Bách Hợp Tiểu Thuyết

Dã ngoại

544 0 3 0

Mùa hạ cao trung năm thứ hai, cả lớp chúng tôi đi tổ chức đi dã ngoại. Vì biết rằng năm cuối ai cũng bận rộn thi cử, nên mọi người muốn để lại một ký ức tuổi trẻ nhiệt huyết.

Trước đó ban tổ chức của lớp phải họp đi họp lại rất nhiều lần, chủ yếu vẫn là dự toán chi phí và nhân sự. Giáo viên chủ nhiệm còn rất trẻ, cô ấy cũng muốn mọi người vui vẻ, nên cũng không cần nhiều quy tắc như nhà trường. Tất nhiên tổ chức như thế này vẫn phải để phòng hành chính của trường duyệt và giáo viên phải cam kết đảm bảo an toàn cho học sinh.

Đến gần ngày khởi hành, tôi bỗng cảm thấy bất an.

Địa điểm dã ngoại là trên đảo, vì tôi sống ở vừng biển đầy nắng và gió, lựa chọn biển vẫn thích hợp nhất, vừa tiện vừa biết được giá cả thị trường. Hòn đảo này là nơi đón bình minh đầu tiên của nước tôi. theo kế hoạch, chúng tôi có ba ngày thỏa thích vui chơi ở đây.

Khu du lịch trên đảo có hết tất cả các dịch vụ, họ có cả bãi cắm trại miễn phí nên tháng trước giáo viên cùng tôi liên hệ với bộ phận sale để làm việc. Bên khu du lịch cũng không yêu cầu nhiều, dùng ít nhất hai bữa ăn chính tại khu du lịch của họ là được.

Mọi thứ từ đồ ăn, thức uống đến hậu cần trang trí đều được chuẩn bị đầy đủ. Đêm thứ hai chúng tôi dự định thuê bếp nướng và chuẩn bị đêm giao lưu ấm áp.

Ngày đầu tiên khi chúng tôi vừa đến nơi thì đã gần trưa nên mọi người hì hục dựng lều để chỗ ngủ, mỗi lều một cặp tự chọn. Sơ Lam nhìn tôi rất nghiêm túc, nghiêm túc đến nỗi tôi nghĩ rằng nếu tôi chọn Tuyết Cẩn, cậu ấy sẽ không nhìn mặt tôi nữa.

Gần đây mỗi lần tôi đùa giỡn với Tạ Tuyết Cẩn, tuy không thể hiện ra nhưng tôi nhận thấy cậu ấy không vui. Tôi nghĩ nhân cơ hội bày tỏ tâm sự một chút.

Bởi vì Tuyết Cẩn rất hay làm trò khiến mặt tôi không còn cau có nữa. Cậu ấy biết tôi buồn nên cố ý làm tôi vui vẻ. Tôi không thể phụ tâm tình của Tạ Tuyết Cẩn.

Thật ra tôi là người hay giữ tâm sự trong lòng. Nhưng một khi ảnh hưởng đến mối quan hệ kết giao, dù biết mất lòng sẽ vẫn nói thẳng. Nếu không nói làm sao người khác biết mình nghĩ gì. Có những việc bạn làm người khác sẽ yêu thích, nhưng cũng sẽ có những việc mà người khác không thích. Tôi vẫn nghe theo lời bà của mình dạy, đối nhân xử thế phải chân thành. Vì vậy nhiều khi có uất ức hay hiểu lầm, tôi vẫn nghĩ cho đối phương nhiều nhất có thể.

Tôi rất khó kết bạn, nên mỗi khi tìm được người có thể đồng điệu với mình, chính là dùng hết tâm đối đãi. Đối xử tử tế với người khác, sẽ nhận lại sự tôn trọng thích đáng.

Chúng tôi phân chia khu nam và khu nữ riêng. Tất nhiên ban đêm sẽ có đội bảo an trực, là ban cán sự và vài bạn nam sức khỏe tốt. Vừa vì an toàn vừa hạn chế cặp đôi công khai ngủ chung.

Sau khi dựng lều xong chúng tôi ăn trưa tại nhà hàng, ngồi xe điện tham qua một toàn bộ các địa điểm trên đảo. Diện tích đảo cũng không lớn, đi ba tiếng liền tham quan hết. Có vài quán cà phê view rất đẹp trên đồi núi, tôi nghĩ nếu có thời gian sẽ ghé đến một lần.

Chiều đến rất nhanh, cả đoàn tắm rửa sau đó đi ăn, dạo chợ đêm, mua các vật nhỏ linh tinh làm lưu niệm.

Đêm ở đây khá yên tĩnh, không ồn ào như thành phố. Thật sự rất hợp với tính cách của tôi.

Có lẽ ngày đầu tiên di chuyển nhiều nên khá mệt. Tất cả mọi người đều đi ngủ sớm, chỉ có vài nhóm nhỏ còn ríu rít vui đùa kể chuyện yêu đương, chuyện ma.

Tôi còn phải đi họp ban tổ chức và kiểm tra công tác hậu cần nên rất trễ mới trở về. Nhưng khi về tôi không thấy Sơ Lam đâu cả. Hỏi người những xung quanh thì bảo Sơ Lam đi dạo rồi. Tôi vội vàng gọi điện cho cậu ấy, cậu ấy ngồi cô đơn bên mõm đá. Bảo tôi nếu tiện thì ra ngồi cùng.

Hai tôi không nói gì cả, chỉ đơn thuần tựa vào nhau. Tôi mệt mỏi mơ màng ngủ thiếp đi.

Tôi cũng không nhớ làm sao trở về lều. Lúc tôi mở mắt đã thấy mình nằm trong lều, bị giọng nói bà dì của lớp phó gọi mọi người mà tỉnh dậy.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16