Bách Hợp Tiểu Thuyết

Tâm thư

442 0 3 0

Hai tôi im lặng trở về. Mọi người ăn cơm xong thì nghỉ ngơi.

Tôi tranh thủ đi phát cho mỗi người tờ giấy và bút, viết tâm thư hoặc yêu cầu gì đó với người muốn nhắn nhủ. Ban tổ chức sẽ truyền đạt vào chương trình buổi tối.

Đến chỗ Tạ Tuyết Cẩn và Sơ Lam đang đang ngồi. Tuyết Cẩn thì rất vui vẻ, nhanh chóng thơ văn dào dạt, cắm cúi viết viết xóa xóa. Sơ Lam nhìn tôi, gật đầu nhận giấy hỏi: "Cậu có viết không?"

Tôi suy nghĩ một lúc rồi gật đầu. Sơ Lam cuối cùng cũng đặt bút viết. Lúc đi thu tâm thư, ôm một cái thùng giấy nhỏ đưa đến trước mặt từng người, cả đám đều vứt thẳng vào trong, vẻ mặt xua đuổi.

"Đi đi, đừng đợi nữa, không có tiền lẻ đâu."

Thật tức chết bảo bảo rồi!

Tuyết Cẩn trông thấy tôi bị hắt hủi thì ôm bụng cười ha hả, sau đó chống tay nghiêng người như nàng tiên cá mắc cạn, tay kia tạo một kiểu làm màu nhất có thể, ghét bỏ nhét thư vào thùng giấy, nháy mắt với tôi.

"Tớ xuất khẩu thành văn tỏ tình cậu đó."

"Thật sao?" Tôi nghẹn cười. Thư tỏ tình của cậu ấy tôi cũng chẳng dám đọc. Cậu ấy viết văn cực dở. Có khi vừa lướt trên mạng chép vào cũng có.

"Có đạo văn không đó?" Cậu cúi xuống thì thầm hỏi.

Tuyết Cẩn nghẹn họng, ho khục khục thất thố: "Sao có thể chứ, cái đó cùng lắm gọi là tham khảo thôi."

Đỡ trán lắc đầu, thật chịu không nổi đứa trẻ như cậu ấy.

"Cậu không vì thế mà lén lút loại thư của tớ ra đấy nhé!"

"Yên tâm đi! Tớ sẽ đọc diễn cảm nhất có thể để thể hiện hết tình yêu của cậu với tớ được chứ!"

Tuyết Cẩn nghéo tay với tôi, không quên hăm dọa: "Hứa rồi đấy!"

Tôi xoa đầu cậu ấy cười trừ rồi tiếp tục xin từng lá thư. Chỉ có Hoắc Minh ngồi kế bên mới biết ánh mắt của Sơ Lam lúc ấy như thế nào.

Ẩn nhẫn!

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16