Bách Hợp Tiểu Thuyết

chương 17 : chọc người đỏ mắt

259 0 0 0

Một ngày nhảy thẳng lên cấp 4 , Tiểu Nhiên nhìn đám người Lịch Viện ngồi trong phòng mà bao vây cô nhìn cô tựa như quốc bảo . Dương Khắc Lạp đồng A Thuận mặt mày hớn hở cười hì hì trên bàn , Lưu Viên mặt mày hứng thú nhìn Tiểu Nhiên còn dư lại một cái Vương Tử Liên có chút ít nói mặt không thể hiện gì . 

" người nói xem tiểu thiên tài .. tự nhiên bị đẩy đến cái chốn này có phải trưởng môn không có mắt nhìn sao " Lưu Viên đập cái bàn hùng hùng hổ hổ nói , nàng ta là bất bình thanh cho cô bé này 

Tiểu Nhiên ngại ngùng gãi gãi " ta thấy ở đây khá tốt , rất yên tĩnh " cô thấy so với đám người giống như lần trước thì người ở Lịch Viện khiến cô rất vui a (>0<)

Nghe một câu như vậy Vương Tử Liên hiếm hoi cười lên , lần này thì ba người kia cư nhiên ngạc nhiên a

" ô ô ... Tử Liên cười kìa " A Thuận mắt tròn xoe nhìn Vương Tử Liên 

" chuyện lạ nha " Dương Khắc Lạp nhìn Tiểu Nhiên cười ẩn ý , nhà ta Tử Liên vui vẻ hơn là nhờ Tiểu Nhiên nha , từ lâu lắm rồi chưa thấy hắn cười lên như vậy nhất là khi người đó đi mất 

Cả năm người nhìn nhau hoan hỉ , tối nay phải làm một cái yến tiệc nho nhỏ cho Tiểu Nhiên!!

---------------------

Mây nhè nhẹ lơ lững , nó cứ tản tản phiêu phiêu khắp một sân ngọc . Thân thể kiều mị nằm lười nhác trên ghế gỗ . Tư Lịch nhìn về phía xa xa Lịch Viện , đã hơn 2 ngày từ khi con heo nhỏ đó đến đây , nàng cười nhàn nhạt rồi lại nghiền ngẫm . 

Cứ nằm dài ra giữa viện đột nhiên Tư Lịch nghe tiếng nói có chút gấp rút của Diệp Lương , cái tên đường đường là cái chưởng môn nhân mà lại có cái gì mà lại chạy không có hình tượng như thế này .

" Sư thúc ... người nghe tin gì chưa ?" Diệp Lương hớn hở chạy vào bên trong viện , cái viện tử này là cái chổ phơi nắng của Tư Lịch , hắn phải chạy tứ phía mới biết nàng ta đang nằm ở đây 

Tư Lịch hứng thú nhướng cặp chân mày tinh xảo nhìn Diệp Lương " cái gì khiến ngưới hứng thú sao ?" 

Diệp Lương vui vẻ nói " cái tiểu hài tử người mang đến có kinh hỉ a , người không tò mò sao ?" Tuy thiên tài thì Thanh môn cũng không ít , nhưng để gợi được hứng trí của cái lão giả kì kì quái quái đó thì hiếm có lắm nha (>o<)!!

Tư Lịch nàng cũng đã coi qua Tiểu Nhiên , nàng cư nhiên đoán được cái con heo nhỏ đó sẽ có nhiều kinh hỉ , đó là một ẩn số mà trọng sinh kiếp này khiến nàng lưu tâm . Một nhân sinh vốn không nên xuất hiện nay lại xuất hiện , nó có thể ảnh hưởng đến kết quả của tương lai sau này .

" thăng cấp biến nhanh hay tư chất không tầm thường " Tư Lịch mặt không có quá nhiều cảm xúc nhưng bên trong thì vẫn có chút hưng phấn 

" cả hai !" Diệp Lương có chút biệt nữu , 'tre già măng mọc ' . Những truyền thừa về sau càng ngày càng tốt khiến lão nhân 400 tuổi như hắn thầm hâm mộ .

Tư Lịch thấy Diệp Lương mới nãy còn hớn hở mà giờ lại nhìn sâu xa suy nghĩ mà buồn cười , nàng đã chứng kiến tên tiểu tử này trưởng thành tự nhiên biết lòng hắn đang nghĩ vớ vẫn thứ gì . Trước mặt toàn giáo thì rất uy nghiêm nhưng trước mặt nàng lại khiến Tư Lịch cảm thấy bản thân đột nhiên lòi ra một đứa con.

" chuyện này ta đã sớm đoán được , con heo nhỏ của ta đã nhìn trúng thì không thể tầm thường được ..." nói xong lại nghĩ lại , nàng muốn đuổi tên Diệp Lương đang chiếm dụng khoảng phơi nắng của nàng đi " ngươi không phải còn có việc với mấy lão đầu bên Liêu thư sao !" 

Giật mình !, Diệp Lương vội vàng tạm biệt rồi rời đi , lúc này Tư Lịch mới nhẹ nhàng thong thả tiếp tục phơi nắng.

------------------ Liêu thư ngày đầu 

Lịch Viện ,ngày đầu Tiểu Nhiên đến Liêu Thư sau 1 ngày khiến cho cả bốn người có chút mẹ đưa con đến trường , căn dặn đủ điều .

" Vương Tử Liên , Lưu Viên ...các ngươi chớ để bọn Liêu cẩu tử kia ăn hiếp Tiểu Nhiên đấy " A Thuận chống nạnh đứng trước ra vào của Lịch Viện mà hướng hai người một đen một trắng mà hô .

" chúng ta tự nhiên biết " Vương Tử Liên không rõ vui buồn nhìn A Thuận .

Sau một hồi dây dưa , cả ba người đã thoát khỏi cái gà mẹ A Thuận mà đi đến Liêu Thư . trên đường vẫn không có cái gì khó khăn mà thẳng đến khi thấy cái cổng màu xanh ngọc được trạm trổ xuất hiện . 

" cái này là Liêu Thư sao , nhìn qua tốn rất nhiều tiền đi " nhìn khung cảnh hiên ngang hiện ra khiến Tiểu Nhiên trầm trồ . Toàn nhà sừng sững cao lớn , mái cong vòng màu vàng có chút chói mắt . Sân còn được trang trí cả hồ lẫn hoa , một chiếc cầu không quá cao bắt đến chính viện . Liêu Thư chia làm 1 viện chính và 5 viện phụ . Mỗi viện sẽ có 3 lớp .

5 viện tượng trưng cho ngũ hành Phong  , Mộc , Thủy , Hỏa , Lôi. Bên trong từng viện có 3 lớp là Độc mộc , Độc Linh và Độc ty . Ở Độc ty là dành cho nhưng biến dị linh căn và các linh căn hiếm . Tùy theo số lượng và tính chất của linh căn mà các đệ tự lựa chọn lớp học phù hợp . Còn chính viện là dùng để tổ chức các cuộc thi hằng năm của Thanh môn .

Nhớ lại những gì mà trước khi đi Dương Khắc Lạp bổ túc cho cô đột nhiên cô cảm giác bản thân như quay trở về bên kia lúc cô vẫn đi học đều đặn . 

Chia ra , Lưu Viên là cái phong mộc song linh căn còn lại Vương Tử Liên và Tiểu Nhiên đều đồng có chung một cái hỏa linh căn vì vậy hai người trước tiến đến Hỏa viện . Linh căn hệ hỏa của cô bị khiếm khuyết vì vậy tiến vào giảng đường khiến cô có chút căng thẳng . 

Phòng học trung hỗn loạn nhưng từ khi cô và Vương Tử Liến tiến đến thì hầu như nhiều ánh mắt nóng rực quăng đến trên người hai bọn họ . Người quen đôi lúc không phải lúc nào cũng muốn nhận , nhìn mặt mày khó chiều Liêu Vũ đang từ từ tiến đến hai người , bàn tay cô lạnh lẽo nắm chặt . 

" Không nghĩ nha đầu ngu ngốc ngươi cũng nhanh đấy " nam hài tử đứng bên Liêu Vũ trước cướp lời .

Tiểu Nhiên khó chịu nhìn đám người , trong lúc này đột nhiên có một bàn tay gầy gò vỗ nhẹ vào lưng cô . Vương Tử Liên hướng Tiểu Nhiên lắc đầu rồi lại nhìn về phía Liêu Vũ 

" chúng ta đến để học , phiến tránh ra " cặp mắt sắc lẹm nhìn về đám người , Vương Tử Liên lúc này như biến thành con người hoàn toàn khác lạ , ánh mắt mất đi mấy phần âm nhu mà thay vào đó là không rét mà run

Liêu Vũ muốn phản biện nhưng không thốt ra lời , một mặt căm ghét nhìn hai người nhỏ nhỏ lách qua bọn hắn mà đi 

Hai người lựa chọn phía dãy thứ ba bàn thứ hai , một bàn hai người đủ để chiếu cố lẫn nhau . Giữa một xã hội thu nhỏ như thế này , Lịch Viện như những người ngoài cuộc tự lấy bản thân mà sinh tồn ,vì đó các người Lịch viện sẽ không thiếu nhiều để ý lẫn nhau .

Người người đỏ mắt mà nhìn nhân vật phong vân mới nổi gần đây Tiểu Nhiên mà tự giác ghen tị .

Nhưng các người ghen tị bản thân cô cũng đâu đi giải quyết được , chống cằm chán nản nhìn ngắm xung quanh. 

cộp ! cộp !

tiếng bước đi từ từ tiến lên phía trước , lão sư cũng đã tới ... tuy nhiên lão sư này có phải quá quen mắt không !

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: