Cao cao tại thượng cái này Tư Lịch cư nhiên lại xuống giảng đường cái loại sơ cấp lớp như này , cả phòng học Độc Mộc của Hỏa viện hoảng hoảng hốt hốt . Vị này sư thúc tổ âm dương quái khí , bọn hắn cách đây vài năm còn nghe vị sư huynh ở Độc Linh vì không trả lời câu hỏi của nàng mà bị cấm túc không cho bước vào Liêu Thư hơn 3 tháng đâu , còn vị kia trưởng lão bị đưa đi trông ngựa vì dám tại yến tiệc mà chỉ trích nàng ... ti tỉ những không hay này cả toàn giáo đều biết a.
Liêu Vũ mặt nhăn nhó kéo theo hồ bằng cẩu hữu chỉnh đốn về phía vị trí của bản thân , hắn còn muốn yên yên ổn ổn , nghĩ thầm lại nhìn hai người Tiểu Nhiên và Vương Tử Liên , mong đám người Lịch viện không biết trời cao đất dày này tốt nhất đắc tội với sư thúc tổ đi .
Nhẹ nhàng tựa như lướt đi , Tư Lịch một thân vận tím nhạt váy áo , mái tóc xõa nhẹ rũ từng sợi đồng lại bay bay một ít theo bước chân của nàng . Đi lên phía trên bàn giảng , thoải mái ngồi xuống rồi lật cuốn sách trước mặt một hồi , ánh mắt không đọng lại đó bao lâu rồi lại nhìn Tiểu Nhiên còn ngây ngốc ngồi bên kia .
" mau vào giờ " Tư Lịch phóng ra thanh âm bay bổng , không ai lại nghĩ nhìn tựa như thiên tiên dịu dàng này lại là lão đầu gần ngàn tuổi quái khí , bản thân đã có tiên thể nhưng tính khi không có chút nào tiên giới người .
Cả phòng học an tĩnh lên , ai nấy ngay ngắn ví trí của bản thân . Tư Lịch không đoái hoài đến Tiểu Nhiên nữa mà tập trung vào giảng dạy .
Hôm nay Độc Mộc sẽ được học về thiên địa căn nguyên , tiết khóa dài đăng đẵng những lí thuyết , Tiểu Nhiên mắt đã sớm muốn khép lại , cô cảm giác bản thân đang ở tiết lịch sử của Vân lão sư lúc cô ở hiện đại , cô không phải loại thích học lí thuyết so vậy cô càng muốn vừa thực hành vừa học nhưng làm sao được a , đây là học về căn nguyên , nó chẳng phải thiên địa lịch sử sao .
' sinh linh vốn dĩ tồn tại đều có liên quan đến nhau , sau khi khai hoang ....'
Tư Lịch miệng vẫn giảng nhưng ánh mắt từ khi nào đã chuyển đến cái con heo nhỏ vẫn đang nhắm mắt hướng về phía nàng . Đây là chê nàng giảng không ra gì sao (-_-)!!
giọng nói ngừng lại , cả phòng học nín thở nhìn sang cái ngốc trung còn đang ngủ Tiểu Nhiên
Vương Tử Liên mặt có chút cứng đờ , tay bên dưới không ngừng giựt giựt áo Tiểu Nhiên , nha đầu này sao có thể chống cằm mà ngủ sâu đến vậy , hắn đã giựt từ lúc Tư Lịch còn chưa phát hiện ra mà giờ nàng sắp tiến lại phía bên này rồi mà Tiểu Nhiên vẫn mơ mơ màng màng .
" Tiểu Nhiên , tỉnh tỉnh " nhẹ giọng hướng Tiểu Nhiên nói , hắn hết cách a
Đứng trước gương mặt bị phủng trên bàn tay có chút phúng phính , Tư Lịch không nói không rằng cầm quyển sách lên đánh thẳng giữa gương mặt đó
Bốp !
vệt đỏ ửng hiện lên rõ ràng giữa làn da bạch nộn chứng tỏ lực đạo không hề nhỏ
Tiểu Nhiên cau mày , cô ghét nhất là đang ngủ mà có người làm phiền cô " lão nương còn đang ngủ a " Tiểu Nhiên cau có mắt nhắm mắt mở nhìn thân hình ảo ảo mờ mờ
Hình như có điểm không ổn , cô chấn tỉnh ... cô đang ở tiết của Tư Lịch a , xong rồi
Cặp mắt mơ màng lúc này đã mở trừng trừng , cơ thể ngồi thẳng cứng đờ , cả người bị Tư Lịch khí tràng cấp đông cứng .
" Ngủ ngon ?" Tư Lịch cười cười nhìn Tiểu Nhiên , cái con heo này nàng chưa xử lí vẫn là không được
nuốt nước bọt lòng run run " không , ngủ không ngon "
" lại gạt ta a , rõ ràng nước miếng đều sắp đủ rữa mặt ngươi nha " Tư Lịch nũng nịu cười nói , có điều là nũng nịu sao ? người khác nghe vào cảm giác cứ kinh dị như thế nào ~(^..^)~
Tiểu Nhiên lòng lộp bộp vỡ vụn , cô là sắp tiêu rồi " thật xin lỗi sư thúc tổ " cuối gằm đầu , cô không dám nhìn
Bên kia đám người Liêu Vũ đã vui đến tận chín tầng mây , đáng đời cái tiện nha đầu !
"A?" Tư Lịch cau mày , con heo gọi nàng là cái gì .....
" Ta không nên làm như vậy , không nên ngủ trong lúc người giảng " Tiểu Nhiên một mặt làm hối lỗi nhìn Tư Lịch , vì cái gì bản thân cô đang ở hối lỗi mà cái mặt của cái a di này ngày càng xú đến vậy .
Nhưng Tiểu Nhiên cái EQ âm này làm sao hiểu được , người ta nữ nhân ghét nhất là bị chê già đặc biệt là cái người mà người ta phá lệ để ý a .
" không được rồi , vậy Tiểu Nhiên đệ tử nên trở về Lịch viện ngủ một giấc đi , tránh ở Thanh môn này lại nói ta hành hạ đệ tử a" Tư Lịch mặt lạnh nhìn Tiểu Nhiên , hay cho cái con heo này . Lúc đầu gặp một tiếng a di hai tiếng a di , nay còn lại cái gì sư thúc tổ , nàng không thể kêu cái gì dễ nghe hơn sao
Tiểu Nhiên đây là bị đuổi khỏi phòng a , không được " sư thúc tổ , đệ tử xin lỗi a , ngài đừng làm đệ tử trở về được không ?" hai mắt rưng rưng nước mắt . gương mặt tròn trịa của 10 tuổi trẻ con , vô cùng đáng thương nhìn Tư Lịch
a , nàng ta dám dùng đáng yêu kế với ta ' Tư Lịch trong lòng phun tào , nàng là ai chứ chỉ với cái nhỏ nhoi này mà đòi lừa Tư Lịch nàng sao . Tiểu Nhiên này quá ngây thơ rồi , nàng chính là cảm thấy đuổi đi có hơi quá đáng thôi , đúng vậy nàng là tự hiểu không phải vì cái kia con heo ngu ngốc
" vậy sau giờ học ra Phong Lâm chặt củi , hiện giờ mau hảo hảo học " Tư Lịch ho khan rời đi tiếp tục giảng
Mọi chuyện cứ như vậy nhẹ nhàng cấp qua , cả đám Liêu Vũ mặt mày cứng đờ , cái quỷ gì a , hôm nay sư thúc tổ bị làm sao thế . Tin tức về Tiểu Nhiên không phải hắn không nghe nhưng khi tận mắt chứng kiến thái độ của Tư Lịch hắn khinh miệt nhìn Tiểu Nhiên . Chắc chắn nha đầu này đã làm cái gì mê hoặc tâm can sư thúc tổ rồi , đúng là cái giảo hoạt hồ ly
Vương Tử Liên bên cạnh thở ra nhẹ nhõm , hắn còn tưởng là Tiểu Nhiên sẽ bị cấm vào Liêu Thư , không sao chặt củi thôi , Lịch viện mỗi người một tay phụ cũng không thành vấn đề gì .
Còn về Tiểu Nhiên cô thì không cảm thấy có gì không đúng , một bảo bảo ngoan như cô đã hối lỗi thì lão sư còn trách phạt cái gì nặng nữa chứ . Chỉ là bị bắt tại trận như vậy một chút buồn ngủ cũng bị sợ hãi cuốn đi , giờ cô nghiêm túc nghe giảng đảo cũng có thể nghe được cái gì liên quan đến Vô Tịch .
Thảo luận một chút cũng đã qua một canh giờ , tiết học cũng đã kết thúc ... vươn cánh tay ngắn ngắn miệng ngâm nga , xương khớp một đứa nhỏ 10 tuổi vì cái gì đau nhức đến vậy chứ ' Tiểu Nhiên than thở
" Sau giờ học đến Phong lâm chặt củi , chỉ một mình ngươi ..." Tư Lịch bước ra khỏi phòng còn không quên cho Tiểu Nhiên một ánh mắt sắt lẹm lệnh người run rẩy . Tiểu Nhiên cô cảm thấy cái này Tư Lịch thật âm dương quái khí , lúc thì ôn nhu cực hạn lúc thì như lão ngoan đồng đôi lúc lại như phụ nữ tiền mãn kinh , thật sự làm cô sợ a
Vương Tử Liên cùng Tiểu Nhiên nhanh chóng thu dọn để gặp lại Lưu Viên , bước ra khỏi thì đã thấy Lưu Viên một mình đứng ở trước Hỏa viện chờ .
" đứng ở đây lâu chưa ?" Tiểu Nhiên cười cười nhìn Lưu Viên
" ta cũng mới hết giờ liền đến đây đâu " Lưu Viên nhún nhún vai nhìn hai người , sau giờ học đầu tiên thì mọi người sẽ đi nhà ăn đi , dù gì bây giờ vẫn chỉ là cái phàm thai chưa có thể ích cốc được .
" chúng ta là đi nhà ăn sao ?"
Vương Tử Liên không nói chỉ đi về phía đông của Liêu Thư , Tiểu Nhiên không hiểu gì liền bám theo đương nhiên Lưu Viên cũng đi theo .
đi qua con đường , một gian nhà gỗ bình thường xuất hiện , chỉ là bên trong lại không hề có người .
Tiểu Nhiên ngờ ra " đây là nhà ăn ?"
Lưu Viên cười nhìn Tiểu Nhiên " chúng ta đến khu bếp lấy đồ ăn rồi kiếm chổ ngồi ăn , chúng ta đến nhà ăn thì đến cái ăn còn không có , muội nghĩ đám người kia dễ dàng cho chúng ta ăn sao " nói rồi tự nhiên đi vào bên trong lấy ra 3 cái màn thầu cùng 1 một dĩa rau xanh và một ít thịt
" ngồi đây ăn luôn đi " Vương Tử Liên nhẹ nhàng ngồi ở cách bục đá bên ngoài cùng giúp Lưu Viên bày ra đồ ăn , như vậy ít ỏi 3 người phải chia nhau ăn thôi .
Tiểu Nhiên ngây ngốc một lát ngồi cũng phản ứng mà nhanh nhẹn tiến phía bục đá . Cô không biết nên nói gì cho phải , cái này đãi ngộ không phải quá bị phân biệt đi chứ
Cả hai người Lưu Viên và Vương Tử Liên ăn vốn không nhiều chỉ là Tiểu Nhiên , cô như vậy tròn trịa là một tay nhà cô chăm bẵm a tự nhiên ăn cũng khỏe hơn bình thường . Nhìn dĩa đồ ăn ít ỏi với cái màn thầu mà khóc không ra nước mắt , cô vẫn đói !!!
" muốn ăn một chút không ? , ta không ăn nhiều " nhìn cái Vương Tử Liên gầy gò , Tiểu Nhiên không thể nào mà nhẫn tâm nhận lời . Cô mà còn ăn vào phần của hắn sợ là sau này đi đường hắn sẽ bị gió thổi bay a
Lưu Viên nhìn cái lạnh lùng Tử Liên mà buồn cười , hắn không sợ quá gầy nhưng đương nhiên sư muội sợ giùm hắn a .
" ngươi muốn ăn thêm thì ta vào lấy thêm , lát nữa để lại chút linh thạch là được " Lưu Viên từ từ vào trong khu bếp lấy ra thêm hai cái màn thầu nữa đưa cho Tiểu Nhiên , Lịch viện dù gì cũng được cái là không thiếu tiền tài a
Tiểu Nhiên mắt sáng rực xúc động nhìn Lưu Viên
Bình đạm ăn rồi tán gẫu một chút , cả ba người lại tách ra , lần này không ai học cùng với ai cả , Tiểu Nhiên sẽ chuyển sang Độc ty , nơi dành cho ám quang và biến dị linh căn a
Nhìn vào phòng học ít ỏi người , giờ cô mới hiểu vì sao Dương Khắc Lạp lại như vậy phấn khích , nhìn vào phòng học này chỉ có duy cô một cái ám linh căn thêm một cái quang linh căn nam thiếu niên ngồi bên trong góc phòng còn lại đều các loại biến dị như băng , hỏa lò ...các loại từ ngũ linh căn gốc
Đến lão giả dạy học của Độc ty cũng có chút đặc biệt , hầu hết các viện đều có Độc ty nhưng có vẻ cả Thanh môn gộp lại số lượng học sinh của Độc ty còn chưa tới 100 người so với mấy chục ngàn đệ tử thì vô cùng chênh lệch
Hôm nay cô thượng khóa đầu của Độc ty , đem bản thân cùng linh căn hướng phòng học giới thiệu sơ qua . Nghe từng người giới thiệu có mới biết tu tiên còn có nhiều như vậy mới lạ . Có người là cái lôi biến dị , vốn dĩ nghĩ rằng lôi của mình không có tính công kích cao ai ngờ lại một lần bị ma thú tấn công mà mới biết lôi của bản thân tác dụng lên ma thú sẽ mạnh gấp 3 lần lôi hệ bình thường .
Có người thì hệ mộc nhưng có thể dùng cây mà tiết độc a , rất thú vị , còn băng cũng như hỏa lò cũng cực kì hiếm lạ . Còn về quang hệ , ai cũng biết đó chính là cái hệ chữa thương thần kì nếu đạt được một đẳng cấp thượng thừa còn có thể khởi tử hồi sinh . Một hệ khiến người người thèm thuồng .=_(`- o -`)_=
Còn ám hệ thì sao , người ta thường nói với nhau quang ám đối đầu , quang khởi tử hồi sinh thì ám chính là hủy diệt đến tận linh hồn . Con người mang quang ám hệ dễ bị linh căn nguyên tố tác động vì vậy ám hệ luôn âm u tàn nhẫn còn về quang hệ thì sẽ có chút hoạt bát sinh người yêu mến . sau khi giới thiệu rồi nghe lời giảng của lão giả , thấy ánh mắt của lão giả đánh tới bản thân mình cùng quanh hệ Triết Nha , cô dụi dụi lỗ mũi làm ngơ . Cô cảm giác mình hệ bị ngược đi , cô là cái hài tử hoạt bát đáng yêu nha , cái tên quang hệ kia càng giống ám hệ hơn là cô .
Thao thao bất tuyệt hơn 1 khắc cũng kết thúc , quá trình học mỗi lần nhắc đến quang ám câu chuyện Tiểu Nhiên lại cảm giác bản thân như là thú quý hiếm mặc cho mọi người tìm tòi . Mà cái tên quang hệ kia chính là trong miệng mọi người vai chính nam chủ lương thiện , còn cô ám hệ lại bị xem như phản diện trong phim dài tập , đau lòng a!!
Tha bản thân chuẩn bị chở về Lịch viện thì đột nhiên cái a di Tư Lịch xuất hiện . Phạt cô có cần như vậy năng nổ không
" chặt củi ở Phong lâm nhé " Tư Lịch lười biếng đứng dựa vào Độc ty cánh cửa vòng tay nhìn cô
Tiểu Nhiên cau mày " nhưng đệ tử phải trở về cất sách a "
" không quan trọng " Tư Lịch không quan tâm bên trong Độc ty đám đệ tử hai mắt mở to nhìn nàng lẫn heo con , một tay nắm lấy Tiểu Nhiên kéo đi rồi biến mất giữa không trung .
" trời mẹ ơi ! đó là sư thúc tổ trong truyền thuyết sao " một nam đệ tử đứng nhìn ra không trung ngỡ ngàng
nữ đệ tử gần đó bát quái nói " nghe nói Tiểu Nhiên ám hệ là sư thúc tổ đưa vào Thanh môn đấy , các ngươi biết không ta nghe nói nàng ta đang ở cái Lịch viện đám đi cửa sau ..."
cả Độc ty ồn ào náo loạn thảo luận , không mấy chốc sự kiện phạt đi chặt củi của Tư Lịch đã bị biến thành sư thúc tổ đi đến phòng học đón Tiểu Nhiên đi tâm sự .
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)