Chương 12:
“Viết cũng không tệ, đầy đủ khai thừa chuyển hợp, cốt truyện và tình cảm song song với nhau, hình ảnh âm thanh cũng rất phong phú.” Lâm Vãn Chiếu tiếp tục nói: “Cô đúng là người tài giỏi đấy, là một thẳng nữ nhưng lại có thể viết cảnh hai người phụ nữ lên giường xuất sắc như vậy, xem ra cô hiểu biết cũng không ít.”
“Đó là không là do tôi viết.” Dụ Tình Không mở miệng.
“Cho nên là do tôi viết à?” Tổng giám đốc Lâm kéo con chuột, tắt tập hồ sơ.
Dụ Tình Không rũ mắt nhìn bàn tay đang nắm con chuột của nàng, lại mở miệng lần nữa: “Tổng giám đốc Lâm, cô cũng biết ý của tôi không phải là thế.”
“Bỗng nhiên tôi lại nhớ đến con mèo đưa về nhà lần trước, vào buổi tối, mỗi khi tôi tắt đèn nó sẽ lặng lẽ đi đến chen chăn với tôi, nhưng chỉ cần tôi bật đèn thì nó lại chạy không thấy tăm hơi, sau đó khi tắt đèn thì lại đến nữa.” Lâm Vãn Chiếu chống tay dưới cằm, âm thanh nhẹ nhàng: “Cái tính cách này cũng chả biết được di truyền từ ai nữa.”
Dụ Tình Không giương mắt nhìn nàng, lại nói vào chuyện chính: “Tổng giám đốc Lâm, cô thực sự hiểu nhầm rồi. Nếu tổng giám đốc Lâm không tin thì có thể đi tra lại màn hình theo dõi mạng của công ty, tra xem nơi phát ra tập hồ sơ này thử xem là ở trong máy tính của tôi… Hay là do người khác gửi lại đây.”
Dù sao thì để phòng ngừa nhân viên trong công ty lén lút tiết lộ bí mật thương nghiệp, cho nên khâu chuyển phát văn kiện rất được chú trọng, nếu muốn tra thì có thể tra được.
Lâm Vãn Chiếu nghe xong gật đầu, suy nghĩ một lúc lại mở miệng: “Cho nên, nói cách khác thì cô không viết, chỉ xem tiểu thuyết bách hợp, còn là bản H?”
Có rất nhiều cách để giết thời gian vào buổi trưa, nhiều người thường chọn cách ngủ trưa, nói chuyện, xem phim, nghe nhạc hoặc đọc truyện, còn Dụ Tình Không thì… Lại xem tiểu thuyết bách hợp 18+.
Đi đến quán bar dành cho les còn chưa tính, lên giường với nàng còn chưa tính, lại còn lén lút đọc tiểu thuyết bách hợp 18+. Vài chuyện “trùng hợp” này kết hợp lại với nhau thì có vẻ không trùng hợp mấy nhỉ.
Dù sao thì những chuyện này cũng chẳng giống chuyện mà một thẳng nữ nên làm, đúng không?
Dụ Tình Không nhăn mày lại. Bây giờ cho dù cô có nói gì đi nữa thì cũng chẳng khác gì đã ngụy biện cả.
So với việc viết tiểu thuyết bách hợp 18+ thì việc lén đọc tiểu thuyết bách hợp 18+ cũng chả tốt đẹp hơn gì, có vẻ rất thèm muốn.
“Không phải.” Dụ Tình Không lắc đầu. Cô không có cách nào chứng minh bản thân chưa hề xem, chỉ có thể nói: “Có điều chưa nói đến việc tôi là thẳng, nhưng nếu tôi không phải là thẳng thì nó cũng chẳng có liên quan gì đến tổng giám đốc Lâm cả?”
Lâm Vãn Chiếu bỗng nhiên bị hỏi thế, vì vậy chỉ có thể mỉm cười: “Cô đi trước đi, sửa lại bản tổng kết lần nữa rồi gửi cho tôi.”
Dụ Tình Không nghe thế gật đầu:” Tôi đi trước.”
“Chờ một chút.” Nhưng lúc này Lâm Vãn Chiếu lại gọi cô lại, mỉm cười đứng dậy đi về phía cô.
Dụ Tình Không không biết nàng muốn làm gì, chỉ bình tĩnh nhìn chằm chằm vào nàng.
“Buổi tối có muốn đi ăn với nhau một bữa không? Lúc đi công tác cô đã giúp tôi làm khá nhiều chuyện không thuộc trách nhiệm của mình, tôi còn chưa kịp cảm ơn cô. Gần đây có một quán ăn mới mở, đồ ăn ở đó cũng không tệ lắm, ăn rất ngon, cô muốn đi không.” Lâm Vãn Chiếu dừng lại ở trước mặt cô, đưa tay cầm tóc của cô.
Mùi hương ngào ngạt đột nhiên tiến vào trong cánh mũi, xung quanh tỏa ra mùi vị của sự nguy hiểm.
Lúc này Dụ Tình Không chợt nắm lấy bàn tay buông xuống của nàng, hơi nghiêng đầu: “Ăn cơm?”
Lâm Vãn Chiếu cũng thoáng nghiêng đầu, nhìn chăm chú vào hai tròng mắt của cô, nhẹ giọng nói:” Không được à?”
Dụ Tình Không lắc đầu, từ từ buông tay nàng ra, khóe môi hơi cong lên: “Tổng giám đốc Lâm khách sáo rồi, là một thành viên ở trong công ty, việc tôi nên xử lý một số chuyện ở ngoài bộ phận của mình cũng là điều đương nhiên, huống hồ tổng giám đốc Lâm cũng đã trả thêm tiền thưởng rồi. Còn buổi tối hôm nay, thực xin lỗi, tôi còn có việc, không đi được.”
Nói xong những lời này, Dụ Tình Không hơi gật đầu, đi ra khỏi văn phòng.
Lâm Vãn Chiếu đóng cửa lại, dùng tay vỗ vào cánh tay.
Đúng là cái đồ có hai bộ mặt mà, trên giường một người dưới giường một người, đúng là rút tay vô tình.
Đúng lúc này điện thoại của Lâm Vãn Chiếu vang lên, cô cầm lên xem, chỉ thấy tên bạn của mình - Lục Phần đang sáng lên.
Vì thế Lâm Vãn Chiếu để điện thoại đến bên tai, âm thanh có hơi buồn: “A lô?”
“Vãn Chiếu!” Âm thanh tràn đầy sức sống của Lục Phần lập tức vang lên ở đầu dây bên kia.
“Chuyện gì thế?”
“Ngày mai ở Thịnh Thành có tổ chức một bữa tiệc giao lưu giữa các đồng tính nữ, là do diễn đàn liên minh bách hợp tổ chức, cậu có muốn đi cùng mình không?”
“Sao rồi, cuối cùng cũng nghĩ thông suốt, muốn chủ động tìm kiếm đối tượng à?” Lâm Vãn Chiếu nghe xong mỉm cười nói.
“Đúng thế, mình không dám đi một mình, cậu đi với mình có được không?” Lục Phần tiếp tục khóc lóc năn nỉ.
Lâm Vãn Chiếu nghĩ nghĩ, dù sao tối mai cũng đang rảnh, vì vậy gật đầu: “Được thôi, chịu không nổi cậu mà, vậy đến lúc ấy cậu nhớ gọi điện cho mình.”
“Ha ha ha, được! Mình đi trả tiền trước!” Lục Phần nói xong thì cúp máy.
Lâm Vãn Chiếu ném điện thoại sang một bên, sau đó thở dài một hơi. Nói là bữa tiệc giao lưu nhưng lại chẳng khác gì bữa tiệc tìm kiếm đối tượng cả.
Lâm Vãn Chiếu mặc dù đồng ý đi chung với Lục Phần, nhưng vẫn không có hứng thú chút nào.
Mà lúc này Dụ Tình Không cũng đang đứng ở sau cửa văn phòng của mình, hít sâu một hơi.
Bây giờ niềm an ủi duy nhất chính là… Cô nên cảm thấy may mắn vì không gửi cái thứ đồ kia vào giờ làm việc sao? Đúng là điên rồi.
Buổi tối.
Dụ Tình Không sau khi tùy tiện ăn chút gì đó thì ngồi trên sô pha mở ti vi ra xem, chọn một kênh tùy ý, sau đó ném điều khiển sang một bên.
Nhưng Dụ Tình Không lại không hề để ý đến nội dung đang chiếu ở trên ti vi, mà ngẩn người ra. Nhớ đến hình ảnh da thịt hai người kề sát vào nhau, nhớ đến lời Trương Tuyết đã nói, Dụ Tình Không chỉ cảm thấy đầu đau như muốn nổ tung.
Cô chỉ biết mình không thích đàn ông, nhưng cô cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ yêu đương với người cùng giới. Cho nên, sao có thể chứ?
Hơn nữa có rất nhiều thẳng nữ cũng thích bách hợp, so với cô còn hứng thú nhiều, chẳng lẽ bọn họ cũng là cong à?
Trừ bỏ phản ứng sinh lý ra thì còn có cách nào để chứng minh bản thân có phải đồng tính luyến ái hay không nhỉ? Uông Mẫn là người ở trong giới, nhưng miệng rộng, cô không có khả năng sẽ đi hỏi cô ấy.
Nghĩ đến chuyện này, Dụ Tình Không lại bấm vào lịch sử trò chuyện giữa mình và Uông Mẫn, tìm được cái thiệp ở trên diễn đàn đồng tính nữ mà Uông Mẫn chia sẻ lần trước, tìm vào link gốc rồi kiếm ra được cái diễn đàn đó.
Sau khi lật xem mấy chủ đề, ánh mắt của Dụ Tình Không khóa chặt ở trên một chủ đề về hoạt động được ghim trên đầu diễn đàn.
Tự hỏi một lát, Dụ Tình Không liền bấm vào chủ đề kia. Chỉ thấy nội dung bên trong là: Buổi chiều ngày 20 tháng 11 sẽ tổ chức một bữa tiệc giao lưu ở nhà hàng Minh Quang tại Thịnh Thành. Bạn muốn kết bạn với nhiều người cùng chung chí hướng không? Nếu bạn muốn thì đừng có do dự gì cả, hãy tham gia đi! P/s: Chi phí của mỗi người là hai trăm, nhà ăn có cung cấp buffet, muốn tham gia có thể liên hệ với QQxxxxxxx để nộp tiền cho ban tổ chức, thời hạn cuối cùng vào 8 giờ tối ngày 19 tháng 11.
Dụ Tình Không nhìn thấy cái này, rơi vào trầm tư.
Có nên đi hay không? Đi đến chỗ đó, thử đi tìm hiểu sâu một chút thì có thể tìm được đáp án mà mình muốn sao? Dù sao những người tham gia đều là người có hiểu biết trong giới này, có lẽ có thể giao lưu học hỏi một chút?
Thời hạn cuối cùng là 8 giờ tối nay… Mà bây giờ đã là 7 giờ 40 phút.
Nhăn mày lại, cuối cùng Dụ Tình Không cũng sao chép lại dãy số QQ kia, thử tìm kiếm.
Rất nhanh, một người dùng có nickname là Tiểu Thủy Trích, ảnh đại diện có hình cầu vồng hiện ra.
Dụ Tình Không nhìn tài khoản kia, môi mím chặt, cuối cùng vẫn nhấn gửi yêu cầu kết bạn.
Vài phút sau, yêu cầu được thông qua, sau đó vài giây, Tiểu Thủy Trích gửi một tin nhắn đến: “Xin chào, xin hỏi bạn muốn báo danh tham gia hoạt động sao?”
Dụ Tình Không nhíu mày, lại nhìn chằm chằm vào màn hình một lúc lâu. Khi cô còn đang do dự thì đã đến 7 giờ 55 phút, thời gian trôi qua rất nhanh.
Ánh mắt của Dụ Tình Không trở nên âm u hơn. Cho nên giờ… Đi? Hay là không đi?
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)