Bách Hợp Tiểu Thuyết

chương 16 : làm quen với tu luyện giả !!(2)

296 0 1 0

Trước mắt hiện lên một sơn động méo mó hình thù , xung quanh cây cối rậm rạp che đi hơn một nữa sơn động . Trong suốt quãng đường đến đây chim chóc kêu luôn hồi nhưng kì lạ thay xung quanh sơn động lại chỉ một mảng tĩnh lặng mặc dù phong cảnh và môi trường xung quanh đây không hề tệ một tí nào . 

càng im lặng , Tiểu Nhiên càng sởn da gà , cô cảm thấy mình cứ như đi nhà ma trong mấy khu vui chơi lúc trước. Cô nuốt nước bọt nhìn vô cái hang tối tăm trước mắt mà lòng tụng 7749 loại kinh mà cô biết 

" Khắc Lạp tỷ , ngươi nói nơi này có phải Liệt Động không ?, ta cảm thấy nơi này không phải sẽ có vong linh chứ" cầm lấy Khắc Lạp tay mà không tự chủ lùi ra sau 

thấy Tiểu Nhiên cứ như vậy tím tái mặt mày , A Thuận buồn cười ... lần đầu hắn đến đây cũng giống như Tiểu Nhiên vậy a . Đó là lí do tại sao Lịch Viện có như vậy ít người , mấy ai chịu được loại tra tấn này chứ ' Tiểu Nhiên , muội đừng lo , không có cái vong gì đâu , chỉ có một lão giả khó tính thôi " vỗ nhẹ vai an ủi , dù gì đến tận bây giờ mỗi lần vô tình thấy hắn vẫn không tự chủ được mà sợ a

" đừng luyên thuyên nữa , mau vào " Khắc Lạp nhìn hai con người kia đang trấn an nhau . Tiểu Nhiên cô còn có thể hiểu được nhưng còn cái tên A Thuận kia là sao chứ , hắn ở đây cũng lâu rồi a .

ba người cứ như vậy đi vào biến mất từ từ trong cái tối sâu 

xào xào xào xào ! 

căn động ngoài tiếng bước chân của cả ba người thì hầu như không thể nghe gì nữa 

Không khí nơi này lạnh lạnh khiến con người nổi gai óc , cứ như vậy có một ánh sáng lấp lóe ở tận sâu trong động hiện ra trước mặt cả ba 

Hình ảnh một lão già râu tóc màu bất đồng , quần áo không chỉnh tề ngồi trên thảm cỏ xanh duy nhất trong động . Lão lười biếng ngồi dựa vào vách động , ánh mắt nhẹ liếc qua cả ba .

" Chư tiên sinh , nay chúng ta có đồng học mới ạ " Khắc Lạp cùng A Thuận làm cái lễ cuối chào , nhìn cả hai Tiểu Nhiên cũng làm theo cho phải phép . 

Nhìn lão giả này có chút kì dị , Tiểu Nhiên thầm cầu nguyện a . Ánh mắt dò xét của lão như muốn lộn tất cả ruột gan của cô ra để soi từng cái một 

Lão giả tựa như thấy cái gì đó liền ngoắc ngoắc Tiểu Nhiên lại . Cô khó hiểu tiến tới thì thấy lão lôi trong người ra một quả cầu trong suốt , nhìn qua quả cầu này bán rất được tiền a ... Tiểu Nhiên nhìn quả cầu mà nghĩ 

Cô trấn tĩnh lại , cô đang nghĩ cái quỷ gì đây , giờ này còn tiền bạc cái gì nữa ... cái đồ ngu ngốc cô phải tĩnh táo a , tiền tài là phù du a ... cô tự niệm trong lòng 

" ngươi đặt tay lên đây " giọng trầm khàn như cái âm ty vang lên khiến Tiểu Nhiên giật mình , cái giọng này thật khiến người ta sợ rớt con a 

Cô từ từ đặt bàn tay có chút mũm mĩm của mình lên thì chợt nghe lão nhắc " phóng linh khí ngươi ra " 

" a ... vâng " đẩy nhẹ linh khí ra , dòng linh khí chảy vào quả cầu như suối , chẳng mấy chốc quả cầu sáng lên khiến người ta nhìn vào cảnh vật bên  trong . Một luồng khói đen bốc lên xen lẫn ánh xanh lam nhè nhẹ .

Bất ngờ hơn là hình ảnh xanh lam đó lại hình thành một dòng suối nhỏ tựa như thủy Hà , phía trên nhè nhè luồn khói đen chập chờn . 

" song linh căn sao, còn có 1 cái ám hệ a " Khắc Lạp hứng thú reo lên , song linh căn không quá tệ .. nếu chăm chỉ vẫn có thể đuổi kịp mọi người 

A Thuận lại có suy tư " đó là hình như là thiên phẩm song linh căn a , có thể so với một cái thượng phẩm đơn linh căn " hắn chăm chú nhìn từng lực lượng tinh thuần khiến đang dao động đều đều trên quả cầu , có cái thiên tư như vậy lại ở Lịch Viện đúng là trời ban cho bọn họ a

cứ như vậy cả ba nhìn chằm chằm quả cầu dao động trước mắt thì đột nhiên Chư lão gằn giọng quát " nhìn kĩ , ta dạy bọn ngươi nhìn sơ sài như vậy thôi sao " 

Khắc Lạp lẫn A Thuận giật mình , Tiểu Nhiên khó hiểu nhìn lão giả , cả ba rõ ràng chỉ thấy thủy và ám linh căn thôi ... còn thứ khác hay sao . 

Tiểu Nhiên vạn lần không muốn xuất hiện thêm cái gì linh căn nữa a , cô đến đây làm nhiệm vụ , nếu không nhanh tu luyện để tìm Vô Tịch thì cô không trở về được a . Nghe cái A Thuận nói tam linh căn tu luyện lâu thì cô dường như không muốn khảo ra cái gì linh căn xấu , nếu không tới già ở đây cô còn không tìm được Vô Tịch 

vạn lần đừng ra , vạn lần đừng ra 

Chư lão nhìn ánh mắt của cả ba như muốn đốt luôn cái quả cầu thì không nói gì mà thoát hết số linh khí bên trong

" khụ ... như vậy được rồi , lần này linh căn có chút đặc biệt các ngươi không nhìn ra cũng được ... nhưng mỗi người chép Linh Khí thư thêm 30 lần " Chư lão thu quả cầu vào hầu bao rồi nhìn Tiểu Nhiên , lão nghi hoặc nhìn Tiểu Nhiên 

cô bé này không tồi a . có điều ....

" ngươi là thiên phẩm song linh căn hỏa ám " lê từ từ thân thể có chút gầy gò tiến đến Tiểu Nhiên , một bàn tay gân gốc đặt lên đầu Tiểu Nhiên 

aaaaa!! đau 

từ đâu cơn đau đầu ập đến , nó như hàn ngàn cây kim đâm vào sâu bên trong não 

Tiểu Nhiên ngồi xụp xuống ôm đầu , cô đau quá 

Dương Khắc Lạp thấy một màn như vậy liền hồn phách cũng muốn bay đi vì khiếp sợ a , nàng chạy lại Tiểu Nhiên xem xét , lão giả đây là làm cái gì , Tiểu Nhiên chỉ mới 10 tuổi thôi 

A Thuận tức giận nhìn Chư lão " Chư tiên sinh , ngài làm vậy là ý gì , muội ấy còn rất nhỏ , mới nhập môn a" hắn không nhìn được Tiểu Nhiên đau đớn như vậy , bên trong hắn có gì đó hối thúc hắn , nhìn cái tiểu sư muội như vậy hắn không đành 

Chư Lão không nói gì , một thân quay trở về chỗ cũ nhìn ba đứa trẻ ... hảo phiền phức 

" ta chỉ tra xét ký ức của nó thôi , coi nó là cái gì tà ma ngoại đạo " bưng lên chén nước trên đất , vừa uống vừa nhìn cái Tiểu Nhiên đau quằn quại dưới sàn . 

Tiểu Nhiên bây giờ một thân chật vật không thôi , váy có chút chà xát mà rách đi 1 phần 

" Chư tiên sinh , xin ngài tha cho Tiểu Nhiên a " Dương Khắc Lạp nhìn Tiểu Nhiên đau đớn mà mắt rưng rưng 

Chư lão nhìn đi nhìn lại , hắn không tra được cái gì ký ức của cô bé đó , nó chỉ là một khoảng trống rỗng . Nhưng con người thì làm sao không có ký ức .... thôi thôi , hắn mà làm hỏng cái tiểu cô nương này thì Tư Lịch sẽ san bằng cái động rách của lão 

tay phẩy về hướng Tiểu Nhiên , lúc này đầu cô cơn đau cũng từ từ lui bớt , thở mạnh ngã về Khắc Lạp , bây giờ cô không còn cái  gì hơi sức nữa 

nó còn đau hơn lần Tư Lịch phạt cô , lão giả này đúng là kì quái

" Chư tiên sinh, ngài vì sao lại làm như vây ?" giọng nói yếu ớt , giờ nói cô còn cảm thấy tốn sức a 

lòng khó chịu nhìn về phía Chư lão , cô đâu có đắc tội ai đâu . 

thấy Tiểu Nhiên như vậy suy yếu , lão cười cười , hắn là làm theo Tư Lịch chỉ dẫn a , chỉ là ra tay có chút mạnh thôi " các ngươi đang thắc mắc vì sao ta nói là cái song linh căn hỏa ám đúng không ?" 

" đúng vậy , rõ ràng là thủy ám " A Thuận gật đầu , hắn cũng có thắc mắc đấy 

" các ngươi đương nhiên là không thấy được , hai người các ngươi mới là cái tu giả cấp 3 thôi " Lão giả trầm ngâm nhìn A Thuận và Dương Khắc Lạp

lời này nói ra không biết ngại , Dương Khắc Lạp đồng A Thuận nhìn lão giả ba chấm a " vậy ban nãy giáo huấn chúng ta yếu kém bắt chúng ta chép phạt là ai , bây giờ nói đó là lẽ đương nhiên " Khắc Lạp bực tức nhìn Chư lão =((

" là ai , ta không biết " Chư lão một mặt người đó không phải ta nhìn đông nhìn tây

" vậy cái chúng ta mới thấy là gì " Tiểu Nhiên nhìn ba cái con người này ấu trĩ đến mức mệt mỏi a , cô vẫn quan tâm cái quỷ xanh lam đó chui đâu ra

" ngươi không biết sao , đó cũng là linh khí trong cơ thể ngươi , nhưng chúng có phải của ngươi hay không ta không dám chắc , ... ta nghĩ ngươi hãy mong nó không phải của ngươi , không ai muốn cái tam linh căn tu châm rề rề a , còn về hỏa ám ... hỏa của ngươi bị hệ ám cắn nuốt hết một nữa , chúng tồn tại bên trong nhau , đừng hỏi ta , đây là lần đầu ta thấy hiện tượng này  " Chư lão nhìn Tiểu Nhiên cười 

lúc này Tiểu Nhiên bắt đầu cảm thấy mình hỏi cái lão này là sai lầm , một mặt ta đùa ngươi vui vậy thì ai mà tin cho được . Cô chống tay đứng dậy , ban nãy cơn đau kia ảnh hưởng không bao nhiêu đầu cô nhưng mà cô lăn trên đất nên mông cô đau a , thật muốn bắt đền ăn vạ lão này ....-_-

" được rồi , hôm nay sẽ dẫn linh khí đến thân thể , vận hành linh khí "  nói xong hắn ném trước mặt ba người ba cuốn sách có chung một cái tựa đề Linh Khí thư 

cái này !!

" Chư tiên sinh , ngài đã đưa sách cho chúng ta rồi , chì có Tiểu Nhiên thôi " A Thuận nhìn ba cuốn sách , Chư lão đây là đãng trí , bệnh tuổi già !!

" a , ta quên ... được rồi , các ngươi nhanh chóng đi đi , để cái lão già ta nghỉ ngơi " Chư lão một mặt tiễn khách , thấy Tiểu Nhiên chần chừ thì hận không thể đá cô nhanh đi

như vậy cả ba người ra khỏi Liệt Động , cả ba đứng lặng người , giờ họ làm gì a , tu ở đâu bây giờ 

" Chúng ta luyện ở đâu đây ?" Tiểu Nhiên đứng đực người ra, cô hôm nay cảm thấy bị sốc tâm lý , sự kiện nó cứ thay nhau vỗ vào mặt cô , thật khiến người ta không vội không thôi

hay cứ tu trước cửa động đi ha !!

ba mặt nhìn nhau , tâm linh tương thông 

" quyết định vậy đi , ta không muốn đi nữa đâu , nãy đi bộ đã đủ khiến ta mệt mỏi rồi " A Thuận ngồi xuống nền đất , tay nhanh nhổ nhổ mấy nhúm cỏ tiêu khiển 

" vậy chúng ta ở đây đi Tiểu Nhiên " Dương Khắc Lạp nhìn Tiểu Nhiên , rồi theo A Thuận ngồi xuống , thấy cả hai đã ngồi cô cũng ngồi theo

------------

cứ như vậy , ba đứa trẻ ngồi đối nhau cùng nhau tu luyện , dẫn linh khí và vận hành linh khí nói khó cũng không khó mà dễ cũng không dễ . cứ như vậy im lặng tu luyện ...

Dương Khắc Lạp là người hoàn thành đầu tiên , nàng cảm thấy cơ thể dường như thiếu một chút nữa đã đạt được tu giả cấp 4 . Vui mừng nhìn sang hai mặt còn đang tập trung tu luyện A Thuận và Tiểu Nhiên , nàng thoáng lại cảm thấy vui vui , nàng lên đây mới chỉ hơn 7 ngày , căn bản Tiểu Nhiên không cần gọi cái gì sư tỷ nhưng nếu đã gọi thì cứ để vậy cũng được . Lúc trước nàng là cái bất hòa cha mẹ , bây giờ tuy bị chèn ép nhưng ở Lịch Viện như vậy lo lắng cho nhau cũng không tồi 

hơn 1 canh giờ sau , A Thuận và Tiểu Nhiên cũng mở mắt

" Tiểu Nhiên , ngươi điều động thử linh khí xem thế nào " Dương Khắc Lạp có chút kích động nhìn Tiểu Nhiên . Từ nhỏ tới lớn số người có ám hệ linh căn tựa hồ vô cùng khan hiếm , vì vậy nhìn họ điều động linh căn là cái gì đó rất mới lạ a

" đúng vậy , Tiểu Nhiên , muội thử đi " hắn cũng tò mò a 

Nhìn hai con người muốn chồm tới bản thân mà cô xấu hổ " được thôi " 

một tay là dấu nhất chỉ một tay bắt ngang qua nhất chỉ , vận hành linh khí , từng dòng ám lưu nhẹ nhàng vây quanh cô , xen lẫn đó là một ít lửa đỏ bập bùng trong dòng khí lưu chuyển 

" quaoo.... mới lạ như vậy , nhìn hay lắm " Dương Khắc Lạp kinh ngạc cảm thán , nàng chưa thấy cái nào nhìn đẹp vậy a

vòng chuyển lưu không ngừng cuồn cuộn , cái này.... A Thuận kinh ngạc 

" muội đã là tu giả cấp 4 rồi , muội đủ tiêu chuẩn rôi " hắn kinh động bồng cái 10 tuổi Tiểu Nhiên lên không trung , cái này sư muội là tiểu thiên tài a

Dương Khắc Lạp có chút không tin vào mắt mình , thần kì như vậy a... muội ấy từ cái tu giả không biết gì mà phóng thẳng lên cấp 4 , song linh căn không nhanh như vậy a .

" để ta báo lão giả , ngày mai ngươi đến Liêu Thư a , ngươi nhất định phải cho cái đám hách dịch đó biết mặt "

Dương Khắc Lạp hí hửng chạy vô động thông báo 

------

cứ như vậy một Tiểu Nhiên một phát thăng hẳn 4 cấp thật khiến người người đỏ mắt , chọc không ít phiền toái a.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: