi 》 quảng bá vào ngày 17 tháng sáu, gần ngày quảng bá của nàng, sau khi phát sóng vừa lúc có thể tiến hành tuyên truyền ca khúc mới.
Quá trình quay của chương trình 《 Sinh hoạt của tôi 》 thật nhẹ nhàng. Đào Hựu Tình có thể ở mãi trong nhà hoặc là ra ngoài tùy tâm sở dục, thích làm gì làm đó, tiết tấu chương trình tự khống chế. Quay đầu lại cùng ngồi với host và các khách mời khác cùng xem lại bốn ngày mình sống, lại tâm sự một ngày là xong rồi, căn bản không cần phí bao nhiêu sức lực, cho nên Viên Sơ Nhụy mới có thể giúp nàng nhận chương trình này, để nàng có thể nhẹ nhàng tuyên truyền.
Bởi vì trang thiết bị còn cần tiến hàng điều chỉnh kiểm tra thử, cho nên tổ sản xuất sẽ đến nhà nghệ sĩ trước một ngày tiến hành làm việc, để phòng ngừa lúc quay chính thức thì bị lỗi. Lại bởi vì 《 Sinh hoạt của tôi 》 là chương trình sống một mình, Viên Sơ Nhụy xuất hiện trong ống kính thật không thích hợp. Còn không tính tới yêu cầu sống một mình, hai người còn chưa công khai, Viên Sơ Nhụy không thể không hiểu được xuất hiện trong nhà nàng nên cũng không thích hợp, vì vậy cần phải nhượng bộ thì Viên Sơ Nhụy vẫn sẽ làm.
Kỳ thật trong lòng Đào Hựu Tình hiểu rõ nhưng luyến tiếc Viên Sơ Nhụy, trong lúc diễn nhất thời diễn đến nghiện đến hơi quá độ, ở trong lòng bàn tay Viên Sơ Nhụy lầm bầm lẩm bẩm: "Nữ nhân phụ lòng Viên Sơ Nhụy, ngủ với tiên nữ xong đã muốn chạy....."
Viên Sơ Nhụy nhướng mày, định trừng phạt cắn cắn môi nàng nói: "Hả? Em nói gì đó?" Đào Hựu Tình hihi haha mà nháo, nhanh xuôi theo chiều gió: "Em nói Viên Sơ Nhụy rất tuyệt vời, em siêu thích chị!" Viên Sơ Nhụy cũng không cùng nàng so đo, tùy tiện tạm tha cho nàng một mạng: "Chị cũng thích em." Đào Hựu Tình nhắc nhớ nói: "Dùng từ cho đúng." Viên Sơ Nhụy nghiêm cẩn nói: "Ừm, chị cũng siêu thích em." Lúc này Đào Hựu Tình mới tươi cười rạng rỡ, ôm cổ cô hôn hai cái, nhận mệnh mà tiếp thu sống một mình quay chương trình sinh hoạt một mình.
Đào Tiên Nữ: Vợ của tôi cũng đã giúp tôi, trừ bỏ sủng chị ấy, bổn tiên nữ còn có thể làm sao bây giờ đây?
Kỳ thật Viên Sơ Nhụy nói dọn cũng không cần dọn gì nhiều, phòng để quần áo quần áo quá nhiều chuyển tới chuyển lui khá phiền, không bằng dứt khoát để lại, dù sao hai người dáng người cùng chiều cao không sai biệt lắm, Đào Hựu Tình mặc quần áo cô cũng không thành vấn đề, cho nên cô cầm áo ngủ cùng vật dụng hàng ngày của mình xong đã lập tức quay về nhà. Đào Hựu Tình một đường đưa cô về nhà, trong nhà cô một hồi mới phát hiện Viên Sơ Nhụy tỉ mỉ giữ một bình thủy tinh tiền xu, từ số lượng đếm lên, rất giống tiền xu lúc trước nàng hôn. Miệng bình thủy tinh còn cột một cái nơ bướm đỏ, tinh xảo đặt ở đầu giường phòng ngủ của Viên Sơ Nhụy, chiếm cứ vị trí dễ thấy nhất cũng như đặc biệt nhất.
Từ sau khi Viên Sơ Nhụy qua nhà nàng cùng nhau ở chung, nàng rất ít chạy qua nhà Viên Sơ Nhụy, không ngoài ý muốn đã xem nhẹ chi tiết này. Đào Hựu Tình cầm lấy bình thủy tinh, không tự giác quơ quơ, tiền xu đánh vào trên bình phát ra tiếng vang thanh thúy. Mặt mày nàng hớn hở ôm nó chạy đến cửa phòng vệ sinh, nhìn Viên Sơ Nhụy đang bày biện vật dụng hàng ngày, cười nói: "Nhụy muội muội, đây là của em cho chị sao?" Viên Sơ Nhụy quay đầu lướt qua đồ vật trong tay nàng, quay đầu lại tiếp tục sửa sang lại đồ trong tầm tay: "Ừm, không thiếu một cái tất cả đều ở nơi này."
Sau khi cô cùng Đào Hựu Tình xác định quan hệ, thì thỏa đáng cho tiền xu có ý nghĩa phi phàm này vào bình thủy tinh, trân trọng đặt ở trên tủ đầu giường, để mỗi ngày chính mình khi nhắm mắt lại vật thấy cuối cùng là nó, cứ để như vậy tới hiện tại, vị trí cũng chưa từng dịch chuyển.
Đào Hựu Tình kỳ thật không nghĩ tới Viên Sơ Nhụy sẽ giữa mấy đồng tiền xu này tỉ mỉ, bởi vì lúc trước mấy đồng tiền xu này trong mắt nàng cũng chỉ là đồng tiền xu có thể hôn Viên Sơ Nhụy, trừ cái này ra, chúng nó cùng tiền xu bình thường cũng không có gì khác biệt. Nàng cho rằng đối với Viên Sơ Nhụy cũng là như thế, đường đường là Tiểu Viên Đổng, gặp tiền mười ngón tay thêm mười ngón chân thêm vào ngàn vạn lần cũng đếm không hết, như thế nào sẽ để mấy đồng tiền xu nhỏ này vào mắt?
Nhưng Viên Sơ Nhụy lại nghiêm túc mà đối đãi với tiền xu nàng đưa, tựa như đối đãi nghiêm túc với nàng, để nàng càng thêm vững chắc tin tưởng, nếu bên cạnh nàng có người sẽ phản bội nàng, vậy người đó vĩnh viễn sẽ không phải là Viên Sơ Nhụy.
Tâm nàng nhát mắt đã bị một bình tiền xu này làm động tâm, mềm đến rối tinh rối mù: "Nhụy muội muội, chị thật tốt...."
Viên Sơ Nhụy kết thúc động tác trong tay, hướng nàng đi tới, cúi người về phía trước, đưa mặt đến trước mắt nàng: "Lúc thấy chị tốt, em có thể chủ động một chút." Vì thế Đào Hựu Tình chủ động hôn cô một cái, lại nâng lên đoan trang bình thủy tinh, nheo mắt lại nói: "Đồng xu em đưa như có chút ít." Đào Hựu Tình: "Mệt em lúc trước còn chuẩn bị một trăm tiền xu chờ hôn chị đây!" Vô dụng còn khá đáng tiếc. Viên Sơ Nhụy: "......?" một trăm đồng xu, cô sợ không phải là nàng muốn hôn tróc da cô luôn chứ???
.......
Ngày hôm sau đã là ngày 1 tháng 6, tổ sản xuất đúng giờ đi vào nhà Đào Hựu Tình trang bị thiết bị, làm xong những chuẩn bị phải làm đã là buổi chiều, Đào Hựu Tình tự mình xuống bếp chuẩn bị một bàn thức ăn lớn mời bọn họ lại ăn, lại theo chân bọn họ cùng ngồi nói chuyện phiếm với nhau, mượn chuyện này kéo gần khoảng cách quan hệ lẫn nhau. Ấn tượng của nhóm nhân viên công tác đối với nàng cũng rất tốt, đặc biệt là đối với tay nghề làm bếp của nàng.
Nhân viên công tác: Không hổ là cô gái có thể làm đại ngôn của nước tương Trời Xanh!
Buổi tối, Đào Hựu Tình tưởng tượng đến bốn ngày kế tiếp không có Viên Sơ Nhụy ở bên, hơn nửa comeback sắp tới, vậy quyết đoán bỏ kế hoạch luyện nhảy luyện hát đi thẩm mỹ viện vào bốn ngày kế tiếp. Lúc chương trình phát thì nàng đã quảng bá album, có thể cho các fans xem bộ dáng nàng tập hát, ở phương diện cắt ghép giao cho tổ sản xuất là được, đây là chương trình Viên Sơ Nhụy chọn ra, sẽ không có vấn đề.
Viên Sơ Nhụy mỗi ngày trước sau như một, đi Nguyệt Vịnh đi làm, xử lý một ít công việc nhỏ, lúc sau về nhà bảo trì thói quen hằng ngày, đồng thời tọa sơn quan hổ đấu*, chặt chẽ chú ý tình huống nội đấu của Hưng Lan. Vui hơn chính là, hiện tại Vu Thiến đã làm ra thành tích, làm ánh mắt Chu Lị Quân không hề bất công mà ngưng tụ trên người Chu Dĩ Nhu. Sau đó là đến tin tức tập đoàn Viên thị, năm trước Viên Diệu Văn cũng không có thành công phá kỷ lục siêu việt cô lưu lại, cho nên năm nay ông vẫn còn ở bên tập đoàn Viên thị tiếp tục công tác, bất quá hiện tại ông rất vừa lòng để Viên Sơ Nhụy ở Nguyệt Vịnh, rốt cuộc nơi đó có con dâu tương lai, ông làm cha không thể không hiểu phong tình, nếu không Viên Sơ Nhụy cùng Đào Hựu Tình không tu thành chính quả được, thì chính là ông sầu.
(Tọa sơn quan hổ đấu: ngồi trên núi nhìn hổ đánh nhau, ý Viên Sơ Nhụy là nhìn chị em họ Chu đấu đá)
Đại Viên Đổng: Con gái ơi! Nhanh bắt lấy tiểu Tình, cưới con bé về nhà!!!
Ở trong thời gian bốn ngày này hai người còn có chuyện phải hoàn thành, nhưng vẫn ăn ý như cũ mà nhớ đối phương, đặc biệt là thời điểm buổi tối đi vào giấc ngủ, người bên cạnh trống rỗng khiến các cô cực kỳ không khỏe. Cũng không biết từ khi nào, các cô đã hình thành thói quen sinh hoạt có đối phương ở bên cạnh.
............
Chính thức bắt đầu ngày thu đầu tiên, Đào Hựu Tình ở công ty tập nhảy tập đến buổi tối mới về nhà. Tư liệu sống nàng tập hát tập nhảy thời lượng chỉ nhiều không ý, hết thảy cũng là vì tuyên truyền cho album.
Buổi tối sau khi về nhà, nàng tắm rửa cơm nước xong, mặc áo ngủ tiểu cẩu ngồi trước TV ăn trái cây dưỡng nhan sắc, tùy tay chọn một kênh truyền hình, tức khắc cảm thấy nhân sinh nàng đang phi thường nhàm chán, vì thế suy xét gọi điện cho Giang Thu Dương, bởi vì qua mấy ngày nữa hắn phải bắt đầu làm bài thi, làm chị ruột, Đào Hựu Tình phải đến hảo hảo quan tâm mới được.
Đào Hựu Tình: "Dương Dương gần đây thế nào?" Giang Thu Dương cười hai tiếng, thanh âm trầm thấp thành thục từ một đầu khác truyền đến, vô ý mà tự đánh bóng chọc người: "Khá tốt, ăn cái gì cũng tốt, thân thể đặc biệt tuyệt vời." Lại nói "Em đã bắt đầu suy xét ngày đi cổ vũ chị mặc quần áo gì, phải trang điểm đến soái một chút, không thể để cho tiên nữ nhà em mất mặt!"
Đào Hựu Tình cười đến đôi mắt cong cong: "Dương Dương chúng ta đã rất tuấn tú, không cần đặc biệt trang điểm. Thi đại học không cần quá khẩn trương, cần bình tĩnh, không nên cho chính mình quá nhiều áp lực." Nàng nghĩ nghĩ lại nói: "Nói lại, chị cảm thấy thanh âm của em sẽ đưa tới một số lớn thanh khống*." lại nâng ngón tay lên trong không trung khua tay múa chân một chút: "Nếu đoạn này phát ra, làn đạn (bình luận) nhất định sẽ có: 'a tôi đã chết', 'để tôi nghe lại trăm triệu thay đổi' như vậy."
(*Thanh khống: là "yêu thích âm thanh" hoặc "nghiện âm thanh", giống giống kiểu giải thích của Nhan khống là yêu thích, thiên vị cái đẹp)
Sau khi Giang Thu Dương nghe lại cười hai tiếng nhẹ nhàng, khiêm tốn nói: "Thanh âm của em còn tốt." Kết quả đúng như lời Đào Hựu Tình nói, ngày phát chương trình làn đạn phi thường náo nhiệt.
——Chị em, thất thần làm gì, đem công bình đánh vào " A tôi đã chết, để tôi nghe lại trăm triệu thay đổi"
—— em trai đừng khiêm nhường! Thanh âm của cậu siêu cấp ổn!
——em trai sau khi thi đại học, chị đây có thể cùng ngươi yêu đương, tỷ không ngại cậu nhỏ hơn!
——anh đây cũng không ngại!
——nhường một chút, thôi cầm lồng gà tới.
Đào Hựu Tình hàn huyên cùng hắn một hồi, dặn dò hắn nghỉ ngơi cho tốt, sau đó mới tắt điện thoại đi, bắt đầu nhìn trần nhà lâm vào dài dòng như vào trong cõi thần tiên. Nếu không phải nàng còn chớp mắt, nhân viên công tác phía sau màn hình còn phải tiến sát lên kiểm tra nàng còn hô hấp không.
Một lát sau, nàng mới chậm rãi hồi phục tinh thần lại, một lần nữa cầm điện thoại, nhắn cho Viên Sơ Nhụy một tin:
[ Đào Hựu Tình ]: Nhuỵ muội muội, cô biết cô có tội gì không!
Viên Sơ Nhụy thật mau đã trả lời, phi thường phối hợp nàng nghiện diễn.
[ Nhụy muội muội ]: Bẩm đại nhân, tôi có tội gì?
Đào Hựu Tình thấy cô phối hợp như vậy, bỗng nhiên tìm được chút lạc thú, hứng thú bừng bừng mà cùng cô hàn huyên trên điện thoại.
[ Đào Hựu Tình ]:Tội của cô là luôn ở cùng bản quan ngốc cùng nhau, làm hại bản quan đã quen có cô bên cạnh tôi, cũng không có cách nào một mình trải qua!
Sau khi nàng đánh xong mấy chữ này đã tạm thời buông điện thoại, đứng dậy từ trong chén cầm lấy trái cây, cũng hướng về phía camera loại nhỏ trên bàn nghiêm nghị nói: "Phải ăn nhiều trái cây, có ích cho nhan sắc."
Tiếp theo một tay nàng cầm dâu tây, một tay cầm lấy điện thoại, tản mạn mà nhìn Viên Sơ Nhụy trả lời, liếc mắt gần một cái khiến cho nàng ngây ngẩn cả người.
[ Nhụy muội muội ]: Cho nên
[ Nhụy muội muội ]: Em có suy xét muốn gả cho chị hay không ?
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)