Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 9

401 0 0 0

CHƯƠNG 9

Xuân đang đứng đối diện với giám đốc của công ty mình đang làm. Hiện tại Xuân đang ở thành phố Hồ Chí Minh, giám đốc của Xuân cũng vừa vào vì có việc trong này.

  • Hôm nay là ngày làm việc đầu tiên sau thời hạn nghĩ phép vậy mà tôi không thấy Xuân trình diện là sao?

Xuân cúi đầu nhận lỗi, mấy hôm nay lo cho Ngọc và bé Xuân nên Xuân cùng Hùng và Nhân phải thay phiên bảo vệ họ. Còn lo điều tra xem Hoàng Hải đang ở đâu và hắn hiện tại đang làm gì nên quên mất mình cần làm việc.

Vị giám đốc trẻ tuổi không hài lòng, Xuân rất ít khi làm anh không hài lòng. Từ lúc lên chức Xuân luôn làm tròn chức trách, anh rất tự hào vì mình đã chọn đúng người. Giờ Xuân như thế này sẽ làm anh rất khó xử.

  • Cho tôi một lời giải thích

Xuân biết vì giám đốc trọng dụng và quý mình nên mới cho cơ hội giải thích. Nhưng tiếc Xuân đành làm giám đốc thất vọng.

  • Tôi không có gì để nói
  • Cái gì? – vị giám đốc đứng bật dậy trừng mắt nhìn Xuân
  • Tôi xin lỗi, tôi sẽ xin nghỉ việc
  • Cái gì vậy, gì mà nghỉ việc tôi có sa thải Xuân sao
  • Nhưng tôi cũng sẽ xin nghỉ để giải quyết việc riêng

Nhìn Xuân, vị giám đốc muốn mình cho Xuân cơ hội. Xuân là người mà công ty của anh cần, nhưng nếu nhân nhượng thì mọi người sẽ nói anh thiên vị.

  • Giải quyết chuyện này cho tôi rồi muốn nghỉ thì nghỉ

Xuân ái ngại nhìn giám đốc của mình. Anh ta đang cho Xuân cơ hội, nếu không ổn thỏa thì việc bị xầm xì là không tránh.

  • Tôi xin được làm trong văn phòng đaị diện ở đây được chứ
  • Vậy tôi sẽ chuyển công tác cho Xuân, Xuân là trưởng phòng nhân sự của công ty thì tự chuyển mình đi đi – biết Xuân sẽ nói vậy nhưng anh cũng phải hỏi, để có câu trả lời. Anh không muốn tự mình giải quyết, Xuân mà không khéo thì anh đành dùng biện pháp mạnh

Xuân biết giám đốc đang giận nhưng cũng đã nhân từ với mình lắm rồi.

  • Vâng thưa sếp
  • Đi làm ngay đi, Xuân làm sao để bộ máy ngoài đó ổn trước đã. Rồi làm ở đây, tôi cho Xuân ba ngày
  • Tôi nhất định làm được
  • Tôi chưa từng thất vọng về Xuân, mong rằng lần này cũng vậy – vị giám đốc trẻ bỏ đi, anh thở hắt ra. Xong một việc giờ còn phải đi dự tiệc do công ty đối tác mời, việc nhân sự cứ để Xuân lo

Xuân cũng nhẹ nhõm, không mất việc. Tốt đó chứ, thế là Xuân lao vào làm ngay.

Tòa cao ốc này to thế, Hoàng Hải nhếch mép. Cản hắn ta sao, Vĩnh Xuân đối với hắn còn rất non, hắn khá tự tin về bản thân mình.

  • Chuyện gì?
  • Đại ca, tụi nó lại chuyển hàng
  • Tao đã bảo là không được qua mặt rồi mà
  • Nhưng tụi nó không sợ
  • Khi nào
  • Hai ngày nữa tàu cập cảng
  • Có việc để làm rồi
  • Dạ

Dùng vũ lực đã quen Hoàng Hải không dễ gì mà để ai cướp mối của mình.

Kẻ vừa nói chuyện làm Phương không thích, có gì đó cao ngạo và không lượng sức mình. Hàng của công ty Phương hai ngày nữa cũng cập bến có liên quan không. Không thể nào tên này không thể là giám đốc của công ty nào được. Với cách ứng xử của hắn thì quá tệ, anh đến đây để bàn về vấn đề lô hàng lần này. Công ty của Phương đang hợp tác với công ty cung cấp và phân phối thủy hải sản ở Nha Trang. Anh đi thay cho Ngọc, vì cô ấy chưa khỏe lắm. Với lại anh cũng muốn gặp những người đại diện ở đây, thường khi là Ngọc sẽ đại diện công ty của Phương. Dù gì cả hai công ty cũng đã hợp tác gần 3 năm nên cũng cần thiết đến gặp, tỏ chút thành ý cũng tốt, dù mỗi năm cũng không có quá nhiều đơn đặt hàng từ công ty anh.

Xuân phải đi làm ngay từ lúc giám đốc của Xuân nói. Xuân cũng đã nói chuyện với phó trưởng phòng nhân sự, Xuân sẽ bay về đó để giải quyết yên ổn. Dù việc ở đây không phải là sở trường của mình, nhưng cũng từng làm việc trong đây 1 năm nên cũng không có gì khó. Một năm đó Xuân như con rùa rụt đầu, chỉ tiếp khách hàng trong trụ sở rồi về nhà. Nghĩ tới thấy mình cũng thật lạ.

  • Chào anh, không biết tôi có thể giúp gì cho anh
  • Chào cô, tôi là giám đốc của Thế Gia. Tôi đến đây muốn bàn về vấn đề lô hàng T23 lần này
  • Vâng, mời anh ngồi – Xuân đang tiếp chuyện với Phương

Phương nhìn Xuân có gì đó quen quen, hình như đã thấy lần nào rồi thì phải.

  • Xin lỗi để anh phải đợi, đây là chị Thảo phụ trách lô hàng lần này
  • Chào chị, chúng ta bàn việc được chứ
  • Vâng tôi rất sẵn sàng – chị Thảo mỉm cười mời Phương và rót nước. Đối diện với vị giám đốc trẻ tuổi mà lại điển trai như Phương quả là một vinh hạnh

Xuân tế nhị rút lui, việc này cứ để chị Thảo giải quyết sẽ hay hơn. Bước xuống hết bậc thang của công ty Xuân vươn vai hít thở không khí cho tỉnh người.

  • Cô Xuân xẩn thận

Lời bác bảo vệ vừa dứt có một chiếc xe lao ngay tới chỗ của Xuân, Xuân vội nhảy sang một bên.

  • Bắt lấy nó – mấy anh bảo vệ vội chạy ra khi tên đó có ý định chạy xe đâm Xuân thêm một lần nữa

Thấy tình thế không ổn hắn chạy xuống đường rồi phóng thật nhanh.

Vài người chạy xuống đỡ lấy Xuân.

Vừa đứng lên cảnh tượng trước mắt làm Phương không thể làm ngơ. Anh cùng chị Thảo ra xem Xuân thế nào.

  • Đi bệnh viện thôi cô Xuân
  • Không sao – Xuân bóp tay phải của mình, lúc nảy Xuân lỡ chống tay làm nó như bị trật. Nó cũng có cảm giác được mấy ngày nay, Xuân phải tập vật lí trị liễu nhiều lắm và nghe theo lời khuyên của thầy Khanh nên mới được như vậy
  • Cô Xuân có giấy gì nè – một anh bảo vệ đưa cho Xuân mảnh giấy có ghi gì đó mà anh vừa vô tình thấy được

Xuân vội lật ra.

  • “tốt nhất nên giao lô hàng đó cho Hải Minh nếu không đừng trách. Hai ngày nữa cập bến. Nhớ đó Thế Phương”

Giờ thì Xuân và Phương cùng mọi người đã hiểu chuyện gì. Thì ra Xuân chỉ là người thế mạng cho Phương.

Phương có căn cứ để nghi ngờ tên lúc nảy là người của ai, đã quá rõ ràng. Hải Minh là đối thủ cạnh tranh lớn của công ty anh. Nhưng nếu cảnh cáo thì phải từ công ty NK chứ, sao lại là anh. Hắn ta muốn mượn gió bẻ măng, mua lại từ công ty anh đây mà. Thủ đoạn như vậy thật quá trẻ con.

Thế là một cuộc họp khẩn được mở ra. Giám đốc công ty Xuân vẫn còn ở đây nên cũng tiện. Xuân biết Hải Minh là công ty của ai.

Cũng không hẳn là thế mạng, Hoàng Hải cố tình làm vậy. Chỉ là hắn chưa muốn ra mặt, hắn biết Xuân sẽ biết được một vài điều nhưng hắn đang làm cho Xuân tưởng hắn vẫn chưa làm gì Xuân. Rồi xem hắn sẽ làm gì tiếp theo.

Nhân bị triệu tập họp gấp nên liền đến ngay, không ngờ vừa vào lại thấy Xuân.

  • Xuân làm ở đây sao?
  • Cậu làm việc Thế Gia – Xuân cũng khá bất ngờ

Nhân gật đầu rồi lại chỗ của sếp mình.

Một ngày mà xảy ra không biết bao nhiêu là chuyện. Còn biết thêm vài điều mà Phương chưa từng nghĩ tới. Giờ anh đã biết Xuân là ai, rất có phong thái. Chỉ là chưa hiểu rõ con người Xuân như thế nào.

Qua cuộc họp hôm nay không biết họ sẽ thấy gì ở nhau.

Nhân âm thầm quan sát, cả hai người này cùng yêu chị của anh rất nhiều. Anh nên ủng hộ sếp của mình hay người bạn mới quen là Xuân. Mà thôi cứ để họ thể hiện, tình cảm mà, chỉ cần chị của anh hạnh phúc là anh ủng hộ.

Cuộc họp kéo dài khá căng thẳng, rất nhiều giải pháp được đề ra. Không phải họ dễ dàng tin lời của kẻ kia chỉ là cẩn thận vẫn hơn. Theo phân tích thì Hải Minh đã gây áp lực cho Thế Gia nhiều lần, nên họ có căn cứ để nghĩ đây lại là một thủ đoạn của Hải Minh.

  • Nhân, em đừng để chị em biết không khéo cô ấy lại lo lắng
  • Dạ - Nhân khá bất ngờ trước cách xưng hô tự nhiên và thân mật của sếp

Xuân đứng bên cạnh tất nhiên biết những lời đó là dành cho ai và cảnh báo ai. Có người còn yêu Ngọc và sợ mất Ngọc hơn cả Xuân sao. Vậy cũng tốt.

Cứ tưởng Xuân sẽ nói gì nhưng Xuân chỉ lặng lẽ chào mọi người rồi rời đi. Nhân không biết nên nghĩ sao về Xuân, có lẽ Xuân không muốn tranh giành. Mỗi người có cách thể hiện tình cảm riêng cho mình.

Hôm nay Xuân về thẳng nhà trọ, biết Ngọc xuất viện Xuân cũng đỡ lo. Ở nhà vẫn an toàn hơn, Xuân đang nghĩ đến Hoàng Hải. Hơn 5 năm trước hắn ta dám cho Xuân suýt mất mạng thì bây giờ cũng có thể. Vì điều gì hắn lại hận Xuân như vậy. Hắn từng nói chỉ vì Xuân cướp tất cả mọi thứ của hắn, và Xuân không đáng được có những điều đó. Nhưng Xuân thấy mình có cướp gì của hắn ta đâu. Tình yêu, rõ là Ngọc không hề yêu hắn vậy mà hắn cứ cưỡng cầu rồi cưỡng đoạt. Khi có rồi thì lại bỏ một cách tàn nhẫn, phá hoại mọi thứ. Hắn điên mất rồi.

Từ lúc về đến giờ Phương không tài nào ngủ được, Xuân không hề đơn giản. Sao Xuân có gì đó lặng lẽ, mà lại rất mạnh mẽ. Nếu Xuân thật muốn dành lại Ngọc thì anh có cơ hội hay không. Ngồi bật dậy anh vào trang web của công ty Xuân đang làm. Tìm về sơ yếu lí lịch của Xuân, đồng thời tìm hiểu về quá trình làm việc của Xuân. Thì ra đây là trang web mà Xuân lập ra và điều hành, những gì lên quan đến nhân viên của công ty đều có trong đây. Từ lí lịch đến cách làm việc và nhiều thứ khác. Còn có mục tự đánh giá của nhân viên và đánh giá của trưởng phòng nhân sự. Tiếc phải có mật khẩu mới vào được, đây cũng là thông tin bảo mật của công ty. Nhưng Xuân thì có thể biết được nhiều hơn một chút. Ít ra Phương có thể biết trước đó Xuân làm gì, ở đâu. Ngồi lục lọi tất cả những gì có thể Phương muốn biết thật nhiều về Xuân, con người này có gì đó rất bí ẩn nhưng lại toát lên vẻ chân thật đến lạ. Buổi họp đã cho anh biết phần nào về con người Xuân. Hai ngày nữa hai người lại có cơ hội làm việc chung và buổi làm việc lần này khá quan trọng cần có sự hợp tác. Tất nhiên anh sẽ làm được, công việc là công việc.

  • Điều tra người tên Hà Vĩnh Xuân giúp tôi, hiện đang là trưởng phòng nhân sự của công ty NK ở Nha Trang, vừa chuyển công tác vào đây
  • Trời, giám đốc anh biết hết rồi con gì
  • Thì cứ điều tra đi, về gì cũng được miễn liên quan đến người đó
  • Dạ tôi biết rồi

Phương cũng không thích việc đi điều tra người khác, chỉ là Phương đang rất nóng lòng muốn biết về Xuân. Phải nghĩ tích cực biết đâu hai người có thể hợp tác trong công việc, có khi anh sẽ mời Xuân về làm việc cho công ty mình cũng không chừng. Vì Phương nhận ra được Xuân là người mà công ty của anh cần.

  • Hữu Nhân xin lỗi vì phiền em nhưng có thể nói chuyện với tôi một chút được không?
  • Dạ được thưa sếp – Nhân có thể từ chối sếp mình hay sao

Vậy mà đến giờ Phương mới nghĩ ra. Sao không hỏi Nhân cho nhanh nhưng cũng nên điều tra biết đâu Nhân không nói hết.

  • Nói cho tôi biết về Vĩnh Xuân và chị của cậu
  • Hả - Nhân như tỉnh ngủ sếp của anh mà cũng có lúc điều tra người khác bằng cách này sao. Hay nói chính xác là đang điều tra tình địch
  • Thì cứ nói đi – cũng có chút hơi kì nhưng thôi vì Ngọc và chính mình vậy
  • Dạ - Nhân đành chấp nhận, anh sẽ nói những gì có thể nói được

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: