Bách Hợp Tiểu Thuyết

ÁM DỤ - HẢI ĐƯỜNG KINH MỘNG 1

398 0 2 0

Lần này, Ngu Thư Hân rốt cuộc cũng được quay về thế giới hiện đại. Nhưng sau khi tiếp nhận cốt truyện. Một chút cũng không muốn tiến đến thế giới này.

Trung học Bắc Kinh - một trường danh tiếng ở Kinh Đô, tất cả học sinh ở đây không phải con nhà thế gia cũng là thương nhân danh tiếng. Trầm Ngôn là con độc nhất của Trầm gia, cha làm Thị Trưởng, soái ca nhà giàu, hô phong hoán vũ được mệnh danh là Nhất Vương Bắc Kinh Cao trung.

Nói tới Nhất Vương, không ai mà không nhớ đến Nhất Hậu – Triệu Tiểu Đường. Gia thế to lớn, không một ai có thể truy tìm ra. Trên người luôn luôn là thương hiệu lớn phiên bản limit. Là học bá đời thực, vừa giỏi các môn học hành vừa giỏi cả thể thao. Bắn cung, cưỡi ngựa, đấu kiếm đến cả những nhạc cụ cổ truyền như tỳ bà, trống… cũng thành thạo nốt. Là thần tượng của các nữ sinh ở trường, ai cũng muốn học được một phần tài nghệ như nàng. Mỗi lần cô nàng đấu bóng chuyền, bóng rổ, đều có một dàn hậu cung mỹ nữ cổ vũ tiếp ứng.

Tuy vậy, vẫn có một số bộ phận nữ sinh điên cuồng vì Trầm Ngôn mà suốt ngày kiếm chuyện hãm hại nàng. Nhất là sau khi nghe tin Trầm Ngôn theo đuổi bị Triệu Tiểu Đường từ chối.

Trầm Ngôn dù là con nhà giàu nhưng hắn không ngu ngốc, ngược lại dùng sự ngông cuồng ăn chơi sa đọa của mình che dấu đi tham vọng sâu trong tim hắn, đánh bại những kẻ ngáng đường, tiếp nhận vị trí của cha hắn.

Vốn dĩ mọi chuyện vẫn ổn đến khi một Lọ Lem đời thực xuất hiện. Trịnh Nhã Tuyết là con gái của một gia đình giàu mới nổi, cha vì trúng sổ xố mà nên ăn làm ra. Lúc trước gia đình khó khăn đến mức sống ở khu ổ chuột. Cha cô ta nhờ lòng lương thiện cứu giúp một Vu nữ nên được Vu nữ trả ơn, cho vài con số. May mắn đến với hắn, quả thật hắn trúng sổ xố thật. Sau khi trúng sổ xố, nhờ có chút đầu óc kinh doanh và kinh nghiệm là thợ cả, cha cô ta mới phát triển được như bây giờ. Làm chủ một doanh nghiệp tư nhân tư vấn thiết kế xây dựng. Khó khăn lắm mới đăng kí vào học Cao trung Bắc Kinh nhưng sự kiêu ngạo của cô ta mất hết khi bị bạn bè chê cười, so sánh cô ta như cóc ghẻ. Cô ta lại chung lớp với Triệu Tiểu Đường được lòng tất cả bạn bè, mỗi ngày đều có nam sinh tặng hoa, đến cả Trầm Ngôn nam thần trong lòng của cô ta cũng vậy. Ghen ghét nổi lên, bắt đầu hãm hại Triệu Tiểu Đường. Trịnh Nhã Tuyết tìm đến Vu nữ pháp thuật cao cường, bỏ một số tiền lớn trù ếm Triệu Tiểu Đường.

Không lâu sau, Triệu Tiểu Đường phải nghỉ học. Trịnh Nhã Tuyết dùng năng lực của mình bước lên vị trí Nhất Hậu, cùng Trầm Ngôn tạo nên một gia thoại học đường.

Còn Triệu Tiểu Đường, sau khi được giải lời nguyền nhưng vẫn có tác dụng phụ, mỗi đêm đều bị ác mộng đeo bám. Từ đó không còn vui vẻ như trước, suốt ngày lầm lì ủ rũ, không dám tiếp xúc với ai. Sau này bị Trịnh Nhã Tuyết bạo lực học đường cùng với giày vò của những giấc mộng mà phải tự tử.

Trịnh Nhã Tuyết cùng Trầm Ngôn cùng nhau lên Bắc Đại, sống chung với nhau cho đến khi hết hôn, hạnh phúc viên mãn.

Qua mỗi thế giới, Ngu Thư Hân nhìn cốt truyện càng cẩu huyết sóng não muốn ngờ ngệch cả ra, nhíu mày hỏi hệ thống: “Nữ phụ là Triệu Tiểu Đường đúng không? Nhiệm vụ của ta là gì?”

Hệ thống đáp lời: “Ký chủ chỉ cần không để nữ phụ bị nguyền rủa, tìm ý trung nhân là được rồi.”

Gật gù ừ một tiếng. Ngu Thư Hân cũng quá quen thuộc với nhiệm vụ chính rồi, không có thắc mắc gì thêm.

“Vậy ta làm gì trong thế giới này đây?” Ngu Thư Hân có chút tò mò. Cốt truyện lần này là học đường, không phải bắt cô phải đi học lại đó chứ? Ôi, không muốn chút nào. Một chữ bẻ đôi giờ cũng không nhớ nói chi đến cái gì mà lượng giác hình học/

Nghĩ thôi cũng nhức não!

Hệ thống như cảm nhận tiếng lòng của Ngu Thư Hân, giọng nói có vẻ vui vẻ hơn hẳn: “Ký chủ yên tâm, lần này ký chủ không phải là con người nữa, nên không cần học bài thi cử gì đâu.”

“Éc...Không phải người? Vậy ta làm gì?” Ngu Thư Hân trợn mắt kinh ngạc.

“Là mèo.” Hệ thống vui sướng khi thấy ký chủ gặp họa.

Tròng trắng con ngươi như muốn rớt ra ngoài, Ngu Thư Hân ngoáy ngoáy lỗ tai như muốn chứng thực câu nói vừa nãy: “Cái gì? Hệ thống ngươi có nhầm đâu không? Ta là mèo thì làm sao làm nhiệm vụ.”

Hệ thống lắc đầu: “Không nhầm. Lần này ký chủ xác thực nhập thân vào mèo. Ký chủ chỉ cần hoàn thành từng nhiệm vụ chi nhánh sẽ có thêm thẻ quà tặng, không thì mua thêm đạo cụ, có thể hoàn thành nhiệm vụ.” Hệ thống giải thích nhiệm vụ không quên quảng cáo cho cửa hàng nhà nó. Ký chủ này rất keo kiệt, không bao giờ thèm mua vật phẩm, đợi tới mùa lúa năm sau chắc cửa hàng của nó mốc meo luôn mất.

Cảm thấy lần này nhiệm vụ khá nan giải, thử dò hỏi: “Ta có thể đổi thế giới được không? Cái này, quá khó đi.”

“Nếu ký chủ chịu quay về cấp độ ban đầu, bắt đầu lại nhiệm vụ sơ cấp thì vẫn được. Không thì bắt buộc phải tiếp tục.” Hệ thống trầm mặc, có vẻ không vui vẻ khi nghe Ngu Thư Hân đòi bỏ nhiệm vụ.

Hoặc là: “Ký chủ không muốn quay lại thế giới của cô nữa.”

“Không, không. Ta làm.”

Nghe giọng hệ thống đe dọa, Ngu Thư Hân không còn cách nào khác. Quay lại thế giới ban đầu thì phải bỏ phí mấy ngàn tích phân, còn chưa biết quay lại thế giới khác nó có kinh dị hơn thế giới này không? Từ bỏ luôn thì không quay trở lại thế giới cũ được.

Dù sao cũng chết. Liều thôi.                                                                          

“Được. Đi thôi.” Ngu Thư Hân đứng dậy, quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ lần này.

“Bắt đầu truyền tống. 3...2...1”

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16