Bách Hợp Tiểu Thuyết

chương 10 : ta là ai?

322 0 3 0

" ngươi nói thật với ta , ngươi là ai ?" 

-------------
  " ta là ai ?" 

Tiểu Nhiên sững sờ , gương mặt cô đơ cứng lại , biểu cảm không mấy tốt đẹp

 " ngươi là ai ? , đan điền của ngươi không phải của một đứa trẻ 8 9 tuổi , ngươi nói dối " Tư Lịch sắc lạnh nhìn Tiểu Nhiên , ngươi nàng giờ đây đã lạnh lẽo nay càng mang theo một chút sát khí

Tiểu Nhiên lúc này hoàn toàn bị đánh bại triệt để , cơ thể của nàng vốn không bình thường cộng thêm sự tra xét từ bên trong thì không thể không đoán được có chuyện gì xảy ra bên trong ... chỉ là nàng vốn đã ngây thơ quá , ngây thơ khi tin lời Tư Lịch 

" ta là ai ? ta là một đứa trẻ " cô lúc này có đánh chết cũng không nhận bản thân mình là trọng sinh tới 

thấy Tiểu Nhiên vẫn cứng đầu , Tư Lịch lúc này đã mất hoàn toàn kiên nhẫn ... thứ nàng thấy trong người đứa trẻ này vẫn khiến nàng lo sợ tới tận giờ , nó không bình thường , không thể bình thường !!

vươn tay bắt tới cái cổ nhỏ trước mặt rồi bóp chặt , nàng không tin không ép cái quái quỷ này hiện hình 

" buô... buông ... ta...tay " khó thở , những gì mà Tiểu Nhiên cảm thấy lúc này chỉ vọn vẹn hai chữ đó , mặt cô tím tái ... cô không thở được 

" có nói không , ngươi là ai ?" Tư Lịch siết chặt tay , bây giờ Tiểu Nhiên cơ hồ đã được nàng nhấc lên không trung mà vùng vẫy .

" ta ... th..thật ... sự ..l...là đư..đứa trẻ!" lấy chút khí lực của mình vùng vẫy , một mặt cô tìm Lão Uông 

" nói hay  không nói ?" Tư Lịch không quan tâm những lời nói lúc này của Tiểu Nhiên , nàng chỉ cần biết Tiểu Nhiên cái nữ này có khai hay không thôi , dù có phạm sát giới 

Tiểu Nhiên bên này đã mệt mỏi , cô đã cạn sức ... kêu cầu Uông Dịch trong tuyệt vọng :' Uông Dịch , cứu ta ' 

....' Uông Dịch ngươi có nghe không , cứu ta với ' , 'Uông ...'

.............................................................!

rơi vào một màu tối thăm thẳm , cô không biết bản thân bây giờ là ở nơi nào 

' Uông Dịch ' không một tiếng hồi đáp 

' Uông Dịch , ngươi ở đâu .. đừng làm ta sợ chứ ' cô vẫn la lớn , những bước đi vẫn tiếp tục và có lẽ sẽ không có hồi kết 

cứ đi , đi nữa ...nhưng đâu ai ngờ a , một vùng sáng chói mặt từ đâu chiếu thẳng vào mắt cô 

" tỉnh !!"

ai đó đang kêu gọi cô , Uông Dịch sao ?

" tỉnh đi !" 

giọng nói này rất quen ...là nàng ta , không thể nào , nàng ta muốn giết mình 

" TỈNH !" điểm cuối 

Tiểu Nhiên bật dậy , nhìn xung quanh , vẫn ở phòng của Tư Lịch... chỉ khác là không thấy nàng ta ở đâu cả , cô vẫn được nằm trên giường như bình thường , khí tức cũng ổn định .

ánh mặt cô chợt dừng ngay tại cái gương trên bàn gần đó , dấu hằn vẫn còn ... vậy là cô không mơ , cơn đau nhức từ cổ truyền lên đại não cô để luôn nhắc nhở cô rằng cô mới từ quỷ môn quan vòng về

Thở ra nhẹ nhõm , cô muốn biết 

Tiểu Nhiên muốn biết cô là cái gì , Tư Lịch đã thấy cái gì

đau đầu , cô nằm phịch xuống giường , lão Uông đã biến mất từ lúc thứ đó xuất hiện ... cô lo lắng a

" Lão Uông , ngươi tại sao không xuất hiện ?" hàyda

---------------

## đâu đó ở Phiến Hoa

một cô gái thân hình có chút mỏng manh nhưng bên ngươi cơ hồ luôn toát ra hàn khí sắc lạnh như muốn giết người , đúng vậy đó là Tư Lịch 

Nàng ngồi bên chiếc bàn làm bằng đá có chút hoa mỹ , đều đều nâng từng cốc trà nóng trong tay rồi lại nhìn ngắm lấy ánh trắng mờ mờ ảo ảo trên bầu trời đen xì bên trên , trông lại rất cô đơn 

ực ! 

thở dài , nàng cuối gằm mặt xuống phiến đá tử bên dưới 

nàng không hiểu bản thân nàng , nàng có thể giết cái nữ hài đó nhưng nàng lại chừng chờ , nàng không nỡ ...từ đâu bên trong nàng không cho phép nàng giết nó 

Đây mới chỉ là lần thứ hai mà  Tư Lịch gặp Tiểu Nhiên nhưng ...

Trách bản thân vô dụng , bản lĩnh từng chống đối với đám ngụy quân tử ở tiên giới vì cái gì mà không còn a

nhớ ngày đó nàng tỉnh dậy , bản thân nàng cư nhiên quay lại năm 15 tuổi , đó là năm nàng lên Thanh môn ... thù mới thù cũ đưa nàng đi khỏi bản thân năm xưa vết xe đổ , từ đó trở thành tiên nhân bất chính bất trá nhưng vì cái gì hắn còn chưa xuất hiện .

đã qua hàng gần ngàn năm , nàng đợi một ngày được giết hắn nhưng mãi vẫn không thấy , sự xuất hiện của Tiểu Nhiên này cũng là một ẩn số .... có lẽ lúc này trọng sinh thì nó bị thay đổi chăng ?

bản thân Tư Lịch ngồi thơ thẫn như vậy mà trải qua gần nữa canh giờ 

cộp !! có khí tức 

Tư Lịch quay lại , trước mắt nàng là cái nữ hài nhỏ nhỏ béo béo thân cuốn cái chăn quanh người rồi lết từ từ đi ra , miệng thì lãi nhãi càm ràm 

" thối nữ nhân , bỏ ta bơ vơ còn không cho ta ăn " Tiểu Nhiên chậm rãi từng bước , cô đang kiếm nhà bếp mà có vẻ như cô lạc đường rồi 

hoang mang , cô nhìn xung quanh với hy vọng tìm được đường ra thì bất chợt ánh mắt cô bị vướng lại thân ảnh của Tư Lịch ... hảo xui xẻo !

" ngươi !'" Tiểu Nhiên há hốc mồm , cô còn không quên ban nãy cô còn mới chửi cái nữ nhân trước mặt a

" ta thì làm sao ?" uể oải nhìn Tiểu Nhiên , nàng muốn xem cái heo con này giải thích làm sao 

" ngươi ...ng " ấp úng , cơn đau cổ lại đang nhắc nhở cô , mạng cô giờ là đang treo cành cây a, rớt như chơi !

a!" ngươi tại sao ở nơi này ?" Tiểu Nhiên hỏi 

buồn cười ! có vẻ nàng đánh giá cô ta hơi cao thì phải , trông có vẻ giống cái ngu ngốc người hơn 

" đây là nơi ở của ta , ta muốn ở đâu còn hỏi ý kiến của ngươi sao " 

mặt Tiểu Nhiên đỏ lên, không biết đỏ vì lạnh hay vì cái sự xấu hổ nữa " ta không có ý này " cô lí nhí trả lời

" vậy ta hỏi , ngươi tại sao lại ở đây ?" Tư Lịch chống cằm nhìn Tiểu Nhiên bối rối mà vui vẻ trong lòng 

hmmmm" ta...." 

ọt ! cô còn chưa trả lời a .... quê chết đi được

" nếu đói thì có thể kêu nha hoàn " 

" nhưng đó là nha hoàn của ngươi " Tiểu Nhiên rối rắm nói 

" đồ ngu ngốc " buông lời cay đắng xong rồi định bỏ đi thì nàng chợt nhớ ra , nàng còn có cái quyết định quan trọng a 

gió lúc này thổi càng ngày càng lớn , nhờ những ngọn gió như thế này nàng mới có thể tỉnh táo đối mặt 

" Tiểu Nhiên !" Tư Lịch với một vẻ nghiêm túc 

Tiểu Nhiên giờ đây có chút giật mình , cái nữ nhân này có bao giờ kêu tên mình đâu chứ 

" chiều ngày mai , ngươi phải theo ta trở về thanh môn " phóng ra ánh mắt dò xét lẫn cảnh cáo , nàng coi cái đồ heo con này có dám từ chối không 

" dựa vào cái gì chứ , ngươi ban nãy còn muốn giết ta nếu ta theo ngươi về lỡ ngươi giết ta phi tang thì sao " Tiểu Nhiên hốt hoảng , cô có chết cũng không theo cái ác độc adi này

" ngươi đây là nghĩ loạn cái gì ? trong cơ thể ngươi không bình thường , theo ta về Thanh môn tu tập ... coi như tránh cho ngươi một tai kiếp " Tư Lịch lúc này cũng đã thả một chút thái độ của mình , dù gì cũng chỉ là cái nữ hài ... hmmm nữ hài kì quái 

dao động ! Tiểu Nhiên dao động rồi , quá hấp dẫn ... niềm đam mê tu tiên của cô còn a , cô muốn thử 

" nhưng phụ mẫu của ta sẽ lo lắng " 

" ta sẽ gặp họ , còn làm sao là chuyện của ta " Tư Lịch thở ra , đây là cái thứ nhất nàng cầu mang về tu luyện a... bình tĩnh , không đập chết cô ta!

" ngươi có chắc không ?" nghi hoặc nhìn Tư Lịch 

" ngươi có đi không ?" nàng cáu a

" đi đi ... đi chứ " Tiểu Nhiên cười cười

" được , mai gặp lại " nói xong chưa để Tiểu Nhiên kịp phản ứng mà biến mất aaa

'quao! tiên là có thể biến như vậy sao , ngầu thật ' trong lúc bận trầm trồ cô cư nhiên không ý thức được bản thân đang lạc đường , mà cái người biết đường lại bỏ cô lại một mình a!

---------------

song trọng sinh , điều bất ngờ mà đến lúc chết nghĩ lại cô cũng không ngờ được . buồn cười a , bên trên thật tốt sắp xếp

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: