Bách Hợp Tiểu Thuyết

chương 3: Dạo quanh Diêm Vương phủ

409 0 2 0

Trở lại căn phòng của Uông Dịch , một hồn một thần cư nhiên lại co cụm một đoàn tại góc phòng , căn phòng tuy nhỏ nhưng cũng không thể khiến hai người chịu ủy khuất bản thân nha . 

Ánh sáng mỏng manh chiếu sáng được một góc nơi hai người ngồi tại , hai ánh mắt chăm chăm vào chiếc cửa ra vào tối mịt mà hoảng sợ , đùng đùng đùng

" Uông lão đầu , ngươi ra đó xem thử đi " Tiểu Nhiên đẩy vai của Uông Dịch về phía cửa ra vào mà nói 

Uông Dịch giờ đây còn cái gì thể diện , lão tử đây không biết " Sao lại là ta , ngươi là linh hồn , ma quỷ ngươi căn bản là không sợ đi " Uông Dịch gằn gằn về phía cô , giờ đây chiếc cửa gần như sắp chịu không nổi .

Lúc đầu khi hai người còn đang nói chuyện về Tiểu Nhiên cô thì không biết từ đâu ra có một tiếng đập cửa khiến cả hai người giật mình , vốn lão Uông Dịch này không sợ gì cả cho đến khi tiếng đập cửa ngày càng nhanh kèm theo tiếng thở phì phò , lúc đó hoàn toàn dọa sợ Uông Dịch khiến đường đường cũng là thần phải cùng cô một cái linh hồn mà co cụm lại góc phòng , thật là mất mặt .

" Ngươi nhưng là thần a !" Tiểu Nhiên cau có , cô thật không biết Uông Dịch có thật sự à thần hay không , thần nào lại nhát gan như vậy chứ !!

" Ngươi nghĩ thần không sợ mấy thư linh dị kì quái sao " Uông Dịch cuối gằm mặt lí nhí

giờ đây tiếng đập cửa ngày càng nhanh , đoàng .... chiếc cửa xong rồi . Một bóng người cao cao gầy gầy từ bóng tối đi từ từ , tiếng thở cực kì nặng nề , ánh sáng coi như tạm soi được cặp mắt đen tuyền của đối phương , một giọng nói khàn khàn cất lên 

" Uông tiểu thần , Diêm Vương sai ta tới đón ngài ." một nữ nhân trung niên hướng Uông Dịch thi hành lễ

thất sự là mất mặt , quá mất mặt .... nhìn Tiểu Nhiên lẫn Uông Dịch là cỡ nào thảm hại a , Uông Dịch nhẹ nhàng thở ra , chỉnh trang lại trang phục của mình rồi ho khan 

" hmmm... ta ... ta biết rồi " Uông Dịch ngượng ngùng nói . đột nhiên nhìn sang Tiểu Nhiên , hắn dường như đã nhớ ra một chút gì và này nọ

" Ngươi cho ta cái báo , ở chổ ta có cái linh hồn vô tình bị ta cuốn tới đây , ta muốn cầu kiến Diêm Vương gia " Uông Dịch cười cười đối với nữ nhân trước mặt 

Nữ nhân trung niên này bất ngờ nhìn sang Tiểu Nhiên đang đơ đơ đằng sau Uông Dịch , tử khí đâu ?

" ta sẽ đối Diêm Vương bẩm báo , Uông tiểu thần ... ta mạn phép hỏi một câu được không " 

Nhìn nữ nhân trước mặt Uông Dịch luôn cảm thấy gì đó không đúng , từ lúc nàng bước vào ... đồng ý người âm đều có khí tràng lạnh , nhưng nữ nhân này đem lại không chỉ là cái lạnh lạnh của âm khí mà đem lại cái vị tử thi . ý nghĩ xét qua khiến Uông Dịch hoang mang..đây là mới giết người ?

" tới nói " Uông Dịch đè lại cảm giác khó hiểu cuồn cuộn trong lòng 

" Cô nương đây lại sao lại không có tử khí , phàm là đã chết người thì đều có " nữ nhân cười như không cười nhìn đánh giá Tiểu Nhiên 

" tử khí !' hắn ta cư nhiên quên mất điểm này , quái lạ ... rõ ràng là hắn thấy hậu sự . Chưa bao giờ mà tầm nhìn của hắn có vấn đề cả , chuyện này rốt cục là sao ?

" chuyện có chút kì quái , ta sẽ bẩm báo lại Diêm Vương .giờ ngài có thể theo ta " nói là theo nhưng bỏ đi một mạch cái nữ nhân kia thì hai con người này theo như nào aaa

Hảo kì quái ! 

Tiểu Nhiên vẫn còn thất thần , Uông Dịch không nhanh không chậm đánh giá lại cô bé trước mắt mình . thở dài 

" đi thôi , ta dẫn ngươi gặp Diêm Vương " vừa nói vừa lôi kéo tay Tiểu Nhiên , đưa cô thoát khỏi trạng thái thất thần .

Diêm Vương Điện .....

trải qua ba bốn chặng lối vào thì Diêm Điện xuất hiện trống trải tại một mảnh đấy khô cằn , xung quanh cư nhiên âm khí nặng đến mức có thể thấy từng đoàn khí bay lơ lững . Để đi qua mảnh đất trước mặt thì phải đi qua một cây cầu , kì lạ thay bên dưới vậy mà không có nước mà ở đó chỉ thấy một mảng hoa phủ kín hết các lối mòn của còn sông . trên hoa hình như còn có cái tiếng thét ....

cô lần đầu thấy những thứ cổ quái này không tránh có chút tò mò mà ngắm nhìn kĩ xung quanh , đột nhiên tiếng của Uông Dịch cắt ngang thú vui của cô , hoàn toàn thu hút được sự chú ý của cô

" Ngươi mà còn nhìn nữa là ngươi sẽ bị thu hồn vào đó , dù ngươi có còn sống hay đã chết thì đều chỉ có một kết cục , đau .. khổ " Uông Dich lúc này cư nhiên lại toát ra vẻ lạnh lùng hơi cao ngạo , hắn không còn giống như một tên vừa nhát gan lại còn dở hơi như lúc ở trong phòng nữa.

Tiểu Nhiên chột dạ , thầm đánh giá lại Uông Dịch 

tiếng gào , khóc , la hét càng ngày càng nhiều , nó phát ra từ phía sau đoàn âm khí phiêu phiêu trước mặt . lạnh ... càng tiến càng lạnh 

"âm khí thực trọng " như vậy mà một hồn một thần lại có chung cái này suy nghĩ nha 

đi khoảng hơn 5 phút thì cũng đến trước Diêm điện , nói là Diêm điện cho sang chứ nó không khác gì một cái nhà bình thường với cái cửa sắt nặng chịt,  thiết kế cũ kĩ với tông màu chủ đạo đỏ và đen nó khiến người đứng trước phải nổi da gà 

" vào thôi " 

đẩy chiếc cửa nặng tầm 50 cân này ra thì trước mắt , một dáng người nghiêm túc ngồi giữa phòng , một nam nhân tầm 50 60 tuổi thân khoác cái áo choàng đen dài sờn sờn . 

Diêm Vương đây không giống như tưởng tượng của Tiểu Nhiên cô nha ... đúng là không nên quá tin tưởng vào tiểu thuyết mà

"tiến vào đi " thanh âm trầm đục của tuổi già vang lên , dụng kêu hai người cô với lão Uông tiến vào 

" Diện kiến Diêm Vương gia ,ta là Uông Dịch " Uông Dịch tiến đến trước hành lễ , âm thầm cuối mặt ra hiệu với Tiêu Nhiên còn như khúc gỗ ngơ ngơ ngác ngác 

" a.... thường nhân Tiểu Nhiên diện kiến Diêm Vương gia " Tiểu Nhiên đầu đổ mồ hôi hột 

không khí lúc này thật yên tĩnh , đôi bên nhìn nhau không ai nói một lời , lúc này Diêm Vương mới mở lời phá đi sự gượng gạo 

" Như Lão thượng tiên bên trên giao xuống , Uông Dịch cần phải nhận nhiệm vụ nha " Diêm Vương hòa ái cười cười 

" Vâng " Uông Dịch tiếp lời " Diêm Vương , ta có cái hồn ta vô tình đưa đến đây , ngài coi có thể giải thoát cho cô ấy không " Uông Dịch ậm ừ 

Diêm Vương cũng có nghe nữ  nhân truyền lời cho cái nhìn tổng thể qua , cô ta cư nhiên không có tử khí , lần đầu hắn thấy trường hợp như này 

" Ta đã nghe qua , nhưng nha đầu này tại sao ngươi đưa vào mà không biết " Diêm Vương cau mày hỏi , nếu động phải hồn người còn sống , đây cư nhiên là bắt hồn ... sau sẽ dễ gặp xui xẻo cho Uông Dịch 

Tiểu nhiên đứng đó nghe mà lòng tò mò dâng trào , cô biết bản thân bị dính vào thần khí của Uông Dịch nhưng lí do thì tên kia không hề nói cho nàng biết 

Uông Dịch suy ngẫm "cái này ... hình như ta vô tình gặp cô ấy lúc chết ngay đó thì khóa cả hồn cô ấy vào thần khí của ta , nhưng kì lạ ta không hề phát hiện ra " hắn cũng có suy nghĩ qua nhiều nhưng thật về mảng bát tự hay tương hợp thì hắn dốt đặc cán mai 

" ngươi đây là thu nhận hồn của cô ta rôi , nhìn qua cô ta chưa chết cô ta chỉ chết lâm sàn  thôi " Diêm Vương vui vẻ a

" Vậy ngài có cách nào đưa cô ấy trở về không ' Uông Dịch gấp gáp , Tiểu Nhiên tuy không hiểu nhưng khi nghe đến thu nhận thì trong lòng cô tồn tại cảm giác bất an 

Câu nói của Uông Dịch hoàn toàn khiến Diêm Vương hoảng hốt , hắn là thần thì phải biết rằng để có thể thu nhận hồn thì phải cỡ nào hiếm gặp , người thu nhận phải có cùng bát tự có cùng tính chất linh hồn cùng nhân duyên ,  đôi khi cũng cộng sinh cộng tử mới đạt được cái này thu nhận . một cái Uông Dịch như vậy được cái hồn cực phẩm tương hợp vậy mà dễ dàng từ bỏ 

thắc mắc quá nhiều " ngươi có chắc là đưa  cô ấy trở về ?" hắn vẫn không hiểu

" chắc chắn " Uông Dịch nghiêm nghị , lúc này nhìn hắn Tiểu Nhiên thật sự cảm kích , cô biết hắn quyết định khó khăn ... nghe những lời cửa Diêm Vương thì kẻ ngu còn biết hồn của cô đối với hắn như nào có lợi . 

một cái hồn tương hợp có thể đương tri kỉ mà đối xử , có thể thay hắn vị trí hiện giờ ...hàiiiizz , hắn còn được thay cho một cái vị trí tốt đẹp khác . Tên Uông Dịch này là ngốc thật hay giả ngốc đây 

" vậy được , vậy cho cô ta đi làm nhiệm vụ chuộc mệnh đi ... còn sau này muốn ở đâu tùy cô ấy " Diêm Vương tiếc nuối giùm Uông Dịch , cứ như vậy mà bỏ đi 

" nhiệm vụ chuộc mệnh ?' Tiểu Nhiên im lặng nãy giờ , thắc mắc khiến cô phải hỏi a ... nếu đúng như Uông Dịch nói thì cái Vô Tịch gì đó ở nhân gian , cô sống lại sao ?

" đúng , đưa Vô Tịch về âm giới ... chắc ngươi cũng nghe Uông Dịch nói rồi ' Diêm Vương nghiêm túc trở lại , uy áp của ông tràn ra chứng tỏ đây là một nhiệm vụ khó nhằn , ông cũng không có tự tin có thể đem tứ này về nhưng giờ đây có Tiều Nhiên , thất bại hay thành công cứ để cô ta làm .. thất bại thì ông sai người đến thay vậy 

" ách....à thì , ta vô tình nghe thôi , không cố ý " Uông Dịch chột dạ 

Tiểu Nhiên cô muốn về nhà , nhiệm vụ cô đây lại không ngán nha ... chỉ là , Uông Dịch thật sự chịu như vậy ủy khuất , có vẻ hắn không hiểu về những thứ tốt mà Diêm Vương nói 

" quan trọng hơn không phải là làm hay không , là Tiểu Nhiên ngươi có xứng hay không " tuy cô ta tương hợp với Uông Dịch nhưng chắc gì đã đủ tiêu chuẩn , dù gì Uông Dịch chỉ là một tiểu thần xui xẻo aaa

" điều kiện ?' Tiểu Nhiên không thích ánh mắt xem thường đó

" linh hồn cường đại , bát tự cực âm , đặc biệt ngươi phải trải qua 49 lịch kiếp hoạn nạn... ngươi đây có không " Diêm Vương cười a 

cả Diêm điện chìm vào yên lặng , bát tự cực âm vẫn xuất  hiện đâu đó 2 3 người cực âm tuy nhiên ở cái 49 lịch kiếp hoạn nạn là cái quái gở nào , đây là làm khó cô đi ... tiếng nhịp đập chậm rãi đến chính cô còn nghe rõ

 Diêm Vương định trục khách thì Uông Dịch cắt ngang

" Tiểu Nhiên có , cô ta có đủ " ánh mắt đen sì của Uông Dịch như có linh động 

Diêm Vương đương nhiên không tin , Tiểu Nhiên còn không tin nữa là 

" Ngươi nói cô ta có là phải có sao " Diêm Vương gằn giọng , trước mặt ông thì đừng có xảo ngữ , có là có thế nào , cô ta chỉ là một linh hồn tầm thường , một chút hơi thở cường đại còn không có 

Uông Dịch hắn đây là sợ rồi , hắn lo Tiểu Nhiên không trở về được , lỗi này của hắn ... hắn nhất định phải đưa Tiểu Nhiên trở lại , cô ta chưa chết là được 

" vì ... cô ta giống Uông Dịch ta , ta đã trải qua 49 lịch kiếp nạn ... người cùng ta lịch kiếp chính là Tiểu Nhiên" cái này thật không tính nói ra nhưng khi nghe Diêm Vương nói về bát tự hắn cũng đã dần dần đoán ra , bằng hữu những kiếp đó cư nhiên là Tiểu Nhiên ... đúng là hữu duyên, hắn qua 49 kiếp thì mỗi lần như vậy luôn có một người đến giúp đỡ hắn cùng hắn cộng cam cộng khổ từ đó suy ra cũng không khó có thể đoán được đó là ai . 

Không phải tự nhiên mà Tiểu Nhiên dính vào hắn mà hắn không phát hiện , chỉ là khi dính vào khí tràng của cô ta quá quen thuộc mà thôi 

lời này hoàn toàn tát thẳng vào tinh thần của Tiểu Nhiên lẫn Diêm Vương 

Tiểu Nhiên không nghĩ là cô chính lịch 49 kiếp , còn là bằng hữu 49 kiếp của Uông lão , đây là điên rồ aaaa

Diêm Vương ông sợ rồi , lịch 49 kiếp đều là vài thần tiên trâu bò nơi bên trên aaa , tại sao Uông Dịch hắn lại chọn làm cái tiểu thần nho nhỏ cơ chứ . cái chức vị thần xui xẻo quả là không ai thèm

" nếu vậy thì chuẩn bị đưa cô ta đến thôi , .... Uông Dịch đi theo luôn đi , ngươi là đang tại bất dịch linh hồn của cô ta " Diêm Vương sau khi sang chấn thì chán nản dặn dò rồi phất phất ra lệch trục khách , ông đây là tổn thương tinh thần aaa

" đa tạ " thi lễ xong thì hai người cũng rời đi 

Bước ra khỏi cánh cửa Diêm điện , đột nhiên Uông Dịch la lên

" ta quên hỏi cái hậu sự mà ta thấy ở ngươi rồi , Diêm Vương chỉ kêu ngươi chết lân sàn aa" Uông Dịch mặt mày nhăn nhó 

" quên đi , lo chuẩn bị thôi " Tiểu Nhiên mệt mỏi , lòng cô rối rắm ... cô đây có rất nhiều câu hỏi chưa được hỏi 

Nhìn về phía trước hoài nghi nhân sinh , cô không biết bản thân sẽ đi về đâu ... vô tịch ?

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: