Cứ như vậy một ước định đặt ra , cả hai bắt đầu chuẩn bị cho 4 năm sau kì đại hội . Tiểu Nhiên tu luyện chăm chỉ tu luyện mà một mặt Dương Khắc Lạp cùng Tiêu A Thuận cũng sớm vượt qua tu giả cấp 4 . Vậy là cả Lịch viện đều có tư cách tiến vào Liêu Thư .
Suốt 4 năm nay , Tiểu Nhiên sáng dậy lên học đường tới chiều tối lại rèn luyện cuốn tâm pháp mà Uông Dịch để lại cho cô . Uông Dịch mặc dù không có tung tích nhưng vào một ngày, lúc cô đang ngủ Uông Dịch đã trở về có điều trạng thái không được tốt lắm . Hắn ta chỉ dặn dò cô vài điều và để lại một chút ấn kí của hắn , ấn kí này chứa Phổ Cầm Liên . Cô cũng không biết đây là cái gì nhưng Uông Dịch dặn dò sau khi luyện Lạc Nhạn đến tầng 5 mới được xem Phổ Cầm Liên . Lạc Nhạn chính là cuốn tâm pháp năm đó mà Uông Dịch đưa cho Tiểu Nhiên , sau khi dặn dò xong hắn lại một lần nữa biến mất , hắn nói cô hắn đi dưỡng thương nhưng hắn đã là gì mà bị thương , rõ ràng Uông Dịch luôn ở trong thức hải của cô nhưng cô không cảm nhận được ...
Trung thu 4 năm sau , cô ngồi ngoài bàn đá ở giữa Lịch Viện , nhìn lên ánh trăng sáng rực rỡ trước mắt , tâm tình không vui khiến cô thở dài rồi nằm trải trên bàn .
" Tiểu Nhiên !" Vương Tử Liên đứng ở phía sau thấy thân ảnh của Tiểu Nhiên liền tiến tới .Hắn cùng Tiểu Nhiên cũng đã ở đây 4 năm tự nhiên đã không còn ngại ngùng như lúc mới gặp, bản thân Tử Liên cũng mở lòng hơn .
Tiểu Nhiên lười biếng ngẩn mặt nhìn Vương Tử Liên , cô cười cười rồi lại gục đầu xuống . Tâm trạng cô đang không tốt !!(*^*)
" ngươi không cảm thấy lạnh sao ? ... " Vương Tử Liên phủi phủi chính mình quần áo rồi ngồi xuống đối diện Tiểu Nhiên , mắt nhìn cái không bộ dáng Tiểu Nhiên mà buồn cười .
Tiểu Nhiên giọng nhè nhè " muội béo .. sẽ không lạnh " từ khi Tiểu Nhiên lao đầu vào tu luyện cô đã không còn con heo nhỏ nữa mà phần nào phát dục thành cái thiểu nữ đang thành niên , ba vòng tuy không chuẩn nhưng tổng thể rất thon thả nào có chổ nào béo như cô nói .
Nhìn cái Tiểu Nhiên nói lời dối trá , Vương Tử Liên cũng thiết để bụng , hắn nhìn cô một hồi tựa như muốn nói lại thôi nhưng sau lại thốt ra một câu không đầu không đuôi " Lịch Viện trước khi ngươi đến rất vắng vẻ "
Tiểu Nhiên ngẩn người , cô hiểu hắn muốn nói gì , trước kia không phải cô chưa từng hỏi quá nhưng rồi sao , hầu hết mọi người đều lảng tránh vì vậy cô cũng không muốn chọc vô cái chổ khó chịu này . Nhưng nay lại nghe chính miệng Vương Tử Liên đề cập khiến cô có chút bất ngờ .
" ngươi muốn nghe chút chuyện xưa không ?" Vương Tử Liên cười nhẹ nhìn Tiểu Nhiên đang dầng nghiêm túc lên , đúng vậy ... hắn là muốn nói hết những thứ mà hắn cùng những người Lịch Viên dấu trong lòng .
" ngươi nói đi " Tiểu Nhiên gật gật đầu
" Lúc trước Lịch Viện chỉ có 3 người ,cả 3 người vì cũng một điểm xuất phát vì vậy đều coi nhau như thân huynh muội mà đối xử . Ngày tháng sau rất có thêm 2 người chuyển đến , họ đều là cái người tốt . Chúng ta cùng nhau luyện tập , cùng nhau chống đối những cái đó đáng ghét ở Liêu Thư . Đại ca của chúng ta là người có tam hệ linh căn nhưng trong một lần đi lịch luyện liền nhận được một thiên đại kì ngộ . Người ta nói hắn được thiên đạo ưu ái , từ một cái tam hệ linh căn liền biến thành thiên phẩm đơn linh căn ... ngươi coi có thần kì không ?" Vương Tử Liên ánh mắt trống rỗng nhìn Tiểu Nhiên
" xác thực rất thần kỳ " Tiểu Nhiên u ám đồng thuận , dựa theo nhiều năm kinh nghiệm đọc tiểu thuyết cô cảm giác vị sư huynh này sắp làm một việc rất cẩu huyết
" chúng ta biết việc này rất vui , ở Lịch viện xuất hiện cái thiên tài đương nhiên là cao hứng . Chúng ta vẫn cùng nhau tập luyện cùng nhau sinh sống ở Lịch viện nhưng thái độ hắn dần thay đổi . Hắn coi thường chúng ta tu luyện chậm chạp ,nhưng không sao hắn là cái thiên tài đương nhiên có thái độ đó là hiển nhiên ... nhưng điều ghê tởm nhất là hắn dám có ý tưởng không trong sạch với nữ đệ tử " Vưởng Tử Liên ánh mắt đặt ở Tiểu Nhiên tựa hồ muốn hỏi Tiểu Nhiên có muốn biết hay không ?
" là Lưu Viên tỷ sao ?" Tiểu Nhiên cho Tử Liên cái suy đoán , cô thấy thái độ của Lưu Viên tỷ có chút không bình thường khi nhắc đến người đó .
Vương Tử Liên ngạc nhiên " ngươi đoán được ?"
Tiểu Nhiên "......."
" đúng là Lưu Viên tỷ , khi đó hắn ta dám nhân lúc chúng ta đi Liệt Động làm những hành vi ghê tởm đó ... may thay lúc đó A Thuận hắn ta quên mang theo thư liền quay trở về , nếu không chúng ta thật sự .." Vưởng Tử Liên hắn nghẹn giọng , hắn không bao giờ quên cảnh ngày hôm đó . Tử Liên hắn hận
Vì cái gì họ từng như một gia đình ?
" vậy sau đó hắn lại đi đâu ?" Tiểu Nhiên lòng phẫn nộ vỗ bàn hỏi , cô là cái người vô cùng khinh thường cái tra nam bỉ ổi này
" hắn ta bị phạt diện bích 4 năm ... có lẽ cũng mau trở lại rồi " Vương Tử Liên thở dài , hắn muốn tên cầm thú đó bị trục xuất sư môn nhưng ai nói hắn lại cái thiên tài cơ chứ .
" Mọi người đều cho rằng Lưu Viên tỷ là cái câu nhân , quyến rũ hắn ... nhưng rõ ràng người bị hại chính là Lưu Viên tỷ , hắn chính là từ tâm thuật bất chính " nắm chặt bàn tay có chút trắng bệt , Vương Tử Liên tức giận .
Tiểu Nhiên có thể lí giải được chuyện này , đây là thói đời " Nhân gian luôn có những cái đó người không phân phải trái , nam nhân tài giỏi nhưng tâm bất chính người ta sẽ nói là lắm tài nhiều tật chấp nhận được , nữ nhân tài giỏi tâm đức tốt người ta sẽ nói nữ nhân quản nhiều như vậy làm gì. Nếu cái nạn nhân không phải nữ nhân người ta sẽ không đi chỉ trích nhưng nếu là nữ nhân thì ắt hẳn lỗi của nữ nhân . " cô cười , cô cười cái lối suy nghĩ đáng chết này , cô cười đến sau này hiện đại cái lối suy nghĩ này vẫn không có theo thời gian mà biến mất .
Vương Tử Liên có chút ngẩn ra , hắn hiểu Tiểu Nhiên muốn nói gì . Muội ấy nói hoàn toàn đúng , đây là thói đời" cái tiểu thiên tài ngươi tuy là cái song linh căn nhưng ngươi tu luyện so với hắn cường , ta hi vọng .... ngươi có thể thắng lần này đại hội " hắn đánh lên lòng quyết tâm nhìn Tiểu Nhiên
" đừng gọi ta là tiểu thiên tài , ta chỉ là cái song linh căn ,không được như hắn cái thiên phẩm đơn linh căn " Tiểu Nhiên lắc đầu , cô biết bản thân mình ở đâu nhưng việc này cô sẽ không bỏ qua , tu tiên giới có loại này người tu tiên thì chính là vô lợi vạn hại
Hai người cứ ngồi vậy đến đêm khuya liền ai trở về phòng nấy , đang đi về hướng bản thân phòng cô thấy Lưu Viên , cô không biết Lưu Viên đã ở đó khi nào hay đã nghe được gì , cô không biết !
" Lưu Viên tỷ , chúng ta mau trở về thôi " Tiểu Nhiên cười cười , cô bây giờ đã cao ngang Lưu Viên , một tay vòng qua bả vai liền kéo nàng ta quay về phòng
Lưu Viên liền thuận theo, cả hai bước đi, Lưu Viên nhìn Tiểu Nhiên rồi nói " Tử Liên hắn kể cho muội nghe "
" đúng vậy " Tiểu Nhiên không cảm thấy có gì không đúng
" muội có thấy ta trở nên không sạch sẽ không ?" Lưu Viên cười nhạt nhìn Tiểu Nhiên , nàng biết ... bao năm qua nàng nghe những lời trào phúng đã quen vốn không có gì đọng lại được . Lưu Viên đôi lúc cảm thấy bản thân thật bẩn !
Tiểu Nhiên dừng chân , cô không muốn nghe những lời này " Đây không phải lỗi của tỷ , tỷ không dơ người dơ bẩn chính là vị sư huynh đó "
Lưu Viên cười , nàng biết Tiểu Nhiên là cái người tốt " muội không biết tên hắn sao ?... ta biết nhưng cái đó nó đã khắc vào bên trong ta , muốn thoát nhưng những người khác cũng không cho phép a " Lưu Viên ngâm nga
" hắn là Ngô Phi , hình như hôm qua vừa mới mãn diện bích ... muội biết không , hắn là đệ tử thân truyền của Quy trưởng lão .... Chúng ta không có cơ hội " Lưu Viên mệt mỏi nhìn Tiểu Nhiên , gió lạnh ban đêm khiến cả hai rét run , nó lạnh thấu tâm can
Tiểu Nhiên trầm tư , bản thân cô hiện giờ đã là tu sĩ cấp 7 ... cô vốn dĩ im lặng tu luyện cũng không ai biết bản thân cô có linh lực như thế nào . Tiểu Nhiên tu luyện song song Lạc Nhạn lẫn Thanh Tâm kinh của Thanh môn, hiệu quả vô cùng tốt . Lạc Nhạn cô chỉ còn 1 tầng thôi là có thể tiếp Phổ Cầm Liên , linh khí cô thuần khiết không hề bị pha tạp khiến cho mấy lão giả cũng không nhìn ra cái gì bất thường .
" Lưu Viên tỷ , Lịch Viện chúng ta thực lực như thế nào ?" Tiểu Nhiên có chút tò mò , cô luôn cảm thấy hiện giờ ở tu sĩ cấp 7 là rất chậm
Lưu Viên có chút không hiểu " ta là tu sĩ cấp 1 , Dương Khắc Lạp là tu sĩ cấp 2 , A Thuận là tu giả cấp 8 , Vương Tử Liên là tu sĩ cấp 2 ... tại sao muội lại hỏi cái này ?"
Tiểu Nhiên gãi gãi đầu nói " ta thử xem thực lực của chúng ta có bao nhiêu phần thắng "
" hahaha ... đại hội lần này là từ tu sĩ trở lên mới được tham gia , chúng ta A Thuận chưa đủ điều kiện còn chúng ta một đám tu sĩ cấp thấp thì làm sao mà lọt trong 10 người .... " Lưu Viên cười nhìn Tiểu Nhiên , tiểu sư muội này còn rất ngây thơ đi
" chúng ta có giới hạn linh lực không ?"
" có , hình như là từ tu sư cấp 4 trở xuống " Lưu Viên khoanh tay suy nghĩ
Tiểu Nhiên thở dài , cô vẫn còn yếu ... cô muốn gặp người đó , Ngô Phi !
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)