CHƯƠNG 32 (CHƯƠNG CUỐI)
Nguyên đã xin lỗi bằng đủ mọi cách, chỉ mong Trúc đừng giận nữa mà bỏ qua. Ngày cưới đã ấn định Nguyên chỉ muốn mình thật sự xứng đáng với Trúc. Nguyên và Trúc cùng đến viến mộ của Trình và mẹ của Trúc. Nguyên không còn thấy Trúc khóc nhiều bên mộ của Trình nữa, không phải vì cô ấy quên mà vì cô ấy cũng đã tìm được hạnh phúc thật sự. Sau đó ả hai đến viếng mộ của mẹ Trúc. Hôm đến thăm ông Đăng ông ấy cũng đã đưa địa chỉ, và Trúc muốn cùng đến với Nguyên. Ông Đăng nói không sai Trúc rất giống mẹ của mình. Trúc đã quỳ xuống trước mộ của mẹ thật lâu, người mà cô chỉ có thể tưởng tượng trong mơ. Nguyên cũng quỳ bên cạnh vì mẹ của Trúc cũng là mẹ của Nguyên.
Bên cạnh Nguyên cũng làm như vậy, Nguyên chăm chú quan sát từng cử chỉ hành vi của Trúc. Nhẹ nhàng lau đi nước mắt cho Trúc, Nguyên mỉm cười nói với mẹ của cô ấy.
Mỉm cười Trúc cảm thấy thật hạnh phúc, cô nghĩ mẹ đang vui vì cô. Nhìn Nguyên tình yêu trong cô lại cứ kêu gào, nó không muốn cô giận Nguyên nữa mà cô thì có muốn giận Nguyên lâu đâu, nói đúng hơn thì không thể. Hai người đi bên nhau thế này thì muốn giận cũng không được nữa. Nguyên cứ làm cô cười, rồi xúc động, dạo này Nguyên siêng lãng mạn hẳn ra, chắc là học từ Tâm. Vậy cũng hay nhưng cô vẫn thích Nguyên trước đây hơn, tự nhiên, tinh nghịch, có chút khô khan nhưng lại chân thành. Bây giờ cũng thế thôi, chỉ là cô sợ Nguyên càng lúc càng tuyệt thì sẽ bị người khác tranh mất. Cô không chờ nỗi đến ngày khẳng định chủ quyền mất.
Cũng đến lúc phải về và bắt đầu với cuộc sống. Rồi mọi chuyện sẽ tốt.
Ken lại tức, để xem lần này có bị Trúc giận nữa không. Nghe đâu Trúc đã nộp đơn thôi việc và sang tòa soạn khác, biết là vì mình nhưng Ken vẫn không muốn sữa tính khí xấu này.
Máu nóng trong người Nguyên lại trổi dậy nhưng mà Ken cứ yên tâm Nguyên không mắc sai lầm lần nữa.
Nhìn tay hai người họ đan vào nhau Ken lại phát ganh tị, kì thật có lẽ Ken có không được nên phá cho hôi.
Trúc vẫn còn lâng lâng vì những gì Nguyên nói, cô vòng tay ôm lấy eo của Nguyên rồi tựa người lên vai Nguyên.
Ken bần thần trước những gì Nguyên nói, lắc đầu Ken bước đi. Cô không phải không biết mình quá đáng chỉ là cô ganh tị. Cô cũng có tình yêu nhưng cô chỉ bị phản đối đến mức bỏ cả quê hương mà lên đây. Có lẽ cô cũng nên tập đối mặt.
Mỉm cười Nguyên gỡ nón bảo hiểm cho cả hai rồi áp môi mình lên môi người yêu. Nguyên không cần biết abc sẽ là khi nào, nhưng sau này ở với nhau rồi thì chuyện đó chưa muộn. Với Nguyên nếu Trúc không đồng ý thì Nguyên không cưỡng ép, một lần là đủ rồi, Nguyên không muốn Trúc bị tổn thương.
Trúc hạnh phúc vì nụ hôn tình yêu mà Nguyên và mình trao nhau, cô yêu Nguyên cô muốn cả thế giới này biết.
Hạnh phúc ngập tràn với đội bạn trẻ.
Trong bóng tối của sự hiu quạnh có hai người đứng bên nhau, trong lòng là những khúc mắt. Nếu Nguyên và Trúc hạnh phúc khi đã biết được đâu là con đường nối tiếp đến tương lai thì Tâm và Nhã vẫn còn lòng vòng mãi trên con đường chẳng gọi là đi vào nơi nào của họ.
Nhã lắc đầu.
Nước mắt Nhã rơi làm lòng Tâm xót xa, kéo cô ấy vào lòng Tâm ôm chặt, nếu đây là thử thách thì ông trời đã quá tàn nhẫn với Tâm. Nhã đã đi và vì Tâm cô ấy trở về, giờ cô ấy lại phải đi.
Nhã im lặng.
Không trả lời mà Nhã chỉ khóc, cô gật đầu liên tục. Dù Tâm không nói sẽ chờ cô nhưng ít ra cô biết được tình cảm mà Tâm dành cho mình cũng rất sâu sắc.
Tâm gật đầu chờ đời.
Ôm thật chặt lấy Nhã mà lòng Tâm quặng thắt, người con gái này đã là của Tâm từ lâu rồi. Nhưng sao Tâm không thể nói ra rằng mình cũng yêu cô ấy khi mà trong lòng của Tâm, Nhã đã có vị trí quan trọng.
Nhã nhất định chờ được, có một ngày Tâm sẽ nói yêu mình. Nhưng nếu không có ngày đó cũng không sao. Vì khoảng thời gian bên Tâm là khoảng thời gian ngọt ngào nhất của cô, là khoảng thời gian hạnh phúc nhất. Cô biết mình đã yêu đúng người.
Và hãy cứ yêu thật tâm, nếu không được đáp thì bản thân cũng biết rằng mình đã yêu thế nào. Đừng nghĩ là phản bội khi đã chân thành nhưng không được đáp mà tìm hạnh phúc mới. Vì ai cũng có quyền có được hạnh phúc, và hạnh phúc thì không phân biệt bất cứ điều gì, thời gian chỉ là thước đo mà thôi.
THE END
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)