Chứng kiến một mặt như vậy , Tần Kim hoảng hốt chạy lại Tiểu Nhên đang quằn quại dưới mặt đất còn Tần Liêu Cương phóng ra chắn trước mặt Tư Lịch , hai người hắn đều là người có cái đầu óc đương nhiên biết nàng ta không hề tầm thường .
" cớ gì hà hiếp một nữ hài tử chứ , đến mà tìm hai người lớn ta đây " Tần Liêu Cương nóng mặt hướng Tư Lịch nói.. hắn còn không nỡ mắng Tiểu Nhiên mà cư vậy độc nữ nhân trước mặt này dám .
khinh miệt... ngoài cười ra nàng vẫn không biết đối ra sao với hai cái không biết trời cao đất dày phàm nhân này
: " là bọn ngươi chăn dắt nó trộm cướp " mặt lạnh Tư Lịch quét qua Tần Kim , nàng muốn biết hai tên lòng lang dạ thú này đã làm gì cái kia nữ hài
khi hai bên vẫn còn đang căng thẳng nhau thì mặt kia Tiểu Nhiên vẫn đau thành một đoàn trong lòng Tần Kim
" trước đó là ta có lỗi , ngươi làm nữ nhi ta ngừng đau được không ... nó còn là một đứa trẻ thôi " Tần Kim nhẹ giọng nói , nàng ta nói không sai ... là bọn hắn có lỗi , căn bản Tiểu Nhiên phải được thoải mái ăn ngủ chơi đùa như bao đứa trẻ mới đúng ..haizz
" nàng là ngươi nữ nhi? " Tư Lịch thoáng bất ngờ , không phải các phụ mẫu thương con như mạng sao , sao lại cho con đi làm loại chuyện này , giống như cha nương của nàng vẫn là nâng nàng trên tay không nỡ buông
áy náy ...Tần Kim một mặt rầu rĩ , về Tần Liêu Cương cũng chột ý, hắn ở đây là tự trách a
" đúng vậy , nàng là ta nữ nhi , ngươi tha cho đứa bé được không ?' Tần Kim hắn không cần cái lòng tự tôn của nam nhân nữa mà quỳ rạp xuống cầu xin " chỉ cần ngươi tha cho đứa bé , ngươi ... ngươi muốn ta làm trâu làm ngựa gì cũng được "
" nhị ca ... " Tần Liêu Cương hắn đã xuống nước nhưng hắn lại không ngờ nhị ca hắn lại làm tới như vậy .
" ngươi còn đứng chừng chờ gì nữa ... còn không mau tạ tội với cô nương đây .. Tiểu Nhiên quan trọng hay cái tự tôn này quan trọng " Tần Kim nghiêm mặt hướng Tần Liêu Cương mắng
" ta ... " đúng là Tiểu Nhiên quan trọng hơn ... trong phút chốc chừng chờ hắn vẫn sẽ lựa chọn chất nữ a , đại ca hắn đã mất thì hắn không muốn mất thêm bất cứ ai nữa
Nhìn hai đại nam nhân cao khỏe quỳ trước mặt bản thân , nàng phút chốc động tâm ... coi như hai người bọn hắn còn có cái nhân tính .Nhớ lại phụ mẫu nghìn năm trước ... nàng tự nhiên nhớ đến nơi gọi là nhà dù biết hiện giờ cái gia tộc đó đã không còn giống như trước , phụ mẫu vẫn là đã mất .
coi như đây là ngoại lệ vậy , bản thân nàng trước giờ không tha thứ cho tội lỗi nhưng dù gì nàng cũng là danh môn nên đành bán cho họ cái nhân tình cũng được
" đưa nàng lại đây " Tư Lịch nhìn ba cái thân thể đang đến gần bản thân ... ngắm kĩ lại cái đứa trẻ này . cái dung mạo này có điểm không ổn
lấy tay điểm ngay giữa nhân trung rồi thu hồi lại ấn thuật , thân thể Tiểu Nhiên nhẹ dãn ra thở hắt . Có lẽ chịu dày vò lâu quá khiến một trương da mặt bị đỏ lên một hồi nhìn tựa như bị phỏng rộp , có điểm không nhìn nổi .
ánh sáng tà tà ngày càng nhỏ dần , trải qua chuyện lần này cả hai đại nam nhân này rối rít cám ơn rồi ôm lấy Tiểu Nhiên thân hình nhỏ nhỏ
" nàng sao lại đỏ như vậy " Tiếp lấy Tiểu Nhiên , Tần Liêu Cương lo lắng
" không vấn đề , chỉ là một chút phản phệ " Tư Lịch một chút cũng không để ý nhìn hai tên to lớn trước mặt,
nhìn một chút khí chất của tiên giới thấp thoáng trên người Tiểu Nhiên , nàng thắc mắc ...
' một đứa trẻ phàm nhân không thể nào có tiên khí vừa mới sinh ra được , hẵn là phải được dạy dỗ ' vừa nghĩ nàng liền không chần chừ hỏi ... có lẽ là một hạt giống tốt , không cẩn thận mà rơi vào ma giới thì gây họa nhân gian
" hai người bọn ngươi chỉ nàng một ít này nọ sao " Tư Lịch phóng con mắt dò xét lên Tần Kim và Tần Liêu Cương làm hai người không gió mà run
Tần Kim cười ngượng nói " hai bọn tiểu nhân chỉ là cái phàm phu tục tử , chỉ dạy nàng được chút công phu quyền cước thôi , chữ cũng chỉ là nương nàng giáo ... chúng ta làm gì có bản lĩnh giáo này này nọ "
Tư Lịch sững sốt , cư nhiên là tự có .... không thể khả thi ' bỏ đi , mặc cho nó tự sinh tự diệt " không quan tâm quá nhiều , nàng mệt mỏi nói rồi nhanh chóng rời đi " bỏ nghề đi , ta mà thấy bọn ngươi lừa đảo cướp bóc thì đừng có trách ta nhẫn tâm "
" cảm tạ , chúng ta cảm tạ ơn tha mạng ... có việc gì cần cứ đến con hẻm gần Kim Hồng lâu , bọn ta sẽ ra sức" nói theo thân ảnh dần khuất mất , Tần Kim như nhặt được mạng của Tiểu Nhiên từ quỷ môn quan , hai người cũng trở về ... đây là bài học a
# ---------
" trở về rồi " Kỷ Nương thấy động tĩnh liền chạy ra đón thì nhìn thấy Tiểu Nhiên mặt mày đỏ ứng nằm ngất trong lòng Tần Kim mà hoảng hốt
" xảy ra chuyện gì ?" giọng run rẩy gặn hỏi
thở dài rồi kể cho Kỷ Nương
Vừa nghe xong Kỷ Nương đương nhiên tức giận hai huynh đệ họ Tần khiến họ phải rối rít đi xin lỗi , từ nay một nhà Tần gia không được hành cái này nghề nữa.
" ta nói sẽ tìm một cái việc mới , ngươi nói xem ... Kim Hồng lâu đang tuyển cái chạy bàn tiểu nhị , để ta đi làm được không " Tần Kim nhẹ giọng lay nhẹ người con gái giận dỗi đang quay lưng lại phía mình .
thấy tình hình không khả quan thì Tần Liêu Cương liền chen thêm
" nhị tẩu , ta thấy bên kia Trương gia đang tìm cái gia đinh ... để ta theo bọn hắn làm việc .. nhị ca với ta sau việc này đã hối hận lắm rồi . nhị tẩu đừng giận nũa " Tần Liêu Cương gấp gáp nói một hơi rồi nhìn phản ứng Kỷ Nương , tẩu mà không hết giận thì hắn sẽ bị nhị ca càm ràm thành một đốn aaa
" hai cái người các ngươi ...." cơn giận cũng đã nguôi đi phần nào .. nhìn hai cái Tần nam nhân đang gấp muốn run hết cả người thì lại có chút buồn cười
" hai người các ngươi nhớ lấy " nói xong thì bỏ xuống bếp ... Tần Kim nhìn đệ đệ của mình rồi hai người cười nhẹ nhõm ... Kỷ Nương mà giận thì hai người coi như xong đời
Tần gia trong một buổi định mệnh này mà thay máu hoàn toàn , quyết quy chính đạo ... đường đường chính chính kiếm tiền
-------
Sáng hôm sau , cô lồm cồm bò dậy thì thấy bản thân đã nằm ngay trên giường của bản thân ... trí nhớ dần dần khôi phục , cảm giác sợ hãi từ từ chạy hết cơ thể cô ..
" Uông Dịch , ngươi ra đây " Tiểu Nhiên thì thầm , tên thúi tha này nói cô là trẻ ngoan được tha thứ ... kết quả ra sao , cô là bị dày vò suốt hơn nữa tiếng đồng hồ aaa
' mới sáng sớm ngươi kêu cái gì mà kêu ' Từ trong thần thức tỉnh dậy Uông Dịch khó chịu nhìn Tiểu Nhiên
' giải thích đi , ngươi kêu nàng là cái nhân từ người ... hay cho cái người nha ' Tiểu Nhiên mặt đen nhìn tên Uông cái kia Dịch lười biếng
' thì ta nói cũng đúng mà , nàng là tiên aaa... chỉ là ta không nghĩ tiên nhân còn có cái kia tính khí ..ha ha h ...ha" cười gượng Uông Dịch giải thích
' dù gì cũng sống không phải sao , thất bại là mẹ thành công ' nói xong thì Uông Dịch nhanh chóng chuồn mất để lại cái Tiểu Nhiên tức muốn bóc khói đầu
trong lúc còn đang thẫn thờ hậu nói chuyện với Uông Dịch thì Tiểu Nhiên bị một giọng nói quen thuộc cắt ngang
" tỉnh rồi sao ... mau nằm , con còn chưa khỏe lắm " thấy nữ nhi tỉnh dậy , Kỷ Nương vui muốn nhảy cả lên
" con không sao ... mẫu thân , phụ thân đâu rồi ?" nhìn quanh không thấy thân ảnh của Tần Kim và Tần Liêu Cương đâu
xoa nhẹ mái tóc ngang vai của Tiểu Nhiên cười dịu dàng " nha đầu không tim không phổi , mới dậy đã tìm phụ thân ngươi "
ôm lấy Kỷ Nương , Tiểu Nhiên nhõng nhẽo : " mẫu thân ở đây rồi , con không lo lắng gì nữa nên mới hỏi phụ thân nha ... a còn có thúc phụ nữa"
thấy nữ nhi như vậy đáng yêu , người mẹ nào cũng sẽ yêu thương thôi
" phụ thân và thúc phụ ngươi ra ngoài tìm việc rồi , nữ nhi ngoan sẽ ở nhà với mẫu thân nha" buông ra Tiểu Nhiên , Kỷ Nương xoay người nhanh rót cho Tiểu Nhiên ly nước ấm " mau uống , mới tỉnh sẽ khô cổ đi "
tiếp lấy ly nước , Tiểu Nhiên cô vẫn còn thắc mắc aaa
" sao phụ thân và thúc phụ phải tìm việc "
thờ dài " công việc này cũng không nên tiếp tục nữa , hai người đó còn tráng niên ... cho bọn hắn lao động chân chính , làm người nên được cái điểm này con biết không " nhìn nữ nhi từ nhỏ tới lớn phải đi móc túi lăn lộn nơi chợ búa mà đau lòng . Khi nữ nhi còn nhỏ nàng đã không hề muốn thấy nữ nhi mình đi trên đường đi của huynh đệ Tần gia .
" nữ nhi hiểu , mẫu thân yên tâm " nói xong thì Tiểu Nhiên cũng có chút mệt mỏi, coi như nay nghỉ ngơi vậy .
-----"
" ngươi có nghe gì chưa ?"
" chuyện gì , ta vừa từ cửa hàng trở về a"
" cái phú hộ Trương gia hài tử từ đâu dắt về cái nữ tử , hắn còn đòi phế chính thất rồi đuổi đi cái nữ nhi nữa "
" cái gì chứ , ta biết Trương Qúy đó là cái không ra gì ... nhưng như vậy cũng quá quá quắt "
" thương cho Phù tiểu thư ... đường đường là cái huyện lệnh nữ nhi .. hazzz"
" được rồi , chuyện gia người ta ... ta phải trở về thổi cái cơm aa"
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)