Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 14

2767 0 32 1

Bạn gái cũ?

Cuộc trò chuyện đột nhiên thay đổi này.

Cũng may đầu óc Quý Hy chuyển rất nhanh, lập tức nhớ đến lần đầu gặp gỡ của hai người họ đã nháo như thế nào, Quý Hy trầm mặc, ánh mắt ngập ngừng, cho nên Kiều tổng... Sẽ không thực sự nghĩ đến chuyện nàng có ý nghĩ khác đấy chứ?

Về chuyện tình cảm, Quý Hy chưa bao giờ là người hàm hồ.

"Không phải." Quý Hy kiên quyết phủ nhận, nàng cảm thấy bản thân cần phải giải thích rõ ràng vấn đề này với Kiều Chi Du, vì vậy Quý Hy nhanh chóng tìm từ càng nhanh càng tốt: "Kiều tổng, chuyện ngày đó ở quán bar chị đã hiểu nhầm rồi, lúc ấy là em nhận lầm người, lúc ấy em thực sự là nhận làm người. Cảm thấy chị giống với một người hàng xóm trước đây của em, cho nên em mới nhận sai. "

Từng lời trong miệng nói ra đều nghiêm túc.

Thực tế không phải là hàng xóm, mà là một người bạn ở trại trẻ mồ côi, Quý Hy chưa bao giờ kể cho người khác nghe về thời gian ở trại trẻ mồ côi.

Nhận nhầm người ……

Lần này, đến lượt Kiều Chi Du trầm mặc.

"Thật xin lỗi, đã gây phiền phức cho chị. Thật xin lỗi." Quý Hy liên tiếp dùng hai từ xin lỗi, cư xử rất chân thành.

Kiều Chi Du ngừng lại một lát, sau đó mới thoải mái cười nói: “Không sao đâu.” Cô cầm ly rượu lên định uống tiếp, đưa lên môi thì phát hiện rượu đã cạn.

Sau khi giải thích, Quý Hy cuối cùng cũng cảm thấy yên tâm, nàng cầm bình rót rượu cho Kiều Chi Du, nhìn ly rượu trống rỗng trước mặt, khi Quý Hy định rót một ly cho mình, Kiều Chi Du đã cầm lấy chai rượu trong tay nàng.

Kiều Chi Du ngẩng đầu nói: "Trong bếp có nước trái cây cùng sữa."

Quý Hy nói uống nước nóng cũng được, sau đó, liền cầm ly rượu đi vào bếp lấy một ly nước ấm rồi mới quay lại đây.

“Kiều tổng, tối nay cảm ơn chị.” Quý Hy cầm một ly nước cũng đồng thời đưa nó cho Kiều Chi Du. Nhưng lời cảm ơn thực sự là xuất phát từ đáy lòng, nếu không có Kiều Chi Du, làm sao nàng có thể dễ dàng  thoát ra được như vậy.

Kiều Chi Du cười yếu ớt, nụ cười đặc trưng của cô.

"Lần sau tới Thời Gian, em mời chị uống rượu."

“Được.” Kiều Chi Du nhìn Quý Hy bên cạnh, “Không phải nói uống rượu với chị sao? Nói chuyện đi.”

Trò chuyện, giống như đang giao một nhiệm vụ, có vẻ như không có gì để nói chuyện.

Quý Hy thấy tâm tư của Kiều Chi Du rất khó nắm bắt, nhưng có một điều Quý Hy có thể cảm nhận được một chút là… Kiều tổng hẳn là có chuyện cô đơn.

Nàng không biết tại sao mình lại nghĩ như vậy, nhưng trong tiềm thức của Quý Hy luôn cảm thấy điều này, ấn tượng ban đầu thường để lại cho người ta cảm giác khắc sâu.

“Đàm tổng là một trong những người trước đây em từng tiếp xúc.” Quý Hy chủ động bắt chuyện tiếp tục nói, “Đây là lần thứ hai anh ấy khởi nghiệp. Lần thứ nhất là vì công ty khác. Người sáng lập đã bán công nghệ cốt lõi của dự án cho đối thủ cạnh tranh, dẫn đến thất bại. Anh ấy hiện muốn quay trở lại, nhưng dự án hiện tại không còn khả năng cạnh tranh nữa."

Nghe giọng điệu đồng tình của Quý Hy, Kiều Chi Du lạnh giọng nói, "Anh ta đã nói gì với em?"

  "Ừm."

“Em có tin tưởng anh ta hay không?” Kiều Chi Du gần như tê liệt khi nghe điều đó, cảm tưởng như cô có thể biên soạn một cuốn sách về những câu chuyện khởi nghiệp đầy cảm hứng.

Quý Hy nói: "Tin hay không không quan trọng. Các nhà đầu tư không chỉ nghe những câu chuyện quá khứ.”

Kiều Chi Du nhận xét: “Cũng không tính là quá ngây thơ ngốc ngếch.”

Quý Hy nhàn nhạt mỉm cười, thầm oán tại sao bản thân mình lại có thể nói những chuyện linh tinh như vậy.

"Nếu những gì anh ta nói là sự thật. Em có nghĩ rằng anh ta xui xẻo không? Thật đáng tiếc?"

Quý Hy suy nghĩ một chút, "Đại khái là có một chút đi. Nếu vài năm trước anh ấy biết nắm bắt cơ hội, tình hình chắc chắn sẽ không tệ như bây giờ. Có lẽ công ty đã phát triển lớn hơn rồi, những ý tưởng trước đây của anh ấy rất phù hợp với thị trường hiện tại, OCR trong những năm gần đây là dự án đang rất hot. "

Kiều Chi Du cười cười cũng không nói gì.

Quý Hy không hiểu tại sao Kiều Chi Du lại cười, có lẽ là chính nàng đã nói những lời không đúng?

"Em nghĩ điều gì là quan trọng nhất cần xem khi đầu tư vào một dự án?"

Cùng Kiều Chi Du nói về đề tài này, Quý Hy cảm thấy rất áp lực, trước đó nàng đã lén xem lý lịch của Kiều Chi Du, quả thực là phong thần trên thương trường, chỉ trong vài năm đã trở nên nổi danh.

“Triển vọng thị trường và khả năng cạnh tranh cốt lõi.” Quý Hy trả lời rất có quy củ.

"Em có thể nắm bắt được triển vọng thị trường không? Em có cảm thấy khi nắm bắt được cốt lõi cạnh tranh của thị trường thì có thể chiếm được ưu thế sao?"

Thị trường đầy biến động, khó lường hơn nữa càng khó nắm bắt. Quý Hy bày tỏ: “Bản thân khoản đầu tư có thể đầu tư cũng có rủi ro, không có gì chắc chắn 100%”.

"Đầu tư là rủi ro, giai đoạn đầu của đầu tư mạo hiểm có nhiều rủi ro hơn nữa, nhưng một người lãnh đạo xuất sắc có khả năng giải quyết nhiều vấn đề cũng đồng thời tránh nhiều rủi ro." Kiều Chi Du nhẹ giọng nói, "Nguồn vốn ban đầu là bức tranh của các nhà đầu tư. Thật dễ dàng để vẽ một chiếc bánh, nhưng khó làm. Em nghĩ chiếc bánh đẹp trên giấy quan trọng hơn hay người chịu trách nhiệm cho chiếc bánh quan trọng hơn?”

Quý Hy nhất thời không thể phản bác, nàng chỉ yên lặng lắng nghe Kiều Chi Du.

"Một công ty phải đối mặt với nhiều vấn đề khác nhau trong giai đoạn đầu phát triển. Ví dụ như Đàm tổng mà em nói, anh ta không thể kêu gọi được đầu tư còn bị người khác tính kế, nghe có vẻ khổ sở, nhưng đây đều là những vấn đề chung của tất cả các công ty. Thất bại, đều đem nguyên nhân đổ lỗi cho hoàn cảnh bên ngoài, chứ không phải đối mặt với những điểm yếu của bản thân.  Người như vậy, rất khó trở mình."

“Cảm ơn Kiều tổng.” Quý Hy chuyên chú lắng nghe những lời này.

Trước đây nàng không có mục tiêu rõ ràng, nhưng bây giờ nhìn Kiều Chi Du, dường như, Quý Hy liền nghĩ sau này mình có thể giống như Kiều Chi Du, có thể một mình tự đảm đương, khi đối diện với khó khăn vẫn có thể tự tin.

Kiều Chi Du hỏi: "Cảm ơn vì cái gì?"

"Đã cho em một bài học."

Quý Hy là người làm việc chăm chỉ nhất trong số các thực tập sinh, ở Quý Hy, Kiều Chi Du đã nhìn thấy bóng dáng của chính mình khi mới vào nghề, cố gắng làm việc chăm chỉ, không sợ gian khổ.

“Tại sao lại muốn làm chuyện này?” Để tránh cho đối phương nói lời giả dối, Kiều Chi Du trước tiên đánh một đòn phủ đầu, “Không phải phỏng vấn, cứ nói thật đi.”

Quý Hy không quay đầu lại, nói những lời thật lòng, "Lúc ấy khi điền nguyện vọng thi vào đại học, em đã điền nguyện vọng vào ngành có thể kiếm được nhiều tiền nhất."

Kiều Chi Du dừng lại một, hai giây, sau đó cười, thực sự là bật cười thành tiếng.

Quý Hy cũng bất đắc dĩ mà cười theo.

Uống rượu có thể mang mọi người đến gần nhau hơn, mặc dù Quý Hy uống nước, nàng cũng hỏi Kiều Chi Du, "Kiều tổng, tại sao chị lại là nhà đầu tư?"

"Cũng giống như em," Kiều Chi Du nói một cách thoải mái: "Vì kiếm tiền."

Quý Hy cho rằng Kiều Chi Du đang nói đùa mình, thiên kim tiểu thư của tập đoàn Kiều thị mà cũng thiếu tiền sao? Kiếm tiền có lẽ chỉ là một thú vui.

Đã quá muộn, cũng đã uống một vài ly rượu. Kiều Chi Du đứng dậy, "Cũng không còn sớm, nghỉ ngơi sớm một chút."

"Kiều tổng cũng sớm nghỉ ngơi một chút đi."

Kiều Chi Du trở lại phòng ngủ trên tầng hai, như thường lệ sau khi tắm xong sẽ đi ngủ.

Phòng ngủ theo phong cách đơn giản mang một gam màu lạnh, giường rất rộng, một người nằm có chút lạc lõng, Kiều Chi Du thậm chí còn nghĩ đến việc đổi nó sang một chiếc nhỏ hơn.

Nhắm mắt lại, nhưng trong đầu Kiều Chi Du không ngừng hiện lên nụ cười trong trẻo ngượng ngùng của Quý Hy, cô bối rối đặt tay lên trán rồi không khỏi cười khổ. Rốt cuộc chính bản thân mình có bao nhiêu cô đơn, mới có thể nghĩ đến một cô gái như vậy.

Còn có Diêu Nhiễm nói hươu nói vượn mà cũng có lúc sắp trở thành sự thật.

Điện thoại di động báo có tin nhắn đến.

Kiều Chi Du lại mở mắt ra lấy điện thoại di động bên cạnh, Hứa Thịnh gửi tin nhắn WeChat:

——Chi Du, cuối tuần này cậu hứa với mình cùng đến tham gia tiệc tối, đừng quên đấy.

Kỳ thật, có thể thử ở cùng một chỗ với Hứa Thịnh. Kiều Chi Du nghĩ rằng cô và Hứa Thịnh ở cùng một vòng tròn, giữa họ có tiếng nói chung, hơn nữa Hứa Thịnh… Xét các phương diện đều rất tốt.

Kiều Chi Du không tìm ra được ai khác bên cạnh mình, không ai phù hợp với cô hơn Hứa Thịnh. Cô nhanh chóng trả lời Hứa Thịnh:

——Nhớ rồi, ngủ ngon.

Hứa Thịnh mừng như điên khi thấy câu trả lời của Kiều Chi Du, Kiều Chi Du là một cô gái rất khó để theo đuôi, anh ấy đã theo cô từ nước ngoài cho đến khi trở về trong nước, lần dầu tiên thấy được đối phương trả lời tin nhắn của mình nhanh như vậy, hơn nữa còn chủ động nói chúc ngủ ngon.

Kiều Chi Du đang định đặt điện thoại di động xuống thì có cuộc gọi đến.

Vẫn là Hứa Thịnh.

Kiều Chi Du lập tức bắt máy, nhưng không nói chuyện.

"Cậu còn chưa ngủ?"

"Ừm, có chuyện gì vậy?"

Hứa Thịnh bật cười, "Không có gì, chỉ là muốn nghe giọng của cậu."

Những lời buồn nôn như thế này,  khiến Kiều Chi Du cảm thấy như có thứ gì đó mắc kẹt trong cổ họng. Cô nhíu mày, vẫn không thể kịp thời thích ứng, "Tôi có chút buồn ngủ. Cuối tuần gặp."

"Cuối tuần gặp, ngủ ngon."

Sau khi Hứa Thịnh ngắt điện thoại, anh ấy gần như hưng phấn đến mức không ngủ được, có bao nhiêu người không theo đuổi được cô gái này chứ.

*

Quý Hy dạo này bận rộn hơn bình thường, chủ yếu là do chuyện thuê nhà vẫn chưa được giải quyết, nàng đã đi xem hết mấy căn, có phòng chung, phòng đơn nhưng đều không ưng ý.

Thật vất vả mới tìm được một căn phòng tương đối thích hợp, nhưng vì làm thêm giờ nên ngày hôm sau chủ nhà đã cho người khác cho thuê.

Tóm lại là một chuyện thực sự phiền toái.

Thực sự không có hiệu quả, nàng quyết định chỉ có thể ủy thác cho người khác, mặc dù như vậy sẽ tốn nhiều chi phí hơn, nhưng nó tiết kiệm thời gian và công sức.

Sau khi tan làm liền trở về ký túc xá.

Quý Hy liền lên mạng tìm một chuyên viên bất động sản, đơn giản ngắn gọn đưa ra các yêu cầu của mình.

Người kia năm nay cũng mới ra trường đi làm, tràn đầy nhiệt tình, đối phương nói sẽ giúp nàng tìm được người phù hợp và hẹn sáng thứ bảy xem phòng.

Quý Hy vừa nói chuyện xong với nhân viên bất động sản, Khương Niệm liền gọi điên tới.

"Học bá, cậu đã tìm thấyphòng chưa?"

"Vẫn chưa, mình đang tìm. Hôm nay đã tìm một nhân viên bất động sản, người đó hẹn chiều thứ bảy đến xem phòng."

"Tìm  người trung gian làm gì, không bằng tìm mình. Trùng hợp mình có một người bạn đang có phòng cho thuê, giá cả cũng vừa phải, bây giờ cậu có rảnh không? Đến cửa hàng của mình, mình dẫn cậu đi xem phòng. Đang ở cửa hàng của mình." Khương Niệm không quên bổ sung một điều quan trọng:" Nhân tiện, mang cho mình một ít thịt nướng từ Cổng Bắc, cà tím nướng cùng ngô nướng nữa."

“Được rồi, đợi chút, mình sẽ qua ngay.” Quý Hy đáp lại, nàng biết Khương Niệm cố ý để mình mang thịt nướng đến, mỗi lần Khương Niệm giúp Quý Hy, cô ấy cũng nhờ nàng giúp lại một việc.

Bởi vì Khương Niệm thực sự hiểu rõ tính cách của nàng, Quý Hy không muốn mang ơn người khác, làm như vậy, trong lòng Quý Hy sẽ cảm thấy thoải mái hơn.

Sau mười giờ, tiệm xăm của Khương Niệm đóng cửa, Quý Hy bước vào tiệm, hai nhân viên học việc đã sắp dọn dẹp xong, chuẩn bị tan làm.

“Chị tiểu Quý.” Quý Hy thường đến đây, trên cơ bản mọi người trong tiệm đều quen Quý Hy, “Đến gặp bà chủ ạ.”

“Ừm.” Quý Hy nói sau đó nhìn xuống túi trong tay, nàng cố ý mua nhiều một chút, “Hai đứa có muốn ăn thịt nướng không?”

Hai cô gái mặc áo sơ mi lắc đầu: "Không được, không được. Bọn em sắp tan làm rồi."

“ Bà chủ của mấy đứa đâu?"

“Trên lầu."

Quý Hy hỏi: "Cô ấy vẫn chưa kết thúc công việc sao?"

“Chị ấy xong việc rồi, đang ở trên lầu nghỉ ngơi. Chị tiểu Quý, bọn em đi trước.” Hai cô gái vẫn còn ngây ngô, nói chuyện cười đùa rời đi.

Phòng làm việc được chia thành hai tầng, tầng một là nơi tiếp khách và tầng hai mới là phòng xăm. Quý Hy đã quen với nơi này, trực tiếp đi thẳng đến văn phòng dành riêng cho Khương Niệm ở tầng hai.

Quý Hy gõ cửa.

  "Mời vào."

Quý Hy đẩy cửa bước vào, nhìn thấy bà chủ Khương đang ngồi nhàn nhã bắt chéo hai chân ngồi trước máy tính, chăm chú nhìn vào màn hình xem phim.

Đúng là khá nhàn rỗi.

“Bà chủ Khương, đồ đã mang tới rồi.” Quý Hy ném vào tay Khương Niệm một túi thịt nướng, “Tối rồi còn không mau về nhà, còn ở lại đây xem phim?”

Là một bộ phim nước ngoài, nhân vật chính trong bộ phim là hai phụ nữ ngoại quốc tóc vàng mắt xanh.

"Diêu Nhiễm đã đi ra ngoài, một mình ở nhà cũng không có chuyện gì làm, xem một bộ phim cho đỡ buồn chán."

Quý Hy bị tốc độ phát triển của hai người này khiến cho kinh ngạc không thôi, “Hai người đang sống chung với nhau?"

"Cũng gần như vậy. Không phải chị ấy ở nhà mình, thì mình ở lại nhà chị ấy." Khương Niệm một bên kéo ghế lại gần mình, vỗ vỗ xuống nói: "Ngồi xuống, cùng nhau xem."

Khi Quý Hy định ngồi xuống, nàng liền nhìn thấy hai người phụ nữ trên màn hình bắt đầu hôn môi, sau đó thì lăn lộn trên giường, hơn nữa còn bắt đầu quần áo.

Phim gì tự nhiên không cần nói cũng biết.

Khuôn mặt của Khương Niệm được làm bằng tường đồng vách sắt, cô ấy còn đang say sưa ăn thịt nướng, quay đầu lại liếc mắt nhìn Quý Hy một cái.

Biểu tình khó coi của Quý Hy khiến Khương Niệm không khỏi mỉm cười: “Vẫn còn ngây thơ như vậy, cậu lần đầu tiên xem loại phim này?"

Quý Hy không muốn trả lời vấn đề này, liền nói sang chuyện khác, "Không phải gọi mình tới là để xem phòng sao?"

Tiếng ngâm nga của hai nhân vật chính trong bộ phim bắt đầu vang lên, không tránh khỏi có chút xấu hổ nhưng cũng vô cùng nóng bỏng, càng lúc càng cao trào.

“Tốt xấu gì cũng phải để cho mình ăn xong đã chứ.” Khương Niệm thuận miệng hỏi Quý Hy, “Mình có chút tò mò,  cậu xem hai người phụ nữ lên giường, có cảm giác gì không?”

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: