CHƯƠNG 9
Đôi bàn tay xinh đẹp đang nhịp nhịp trên bàn theo tiếng nhạc, nụ cười nữa miệng làm người khác chú ý, đáng tiếc cô gái này đang chờ một người. Mùng 1 tết món quà khá đặc biệt, hôm nay lại là 14/2 vô cùng đặc biệt.
Một nhà hàng sang trọng, An không xa lạ là mấy, có điều mỗi lần vào đây ngoài đi với ba, bạn bè và Hiền là An có hứng thú thì đối với An vào với những người khác đều là cảm giác mệt mỏi. Đằng kia là một cô gái quyến rũ trong bộ đầm đen huyền bí, cô ấy đẹp nét đẹp sắc xảo, Hiền của An là nét đẹp dịu dàng, tinh khiết. Nhắc lại làm An nhớ, giờ đã gần 11 giờ khuya, không biết đã ngủ chưa.
An cười đáp trả như xả giao, người trước mặt cũng chỉ là đối tác như bao đối tác khác, còn là đối tác đặc biệt. Cô ấy không ai khác chính là giám đốc tương lai của tòa nhà kia, có trùng hợp quá hay không.
Buông đũa Lora nhíu mày, có chút thất vọng, nhưng ở An ngày nào cô chưa khám phá hết điều thú vị từ con người này thì cô còn làm phiền. Để xem An làm sao cưỡng lại được nét đẹp của cô.
Nheo mắt nhìn An, Lora nhấp nháp tý rượu, hương rượu làm má cô ửng hồng, nó có chút mê luyến, cô dám chắc những kẻ ngồi đối diện không khỏi phải ngơ ngẩn.
An biết điều đó chứ, ai bảo An không có chút xiêu lòng, đáng tiếc An bị miễn nhiễm với cô gái này, cô ta đã làm An suýt gây tổn thương cho Hiền, An đã làm Hiền khóc. Đến giờ điều đó vẫn còn làm An canh cánh và tự trách mình. Cô ấy ngay từ đầu đã gây ấn tượng không tốt với An.
Đúng như Gia An nghĩ Hiền lại lo lắng, cô đang đi qua đi lại trong phòng, tết đến ba ngày này cô rất ít ngủ, không phải cô cần phải làm gì mà cô thức để ngẫm nghĩ về chính mình. Còn bây giờ cô thức vì bận quan tâm đến Gia An, cô biết An vẫn chưa về đâu, khi nảy vô tình cô nghe Bảo nói chuyện với đồng nghiệp về việc xảy ra ở công trường. Còn nghe nói giám đốc bên kia đích thân giải quyết, cô đang rất lo cho Gia An.
Đầu dây bên kia mỉm cười đắc ý.
Nhíu mày Bảo ngồi bật dậy, Gia An, người này là ai.
Bảo im lặng, cậu biết chỗ đó, cậu đã từng vào đó ăn cơm cùng với cha con của Trang.
Tiếng tút tút cũng kéo dài ngay sau đó, từ nhà của cậu ra đến cái nhà hàng đó chừng 10 phút là cùng, sao lại gần như vậy. Gia An lại ở đó, giờ này Gia An phải ở công trình chứ, đúng rồi khi nảy đồng nghiệp của cậu có nói là Gia An nhận được cuộc gọi rồi đi vội. Chẳng lẽ Gia An đến gặp cô gái này, hai người họ hẹn hò sao. Không thể tin được, mà mấy chuyện sắp xếp đánh ghen này cậu cũng biết, có điều làm sao để nói với chị của cậu. Cậu thì không tin Gia An có thể làm vậy.
Hiền xoa hai tay vào nhau, cô đang nóng ruột.
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)