Bách Hợp Tiểu Thuyết

DÂN QUỐC - TÌNH HẬN THÙ ĐỒ 1

753 0 3 0

Cốt truyện lần này cũng chả kém gì lần trước, Ngu Thư Hân hít một ngụm khí, ổn định lại tam quan của cô, ngẫm nghĩ bản thân dự định thay đổi số phận nữ phụ như thế nào.

Thế giới tiếp theo là thời Kỳ Trung Hoa Dân Quốc, Kỷ Vũ Thiên là thiếu soái của Thương Thành, nắm trong tay binh quyền to lớn. Gia đình Kỷ Vũ Thiên ép hắn ta kết hôn thương mại với Ngu Tư Khiết, nhị tiểu thư của Ngu gia – người nắm gia sản nhất nhì Thương Thành.

Vốn dĩ là cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối trai tài gái sắc. Nhưng Kỷ Vũ Thiên lại yêu Triệu Gia Tuệ, bà chủ quán trà nổi tiếng ở đấy. Ngu Tư Khiết và Kỷ Vũ Thiên đều không thích đối phương, quyết định ký hợp đồng hôn nhân. Tuy nhiên Ngu Tư Khiết vẫn tính cũ đi khắp nơi gây họa, lại vì Kỷ Vũ Thiên ở chiến trường cô đơn mà tìm nam nhân khác. Sau đó bị nam nhân này lừa hết tiền cùng mất thanh danh, bị Kỷ Vũ Thiên biết được vứt bỏ tự sinh tự diệt.

Bị nhà chồng vứt bỏ, nhà mẹ không nhận mặt, Ngu Tư Khiết lâm vào cảnh phải đi vào ổ mại dâm, sau đó bị chơi thuốc đến chết. Còn Kỷ Vũ Thiên đem Triệu Gia Tuệ về Kỷ gia sống như vợ chồng. Ngu Tư Khiết trước khi chết hối hận khôn nguôi, cầu được tái sinh sẽ làm lại cuộc đời. May thay, trời cho cô ta được trọng sinh, nắm trước diễn biến cốt truyện, lần này cô ta quyết tâm nắm thật chặt Kỷ Vũ Thiên.

Ngu Tư Khiết lần này sống lại, hiểu chuyện hơn trước. Từ tiểu thư ăn chơi sa đọa lại tự giác học tập nấu ăn thêu thùa, tiếp nhận sổ sách làm ăn của Ngu gia. Khi đã vào làm dâu Kỷ gia, cũng trở nên thành nhục và hiểu chuyện hơn. Nhận thấy vợ mình thay đổi hằng ngày, Kỷ Vũ Thiên cũng bắt đầu có những tình cảm không thành lời. Nhưng thói quen tâm sự với Triệu Tiểu Đường vẫn nhiều năm không bỏ được. Từ khi biết tình cảm thực sự của mình hướng về ai, Kỷ Vũ Thiên chỉ xem Triệu Gia Tuệ như tri kỷ. Tuy vậy, Ngu Tư Khiết vẫn nhớ sau này chồng cô ta đem Triệu Gia Tuệ về Kỷ gia.

Không để kiếp trước xảy ra, Ngu Tư Khiết tìm cách vu oan giá họa làm Triệu Gia Tuệ thân bại danh liệt, sau đó cho người bắt cóc bán vào ổ mại dâm, bị lính Nhật cưỡng hiếp đến chết. Kỷ Vũ Thiên sau khi biết tin Triệu Gia Tuệ chết đi liền mất mát, tra tìm chứng cứ nhưng bị Đại sứ quán Nhật chặn đầu mối nên không biết được ai là chủ mưu phía sau. Sau này, Ngu Tư Khiết nắm quyền Ngu gia, đem tất cả thương vụ nắm trong tay. Nam nhất quan, nữ nhất thương, hôn nhân hai người trở thành truyền kỳ, Ngu Tư Khiết hai năm sau đó sinh được đôi long phụng, hạnh phúc viên mãn.

Ngu Thư Hân mặc dù trong lòng đang rất rối rắm, cất lời hỏi hệ thống về nhiệm vụ của mình: “Vậy ta cần làm gì, chỉ cần giúp nữ phụ không bị chết thảm, tìm ý trung nhân cho nàng ấy là được phải không?”

Hệ thống 271 đáp lời: “Đúng vậy. Tuy nhiên lần này cô nhập vào vai của chị gái của Ngu Tư Khiết, đại tiểu thư Ngu gia – Ngu Thư Hân. Tính cách nhân vật này có chút ác liệt, chua ngoa hống hách, vô cùng xấu tính. Cô phải nhập vai cho tốt, tránh để mọi người nhận ra.

“Ngoài ra, hệ thống muốn gợi ý thêm cốt truyện tuyến nhân vật phụ cho cô để cô có thể hoàn thành tốt hơn.” Giọng đọc của hệ thống từ tốn khiến Ngu Thư Hân muốn nổi đóa.

“Cô cũng là một nhân vật phụ, vì ảnh hưởng của hào quang nam chính nên cô lần đầu tiên gặp nam chính cũng đem lòng yêu hắn, bèn nói với cha cô muốn gả cho hắn. Kỷ gia chủ tuy muốn hợp tác thương mại nhưng cũng tôn trọng hạnh phúc con trai nên hỏi Kỷ Vũ Thiên ai thích hợp thì mới quyết định. Kỷ Vũ Thiên muốn xem xét một thời gian mới đưa ra quyết định hắn sẽ chọn ai. Chủ thể này tự tin nam chính sẽ chọn mình nên đi khắp nơi rêu rao mình là Thiếu soái phu nhân. Bất kể những ai là nữ tiếp xúc qua nam chính đều bị chính chủ làm hại. Triệu Gia Tuệ cũng là một trong số đó. Nhưng chính chủ chỉ gián tiếp đưa Triệu Gia Tuệ đến ổ mại dâm. Người mua chuộc lính Nhật cưỡng hiếp đến chết là Ngu Tư Khiết. Cô đã rõ rồi chứ. Nào, bắt đầu nhiệm vụ. Truyền tống bắt đầu.” Hệ thống không cho Ngu Thư Hân có cơ hội nói lời nào cứ thế chuyển cô đến thế giới khác.

“Á, đau, đồ hệ thống chết tiệt.” Đầu va phải cạnh giường, Ngu Thư Hân la lên đau đớn. Ôm đầu một lúc lâu, Ngu Thư Hân ngơ ngác nhìn xung quanh. Khung cảnh đang ở là một căn nhà cổ, xung quanh toàn là vải vóc lụa là, ngọc cổ và nữ trang để đầy trên bàn, từng dòng khói thơm tỏa ra từ lô hương đỉnh thoang thoảng bên chóp mũi.

“Đại tiểu thư....” Nữ hầu gõ cửa rồi nhẹ nhàng bưng chậu nước vào, thấy Ngu Thư Hân đã tỉnh, vội vàng đặt chậu nước xuống đứng một bên đợi sai bảo. Đợi một lúc lâu vẫn thấy Ngu Thư Hân ngồi ngẩn người trên giường, lo lắng vì mệnh lệnh của lão gia. To gan đến đỡ Ngu Thư Hân dậy, giọng lo lắng: “Đại tiểu thư, người đừng ngủ nữa. Kỷ lão gia và Kỷ thiếu soái đều đã đến ngồi dưới nhà rồi, lão gia cho nô tỳ lên gọi người.”

Nói rồi lén nhìn Ngu Thư Hân, nỗi sợ hãi trong lòng giảm xuống. Thường ngày không ai dám gọi Đại tiểu thư dậy, rất nhiều người hầu khác bị tát đến sưng mặt vì lỡ làm Đại tiểu thư tỉnh giấc. Hôm nay nàng bị lão gia điểm mặt, mặc dù không muốn cũng phải bước lên, may rằng hôm nay tiểu thư cô ấy không truy cứu tội của nàng.

Nhìn tiểu thư nhà mình y phục trên người vẫn là đồ ngủ hơi chút sộc sệch, đầu tóc có chút rối bời. “Để nô tỳ giúp người trang điểm ạ”; nói rồi tay nhanh chóng chọn một bộ y phục thay cho Ngu Thư Hân, rửa mặt, chải đầu, trang điểm. Như thế tầm hai khắc mọi thứ nhanh chóng đã xong.

Ngu Thư Hân theo dẫn dắt của nữ hầu bước xuống lầu, nhìn mọi người ai cũng ngồi vào bàn, đưa mắt nhìn cô. Ngu Thư Hân nhanh chóng vỗ đầu tỉnh táo nhập vai.

“Nhìn gì, không phải vừa mới đến sao, đợi một chút tổn thất gì đâu chứ.” Giọng điệu đanh đá không kém gì mấy cô bán cá ngoài chợ.

Ngu Bình đanh mặt lại. Ngày thường cưng chiều không dạy dỗ kỹ, để hắn mất mặt với đối phương. Hắng giọng bảo cô ngồi xuống. Lại ra vẻ nịnh nọt Kỷ Tướng quân mặt đang nhăn nhó đối diện.

“Tướng quân, ngài đừng chấp trẻ nhỏ, Thư Hân còn là con nít, mong ngài đừng chấp nhặt nó.”

Kỷ Tướng quân nhìn Ngu Thư Hân đang đứng không nghiêm túc trước mặt, lại nhìn Ngu Tư Khiết ôn nhu ngồi đối diện, trong lòng đã có quyết định, nhưng gương mặt vẫn bình yên biển lặng.

Buổi gặp mặt nói dài cũng không dài, ngắn cũng không ngắn. Ngu Thư Hân sau khi ngồi xuống, nhìn xuống em gái là kiểu mẫu thiếu nữ ngây thơ trong trắng, trong lòng phỉ nhổ thêm một câu.

“Tâm rắn rết.”

Liền đảo mắt nhìn sang nam nhân đối diện. Nam nhân lạnh lùng như tượng, thân hình vạn vỡ, gương mặt hơi ngăm, ánh mắt hơi tỏa ra sát khí nhìn về phía cô, trong mắt đầy tính toán.

Ngu Thư Hân kiêu ngạo ngồi xuống, thức thời im lặng. Ngồi một lúc lâu hạ nhân mới dâng thức ăn lên. Cầm nĩa xoay xoay, chọt chọt vào miếng thịt bò, trong não suy nghĩ nên diễn gì tiếp theo cho hợp tính cách của chủ thể.

“Ký chủ nên thể hiện mình phải lòng nam chủ chứ không nên tỏ thái độ thờ ơ như thế.” Hệ thống từ đâu xuất hiện nhắc nhở cô.

“À, đúng rồi! Suýt nữa ta quên.” Ngu Thư Hân đáp lời, rồi bắt đầu nhập vai. Suốt buổi cứ mỉm cười nhìn về phía nam chính, lại hay nhìn lén nhất cứ bất động của hắn. Kỷ Vũ Thiên bị Ngu Thư Hân nhìn đến lông tơ dựng đứng.

Sau khi cả đoàn người nhà họ Kỷ trở về, Ngu Thư Hân liền chạy lên thư phòng, nài nỉ Ngu Bình.

“Cha, con rất thích hắn, cha nói với Kỷ Tướng Quân con muốn làm dâu nhà họ.” Ngu Thư Hân mặc dù rất chua ngoa nhưng vẫn rất biết lấy lòng người lớn.

“Ừ, ta biết rồi, đừng giở giọng nài nỉ nữa. Vậy tại sao lúc đầu lại thất lễ với Kỷ Tướng Quân như vậy? Con thấy không, ngài ấy ấn tượng không tốt với con, ta cũng không thể khen con hoài, sẽ càng mất điểm.”

“Vậy, vậy con phải làm gì bây giờ? Con nghe người ngoài nói hắn xấu xí thô kệch, ai nghĩ người thật lại khác biệt vậy chứ. Cha, cha phải giúp con.” Ngu Thư Hân thút thít.

Ngu Bình không cách nào khác phải vỗ vai an ủi: “Được rồi, ta sẽ giúp mà, ta sẽ giúp mà. Con yên tâm. Ngoan.”

Ngu Thư Hân cười thầm trong bụng. Hệ thống, ngươi thấy không? Lão nương diễn đến mức lão nương cũng cảm động, nói chi đến người cha hờ này.

Hai cha con tình thâm trong phòng không biết bên ngoài Ngu Tư Khiết đang đứng nghe lén, uất hận gằn lên trong ánh mắt.

“Ngu Thư Hân, lúc nào cha cũng biết tới Ngu Thư Hân, chị ta có gì tốt.” Giận dữ bước về phòng, đóng sập cửa làm đám người hầu phía dưới hết hồn.

Ngày qua ngày, Ngu Thư Hân diễn đến thật thật giả giả. Hằng ngày sai người đi mua tin tức về Kỷ Vũ Thiên đang ở đâu, làm gì. Chặn xe hắn giữa đường để đưa cơm cho hắn, rủ hắn đi xem kịch, mua nước cho quân nhân trong doanh trại,... Lần này tin tức đem về khá chuẩn xác, biết hắn đến Học viện Quân đội để dạy quân sự liền sáng sớm thay bộ y phục lộng lẫy, đến đứng trước cổng. Ai ngờ hắn lại đi cổng sau. Tức chết cô!

Ngu Thư Hân đến quán ăn đối diện ngồi chờ, chờ đến tối vẫn chưa thấy hắn bước ra. Chuẩn bị gọi xích lô quay về thì thấy xe của Kỷ Vũ Thiên xuất hiện. Đi theo hắn, thấy hắn vào một quán trà. Lén đến một bàn nằm trong góc tối cách đó thật xa. Nhìn thấy Kỷ Vũ Thiên đang nói cười cùng một nữ nhân sườn xám yêu mị.

Dung nhan vô cùng mỹ lệ, yêu nghiệt điên đảo chúng sinh, tô điểm chút son môi đỏ rực, một thân sườn xám xanh đen thêu hoa Hải Đường, bên tóc mai cong cong lộ ra vẻ xinh đẹp quyến rũ khuynh thành.

Ngu Thư Hân nháy mắt liền bị nữ nhân mặc sườn xám hấp dẫn, son đỏ chói mắt cùng cánh hoa mê hoặc, đường cong gợi cảm, muốn eo có eo, muốn mông có mông. Tặc lưỡi nuốt xuống một ngụm nước bọt. Quả thật như yêu tinh.

Ngu Thư Hân nhìn chằm chằm đến mức Triệu Gia Tuệ cảm giác có ai đó đang theo dõi nàng, ngoảnh đầu quan sát. Chỉ bắt gặp một cô gái đang ngồi trong góc mơ mộng, mang một bộ váy xòe đơn giản, mái tóc đen tương phản làn da trắng nõn, gương mặt khả ai, sóng mũi rất cao, đôi môi đang ngậm lấy từng chút trà thưởng thức vừa dáo dác khả ái nhìn xung quanh. Tựa như một Tinh Linh lạc vào nhân giới.

“Sao vậy, em nhìn gì thế?” Kỷ Vũ Thiên đang nói chuyện bỗng phát hiện người đối diện không tập trung vào mình. Có chút giận dỗi hỏi nàng, Triệu Gia Tuệ cười cười khẽ vỗ vai nam nhân bình tĩnh.

“Em chỉ quan sát khách thôi. Anh kể tiếp đi.”

“Hôm nay, anh thấy một học viên rất được, đáng để nuôi dưỡng...” Kỷ Vũ Thiên cũng không để ý lời nói qua loa của Triệu Gia Tuệ, luyên thuyên kể tiếp.

“Nhiệm vụ kế tiếp của cô, vu oan Triệu Gia Tuệ khiến quán trà mất uy tín.” Hệ thống bỗng nhiên xuất hiện.

Ngu Thư Hân kinh ngạc, giữ vững bình tĩnh thì thầm: “Không phải nói ta giúp đỡ nàng ấy sao. Tại sao lại hại Triệu Gia Tuệ rồi.”

Hệ thống cũng chán nản sự mê muội của Ngu Thư Hân: “Ký chủ, có vẻ cô vẫn chưa hiểu hết cốt truyện thế giới này. Đó là nhiệm vụ lúc sau, cô có thể tự ra mặt hoặc sau lưng hỗ trợ nàng ấy không bị hại chết. Thế giới trước cô là người ngoài cuộc nên không ảnh hưởng đến cốt truyện nam nữ chính. Nhưng trước mắt, cô cũng là nữ phụ, cô phải hoàn thành nhiệm vụ của chủ thể này để cốt truyện tuyến nhân vật chính diễn ra hoàn thành."

"Lần này hệ thống sẽ giúp đỡ cô, đưa ra từng bước nhiệm vụ để cô hoàn thành tốt hơn. Ký chủ chỉ cần theo lời hệ thống là được. Không cần nghĩ nhiều.”

“À, vậy cũng được.” Ngu Thư Hân gật gù đồng ý, trong tâm chỉ biết mắng thầm. Rốt cuộc dù cố gắng thế nào cũng chỉ làm nền cho nhân vật chính, thật bi thảm cho số phận nữ phụ quá mà!

Hệ thống tưởng lừa được Ngu Thư Hân. Nhanh chóng ban hành nhiệm vụ. “Mời ký chủ thực hiện nhiệm vụ vu oan Triệu Gia Tuệ làm mất danh tiếng quán trà. Thời hạn nhiệm vụ 7 ngày. Thời gian bắt đầu, ngay bây giờ. Ký chủ hoàn thành sẽ tốt sẽ cộng thêm thẻ may mắn, không thực hiện được sẽ bị trừ tích phân. Chúc ký chủ may mắn. Hệ thống 271 offline.”

“Này, này” Ngu Thư Hân khẽ kêu. “Thực quá đáng!”

Ngu Thư Hân chỉ đành chống cằm ngồi suy nghĩ cách thực hiện nhiệm vụ. Vu oan ư. Ta cũng chưa bao giờ làm. Chơi với con hệ thống này, tội nghiệp ngày càng tăng lên.

Nhìn Kỷ Vũ Thiên vẫn đang mê mẩn tỉ tê tâm tình với Triệu Gia Tuệ. Mỹ nhân kia lại vừa uống trà vừa chú ý nghe hắn nói chuyện, lâu lâu lại đáp một tiếng. Thực không biết tên Kỷ Vũ Thiên mặt ngoài lạnh lùng bên trong nhiều chuyện đến vậy, nói gì lắm thế. Ngu Thư Hân hậm hực, trả tiền đi về.

Triệu Gia Tuệ nhìn tiểu mỹ nhân ngồi trong góc đã rời đi, trong tâm không biết sao có chút mất mát. Ban nãy định rời qua đó bắt chuyện một phen nhưng Kỷ Vũ Thiên đang có chuyện vui, lại là bạn lâu năm, hắn muốn nàng chung vui cùng hắn, nàng không thể làm hắn mất hứng được. Câu chuyện vẫn còn đó đến khi vãn khách thì Kỷ Vũ Thiên mới tiếc nuối rời đi.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16