Chỉ còn 3 tháng nữa là kì đại hội sẽ diễn ra , Tiểu Nhiên ra sức tu luyện , cô cảm thấy bản thân thật yếu ớt . Lắng nghe bên trong tâm trí luôn yếu cầu nhanh chóng biến cường cùng với câu chuyện đã xảy ra tại Lịch Viện này khiến tâm thần cô rơi vào trạng thái lo lắng bất an .
Vô Tịch , thứ đó đến bây giờ cô vẫn chưa có thể nghe ngóng được bất cứ thông tin nào về nó . Gía như có Uông Dịch ở đây thì tốt biết mấy .
Đêm cuối thu , mọi thứ dần trở lên lạnh lẽo ,mà ở Thanh Vân thì cái khí tràng này càng nhiều thêm một bậc , thật khiến con người ta cô tịch . Khu Phong Lâm màu lá cũng dần chuyển sang vàng nhẹ héo úa , nó có thể rụng bất cứ khi nào khi có những cơn gió thổi qua . Đứng tại đó là thiếu nữ thân mang thanh y không nhiễm bụi trần , mái tóc đã dài ngang lưng được búi nhẹ xinh đẹp , gương mặt non nớt nhưng trong ánh mắt đó tựa như đã trưởng thành hơn rất nhiều . Tiểu Nhiên đã đến Phong Lâm này mỗi tháng một lần , từ ngày hôm đó , khi cô nhìn thấy cô gái với cặp mắt trắng dã nhìn bản thân cười . Cô muốn gặp lại một lần nữa nhưng cô gái đó tựa như không có tồn tại .
Cũng như mọi khi , cô vẫn đứng kế bên cái hồ ngay bìa rừng , ngồi xổm xuống nhìn vào mặt nước đỏ nhè nhẹ . Cánh tay trắng nõn vưỡn ra chọc chọc phá phá một chút nước hồ làm cho vốn yên tĩnh chiếc hồ nay lại gợn sóng động đậy .
" ngươi tại sao không lại xuất hiện a ... ta đã đợi ở đây 4 năm rồi "Tiểu Nhiên rầu rĩ nói , cô muốn biết .. sự tò mò nó ngày càng lớn dần trong cô .
Lẩm bẩm một mình , như vậy gần một canh giờ trôi qua . Chân cũng đã tê rần , đứng dậy phủi chút bụi ở mông rồi xoay người trở về Lịch viện
" ta đợi ngươi cũng thật lâu !"
Một giọng nói thầm thì thoảng qua .
" là ai ?" Tiểu Nhiên quay đầu lại rồi quan sát xung quanh . Bốn bề tĩnh lặng không hề có chút khí tức của người sống ... kì lạ
" các hạ là ai ?" Tiểu Nhiên hô lên một lần nữa . Nhưng đáp lại cô chỉ là tiếng vọng về ...
Lòng cô sợ hãi , Tiểu Nhiên đã ở thế giới này 14 năm nhưng điều đó không thể nói ràng cô đã hoàn toàn hòa mình vào thế giới này cũng như không phải cô tu tiên thì sẽ không sợ ma .
Có chút vội vã , Tiểu Nhiên bước chân gấp gáp đi về Lịch Viện . Phong Lâm vẫn như vậy tĩnh lặng
" hi hí "
---------
" Lưu Viên tỷ , ta vẫn không hiểu vì cái gì tỷ tự trách chứ .... cái tên ngụy quân tử đó ..." Dương Khắc Lạp mặt đỏ nóng giận nhìn Lưu Viên nhưng chưa nói ra hết thì đã bị Lưu Viên cắt đứt " được rồi ... ta không muốn nhắc lại "
Phụng phịu giận dỗi quay người đi , Dương Khắc Lạp tức giận không nhìn Lưu Viên . Vì cái gì mà tỷ ấy phải chịu cái này ủy khuất chứ , đám người ở Liêu Thư là không có mắt hay sao !
Mới trở về Tiểu Nhiên nhìn khung cảnh này đột nhiên vi diệu trở lên . Dương Khắc Lạp quay mặt vô tường mà Lưu Viên kế bên mặt tràn đầy áy náy đang nắm lấy vai Dương Khắc Lạp dỗ dành . Ăn dưa cực mạnh a !
" khụ khụ ... có chuyện gì sao ?" Tiểu Nhiên ho nhẹ , mặt đầy ẩn ý nhìn hai người
Dương Khắc Lạp ban nãy tức tối vừa nghe Tiểu Nhiên bên kia hỏi liền không màng nắm lấy tay áo mình Lưu Viên mà hướng Tiểu Nhiên hô " Tiểu Nhiên a , ngươi biết gì không ... là tên Ngô Phi kia không có liêm sĩ cư nhiên .." " Khắc Lạp !" Lưu Viên quát . Dương Khắc Lạp giật mình , nàng không tin được Lưu Viên cư nhiên dám quát nàng , nàng là vì lo cho tỷ ấy mà ! vì cái gì cơ chứ . Cặp mắt ửng hồng nhìn Lưu Viên
Vừa nghe tới hai chữ Ngô Phi sắc mặt của Tiểu Nhiên trầm xuống , hắn quay về rồi .
" Lưu Viên tỷ , chuyện này ..." Tiểu Nhiên cau mày nhìn về Lưu Viên , qua bao nhiêu năm cô tựa như nhận ra vị sư tỷ này của cô bên ngoài lạnh lùng nhưng bên trong rất dễ bị tổn thương . Mọi khó chịu , bất mãn , đau khổ tỷ ấy đều đem cất giấu rất kĩ càng .
Lưu Viên thở dài " Tiểu Nhiên , chuyện này không có gì đâu .. muội đừng lo " nói xong liền đứng dậy trở về giường của bản thân
Bên kia Dương Khắc Lạp tức tối , tỷ ấy bị làm sao vậy !
" Tiểu Nhiên đừng nghe tỷ ấy nói , tên Ngô Phi kia không biết hối lỗi mà nay ở Liêu Thư hung hăng đùa bỡn với tỷ ấy ... " Dương Khắc Lạp không chịu được cái tính cách này của Lưu Viên , chuyện này vốn dĩ Lưu Viên không hề sai nhưng vì cái gì mà trở thành như vậy.
Lưu Viên lúc này sắc mặt không tốt nhìn Dương Khắc Lạp , muốn nói rồi lại thôi ... nàng hiểu , nàng đương nhiên hiểu vì cái gì Khắc Lạp lại như vậy . Trách ai đây , đây vốn nguyên do là do nàng thôi !
Còn Tiểu Nhiên không để ý sắc mặt của Lưu Viên đối với Khắc Lạp mà bây giờ trong lòng cô đang tái hiện lại tên Ngô Phi kia đang đùa đùa bỡn bỡn sư tỷ cô . Đáng ghét !
" Lưu Viên tỷ , tên kia hành xử như vậy tại sao còn được đi Liêu Thư " Tiểu Nhiên thắc mắc
Lưu Viên ngồi trên giường nhìn Tiểu Nhiên " muội nhớ hôm trước ta nói muội chứ ... hắn là đệ tử thân truyền , đó là chúng ta Lịch Viện không so được "
Không so được sao , Tiểu Nhiên cau mày ... nếu cô cũng là đệ tử thân truyền thì sao chứ !
" tỷ ... Ngô phi hắn là cái gì cấp bậc ?" Tiểu Nhiên nắm chặt tay , cô quyết tâm hơn ... Loại người này dù cô không dây dưa không sớm thì muộn cũng tạc tới Lịch Viện .
Lưu Viên ngẩn người ra , đứa nhỏ này định làm gì chứ " hmmm...... có lẽ đã là tu sư cấp 1 "
Tiểu Nhiên thở sâu , tu sư cấp 1 sao ... bây giờ cô đang là tu sĩ cấp 7 , 3 tháng ... có thể sao ? Không gì là không thể , cô sẽ cố gắng !
Dương Khắc Lạp giờ đây đang suy nghĩ nhưng dường như hiểu Tiểu Nhiên muốn như thế nào " Tiểu Nhiên , muội không đùa chứ " miệng nàng muốn há thật to để thể hiện cái sự hoảng hốt của mình
Tiểu Nhiên cười lắc đầu " muội không đùa ... Lịch Viện chúng ta tổng không thể bị khi dễ như vậy được " lúc sau cô trịnh trọng cười cười nhìn Khắc Lạp " Khắc Lạp tỷ ... tỷ đi gọi Vương Tử Liên với A Thuận lại đây được không ?"
Dương Khắc Lạp như nhận được thánh chỉ liền nhanh chóng tông cửa hướng về phóng hai người kia chạy , để lại một Lưu Viên còn rối rắm nhìn Tiểu Nhiên
" muội ...." Tựa không nói nên lời , nàng có nhiều điều muốn nói với Tiểu Nhiên nhưng không biết nói sao cho phù hợp
" Tỷ đừng lo ... muội sẽ cố gắng , cả Lịch Viện chúng ta cùng cố gắng " Tiểu Nhiên nhẹ giọng an ủi
Một lát sau hai cái nam nhân nhìn vội vàng chạy lại bên này , A Thuận đầu tóc còn có chút rối bời nhìn rất buồn cười
" Tiểu Nhiên ... muội gọi chúng ta ." A Thuận gấp gáp , hắn đã nghĩ ...năm nay đại hội hắn không thể tham gia được , ai nói hắn mới chỉ à cái tu giả cơ chứ
Tiểu Nhiên hướng hai người nói yên vị rồi ngồi theo lên chiếc bàn giữa phòng , cô có một cái ý nghĩ
" vốn căn cơ ở Lịch viện chúng ta không tồi , chỉ là tu tập không đủ ... lần này muội muốn chúng ta cùng cố gắng tham gia vào đại hội , chúng ta còn 3 tháng . Trong 3 tháng này chúng ta sẽ cùng nhau tu luyện không được lười biếng ." Tiểu Nhiên ho khan , mặt nghiêm túc nói
A Thuận rối rắm vò đầu " nhưng ta chỉ là tu giả , các ngươi có lẽ đều đã đạt tiêu chuẩn nhưng ta thì không được a "
Tiểu Nhiên nhìn A Thuận nản chí mà vỗ thượng hắn , mau đánh rớt cái suy nghĩ kia " không gì là không được , sư huynh ngươi bình thường rất lười biếng , đừng tưởng ta tu luyện lại không biết."
" mọi người cùng nhau cố gắng , muội sẽ tìm kiếm cách tốt nhất dành cho mỗi người ...đúng rồi , vì túi muội có chút ngượng ngùng , mọi người có thể cho muội mượn chút đỉnh mua đan dược chuẩn bị không ?" Tiểu Nhiên đang hùng hồn thì đột nhiên ngại ngùng vò áo , ai biểu cô là cái quỷ nghèo làm gì
Vương Tử Liên lúc nãy giờ im lặng đột nhiên lên tiếng " đan dược không cần phiền toái , ta sẽ cho người truyền tin cho ta phụ vương ..ngài sẽ gửi cho chúng ta "
Tiểu Nhiên ngồi bên kia cảm thán , đúng là phú nhị đại .... chi thật không tiếc gì
" vậy bắt đầu từ ngày mai , sau khi thượng Liêu Thư chúng ta tập chung ở Lịch viện !"
Dương Khắc Lạp thấy ý tưởng này không tồi , mọi ngừơi cùng đôn đốc nhau tu luyện , nhìn Tiểu Nhiên cái kia khí chất , nàng tò mò " Tiểu Nhiên , muội bây giờ là cái gì cấp bậc rồi nha ... chúng ta tới giờ vẫn không biết "
Bốn người một ý cùng gật đầu tán thành nhìn Tiểu Nhiên
" khụ ... muội là tu sĩ cấp 7 " cười cười Tiểu Nhiên cảm thấy ánh mắt của bống người nóng rực như lứa bắn về cô
" hay cho Tiểu Nhiên ngươi ... tu luyện đến cái này trình độ không phải biến thái chứ " A Thuận bật dậy hướng Tiểu Nhiên bất mãn , bọn hắn cư nhiên bị cái nha đầu này lừa đảo ... bình thường bọn hắn luôn nghĩ Tiểu Nhiên là cái tiểu cô nương cần chiếu cố , nhưng đây bọn hắn mới là người cần được chiếu cố a
" cũng không ai hỏi " Tiểu Nhiên cuối mặt lầm bầm
Mục tiêu được xác định , 3 tháng tới chính là ngày tháng tu luyện cực khổ của Lịch viện a
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)