Bách Hợp Tiểu Thuyết

chương 6 : Tư Lịch

404 0 2 0

Tư Lịch là trưởng lão của Thanh Môn , sáng thức dậy thì tiến giảng đường Liêu Thư , chiều lại tiến ra sau núi dưỡng nhan nơi được mệnh danh là bồng lai tiên cảnh của Tiên giới vậy mà được nàng sử dụng như chính nàng tạo ra nó , không được phép của nàng thì không ai dám tiến vào . Vì sao nàng lại được cái đặc quyền này , sự thật là căn bản nàng là cái lão đã sống hơn ngàn năm , có thể nói tiến vào trạng thái tiên nhân đã được hơn 500 năm . Trưởng môn nhân còn là cái hậu bối của nàng ... :0

Cái dung mạo mỹ miều đẹp đẽ như đôi mươi của nàng cũng không thể che dấu đi cái tính quái quái khí khí kì lạ của nàng , dăm ba hôm lại bỏ giảng đường mà xuống phàm gới chơi bời lêu lổng không thì lại đi phá hoại gia đình người khác , là cái làm tiểu tam sở thích . ai nói được nàng chứ ... nàng làm là vì hận những kẻ đào hoa mà bỏ bê thê tử chỉ là không thể phủ nhận cách làm của nàng không có chút nào gọi là danh môn chính phái , thậm  chí nó còn có phần thị phi , độc đoán ... 

Cớ gì mà không ngăn nàng lại ... ngăn được sao ?

Cách đây 300 năm đã từng có kẻ đập bàn đứng dậy chỉ trích nàng ngay chính yến tiệc của Thanh Môn , hắn còn yêu cầu trục xuất nàng .... nực cười , tên đó giờ còn đang hốt phân ngựa ở phía sau Thạch vân động kia.

Vậy còn ai dám đứng ra phê phán .... dù gì , mục tiêu của nàng vốn là kẻ ác nên bọn họ cũng mắt nhắm mắt mở bỏ qua ...

như mọi khi , Thanh môn bỗng nhiên lại mất tích vị trưởng lão này .

##LIỄU VÂN TRẤN 

" thiên cơ bất khả lộ , vạn sự biến số lại có thể lộ a , xem bói nào ..." giọng của Tần Kim vang lên đều đều , sau khi cẩm phục thiếu niên kia bỏ đi thì việc làm ăn của hắn càng ngày càng khó khăn ... hắn còn cái nữ nhi phải đi học a , mặc dù không có ai lại đưa nữ nhi đi học cả .. họ cho rằng nữ nhi chỉ nên ở nhà . Nhưng hắn chỉ có một đứa con này thôi ... hắn không thể để nữ nhi bảo bối của hắn làm thầy bói lừa đảo được a ....

Trong lúc đang suy tư bỗng nhiên có giọng nói cắt ngang dòng suy ngẫm của Tần Kim 

" Lão đạo nhân ở đây là coi cái gì a " một cô nương xinh đẹp thân mạc thanh y nhẹ nhàng dò hỏi 

" Cô nương đây là muốn xem tình duyên , gia đạo hay tài vận a" Tần Kim cười cười , hắn đánh giá cô gái trước mặt , quái lạ ... cô ta có gì đó không đúng , khả năng nhìn người của hắn rất tốt , cô nương này có vấn đề 

" vậy ta muốn coi tình duyên " cô gái mỉm cười , ánh mắt sâu hoăm hoẳm như muốn nhìn thấu tận ruột gan khiến Tần Kim rùng mình 

" vậy được thôi , cho hỏi cô nương danh xưng " Tần Kim vừa nói vừa nhìn xung quanh , hắn đây là không nhìn ra được gì từ cô nương này rồi ... tìm kiếm hình bóng Tiểu Nhiên , chỉ cần móc túi của nàng đi .. đánh lạc hướng để hắn thoái thác .. không thì lộ tẩy hắn lừa đảo .

" ta xưng Vân Lịch " Tư Lịch cười cười , nàng nhìn biểu hiện của Tần Kim mà cười khinh khỉnh .... lừa đảo a

" được được , vậy ta sẽ coi tổng quât cho cô nương trước " vừa xốc cái mai rùa hắn vừa tìm kiếm Tiểu Nhiên ... thấy rồi 

'nhiên nhiên ' hắn kêu nhỏ rồi ra hiệu cho Tiểu Nhiên , thấy Tiểu Nhiên hiểu thì mọi thứ xong xuôi , giờ diễn thôi !

" cô nương đây tướng mạo phú quý , phi phàm ... mệnh cách cũng rất đặc biệt ... chỉ là tình duyên hơi lận đận"

vừa nói vừa run , hắn nói đúng được 1 phần thôi cũng được .

Có chút ngoài ý muốn , hắn cũng coi như có chút bản lĩnh đi ... Tư Lịch nghĩ , chỉ là nàng cảm thấy có người đang tiến tới gần 

Một đứa trẻ tầm 8 9 tuổi dung mạo không mấy xinh đẹp , có thể nói là có chút khó nhìn có vẻ hai cái má béo tròn tròn kia chính là cái phá điểm 

Đứa trẻ ấy lao vào nàng rồi bỏ chạy ... trộm !

nàng quăng lại 1 nén bạc rồi rời đi , chậm chậm đi theo bước đường của Tiểu Nhiên ... đường đường là cái tiên nhân , nàng lại còn sợ hài tử đó trốn thoát .

về phần Tần Kim khi thấy Tư Lịch rời đi thì nhanh chóng dọn sạp hàng trở về nhà rồi cùng Tần Liêu Cương đi tiếp ứng Tiểu Nhiên ... một mặt nhìn thân hình mỏng manh của Tư Lịch khiến hắn phần nào yên tâm. Chỉ là cái cô nương , chắc hẳn Tiểu Nhiên đối phó được ... nhưng hắn sai rồi 

" mệt quá " Tiểu Nhiên vừa chạy vừa thở , cái bọc nhỏ này tuy nhỏ nhưng lại nặng nề vô vùng ... cô như vác 20 cân gạo chạy hết mọi nẻo đường vậy . Nhìn con hẻm trước mặt cô quyết định cắt ngang để nhanh chóng trở về nhà 

tuy nhiên , trời phụ lòng người ... mấy cái xúi quẩy dường như rất mến cô , cư nhiên đang quẹo vào thì thấy Tư Lịch ở sau lưng , nhanh trí cô chạy ra phía sau chiếc xe bò trước mặt trốn ... 

" chó chết , cư nhiên lại là hẻm cụt ... cô ta là lấy đâu ra sức mà đuổi theo thế này " sợ hãi ngồi xổm ... gió mùa thu se se lạnh liên tục thổi , lạnh tóc gáy là thiệt  

cộp cộp cộp

" ayy daa, sao nơi đây lại nghe mùi chuột nhắt thế này ... cư nhiên lại là một con chuột con nha " Tư Lịch thong thả bước đi , phóng ra thần thức ... là cái đứa trẻ hư trốn ở xe bò 

Tiểu Nhiên ớn lạnh ...aaa, còn lão Uông 

" Uông Dịch , uông lão thúi tha mau ra nha " Tiểu Nhiên thầm thì , giờ con đường duy nhất của cô là cầu cứu Uông lão 

' chuyện các người ta không nhúng tay vào , cô ta không nguy hiểm cho ngươi ' Uông Dịch phè phỡn nằm lăn qua lăn lại trong thần thức của Tiểu Nhiên , hắn nhìn qua liền biết người ta đã tu ra tiên cốt ... mà đã là tiên thì ai lại đi hại người phàm ..(tg: sai lầm )

" ta thấy có mùi nguy hiểm , ngươi tin ta đi .. trực giác ta tốt lắm " Tiểu Nhiên vẫn không từ bỏ 

' Tiểu Nhiên a , ta nói đây cũng là một phần lỗi của ngươi nha ... cướp ai không cướp đi cướp mấy kẻ tu tiên này, ngu xuẩn ' Uông Dịch miệng cắn lấy cắn để quả táo hắn mới chôm được lúc Tiểu Nhiên chạy trốn ... của chôm công nhận ngon thật !

" sao ta biết a di đó tu tiên chứ " Tiểu Nhiên rối rắm , cô phải sao đây aaa  ..., bị bắt là cô xong đời 

' trẻ  ngoan là trẻ biết nhận sai ' nói xong hắn liền mất tăm hơi 

" uông dịch , uông thúi , uông lão đầu !!" không thấy ai đáp lời , cô tuyệt vọng aaa... phụ thân cứu con a

Tư Lịch vẫn chưa thấy động tĩnh gì , chỉ thấy đứa trẻ ấy vẫn ngồi đó .. dường như đang tự nói chuyện một mình , nàng cười thầm 

" ngươi đừng thách thức sự kiên nhẫn của ta ..." Tư Lịch lạnh lùng , nàng tức giận.. quả là một đứa trẻ hư đốn 

Từ phía sau , chuẩn bị trang bị đầy đủ , Tiểu Nhiên từ từ bò ra , người cô run run , mặt mày nhem nhuốc nhìn tổng thể có vẻ thảm thương, diễn cho tròn vai đáng thương còn không thì có mà lão Uông hốt xác cô về 

" tại sao lại đi móc túi người khác " Tư Lịch nhìn thẳng mà đánh giá Tiểu Nhiên , cái thân hình tròn trịa kia với sự dơ bẩn nhem nhuốc nó có hơi tương phản thì phải 

" đại nhân tha mạng .... hịc hịc ... nhà ta còn phải nuôi hai miệng ăn , ngài tha mạng cho ta đi , ta trả mà " Tiểu Nhiên sử dụng công phu năn nỉ ... như Uông Dịch nói , biết nhận lỗi là trẻ ngoan!!

nực cười , ngươi còn non lắm " nói không ngượng mồm , có nhà ai khó khăn nghèo đói mà dưỡng ra hài tử tròn trịa như ngươi chứ , xấu xí " ghét bỏ Tiểu Nhiên , nàng phải trừng trị những kẻ nói dối như thế này , nàng ghét những kẻ giảo hoạt , đứa trẻ này mới nhỏ đã dưỡng ra cái tính như này .

" xảo ngôn " nói xong Tư Lịch liền ấn thuật lên Tiểu Nhiên . Cô không phải là loại người thích dài dòng 

aaaaaaa.... tê....

cái đau ập đến không kịp phòng bị , cô lăn lộn đau đớn ra giữa con hẻm ,... ta đã nói rồi , nữ nhân này nguy hiểm ... Uông Dịch thối tha , về nhà ta sẽ xử ngươi !

' vì ngươi chỉ là cái hài tử ta chỉ cho ngươi chút mùi dạy dỗ , không cần mắng nhiếc ta , lão nương quá quen rồi" nhàm chán ngồi xổm xuống nhìn Tiểu Nhiên đau đớn , nàng thỏa mãn

" a di , ngài tha cho ta đi , ta biết lỗi rồi ...aaaa" Tiểu Nhiên cầu xin , cô xin bỏ nghề , sau gần 4 năm hành nghề ... đây là lần đầu tai nạn nghề nghiệp a

" ngươi nói cái gì ?" Tư Lịch mặt ba chấm nhìn Tiểu Nhiên 

" ta nói ngươi aaa... tha cho ta " Tiểu Nhiên vừa đau vừa rủa , điếc hay gì mà không nghe ???!!

" phía trước " thứ nàng cần là không phải câu cầu xin tha 

Tiểu Nhiên dột mặt ra " là a di " cô nói sai gì sao !

" ta già ? thêm trừng phạt " nói xong nàng tăng lực đạo , Tiểu Nhiên khóc rồi ... cô đau mà khóc rồi aaa.. cha sinh mẹ đẻ tới giờ đây là cảm giác kinh khủng nhưng mà cô cảm nhận được.

Ở đâu đó trên đường , Tần Kim và Tần Liêu Cương gấp muốn hoảng loạn luôn rồi , hai người đi đã lâu mà không tìm được Tiểu Nhiên . Bỗng nhiên một tiếng la quen thuộc phát ra ở con hẻm trước mặt 

" nhị ca , là Tiểu Nhiên " Tần Liêu Cương gấp rút giọng run run , chất nữ của hắn mà xảy ra chuyện gì thì hắn và nhị ca sẽ hối hận cả đời , chất nữ bảo bối của hắn !!

" ,mau" nói xong hai người chạy thục mạng đến con hẻm , xuất hiện trước mắt họ là hình ảnh Tiểu Nhiên đau đớn vật vả mà trong lúc đó hình ảnh người thiếu nữ tưởng chừng mỏng manh đang xem một cách thỏa mãn ... lần này bọn hắn sai rồi 

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: