Bách Hợp Tiểu Thuyết

chương 9 : ngươi là ai?

381 0 2 0

sau khi cùng với gia đinh Trương gia trở về hoa viên của bản thân , Tư Lịch nhìn cái thân thể bé tí nằm ngủ quên từ lúc nào trên kiệu mà buồn cười ... đang ngắm nhìn cái tiểu nữ hài có điểm xấu xí này thì một giọng nói cắt ngang nàng

" Tư tiểu thư " Tần Liêu Cương lúc này chưa dám trở về mà nhanh chân chạy trước kiệu vừa hạ của Tư Lịch , nhìn hình bóng Tư Lịch đang ôm chất nữ mà có chút bần thần 

thấy Tần Liêu Cương đợi mình , nàng cười nhẹ " ngươi muốn mang nàng về " vừa nói nàng vừa vuốt ve cái người ngủ như chết này ... có điểm đáng yêu a

nhìn thấy một cảnh vậy Tần Liêu Cương thấy quái quái mà chính hắn cũng không biết cảm giác đó từ đâu ra .

" nàng là chất nữ của tiểu nhân , tiểu nhân trở về mà không mang theo nàng thì cái nhị ca của tiểu nhân sẽ chém chết tiểu nhân a" hắn vốn có chút phóng đại nha nhưng tổng thể cũng không sai đi , nhị tẩu và nhị ca hắn sẽ đá hắn ra sân ngủ a

Tư Lịch tuy tùy hứng nhưng cũng không phải là người không biết lí lẽ người , điều này nàng có thể hiểu được ... nhưng cái này kì quái nữ hài nàng đâu thể thả đi dễ dàng như vậy được 

" ngươi nói với bọn hắn .. ta Tư Lịch sẽ không làm hại cái này nhà ngươi chất nữ , ta cũng là cái tu tiên người sẽ không độc ác mà đi đày đọa cái nữ hài " Tư Lịch suy nghĩ thấu đáo rồi nói ... tuy chỉ là một mình nàng nói nhưng là người tu tiên không phải luôn có cái trọng lượng đối với phàm nhân hay sao

" cái này ....." nghe cũng có lí , nhưng cũng chỉ là hắn thấy có lí a

" không phải nhị ca ngươi đã từng diện kiến ta hay sao , tuy ban đầu là ta trừng phạt các ngươi nhưng đó là các ngươi phạm tội ... nay ta thấy chất nữ ngươi có điểm bất thường nên ta tổng muốn xem một chút " nói ra một nữa sự thật thì cũng coi như sự thật đi 

" chất nữ ta không ổn " Tần Liêu Cương hoảng hốt , hắn nhanh chóng vươn tay tới kiểm tra thì bị một Tư Lịch đem Tiểu Nhiên tránh đi 

Thấy có vẻ suôn sẻ hơn , Tư Lịch lúc này mới nở một nụ cười an ủi rồi nhanh chóng kêu người đưa Tần Liêu Cương trở về 

" ta nói ngượi nên rời khỏi Trương gia càng nhanh càng tốt " câu nói này của Tư Lịch hoàn toàn đánh vào trạng thái mơ hồ của Tần Liêu Cương , vừa trăn trở những gì Tư Lịch nói vừa phải nghĩ cách đối phó với lão ca a... cái này phải trình báo trung thực

## đâu đó hoa viện ở chân núi Phiến Hoa 

đầu đau như búa bổ , Tiểu Nhiên lồm cồm bò dậy ... cô nhớ là bản thân chỉ là quá mệt mỏi liền thiếp đi ... như thế nào thiếp đi liền thành cái trời xế chiều , cô đang đi dạo mà 

nhìn lại bản thân ổn thỏa , lúc này cô mới nhận ra cảnh vật xung quanh rất lạ lẫm , hốt hoảng nhận ra bản thân mình đang nằm trên giường , cô khóc lóc 

' mình xảy ra chuyện gì a ... ta còn là con nít nha , như vậy là phạm tội aa' đau đớn lăn qua lăn lại , vùi gương mặt tròn trịa của mình vào trong gối 

aaaaaaa , ta như vậy mà mất trong trắng ' hoảng loạn Tiểu Nhiên gào thét trong lòng a!

" ngươi đang làm cái trò gì đây " bước vào cửa Tư Lịch thấy cảnh chăn gối bừa bộn , còn một cái gì đó tròn tròn đang gào rú ở trong mà không tự khắc nhăn mặt ... hư hài tử

nghe thấy giọng nói này có chút quen quen , ngước mặt lên nhìn ...

cô đây là cái vận xui xẻo gì đây , mấy ngày trước cư nhiên bị cái bà cô này cho ăn hành ... nay còn lại ở trong phòng cái nữ nhân này

" ngươi .... ngươi đừng qua đây " thấy Tư Lịch từ từ bước đến gần , cô lùi theo nhưng ai ngờ phía cuối lại là bức tường a...chết  rồi

" ngươi bước tới là ta la lên đó " ôm lấy cái chăn , một vẻ thiếu nữ nhà lành đang bị đại ác lang áp bức hiện ra ... cái này có chút không đúng lắm nhỉ !

nhìn cái kia béo nữ hài mà khinh bỉ " ngươi là cái nữ hài , ta cũng là nữ nhân ... làm bộ dáng đó là cho ai coi đây " không biết tự lượng sức mình

lúc này Tiểu Nhiên có chút quê quê , bản thân đúng là quên đang ở cái cổ đại .. căn bản không có vụ nữ nhân thích nữ nhân nha ... thở ra , rồi lại nhìn xung quanh 

" muốn hỏi gì thì hỏi đi " Tư Lịch nhàn nhã đi tới gần chiếc bàn , tự rót cho bản thân một cốc trà vừa ấm vừa thơm rồi thưởng thức ... nàng không có khí sức gì mà đi chọc ghẹo cái hài tử kia

Tiểu Nhiên tập trung , lúc này cô lại chợt thất thần ... nữ nhân này như vậy mà lại rất xinh đẹp nha , hmmm ... khí chất rất khác lạ

" a di , người đem ta đến đây là gì a?" xét theo tuổi thì nàng ta hơn cô chắc cũng khoảng 10 11 tuổi . Nhớ tới cái Uông Dịch kêu nàng là tu tiên , theo như cô biết tu tiên người sẽ trẻ lâu , suy ra kêu một tiếng a di là không hề quá phận , thậm chí còn có điểm vuốt đuôi ngựa a ... quá chuẩn

nhưng đó là suy nghĩ của cái đầu gỗ ngu ngốc Tiểu Nhiên thôi , vừa  nghe hai tiếng ' a di ' Tư Lịch liền xẹt qua ý niệm bóp chết cái thúi nữ hài kia ... 

" ngươi có thể gọi ta là cái tiểu tỷ tỷ , ... tại sao cái nữ hài như ngươi lại kêu ta là a di chứ " mở một nụ cưởi gượng gạo , chén trà trong tay Tư Lịch cơ hồ sắp bị cái tiểu ngu ngốc kia chọc mà sắp nát r

thấy Tư Lịch thắc mắc , Tiểu Nhiên hăng hái trả lời a " ngươi hơn ta cũng hơn chục tuổi , không phải người tu tiên sẽ trẻ lâu sao ... vậy ngươi chính là a di " nói xong cô còn bonus thêm một nụ cười tỏa ra cả hàng nghìn cái nắng a ... mà cái nắng này có chút chói , làm người ta thật muốn dập đi 

Nghe cũng có chút đạo lí ,không thể cãi được , chấp nhận ngậm ngùi Tư Lịch lần đầu tiên cãi nhau thua một cái hài tử ... tức chết nàng

" ngươi nói thật đi , ngươi giả làm cái đứa bé làm cái gì " nghiêm túc trở lại , nàng không thể một vài câu khích tướng mà bại trận dễ dàng như vậy được 

" người nói gì thế a di , ta chính là hài tử 8 9 tuổi ... ta không hiểu ?" lúc đầu nghe cô có chút hoảng hốt , nhưng nghĩ lại cô chỉ có linh hồn có chút khác biệt căn bản cô vẫn là sinh ra rồi nuôi lớn a... tự nghĩ tự trấn an bản thân

" vậy giải thích cho ta , vì sao khi gia đinh của Trương gia đến nhấc ngươi lại không ai có thể nhấc ngươi được , còn luồng khí kì lạ của ngươi ?" nàng lạnh lùng nhìn Tiểu Nhiên , chỉ một chút sơ hở nàng có thể bắt Tiểu Nhiên về Thanh môn tra khảo ... ma giới gần đây ngày càng lộng hành ,có thể cái thúi nữ hài là do bọn chúng giả dạng

" luồng khí ?" giật mình , chính bản thân cô cũng không biết cái luồng khí che đi Uông Dịch lúc đó là gì a ... cư nhiên cái a di này nhận ra được 

nhìn thấy gương mặt thắc mắc đó , nàng không thể tìm ra sơ hở gì

suy ra ' cái này nhóc con không biết sao ?',' vậy là cái kì tài tu tiên sao ?' trong lòng nàng có rất nhiều câu hỏi cần giả đáp nhưng lại nhìn cái hài tư ngơ ngác đó lại nuốt ngược trở lại cái sự tò mò của bản thân 

" ngươi không biết ?" nàng phải dò hỏi lại một lần nữa 

" a di a, ta thật sự không biết mà ... còn tại sao đứng đó , là ta quá sợ hãi nên không di chuyển được" càng nói càng nhỏ ..cô cuối đầu nhìn xuống cái nệm êm ái 

thấy không thể hỏi gì hơn , Tư Lịch mệt mỏi ... nhưng nàng luôn tổng cảm giác có gì đó không đúng nhưng lại không thể giải đáp được 

một tiếng a di hai tiếng a di , nàng thật sự muốn bóp chết cái thúi nữ hài mà 

Có rồi !!!!!

" ngươi có muốn tu tiên không ?" Tư Lịch cười cười , chỉ là cái điệu cười này có chút kì quái 

nhưng cái ngu ngốc Tiểu Nhiên làm gì nhận ra được a , cô vừa nghe tu tiên thì liền nhảy cẫn lên , mặt phấn khích nhìn Tư Lịch hỏi lại 

" a di , người nói thật không ... ta tu tiên được sao " Tiểu Nhiên vui như muốn hét lên

" được , ngươi lại đây.. ta sẽ xem căn cốt cho ngươi , nếu là cái căn tốt ta sẽ đưa ngươi theo ta trở về môn phái của ta " ngoắc ngoắc cái Tiểu Nhiên đang bừng bừng khí thế nàng cũng có chút buồn cười ... thật ra nàng chỉ muốn không muốn cái kì quái người này rơi vào ma giới , nhưng nàng vẫn tin trực giác của bản thân ... cái này tiểu hài tử không phải vật trong ao 

" vâng " nói chưa dứt câu , Tiểu Nhiên liền phóng tới Tư Lịch làm nàng có chút hoảng hốt , đây là người đầu tiên đối với nàng tự nhiên như vậy 

" đưa tay ra " 

Tiểu Nhiên đưa ra cái cánh tay có chút ngắn của bản thân mà cười cười , phụ mẫu cô nuôi có chút khéo mặc dù gia cảnh không giàu có gì thậm chí có chút nghèo mà nuôi cô thành tròn trịa như vậy đúng là đỉnh mà !

bắt tới cánh tay , nàng đưa khí tức của bản thân vào dò xét ... càng đưa nhiều linh khí nàng lại càng không tìm ra được đan điền của Tiểu Nhiên a , là con người ai cũng có đan điền cả . Càng vô sâu , nàng lại cảm thấy một luồng khí nào đó đang cố gắng ngăn nàng đến đan điền tuy nhiên nó lại không hề tấn công linh khí của nàng ... kiên trì suốt gần 1 khắc , lúc này Tiểu Nhiên cũng cảm thấy cơ thể không ổn , một mặt nhìn qua Tư Lịch đang đổ mồ hôi , cô hốt hoảng .

Lúc định cựa dậy thì một giọng nói trấn cô lại 

" ngồi im , ngươi vùng vẫy ... cả ta và ngươi đều bị phản phệ " Tư Lịch cắn răn nhìn Tiểu Nhiên 

ngồi im lặng nhìn Tư Lịch cau mày rồi lại giãn mày , cô gấp muốn ngồi dậy tra hỏi ... cô sợ a , cô sợ bản thân là cái phế vật , sợ bản thân không có khả năng tu tiên . Chỉ dựa vào tâm pháp mà Uông Dịch đưa cho cô , cô vẫn cảm giác nó không ổn 

một hồi trải qua , thấy Tư Lịch buông tay cô ra thì cô liền nhanh nhảu hỏi 

" a di , ngươi thấy ta được không " ánh mắt chờ mong của Tiểu Nhiên có điểm quá phận , Tư Lịch ho khan ... lúc này Tiểu Nhiên cũng nhận ra , liền tiết chế bản thân lại 

" ngươi nói thật với ta , ngươi là ai ?" Tư Lịch lạnh lùng nhìn Tiểu nhiên , nàng muốn coi đây là cái gì người ??

 

 

 

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: