Bách Hợp Tiểu Thuyết

KHỞI NGUỒN - TA NGUYỆN VÌ NÀNG 1

487 0 8 0

Tích. Tích. Tích… các chỉ tiêu của ký chủ bình thường. Quá trình hợp nhất bắt đầu. 1%...20%...50%

Ngu Thư Hân phát hiện ra mình không thể nhúc nhích, cố gắng mở mắt nhưng không được. Cảm giác nghẹt thở vẫn còn tồn tại, một chút ớn lạnh từ sóng lưng ập về khi cảm giác có vật gì đó đang kiểm tra thân thể mình. Vài phút sau, Ngu Thư Hân mới đoạt lại quyền chủ động. Ngồi bật dậy, đầu óc vẫn quay cuồng. Cô nhớ mình vẫn còn đang đóng phim tại Hoành Điếm, đạo diễn đang quay cảnh mình nhảy xuống hồ, đang quay lại lần hai vì chưa đủ đạt. Tại sao mới đây đã ở một nơi lạ hoắc như thế này rồi?

Cảnh giác nhìn xung quanh, bình tĩnh phân tích những trường hợp có thể xảy ra.

“Có người không?”

Một giọng nói lạnh băng từ trong không trung vang vọng. “Chào Ngu tiểu thư, chúc mừng cô đã khởi động thành công hệ thống công lược nữ phụ.”

“Hệ thống”, Ngu Thư Hân có chút hoảng hốt, là mấy cái hệ thống trong truyện ngôn tình đấy sao? 

Mặc dù thời trẻ có mấy lần bị bạn bè đưa truyện cho xem, cô chỉ đọc lướt qua vì thấy quá nhàm chán. Không ngờ rằng có một ngày lại xuyên vào hệ thống, thế giới này có chút vi diệu quá đi.

“Không, là chúng tôi đi đầu khoa học…” và một đống giải thích sau đó.

“Thật đau đầu” Ngu Thư Hân lẩm bẩm. Giọng nói đang từ vui vẻ bỗng chốc lạnh lại: “Ngu tiểu thư, chúng tôi là sự tiến bộ của khoa học kỹ thuật, không phải tà đạo.”

Có vẻ cảm thấy hệ thống này đang mất hứng, Ngu Thư Hân cũng nghiêm túc hẳn. “Tại sao lại chọn ta?”

“Vì cô đang mắc nợ, mối nợ từ ngàn kiếp, cô phải trả nợ.” Hệ thống lạnh nhạt đáp.

“Ta mắc nợ?” Ngu Thư Hân có chút không tin. Vì cảm thấy bản thân quá hoàn hảo. Trước giờ sống tốt với bạn bè, hiếu thảo với người thân, không phụ bạc ai, đến con cún nhà hàng xóm hung dữ biết mấy cũng thiện cảm với cô cơ mà. Tại sao cô lại bị mắc nợ cơ chứ.

“Không phải nhầm ai rồi đi?” Ngu Thư Hân vẫn kiên quyết người hệ thống tìm không phải mình.

“Không sai, là cô. Sau này cô sẽ tự hiểu. Vì cô là thẳng nữ nên nhiệm vụ của cô là tìm bạn đời xứng với nữ phụ. Nữ phụ đều chưa trải qua yêu đương, có thể nói cô chính là xuyên vào để tìm mối tình đầu khắc cốt ghi tâm cho nữ phụ."

"Thời gian hoàn thành nhiệm vụ không giới hạn, khen thưởng tích phân căn cứ vào cấp bậc và mức độ hoàn thành nhiệm vụ để đưa ra quyết định. Tích phân có thể dùng để đổi quà, hoàn thành nhiệm vụ ẩn sẽ được thưởng thêm trợ lực. Tất cả vật phẩm đổi toàn bộ đều thuộc quyền sở hữu của cô.” Giọng nói máy móc ấy chậm rãi nói.

“Thời gian không giới hạn sao?” Ngu Thư Hân nhạy bén bắt lấy chữ mấu chốt.
“Phải. Nghĩa là nếu cô không hoàn thành, sẽ vẫn lưu tại không gian dị thế, cho đến lúc nguyên thân tử vong tự nhiên. Nếu ký chủ có ý đồ muốn tự sát hoặc bị giết để rời khỏi không gian dị thế, linh hồn sẽ trực tiếp bị xoá bỏ. Khi cô hoàn thành đến tiến độ 100% nhiệm vụ, cô sẽ được trở về thế giới cũ.”

“Ta được về thế giới cũ ư?” Ngu Thư Hân reo lên vui vẻ.

“Đúng. Ở thế giới cũ, cô chỉ đang hôn mê. Trong quá trình truyền tống, cô cũng biết rằng thời gian nơi này với không gian dị thế không giống nhau. Ngay khi cô tiến vào dị thế, thời gian trong không gian thật sẽ dừng lại, mãi cho đến cô trở về lần nữa. Cô hoàn thành nhiệm vụ sẽ được thưởng lớn và quay về lại. Vui chứ?

Nói cách khác, dù cô có rời đi bao lâu, thì trong đời sống hiện thực bất quá cũng chỉ là một cái chớp mắt mà thôi. Ngu Thư Hân trầm mặc một lúc lâu. Hệ thống mặc định cô đồng ý.

“Chúng ta bắt đầu thôi.”

Khung cảnh xung quanh từ từ xoay chuyển. Ngu Thư Hân ngồi có chút không vững nữa, đầu óc quay cuồng. Ngu Thư Hân hét lên: “Này, hệ thống, ngươi tên gì? Có thể nói cho ta ai là nữ phụ. Này, này...”

“Ta là hệ thống 271” Hệ thống vang lên xong tắt hẳn.

“Ơ, còn câu hỏi phía sau thì sao? Trả lời đi chứ. Đi rồi hả.” “Á.”

Sau tiếng hét vang trời của mình. Ngu Thư Hân phát hiện mình đang ở một nơi xa lạ. Nơi này không phải trần gian. Chống cằm ngao ngán nhìn xung quanh. Núi non trùng trùng, mây trắng lượn lờ che dòng thác rũ xuống như chỉ bạc. Chắc là tiên giới rồi. Dù sao cũng là diễn viên, xem cũng không ít phim tiên hiệp. Thực tế đẹp và lộng lẫy hơn trên phim rất nhiều.

“Ký chủ, mời cô xem giao diện thuộc tính.” Giọng nói bất ngờ vang lên làm Thư Hân giật mình. Bình tĩnh nhìn lên màn hình trước mặt.

Họ tên: Ngu Thư Hân

Tuổi: 25

Diện mạo: 50/100

Trí lực: 50/100

Thể chất: 50/100

Mị lực: 40/100

Kỹ năng: diễn xuất

Đạo cụ: tạm thời không có

Tích phân: 0

Cấp bậc: 0

Tích lũy: tạm thời không có

Tiến độ hoàn thành: 0%

“Sau khi kiểm tra toàn diện. Tất cả dữ liệu đều trên trung bình. Ký chủ chỉ có thể tiến vào thế giới sơ cấp. Khi điểm tích phân của ký chủ cao mới có thể mở thế giới cấp bậc cao hơn. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ có nhiều tích phân và thẻ vật phẩm hơn. Được rồi. Mời ký chủ tiếp thu nội dung cốt truyện.”

Một dòng thông tin truyền vào não bộ Ngu Thư Hân khiến đầu cô như nứt ra. Ôm đầu một hồi lâu, cốt truyện thật là cẩu huyết.

Thế giới này nói về cặp đôi truyền Kỷ Tiên Quân Hạ Lan và Tiên Nữ Y Thước. Tiên Quân Hạ Lan là tướng quân bảo hộ Thiên giới. Sau khi đem ngàn vạn tiên binh tiêu diệt yêu ma dưới trướng Yêu Đế, lấy lại sự bình yên cho Cửu Trọng Thiên đã được Tiên Đế khen thưởng, ban hôn với một Thần Quân đã ngủ đông. Nghe nói vị Thần Quân này đã ngủ hơn mấy chục ngàn năm rồi. Sau khi lấy một phần chân thân của mình đóng lại Hồng Điệt Hoang, liền cứ như vậy mà ngủ quên ngàn năm. Nhiều vị Tiên nhân đều cho rằng Hạ Lan Tiên Quân đũa mốc chòi mâm son. Lam Hoàng Thần Quân đến giờ chưa tỉnh. Tiên Đế còn dưới bậc vị kia. Sợ vị đó tỉnh dậy đe dọa quyền lực nên tranh thủ lúc Lam Hoàng Thần Quân ấy chưa tỉnh đã ban hôn.

Hạ Lan quân tức tối, cho rằng các Tiên nhân khác chê cười mình, muốn tự đi tìm tiên lữ của bản thân. Quyết định đi tìm Ti Mệnh để xin hạ phàm luân hồi. Sau khi hạ phàm thì đầu thai làm thánh tử của Vũ Tông Môn. Do có cốt tiên, tu vi Hạ Lan tăng nhanh chóng. Cùng Thánh nữ Vũ Tông Môn là Y Thước cứu tế, giết tà ma ngoại đạo cứu vớt chúng sinh, biến Vũ Tông Môn thành môn phái mạnh nhất lúc bấy giờ. Sau khi tu tiên thành công, cả hai dưới sự sùng bái của thiên hạ, vượt qua cửu thiên lôi của Thiên Đạo, nắm tay nhau bước lên Cửu Trọng Thiên cầu Tiên Đế ban hôn. Tiên Đế giận dữ vì kế hoạch thất bại nhưng vẫn đồng ý. Ai ngờ đâu trước khi buổi lễ tiến hành vị Thần quân kia tỉnh dậy. Bị đám thần tiên rảnh rỗi đàm tiếu khiến nàng phẫn nộ, đi đến buổi tiệc phá nát hôn lễ, phá tan liền xoay mông bỏ đi.

Hạ Lan Tiên quân giận dữ nhưng vì tu vi thấp hơn không thể đánh lại. Bèn nghĩ ra kế cùng Y Thước dụ dỗ Lam Hoàng Thần Quân mới tỉnh dậy. Y Thước mua chuộc tiên nhân đem dây tơ nguyệt của Lam Hoàng Thần Quân nối vào Hạ Lan. Khiến Lam Hoàng Thần Quân đem lòng yêu hắn. Sau này Hạ Lan quyết chiến với Yêu Đế mà bị trọng thương. Lam Hoàng Thần Quân vì cứu Hạ Lan mà từ bỏ đạo hành vạn năm. Vì vi phạm Tiên quy mà bị đuổi khỏi Tiên giới. Sau này bị Yêu Đế giam giữ, cứ thế bị hành hạ đến linh hồn tan vỡ. Hạ Lan và Y Thước được thăng lên Thần Quân trở thành đôi thượng thần được thế gian ngưỡng mộ.

“Trời ạ, quá cẩu huyết đi! Đúng là nam chính nữ chính, dù thế nào cũng có bàn tay vàng giúp đỡ.” Ngu Thư Hân thốt lên.

“Đúng vậy.” hệ thống từ tốn giải thích: “Vì đấng sáng tạo thế giới luôn có bàn tay vàng cho nam chủ nữ chủ nên không cần cô giúp đỡ.  Ký chủ, cô chỉ cần thay đổi kết cục của nữ phụ, khiến nữ phụ tìm thấy tình yêu của đời mình, làm câu chuyện hoàn hảo hơn.”

“Ờ...”, Ngu Thư Hân nghệch ra, “Làm thế nào ta biết được đối tượng tương lai của nữ phụ?”

“Khi đó cô chỉ cần hỏi nữ phụ có cảm tình với ai, giúp đỡ là được. Bên trên chỉ yêu cầu khiến kết cục của cô ấy không thảm thương như trước. Có được hạnh phúc là được rồi. Cô ấy cũng không phải nam nữ chính.”

“Vậy có chút bất công đi. Ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc trọn vẹn.”  Ngu Thư Hân tiếc nuối. Có chút thương cảm cho số phận nữ phụ.

Giọng nói lạnh nhạt của hệ thống vẫn vang lên: “Cho cô đi giúp đỡ cô ấy, đã là ân huệ của bên trên vì đã lơ là cuộc sống của vài nhân vật. Nhưng kết cục của tuyến nhân vật chính vẫn vậy, cô không thể nào thay đổi được đâu. Hãy hoàn thành nhiệm vụ thật tốt và trở về.”

 “Được rồi, ta hiểu rồi. Vậy ta là ai, làm gì ở đây?” Ngu Thư Hân nhanh chóng hỏi lại, mắc công nghe thêm những lời khó nghe từ cái hệ thống ấy.

“Cô là Phong Tuyết Thần Quân, cùng với Lam Hoàng khi xưa là bằng hữu. Sau trận chiến Tiên Yêu đóng Hồng Điệt Hoang, Tiên Đế lên ngôi, Lam Hoàng ngủ đông khôi phục tu vi, cô mặc dù không bị thương nặng nhưng chán ghét thế cục trở về Nam Cảnh dưỡng già.”

“Dưỡng già???” Ngu Thư Hân có chút không tin vào tai mình.

"Mau mau cho ta cái gương, có khi nào ta trở thành lão bà bà không?”

“Phù, may quá! Hừ! May là nhan sắc ta vẫn trẻ trung như vậy, không ta chả thèm đi làm mấy chuyện ông tơ bà nguyệt kia đâu.” Ngu Thư Hân có chút giận dỗi nói.

“Tại sao tên ta là Phong Tuyết.”

“Vì chân thân của cô là một mảnh hoa băng.”

“Ồ, hoa băng, cũng không tệ, còn Lam Hoàng. Chân thân nàng ta là gì?”

“Xích Điểu" Hệ thống lạnh nhạt đáp.

Ngu Thư Hân mờ mịt: "Xích Điểu là loài chim lớn đúng không? Giống như Chu Tước ấy."

"Phải. Mà cũng không phải. Chu Tước là một trong tứ đại thần thú. Còn Xích Điểu, lợi hại hơn nhiều. Tương truyền thượng thần Bàn Cổ được sinh ra từ một quả trứng lớn. Nhưng không ai biết được rằng bên cạnh đó, còn có 1 quả trứng nhỏ cũng được hấp thụ linh khí trong cõi hoang sơ. Khi Bàn Cổ phá vỡ vỏ trứng chui ra, trở thành vị thần đầu tiên của tiên giới, thì Xích Điểu cũng mổ vỏ trứng chui ra, vươn cánh bay làm động cả đất trời, mỗi một động tác quạt cánh làm sấm sét, mưa gió nổi lên ầm ầm. Trên thế gian này, chỉ mỗi một Xích Điểu thọ ngang trời đất, được cai quản tất cả những vật thuộc về tính âm. Từ thời Bàn Cổ đã tu luyện thành người. Đến nay có thể nói là người có tuổi cùng với trời đất.”

“Nàng ta lợi hại như vậy sao kết cục thê thảm thế.” Ngu Thư Hân ngây ngô hỏi.

“Đã qua hàng vạn năm, trong trận Tiên Yêu kia đã mất nửa chân thân gánh trời cứu lấy Tiên giới, Tiên đan cũng vỡ nát. Nếu không phải nàng ấy thì đã tan đi Tiên cốt, hồn phách vỡ tan rồi.”

Ngu Thư Hân nghe xong, tim có chút xót thương cho Lam Hoàng. Người vĩ đại như vậy, sao lại có kết cục như thế. Ta phải giúp nàng ấy thôi.

“Được rồi. Ta chỉ cần giúp Lam Hoàng không yêu gã tồi Hạ Lan kia. Tìm cho nàng ấy tiên lữ là được phải không?”

“Đúng vậy. Ký chủ phải nhanh lên. Cốt truyện đến lúc Hạ Lan và Y Thước quay trở lại Cửu Trọng Thiên. Lam Hoàng sắp tỉnh rồi.”

“Được. Ta đi đây.”

“Chúc ký chủ thành công. Có việc gì gọi ta là được. Hệ thống 271 offline.”

Nhìn hàng chữ chễm chệ trước mặt. Ngu Thư Hân lo lắng. Mình phải nhanh mới được. Không khéo Lam Hoàng tỉnh dậy mất.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16