Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 9

3337 0 34 2

Trên ghế sô pha, Khương Niệm dựa vào Diêu Nhiễm, vòng tay ôm eo cô, "Hôm nay em mệt mỏi một ngày, cột sống cổ rất đau."

"Vậy thì đêm nay em sẽ ở lại đây?"

Khương Niệm nhìn cô chằm chằm, "Nói chị nhớ em đi."

“Tối hôm qua chúng ta mới gặp mặt đấy.” Diêu Nhiễm từ trong miệng nói ra những lời như vậy, nhưng cô đã ôm Khương Niệm vào lòng, nhẹ nhàng chạm vào mặt cô ấy, giọng nói mang theo vài phần dịu dàng: “Nếu như em cảm thấy mệt, chị dẫn em đến phòng nghỉ ngơi."

Khương Niệm: "Ừm, khi nào chị mới tới giúp em.”

Khi đó hai người phụ triền miên, tình yêu cuồng nhiệt này khiến Diêu Nhiễm có chút không quen nhưng lại giống  như bị mê hoặc, nhìn vẻ mặt Khương Niệm, "Được rồi, chờ chị một chút."

Khương Niệm quấn lấy Diêu Nhiễm không để cô đi, đặt lên môi cô một nụ hôn, "Hôn em một chút."

Diêu Nhiễm nhéo eo Khương Niệm, cười cô ấy: "Bà chủ Khương, đã ba mươi tuổi rồi còn thích làm nũng."

"..." Khương Niệm chưa bao giờ nói với Diêu Nhiễm tuổi cụ thể của cô ấy, nhưng Diêu Nhiễm dường như chấp nhận rằng cô ấy đã ba mươi tuổi. Khương Niệm không dám thú nhận sự thật bởi vì đêm đó cô ấy hỏi Diêu Nhiễm thích cái gì, cô nói mình thích người trưởng thành.

Từ khi Khương Niệm bắt đầu theo đuổi Diêu Nhiễm, cô ấy về cơ bản là thường xuyên đến quán bar để tìm Diêu Nhiễm, Quý Hy dường như đã quen với việc đó, nhưng nàng không nghĩ tới hai người này lại có thể cao hứng như vậy, trực tiếp công khai nhau ở nơi đông người.

Sau khi Diêu Nhiễm đuổi Khương Niệm đi, cô mới quay lại tìm Kiều Chi Du, thấy Kiều Chi Du đã thay đổi vị trí ngồi ở quầy bar.

“Tại sao cậu lại ngồi ở đây?” Diêu Nhiễm ngồi xuống ghế bên cạnh Kiều Chi Du.

Kiều Chi Du chậm rãi uống rượu, sau khi nhìn Diêu Nhiễm một lúc lâu,  mới chậm rãi hỏi: "Yêu rồi à?"

Diêu Nhiễm ánh mắt chớp động, lập tức có phản ứng: "Cậu đã nhìn thấy?"

Kiều Chi Du: "Với cô gái nhỏ đó."

"Cô gái nhỏ nào, cô ấy chỉ nhìn là có chút nhỏ tuổi,nhưng tuổi so với chúng ta cũng không ít hơn bao nhiêu. Cậu cũng biết rồi đấy, mình không muốn tìm  người nhỏ tuổi hơn." Chồng cũ của Diêu Nhiễm trẻ hơn cô, giữa hai người họ vì chuyện này mà có rất nhiều vấn đề, cuối cùng thì dẫn tới ly hôn. Tiêu chí chọn bạn đời đầu tiên của cô lúc này là phải đủ trưởng thành. Bây giờ bị nhìn thấy, lúc này cô cũng không muốn giấu diếm, "Mình đang hẹn hò với cô ấy, cũng thật sự nghiêm túc. Lần sau mình sẽ giới thiệu với cậu."

"Sao đột nhiên cậu ..." Kiều Chi Du vẫn không hiểu.

“Thích phụ nữ à?” Diêu Nhiễm nói những gì Kiều Chi Du không nói ra, cô cúi đầu nhìn xuống đá viên trong ly, dường như cũng đang suy nghĩ về vấn đề này, bản thân cô cũng không ngờ mình lại thay đổi, “ Có thể là do cảm giác đi. Cậu có hiểu cảm giác đối với một người nhất thời cảm thấy rung động không? Đó là kiểu thích không thể giải thích được, hai người đặc biệt thoải mái khi ở bên nhau. "

Nhìn thấy giọng điệu như vậy của Diêu Nhiễm, Kiều Chi Du càng thêm hâm mộ, thậm chí có lúc cô còn tự hỏi, thật sự có thể gặp được một người như vậy sao?

“Kiều tổng, câu hỏi này có phải là đã vượt quá khả năng quản lý của cậu rồi không?” Diêu Nhiễm nói đùa, ấn tượng của cô về Kiều Chi Du chính là một người phụ nữ điềm đạm và lý trí đến đáng sợ, là một người nghiện công việc, đồng thời không bao giờ thích tán gẫu về tình yêu.

"Tôi không biết có chuyện gì, cứ như đang mơ vậy. Thực ra phụ nữ hiểu rõ phụ nữ nhất không phải sao? Cô ấy rất chín chắn, lại dịu dàng và ân cần. Dù sao ở bên cô ấy cũng rất thoải mái và thú vị." Diêu Nhiễm tiếp tục tán gẫu, "Thích phụ nữ cũng không phải chuyện gì. Còn trẻ thì đấu tranh cho sự nghiệp, về già thì tìm một người đàn ông phù hợp với mình để kết hôn ... Làm từng bước cũng không chắc bản thân liệu có cảm thấy hạnh phúc, hiện tại bản thân mình muốn cởi mở hơn một chút, túy ý nghe theo bản thân mình, như thế nào mới khiến bản thân mình cảm thấy vui vẻ."

Sau một lần kết hôn, Diêu Nhiễm cảm thấy mình đã nhận ra rất nhiều điều.

“Đã lâu rồi không thấy cậu cười như vậy.” Lúc đầu, Kiều Chi Du thấy Diêu Nhiễm thân thiết với một người phụ nữ, còn nghĩ rằng cô ấy nhất thời muốn tìm mới mẻ, hiện tại Diêu Nhiễm đã nói ra những lời như vậy, lúc này có thể khẳng định cô ấy thực sự nghiêm túc.

Kiều Chi Du thực sự hy vọng rằng có thể có một người như vậy ở bên cạnh mình.

“Bởi vì tình yêu.” Diêu Nhiễm tàn nhẫn rắc một ít cẩu lương cho Kiều Chi Du, nói xong, cô gọi Quý Hy, yêu cầu nàng cho mình một ly rượu.

Quý Hy đáp lại, khi nàng đang pha rượu, ngẩng đầu lên mới có thể nhìn thấy gương mặt của Kiều Chi Du, chiếc mũi là thanh tú nhất, sống mũi rất đẹp, giống như một đường nét tinh xảo. Sự việc này đúng là có chút trùng hợp, Quý Hy đang nghĩ rằng người chị trong trí nhớ lớn hơn mình 5 tuổi, năm nay chắc cũng 29 tuổi, bằng tuổi với Kiều tổng.

Nếu Kiều Chi Du không phải là con gái của một gia đình giàu có.

Quý Hy thực sự nghĩ rằng Kiều Chi Du là người mà mình đang tìm kiếm.

"Chị Nhiễm, rượu của chị."

Diêu Nhiễm: "Cảm ơn."

Quý Hy xoay người lại, thoáng liếc nhìn Kiều Chi Du một cái, mỗi lần nhìn Kiều Chi Du, mỗi lần nhìn đối phương lực chú ý của Quý Hy đều tập trung lên nốt ruồi trên chóp mũi.

Diêu Nhiễm vô tình bắt gặp ánh mắt  của Quý Hy, có chút mẫn cảm, cô cười cười, sau khi quen với Khương Niệm, cô nhận ra rằng đôi khi phụ nữ nhìn chằm chằm vào phụ nữ có thể rất không trong sáng.

Điện thoại rung lên,  Kiều Chi Du nói với Diêu Nhiễm, "Mình đi nghe điện thoại."

Kiều Chi Du lấy điện thoại di động ra, nhìn tên người gọi trên điện thoại di động, thoáng chút do dự.

Diêu Nhiễm nhìn thấy chữ "Hứa Thịnh” hiển thị trên màn hình điện thoại,  cô biết cái tên này, người này từng là bạn học cũ của Kiều Chi Du ở Mỹ, lúc trước thầm mến Kiều Chi Du đã nhiều năm, rốt cuộc hiện tại mới dám công khai tấn công?

Sau khi do dự, Kiều Chi Du kết nối với điện thoại của Hứa Thịnh, "Xin chào?"

"Chi Du" Hứa Thịnh nghe thấy tiếng nhạc ồn ào trong điện thoại, liền hỏi: "Cậu đang ở đâu, ồn ào như vậy?"

Kiều Chi Du nhàn nhạt trả lời: "Quán bar của Diêu Nhiễm."

"Uống rượu? Đừng uống nhiều, nếu không tối nay mình đến đón cậu."

"Không cần, tôi đã sắp xếp tài xế đến đón."

Hứa Thịnh có chút xấu hổ: "Dù sao cũng cho mình một cơ hội. Chúng ta về nước rồi gặp nhau."

Kiều Chi Du trầm mặc một lúc, cô muốn có một người thân mật bầu bạn bên cạnh mình, nhưng bản thân luôn kháng cự khi người khác tìm cách tiếp cận. Sau khi suy nghĩ, cô vẫn nói: "Tối nay không cần."

Hứa Thịnh không chịu thua: "Cuối tháng mình sẽ tham gia một bữa tiệc, cậu có muốn đi cùng mình không?"

Kiều Chi Du cầm ly rượu, vẻ mặt bình thản như nước, "Ừm, được."

"Mình nhớ rồi đấy, Kiều tổng đến lúc đó đừng cho mình leo cây."

Sau khi cuộc gọi ngắn gọn kết thúc, Diêu Nhiễm tò mò hỏi: "Không phải Hứa Thịnh đang ở Mỹ sao?"

Kiều Chi Du: "Cậu ấy cũng đã về nước."

"Cậu ta vì theo đuổi cậu, cũng về nước?"

Kiều Chi Du nhìn Diêu Nhiễm, đồng ý với câu nói này của cô ấy.

"Hứa công tử nặng tình như vậy? Nhưng cậu đối với cậu ta, không có cảm giác gì sao?" Diêu Nhiễm có đôi mắt sắc bén, nếu như có cảm giác, Kiều Chi Du sẽ không phản ứng như thế này khi nhận được cuộc gọi từ Hứa Thịnh.

Kiều Chi Du nói: "Muốn tiếp xúc thử xem."

“Nhưng nếu cậu không có cảm giác gì, nếu tiếp tục phát triển, rất có thể sẽ coi cảm động là tình yêu.” Diêu Nhiễm biết rằng những gì cô ấy nói có chút giống như thuyết phục, nhưng cô vẫn muốn nhắc nhở Kiều Chi Du, “Mình chính là một bài học, cậu cần phải hiểu rõ rồi chứ.”

“Nếu như không gặp được người khiến mình động tâm thì sao?” Kiều Chi Du hỏi lại. Nào có nhiều tình cảm oanh oanh liệt liệt động tâm như vậy, phần lớn là gặp được một người không sai biệt lắm, rồi ở lại với nhau.

“Tại sao cậu lại bi quan như vậy?” Diêu Nhiễm không nghĩ rằng sẽ tốt khi độc thân.

Kiều Chi Du biết, Diêu Nhiễm chắc chắn sẽ không hiểu bản thân mình tại sao lại muốn kết hôn. Vì đã quen sống dưới hàng rào nên bản thân khao khát một ngôi nhà của riêng mình.

Bất cứ lúc nào vẫn chỉ có một mình.

"Hay cậu thử như mình xem, quen với một người phụ nữ, không biết chừng lại có thể tìm được cảm giác thì sao?"

Kiều Chi Du nhướng mày lại liếc nhìn Diêu Nhiễm, nhưng không trả lời.

Đang suy nghĩ miên man, Diêu Nhiễm lại gần Kiều Chi Du, cô có điều muốn nói, "Cậu cảm thấy tiểu Quý thế nào? Mình nghĩ em ấy rất hợp với cậu."

Tâm trí của Kiều Chi Du thoáng hiện lên gương mặt của Quý Hy, cô bình tĩnh nói: "Đừng đùa."

“Cô không để ý rằng tối nay có người đang nhìn trộm mình sao?” Diêu Nhiễm cười nói, nghiêm túc phân tích: “Theo mình thấy em ấy rất tốt, mình cũng không thấy em ấy có bạn trai, có khi nào cũng là… Cậu có muốn thử một chút hay không?"

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: