Bách Hợp Tiểu Thuyết

Bất ngờ công tác

463 0 3 0

Tôi căng mắt thật to bật dậy, nhìn đồng hồ bên cạnh, đã hơn chín giờ sáng. Phát hiện mình ngủ đến thật trầm, bụng cũng có chút đói.

Tôi ngơ ngác nhìn ánh đèn xung quanh, trông mộng cảnh tượng ùn ùn kéo đến, đã lâu như vậy, tại sao lại xuất hiện.

Vừa bước chân xuống sàn toàn thân bỗng khựng lại, cảm giác ẩm ướt phía dưới.

"Chết tiệt!" Khẽ rít gào một câu.

Mà tôi, lại phát hiện ra bản thân vì giấc mộng đó quả thật có cảm giác.

"Cố Hinh Nguyệt, cô đúng là ám tôi không dứt mà."

Tôi bực dọc phát tiết vào cá heo nhỏ trên giường, hậm hực bước vào nhà tắm, nhìn bản thân mình trước gương, nhắm mắt lại đều là hình ảnh hai thân thể như mỹ xà quấn nhau trên giường. Dòng nước ấm xối thẳng lên mặt rơi xuống sàn.

Nếu có thuốc quên đi ký ức, tôi nguyện quên đi hết thảy.

Vừa nấu một bát mỳ, chưa kịp ăn đã có người gọi đến.

"Alo, chị Tần, sao lại gọi em giờ này?" Tôi rót sữa vào ly, cần hộp sữa lớn tiến đến bỏ vào tủ lạnh.

"Tiểu Lăng, em đọc mail chị gửi chưa?"

"Chưa ạ, em sẽ đọc ngay, dạo này đầu óc em cứ để đâu đâu."

Bên đầu dây không trách cứ, có chút lo lắng: "Không sao chứ, gần đây tinh thần em không được ổn lắm."

"Vẫn ổn ạ."

"Vậy được, chị chưa thấy em trả lời nên gọi điện nhắc nhở em thôi. Chuẩn bị đi nhé. Sắp tới công ty chúng ta hợp tác với tác giả Nguyệt Lãm để xuất bản độc quyền tác phẩm mới nhất của cô ấy. Đại cương bên đối tác cũng gửi cho bên mình rồi. Nhưng gần đây họ lại bảo Nguyệt Lãm tâm tình không tốt, muốn tìm về vùng núi an tĩnh để viết văn."

"Vâng" Tôi gật gù, hợp tác làm ăn với một đại tác giả tất nhiên là chuyện tốt. Xem ra sắp tới tôi phải bận rộn hơn rồi.

"Nhưng trợ lý của Nguyệt Lãm vừa bị tai nạn nên…" Chị Tần vẫn ấp úng.

Não tôi liền bắt được vấn đề.

"Đừng nói là họ yêu cầu công ty mình tìm trợ lý cho cô ta đấy nhé!"

Bên kia haha gượng cười: "Tiểu Lăng, em nói đúng trọng điểm rồi đó!"

"Điều khoản hợp đồng ký kết không có mục này!" Tôi vẻ mặt rất nghiêm túc.

"Thực ra còn có mục bổ sung. Trong quá trình làm việc, nếu bên A có bất kỳ yêu cầu cần thiết nào, bên B sẽ đáp ứng vô điều kiện. Tiểu Lăng, em xem, hợp đồng đã ký, không thể nào…"

"Chị Tần, em là biên tập viên, không phải bảo mẫu." Tôi đè nén sự giận dữ của mình.

"Chị biết, chị biết mà. Nhưng công ty hiện tại ai cũng bận rộn cả, có mỗi em làm việc tại nhà thôi. Coi như chị xin em, đi đi mà. Phong cảnh ở đấy cũng rất đẹp, hỗ trợ cô ấy viết xong liền về ngay. Chỉ ba tháng thôi. Coi như vừa đi du lịch vừa có lương được không?"

Ba tháng. Cùng với một người lạ.

"Chị Tần, em bận thật á, không có thời gian chăm sóc lão bà bà đâu?"

"Lăng Tuyết Mặc, em không đồng ý chị sẽ báo với cấp trên em còn làm thêm hai ba công việc khác đấy nhé!"

Tôi nghẹn không nói nên lời: "Chị thật sự tuyệt tình tuyệt nghĩa như vậy sao?"

Chị Tần bên kia vẫn oa oa: "Đại mỹ nữ, chị xin em mà. Chị còn con nhỏ ở nhà, sao có thể dắt con gái cùng đi công tác được chứ. Coi như em đồng ý rồi nhé. Chị sẽ gửi vé máy bay đến nhà cho em, một tuần nữa sẽ khởi hành. Chị vừa gửi em bài viết tạp chí tuần sau, em chỉnh sửa xong nội dung liền gửi cho chị nhé! Buổi sáng tốt lành!"

"Tạm biệt! Buổi sáng tốt lành!"

Tôi thần người ra. Nhìn bát mì đã muốn trương lên hết, không muốn ăn thêm chút nào. Nhanh chóng đổ đi sau đó về phòng, nhìn thấy trên bàn ăn là tờ giấy Tuyết Cẩn để lại, căn dặn uống thuốc đúng giờ. Ngoan ngoãn mở hộp thuốc trên bàn ra, mỗi loại một viên uống vào.

Cứ thế sức khỏe tôi dần ổn định hơn. Đến khi vé máy bay được gửi đến nhà, tôi mới nhớ lại mình đã bị bán cho một lão bà bà.

Địa điểm ba tháng sắp tới tôi tạm thời cư trú, nằm biệt lập trên đảo của một cổ trấn. Cổ trấn này rất nổi tiếng với các loại trà. Lúc trước xem qua ấn phẩm, một con đường cũ lát đầy men gạch dưới ánh mặt trời, ánh lên vầng sáng ấm áp, bao phủ hai hàng ven đường là sơn trà nở rộ, dưới làn sương người dân ra đồng, trẻ con đùa giỡn cùng động vật nhỏ đã khiến biết bao người cảm động. Tôi cũng đặc biệt ấn tượng với làng cổ này, cũng muốn ghé thăm một lần.

Chuyến công tác này xem ra rất tốt. Tất nhiên ngoại trừ lão bà bà không biết mặt kia.

Nguyệt Lãm khá nổi tiếng trong giới, chỉ xuất bản vài cuốn sách đã được rất nhiều đọc giả thích. Tôi cũng có đọc qua, văn phong rất ổn, chỉ có điều ám thị tâm lý hơi khà khắc. Nên đa phần khi đọc xong sẽ mang lại cảm giác hoang mang trống rỗng đến ghê sợ. Ý nghĩa nhân văn truyền đến người đọc, cũng xuất phát từ những câu chữ tuyệt tình kia.

Là một người kỳ quái, không họp báo, không ký tặng. Chưa ai chân chính nhìn qua dung nhan của Nguyệt Lãm, công việc đều do đồng đội ký kết. Thế nên mới có tin đồn Nguyệt Lãm là một lão bà bà vì nhan sắc phai tàn nên mới không dám gặp người.

Nguyệt Lãm không viết về tình yêu, cô ấy chính là viết về trinh sát, kinh dị. Không biết lần này nghĩ gì, lại muốn viết về tình yêu.

Lão bà bà đến tuổi hoài xuân đi!

Gần đến ngày khởi hành, tôi hẹn gặp Tuyết Cẩn một lần, muốn xem tâm trạng cậu ấy ổn định hơn chưa. Thật may cậu ấy vẫn ổn, mặc dù gượng cười, cố tỏ ra mình ổn. Nhưng như vậy vẫn hơn, ít ra Tuyết Cẩn hiểu được cậu ấy cần trở nên mạnh mẽ.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16