Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 15

2771 0 31 0

Quý Hy nhìn Khương Niệm ăn, nàng cũng lười suy nghĩ chuyện này, chỉ lãnh đạm nói một câu: "Cậu cứ từ từ mà thưởng thức, mình ra bên ngoài chờ cậu."

“Đừng đi, nhiều như vậy mình ăn đến khi nào mới xong.” Khương Niệm nhìn một đống đồ nướng trước mặt, cô ấy ấn ESC, lập tức đóng tab phim đang xem lại. Bộ phim vẫn là nên chờ bà chủ nhỏ nhà cô ấy về, vừa ăn vừa cùng nhau xem, chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đã cảm thấy rất thú vị.

Những tiếng rên rỉ đột nhiên ngừng lại, trong phòng nháy mắt trở nên yên tĩnh.

"Ngồi đi. Mình đi lấy bia." Khương Niệm ném tấm biển gỗ sang một bên rồi đứng dậy.

Quý Hy sau khi nghe cô ấy nói xong, liền nhìn bốn phía xung quanh, văn phòng của Khương Niệm giống như một chuồng chó và một chiếc bàn lớn chứa đầy bản nháp thiết kế. Ngoài việc xăm hình cho khách, Khương Niệm phần lớn thời gian đều ở trong căn phòng này, cô ấy không bao giờ nhờ mọi người dọn dẹp giúp, Khương Niệm nói rằng nếu như nó được dọn dẹp sạch sẽ sẽ khiến cô ấy không có linh cảm.

“Đây.” Không lâu sau, Khương Niệm cầm hai lon bia quay lại, nó đã được làm lạnh thậm chí trên đó còn có một lớp nước mỏng.

Quý Hy chính là cảm thấy có chút khát, mở lon bia, ngẩng đầu nhấp hai ngụm.

“Ở trường chúng ta thịt nướng vẫn là ngon nhất, không ăn mấy ngày liền cảm thấy thèm.” Khương Niệm bận rộn cả đêm không ăn, hiện tại vừa uống vừa ăn ngấu nghiến, “Nếu không cậu ở cùng với mình, nhà mình vẫn còn trống hai phòng, miễn phí cho cậu toàn bộ tiền điện nước, cậu thấy thế nào?"

“Có chủ nhà nào cho thuê nhà như cậu sao?” Mặc dù nói là như vậy, nhưng Quý Hy nhất định sẽ không sống ở nhà Khương Niệm.

Khương Niệm nói: "Cậu nói xem cậu ở nhà mình, mỗi ngày mình cũng không phải mệt như vậy. Hơn nữa mỗi ngày còn được ngắm người đẹp, đúng là hoàn mỹ."

Quý Hy nhếch mi, nhắc nhở Khương Niệm: "Cậu bây giờ là người có bạn gái, thu liễm lại một chút."

Khương Niệm đang bận ăn, không rảnh nói tiếp.

Hơn mười phút sau, món thịt nướng đã hoàn toàn bị giải quyết gọn gàng, Quý Hy đã ăn tối nên không ăn nhiều, phần lớn đã bị Khương Niệm ăn sạch.

Phòng đơn mà Khương Niệm nói ở gần đây, đi bộ khoảng mười phút, vừa kịp lúc có thể tiêu hóa hết những thứ trong dạ dày lúc này.

Vị trí của ngôi nhà này cũng được, tuy cách công ty khá xa nhưng cũng không xa ga tàu điện ngầm hơn nữa cùng không cần phải đổi tuyến. Diện tích nhà không lớn khoảng 30m2, thiết kế căn hộ đơn lập ấm cúng, bố trí sạch sẽ, ngăn nắp.

Khương Niệm dẫn Quý Hy đi quanh phòng. Căn phòng tuy nhỏ nhưng vô cùng đầy đủ, thậm chí còn có bếp để nấu nướng.

"Tuy có chút nhỏ, nhưng rất thoải mái. Ban ngày mình cũng có xem qua rồi, ánh sáng thì khỏi phải nói, lúc hoàng hôn thực sự rất đẹp." Khương Niệm giống như một nhân viên kinh doanh bất động sản, nói rất rõ ràng, cô ấy đang đứng trên ban công nhỏ không ngừng khoa chân múa tay, "Mình cũng đã nghĩ đến chuyện này cho cậu, nơi này, vừa lúc có thể đặt một giá vẽ."

Căn nhà rất tốt nhưng Quý Hy đoán giá sẽ không hề rẻ, vừa mới tốt nghiệp đi làm liền ở một mình trong căn phòng như vậy khiến nàng không tránh khỏi cảm thấy có chút lãng phí.

"Năm ngoái nó đã được sửa lại, nhưng người bạn này của mình lại ra nước ngoài du học, cô ấy nghe mình nói đang giúp cậu tìm phòng ở nên đã đồng ý cho thuê. Giá hữu nghị, chỉ tính 2 nghìn  một tháng thôi, mình dám khẳng định cậu sẽ không thể tìm được nơi nào có giá phòng ở như thế này đâu."

Ánh mắt Quý Hy nhìn Khương Niệm không tránh khỏi có chút nghi ngờ, "Rẻ như vậy?"

"Giá như vậy cậu còn không vừa lòng sao? Người bạn này của mình cũng không có ý định cho thuê, một chút tiền này cô ấy không thiếu, chẳng qua là nể mặt mình nên mới đồng ý. Cô ấy  cũng không có yêu cầu gì khác, chỉ cần cậu giữ gìn một chút là được.”

“Cậu không phải là đã giúp tớ trả một phần tiền thuê đấy chứ?” Giọng điệu của Quý Hy tuy rằng là đùa cợt nhưng vẫn còn một chút hoài nghi.

Khương Niệm không nói nên lời, lại kỳ quái nói: "Quý tiểu thư, mình phải cảm ơn cậu vì đã nghĩ mình thành một người vĩ đại như vậy. Nhưng mình đành phải khiến cho cậu thất vọng rồi, một chút mình cũng không giúp.”

Căn hộ này quả thật là do một người bạn của Khương Niệm không dùng đến, người bên kia nghe nói bạn của Khương Niệm muốn thuê nhà, liền nói có thể tùy ý đến đây ở, hoàn toàn không đề cập đến tiền thuê nhà. Nhưng Khương Niệm biết tính cách của Quý Hy, nên cô ấy cũng đã đề nghị với đối phương, lấy tiền thuê nhà rẻ một chút là được rồi.

Khương Niệm biết điều kiện gia đình của Quý Hy không tốt lắm, việc nàng có thể theo học đại học hoàn toàn dựa vào chính bản thân mình, hơn nữa còn phải đóng học phí cho em gái mình. Quý Hy chưa bao giờ nói với cô ấy về chuyện nàng có em gái, Khương Niệm biết được chuyện này hoàn toàn ngẫu nhiên nghe được khi Quý Hy gọi điện cho em gái.

Khương Niệm ngưỡng mộ Quý Hy, muốn giúp Quý Hy một chút, nhưng Quý Hy là người có lòng tự trọng rất cao. Tuy nhiên, Quý Hy cũng không là người chấp nhận chịu thua kém, tự dựa vào chính mình mà khiến cho cuộc sống tốt lên từng chút một.

"Nói thật đi, đừng huyên thuyên."

Thật sự nàng không thể tìm thấy được căn phòng nào cho thuê với mức giá như thế này cả, giá thuê hoàn toàn nằm trong khả năng chi trả. Quý Hy thoait mái nói: "Được rồi. Cảm ơn."

"Đừng nói cảm ơn, thực tế một chút đi."

Quý Hy còn tưởng rằng Khương Niệm định nói gì đó.

Khương Niệm: "Coi như cậu nợ mình một bữa thịt nướng, mình đã ghi vào sổ nợ rồi."

*

Chiều thứ sáu vẫn bận rộn như trước, việc tăng ca buổi tối là không thể tránh khỏi.

Sáu giờ đúng.

"Hy Hy, đi ăn cơm thôi. Một nhà hàng sushi mới mở ở tầng dưới, hương vị không tồi." Tống Mạn cúi người sát lại gần bàn làm việc của Quý Hy, chớp chớp mắt.

Tống Mạn có thể coi là một người biết điều hòa bầu không khí, ở đâu chỉ cần có mặt cô ấy đều vô cùng huyên náo.

Quý Hy cười nói, "Tối nay tôi không ăn."

Vẻ mặt Tống Mạn lập tức trở nên sửng sốt: "Cô như vậy rồi còn muốn giảm cân? Thật sự định giảm cân."

"Tôi không giảm cân. Tôi không đói."

“Tiểu Hy Hy, cậu đang định trở thành Kiều tổng thứ hai sao, làm việc cũng không cần ăn!” Tống Mạn nhìn về phía phòng làm việc của Kiều Chi Du,  đè giọng xuống thật thấp, liền bật ngón cái lên.

“Ngay cả đến chuyện Kiều tổng không ăn cô cũng biết sao?” Quý Hy một bên vừa làm việc một bên vừa nói chuyện với Tống Mạn.

"Tôi và trợ lý Trần là chị em tốt của nhau, đương nhiên tất cả chuyện của Kiều tổng tôi đều biết."

Trợ lý Trần là trợ lý của Kiều Chi Du, quan hệ của Tống Mạn thật sự rất tốt, một nửa công ty là "chị em tốt" của cô ấy.

Ánh mắt của Quý Hy vẫn dán chặt vào màn hình máy tính, ngón tay gõ vào bàn phím, trong miệng chậm rãi nói: "Xem ra JKiều tổng không có chuyện gì khác."

“Sao cô lại biết?” Tống Mạn lập tức mở to mắt.

Quý Hy: "Vì vậy, cô chỉ có thể quan tâm tới chuyện ăn uống của chị ấy."

"..." Tống Mạn có chút thất bại. Thấy Quý Hy đang ngồi trước bàn làm việc không nhúc nhích được nên cô ấy đã chạy đi tìm những người khác lập đội để ăn tối.

Sau mười phút, Quý Hy nhìn thấy Kiều Chi Du bước ra khỏi văn phòng. Trong tay cô cũng không cầm theo bất cứ thứ gì, bộ dáng giống như đang chuẩn bị lên sân thượng để hút thuốc.

Quý Hy đụng phải Kiều Chi Du hơn hai lần trên sân thượng, mới nhận ra Kiều Chi Du cũng có thói quen lên sân thượng để hít thở.

Sau khi suy nghĩ, Quý Hy bèn khóa màn hình máy tính, đứng dậy, vội vàng rời khỏi bàn làm việc.

Đi lên sân thượng, Kiều Chi Du châm một điếu thuốc mảnh dài dành cho nữ, hít vào một hơi sau đó nhàn nhã nhả ra một làn khói.

Kiều Chi Du không thể nhớ mình bắt đầu hút thuốc từ khi nào, dù sao cũng đã vài năm rồi. Có nghiện thuốc lá, nhưng cũng không phải là đặc biệt nghiêm trọng.

Cô là một người sống kỷ luật, nhưng mỗi khi tâm trạng nặng nề, cũng sẽ muốn uống rượu hoặc hút thuốc để giải tỏa tâm trạng.

Dù sao khi ở một mình cũng đều phải tự tìm một việc gì đó để làm.

Sau khi hút thuốc, Kiều Chi Du nhìn cảnh sông, ngơ ngẩn một lúc sau, cô nhìn thời gian chuẩn bị xuống dười lầu.

Phía sau truyền đến tiếng bước chân.

Kiều Chi Du xoay người  lại, cách cô vài mét, Quý Hy đang đứng trong ánh hoàng hôn, mắt hơi nheo lại, tóc mái vì gió mà có chút rối tung.

Quý Hy liền đoán Kiều Chi Du lên sân thượng hút thuốc. Nàng đã đoán đúng.

“Kiều tổng, ăn một chút gì đi.” Quý Hy cầm trên tay hai chiếc túi, một túi đựng bánh mỳ, còn lại là túi đựng latte.

Nàng vừa mới xuống tầng dưới mua, Quý Hy thực sự không quan tâm lắm đến chuyện ăn uống của bản thân, nhưng trước đó Tống Mạn đã giới thiệu ở tầng dưới có một tiệm bánh.

Quý Hy đến gần, giơ tay liền đưa bữa tối đã mua cho Kiều Chi Du, đợi đối phương tiếp nhận.

Kiều Chi Du nhìn một lượt, "Không cần."

Quý Hy vẫn bướng bỉnh đưa tay về phía Kiều Chi Du, cố chấp nói: "Kiều tổng, cảm ơn ngày đó chị đã mua thuốc giúp em."

Lời này nói ra đâu chỉ để cảm ơn. Chính là để tránh đối phương lại hiểu lầm.

Cảm ơn một lần nữa, Kiều Chi Du không biết Quý Hy đã nói cảm ơn mình bao nhiêu lần vì chuyện tối hôm đó.

Kiều Chi Du cũng không trả lời.

Quý Hy liền nhìn Kiều Chi Du, tiếp tục chờ cô nhận lấy.

Trời ngày càng tối.

Trên người lộ ra một tia thấy chết không sờn. Nhìn nhau một lúc, Kiều Chi Du không liếc nhìn Quý Hy, cô liền cầm lấy bánh mì và đồ uống mà Quý Hy đưa.

Cái này chính là muốn cả hai cảm thấy hài lòng.

Quý Hy lúc này mới thoải mái cười cười, sau đó nói: "Kiều tổng, em xuống trước."

Đưa đồ ăn cho lãnh đạo, Quý Hy sợ bị người khác nhìn thấy, sẽ xuất hiện những tin đồn không mong muốn.

Quả nhiên là hài lòng. Kiều Chi Du nhìn bóng lưng của Quý Hy, đây là lần đầu tiên cô thấy một người tích cực như vậy.

Nghiêm túc mà nói, Quý Hy không phải là một người nhiệt tình, lúc trước như thế nào lại không cảm thấy cô ấy đối với mình nhiệt tình như vậy...

Kiều Chi Du bất đắc dĩ cười cười, rồi nhìn đồ ăn trong tay mình. Thật sự cảm thấy có chút đói bụng.

Kiều Chi Du nhấp một ngụm latte, vẫn còn ấm, ngọt đọng lại trong miệng.

Thật sự rất ngon.

Bánh mì trong túi cũng thơm.

Sau đó ngẩng đầu nhìn theo bóng dáng đối phương sắp rời đi, Kiều Chí Du liền gọi nàng lại: "Quý Hy."

Bị gọi thẳng tên, Quý Hy lập tức dừng bước chân, đây là lần đầu tiên Kiều Chi Du gọi thẳng tên của nàng, cảm thấy có chút kỳ lạ.

Quý Hy nghe thấy tiếng, quay đầu lại.

Đứng cách đó không xa, Kiều Chi Du lại nhấm nháp ly cà phê trong tay, hỏi Quý Hy, "Tối mai có rảnh không?"

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: