Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 17

384 0 0 0

CHƯƠNG 17

Đêm hôm nay là mùng mấy mình nhỉ, Lam cũng không biết chỉ biết là chẳng trăng cũng chẳng sao gì cả. Giờ thì Lam đang căng thẳng vô cùng khi đứng trước cửa nhà của Oanh. Rồi chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, ông Bằng liệu có chấp nhận hai người. Tâm trạng thay đổi đột ngột khá đột ngột, khi nảy chẳng phải là tự tin lắm hay sao. Giờ thì cứ run run sao ấy.

  • Chị Lam tới rồi sao không vào nhà, ba em với chị hai của em coi bộ đang căng thẳng lắm đó – bé út ra mở cửa không quên báo cáo tình hình bên trong

Thoáng rùng mình Lam nắm chặt tay vào nhau, không được run sợ. Lam đã yêu Oanh ngần ấy thời gian thì trở ngại này có là gì đâu. Gia đình chỉ là muốn tốt cho con cái thôi, ông Bằng là một người cha nên ông ấy phải bảo vệ con của mình, đó là điều hiển nhiên.

  • Con thưa bác
  • Cô ngồi đi – nghiêm giọng ông Bằng chỉ về phía ghế

Ngồi xuống mà Lam thở nhanh liên tục, nhìn sang thì Oanh đang ngồi phía đối diện, muốn lắm cả hai cùng ngồi cạnh nhau nhưng ông Bằng căng thẳng thế này thì quả là rất khó. Thẳng lưng Lam nhìn thẳng vào ông và không tỏ ra chùng bước.

Lăn lộn trên thương trường mấy chục năm loại người nào mà ông chưa từng gặp qua, nhưng người như Lam thì rất ít. Lam là một bác sĩ, tính tình thì ôn hòa ông không thấy có vấn đề, chỉ là ông vẫn thấy cứ trái trái sao ấy về việc của con mình và Lam.

  • Cô cũng biết tôi sẽ không đồng ý
  • Thưa bác sẽ chứ không có nghĩa là không, con nghĩ chuyện con và Oanh yêu nhau không có gì gọi là không thể

Đặt mạnh tách trà xuống bàn ông Bằng trân trân nhìn Lam.

  • Cô nghĩ cô là ai mà dám nói như thế với tôi
  • Thưa ba, con và Lam là thật lòng, tại sao phải là nam nữ với nhau, yêu rồi cưới, cưới rồi chia tay, chuyện đó là điều có thể xảy ra ở tất cả các cặp đôi – không để Lam trả lời Oanh đã mạnh dạn lên tiếng trước, dù cô cũng đang rất lo sợ

Nhìn sang con gái ông Bằng thích thú, lúc trước khi con của ông yêu đơn phương An cũng đâu thấy nó mạnh lời như vậy với ông. Cho dù khi ấy là ông đồng ý.

  • Hai đứa có biết chuyện này không được chấp nhận hay không
  • Thưa bác, tình yêu là chuyện của cảm xúc và không ai có thể ngăn chặn điều đó, con và Lam hi vọng bác sẽ chấp nhận. Được sự chấp nhận của gia đình thì chúng con sẽ có đủ niềm tin hơn cho xã hội này

Cười rồi lắc đầu ông Bằng tự tin.

  • Cô trãi đời thua tôi xa lắm, Tần Lam suy cho cùng cô vẫn không cho con của tôi được một gia đình đúng nghĩa

Có vẻ câu nói này đã đánh trúng vào tâm lý của Lam, đến đây với tâm trạng thoải mái nhất có thể, bằng tấm lòng chân thành dành cho Oanh và sự tôn kính dành cho ông Bằng. Lam biết rồi mình sẽ nhận những lời này chỉ là Lam không ngờ ông Bằng có thể đánh trúng hồng tâm như vậy. Lam cũng không ngờ mình có thể tuột ý chí nhanh như thế.

  • Chẳng phải Lam đã yêu em hơn 8 năm rồi sao, chẳng phải Lam đã rất cố gắng để có được trái tim của em rồi còn gì. Em cho Lam biết, trái tim của em đã là của Lam thì Lam phải chịu trách nhiệm đó – lời của Oanh cứ như một chiếc phao cứu sinh đang cứu sống tâm hồn mềm yếu trong lòng Lam. Oanh cũng lo sợ, cô sợ Oanh sẽ chùng bước vì những lời này

Nhìn Oanh không chớp mắt, Lam không nghĩ cô ấy sẽ nói những lời này trước mặt ông Bằng. Mỉm cười hạnh phúc Lam đi về phía của Oanh rồi nắm tay người yêu của mình, cả hai cùng quỳ xuống trước mặt ông Bằng.

  • Công sinh thành dưỡng dục cao hơn núi, sâu hơn biển. Thưa bác con cảm ơn vì bác đã có công tái tạo và nuôi dưỡng Oanh. Con yêu Oanh hơn 8 năm và con nghĩ không có gì có thể ngăn cản tình yêu đó, Oanh đã tin tưởng và yêu con thì con sẽ dũng cảm, tự tin để nắm chặt tay của cô ấy như thế này

Mỉm cười nhìn hai bàn tay đang lồng vào nhau, Oanh chưa bao giờ có thể dũng cảm hơn vào lúc này, vào lúc khẳng định và đòi quyền được hạnh phúc của mình.

  • Thưa ba chẳng phải ba từng nói với con “ở đâu có tình yêu, ở đó có gia đình” hay sao. Con vẫn nghe theo lời dạy của ba. Hôm nay con xin nói với ba rằng, cho dù con lựa chọn ra sao thì với con ba vẫn là người ba mà con tôn kính nhất. Cho dù con có vấp ngã thì con cũng không hối hận với quyết định của mình

Nắm tay Oanh áp lên tim mình Lam nhìn vào mắt của người cha đang lưng tròng kia.

  • Thưa bác con xin dùng sức lực của chính mình để cùng Oanh gầy dựng gia đình, một gia đình hạnh phúc và có tình yêu thương chân thành

Im lặng hoàn toàn trước tình cảnh của hai con người này, ông Bằng có lẽ đã thật sự chào thua. Chào thua đứa con gái do chính ông nuôi dưỡng, chào thua một cô gái đáng tuổi con của ông. Chúng nói với ông bằng lý lẽ, bằng suy nghĩ của những năm tháng tồn tại. Ông trãi đời nhiều nhưng có vẻ lòng ông cũng hẹp hòi không ít.

  • Ba
  • Không cần nói nữa, ba có chấp nhận hay không liệu có còn quan trọng với con. Thục Oanh con cứ làm theo những gì con cho là đúng, và hãy nhớ những lời hôm nay. Đừng để phải hối hận
  • Ba, sao ba nói vậy, ba đuổi chị hai sao – bé út hoảng sợ giữ ba mình lại

Nhìn bé út rồi lắc đầu ông Bằng biết mình đang nhẫn tâm, lời đó cũng đồng nghĩa với việc ông đã đẩy con của mình rời xa mình.

Đoán trước điều này nhưng vẫn có gì đó đau đớn, nước mắt của Oanh đã bắt đầu rơi. Tôi qua cô và Lam đã nói chuyện thật lâu với nhau, cả hai đã nghĩ đến trường hợp xấu nhất có thể. Nhưng sao khi nghe từ chính ba mình nói ra thì nó lại đau đớn như có ai bóp nghẽn trái tim của cô thế này.

  • Bé út, ba của em chỉ là cần thời gian, em yên tâm Lam sẽ chăm sóc tốt cho chị hai của em, bác Bằng con xin lỗi và cảm ơn bác – cúi đầu lần nữa trước ông Bằng, giờ đây Lam đúng là kẻ xấu xa khi mang Oanh rời xa ông
  • Đi đi – xua tay ông Bằng ôm nỗi đau mà lặng lẽ vào phòng, ông sẽ không kiềm lòng được mà khóc trước mặt tụi nhỏ này mất, cách tốt nhất là ông nên rời khỏi đây, hay nói đúng hơn là nên trốn chạy

Nhìn theo ba đến khi ông khuất dạng, Oanh khóc đến mức làm Lam nao lòng. Ôm Oanh vào lòng, Lam cố gắng xoa dịu nỗi đau này của người mà mình yêu thương.

  • Xin lỗi em
  • Không đó là quyết định của em, không phải lỗi của Lam
  • Chị hai, vậy là sao?
  • Bé út ngoan, phải chăm sóc tốt cho ba có biết không?

Tiếng khóc vang vọng trong một ngôi nhà, tuy là ở hai căn phòng khác nhau nhưng cùng chung một nỗi niềm. Người làm cha nào mà muốn con mình đau khổ nhưng để chấp nhận thì thật quá khó khăn.

Quá khó khăn hay là vì chính ông đang làm khó mình, chính ông đang quá cố chấp.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: