Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 26

67 0 0 0

Đã hàng tuần trôi qua kể từ đêm đầu tiên. Từ ấy đến nay Summer như thể đã chìm vào trong giường của Elizabeth và có vẻ như thực sự không bao giờ muốn rời khỏi nơi ấy. Vấn đề là, chính Elizabeth đã âm thầm cho phép và cũng không có động thái nào đáng chú ý để chấm dứt tình trạng này.

Mỗi đêm muộn, khi một ngày làm việc đã kết thúc, Summer sẽ tới và để mình hòa làm một với Elizabeth. Những cái hôn và những cái chạm, điên cuồng và như thể là không bao giờ kết thúc.

Cuối cùng thì Finola là người kéo Summer ra được khỏi giường của Elizabeth, vì một lí do gì đó mà có vẻ như người duy nhất có thứ năng lực khiến Summer dùng đến hệ ý thức của mình để nhớ lại xem chìa khóa xe ở đâu, lại chính là Finola.

Elizabeth tự hỏi – và thậm chí là không thể hiểu nổi, hai người này đã thân thiết đến mức như thế từ bao giờ.

Hôm nay là chủ nhật, cũng là ngày của buổi tiệc mà Elizabeth đã định sẵn Summer cũng sẽ phải tới – hay, cũng có thể là vì lời nhắc nhở 'hãy mang cả người tình màn ảnh đầy sức hút nhưng đôi lúc cũng bất cần với cuộc đời kia tới′ mà Elizabeth thường xuyên nhận được.

Giờ thì hai người đang trên đường tới chỗ của Summer để lấy thứ gì đó cần cho bữa tiệc kia mà Summer bỏ quên. Elizabeth, lúc này, nheo mắt nhìn tài xế của mình – người vẫn đang không ngừng độc thoại với thứ ngữ điệu đầy phiền toái.

"Nếu là ai đó khác." Summer cằn nhằn. "Em sẽ nói người đó đi chết đi cho rồi. Ôi cuộc hoan ái tuyệt vời nhất cuộc đời tôi đã bị hoãn lại như vậy."

Elizabeth thực sự cảm thấy những lời này chính xác là một lời thô thiển, nhưng dù sao thì những lời này nói ra từ miệng Summer cũng không đến nỗi quá tệ. Cuộc hoan ái tuyệt vời nhất cuộc đời tôi? Nàng không phản đối.

Nơi ở của Summer, một căn nhà với nước sơn xanh Kermit phủ bên ngoài, và bên trong nhà, Elizabeth đang tự hỏi liệu có phải Skye là người đảm nhận nhiệm vụ trang trí nội thất hay không.

Nàng bật cười khi nhìn thấy bụi xương rồng trong một góc vườn. "Cacti? Em thực sự có chơi xương rồng! Những lời tôi nói với Jean-Claude có sai lời nào đâu?"

"Cactus, làm ơn!" Summer đáp. "Chơi gì chứ, điều duy nhất em làm với đám ấy là đôi khi đi qua và đưa mắt nhìn một cái. Mà xương rồng thì cần ai chăm đâu? Vào nhà đi."

Mặc dù giờ đã quá mười một giờ trưa, Chloe lúc này vẫn đang ngồi trước bát ngũ cốc yến mạch của mình, khi Summer và Elizabeth bước vào phòng khách.

"À? Người lạ mặt nào đây?" Chloe nhìn thấy Summer. "Tôi còn đang bắt đầu có cảm giác cậu đã chuyển ra ngoài ở rồi đấy!" Và rồi nhìn thấy cả người phía sau Summer. "Ồ? Vậy là ở đây chúng ta có cặp đôi Choosing Hope?"

"Không còn là cặp đôi nữa." Elizabeth nói. "Tôi rời khỏi series đó rồi."

Chloe tiếp tục nhai chầm chậm. "Cũng đúng lúc. Nhưng mà, Summer, mẹ cậu tới ăn trưa, tới rồi đấy, đang ở trong bếp. Tôi nói thế thôi, cậu có thể bò vào phòng nếu như không muốn chạm mặt với bà."

"Mẹ đang ở đây?" Elizabeth hỏi. "Kể cả khi em không có ở nhà?"

"Hôm nay chủ nhật mà. Mẹ luôn ở đây vào mỗi chủ nhật, tuần nào cũng vậy, dù là em có ở nhà hay không!" Summer nói. "Chloe Martin đây là đứa con gái thứ ba của bà." Rồi cô quay về Chloe. "Autumn có ở đây không?"

"Không có. Lát nữa mới tới. Chị ấy sẽ tới lúc thức ăn đã dọn sẵn trên bàn."

"Được rồi, vậy bọn tôi sẽ chào một câu trước khi đi. Về lấy quà cho trợ lý cũ của Bess ấy mà." Summer nhìn Elizabeth với ánh mắt trêu đùa. "Quà sinh nhật."

Elizabeth trợn mắt. "Cái gì? Hôm nay là sinh nhật của Finola?" Sao Summer không nói với nàng? Finola cũng không nói?

"À không, con trai của chị ấy. Không phải lo!" Summer trấn an. "Quà này là của hai chúng ta, của em cũng là của chị. Đợi em một chút, sẽ trở lại ngay."

Elizabeth đi lại trong gian phòng khách, trong khi Chloe vẫn đang tập trung với bát ngũ cốc của mình.

"Ai đó may mắn thật đấy nhỉ?!" Chloe lên tiếng, đặt bát xuống.

Elizabeth thong thả. "Tôi luôn cảm thấy mình may mắn! Và đây là sự thật."

"Chị không phải lo về vụ sinh nhật. Summer làm thế với tất cả mọi người. Cậu ấy là lãnh tụ của cả vũ trụ đấy, ngày sinh nhật, lễ kỉ niệm, gần như là cái tiểu tiết gì cũng nhớ. Chúng ta cứ làm quen và mặc kệ là được rồi."

Elizabeth gật đầu, biết mình sẽ cần một thời gian để làm quen.

Skye xuất hiện, nhưng người chưa xuất hiện mà giọng nói đã vọng ra. "Gà trong lò rồi nhé, khoảng một tiếng nữa... Ôi? Elizabeth! Cháu tới từ khi nào vậy? Summer đâu rồi? Hai đứa có ở lại ăn trưa không? Phải ở!"

"Tiếc là bọn con không ở được." Elizabeth nói. "Có một bữa tiệc, tiệc sinh nhật của con trai của trợ lý cũ của con, thật sự không tới không được."

"Chà, chu đáo quá. Nhỉ, Chloe? Chu đáo thật đấy!" Skye cảm thán với Chloe.

"Đúng là chu đáo quá." Chloe cười hùa theo, nhìn Elizabeth với ánh mắt tinh nghịch.

Skye tới ngồi bên Chloe, vỗ vào chỗ trống bên cạnh mình. "Tới ngồi một lát đi, dù sao chúng ta cũng cần phải nói chuyện."

Elizabeth tới ngồi xuống nơi được chỉ định sẵn, nhướng mày khi chờ đợi xem người phụ nữ này sẽ nói gì với mình.

"Summer, con chui ở xó nào rồi?" Skye gọi to.

Summer xuất hiện, trên tay cầm một hộp quà vuông vức, gói giấy và buộc nơ. "Con đi tìm quà. Có chuyện gì vậy?"

Quay sang Chloe, Skye nói. "Cháu đi canh chừng con gà trong lò giúp ta một lát được không? Vài phút thôi."

Chloe hiểu ý, gật đầu và cầm lấy bát của mình đi thẳng vào bếp. Chỉ vào ghế, Skye nhìn con gái mình. "Ngồi. Ngồi xuống."

Summer nghe lời, biểu cảm trên gương mặt hoàn toàn là vẻ khó hiểu.

"Vậy là, hai đứa." Skye nở nụ cười. "Mẹ mừng vì mọi chuyện đều tốt đẹp."

"Đương nhiên rồi?" Summer liếc nhìn Elizabeth. "Chứ làm sao mà không tốt đẹp?"

"Có lúc mẹ đã nghĩ thế." Skye hạ giọng xuống. "Mẹ biết, mẹ biết. Mẹ biết chuyện của hai đứa chẳng liên quan gì tới mẹ đâu, nhưng mà đấy, mẹ không ngăn mình được."

Elizabeth chợt cảm thấy có gì đó kì dị. "Vậy cô đã... can thiệp vào chuyện gì của bọn con?"

"À, ta biết thứ mà hai đứa rêu rao là thật, thực ra đều là giả hết. Chuyện hẹn hò ấy. Ta biết từ hồi xưa lắc, từ hồi Jean-Claude gọi điện hỏi ta về chuyện của hai đứa có phải là thật hay không. Thực ra thì cũng có chút đáng xấu hổ đấy, sự thật rằng Summer từng phát cuồng về cháu như thế nào. Elizabeth Thornton thế này, Elizabeth Thornton thế kia..."

"Mẹ?!" Summer gầm gừ.

"Mẹ đang nói sự thật đấy. Jean-Claude nhìn thấy bức ảnh mà paparazzi chụp được, sau đó gọi cho mẹ để hỏi. Mẹ biết vì sao ông ấy hỏi. Cho nên... một lời nói dối nho nhỏ vô hại đã được tuôn ra. Mẹ nghĩ dù sao hai đứa cũng có thể hiểu nhau hơn một chút nếu như có cơ hội hợp tác chung trong một bộ phim. Ôi và cái cách Summer ra sức thuyết phục ta với chuyện bức ảnh ấy không phải là thật. Cháu nói xem, sao nó phải phản đối dữ dội như thế làm cái gì? Và ta hy vọng cháu, Elizabeth, có thể có một cái nhìn toàn diện hơn về nó, vì theo như ta biết thì hai đứa không có nhiều cảnh chung trong series kia? Ý ta là đã từng." Skye nhướng mày. "Giờ thì Hunter ở khắp mọi nơi."

Summer hóa đá. "Mẹ? Mẹ đang nói tất cả những thứ này, từ đầu đến cuối, đều là do mẹ sắp xếp?"

"Là mẹ đấy." Skye đáp một cách đầy tự hào. "Ôi giải trí lắm, nhìn hai đứa ở bữa tiệc hồ bơi hôm ấy. Buồn cười chết đi được. Mẹ hỏi thật, khi ấy hai đứa có biết chút xíu gì về nhau không vậy? Ba con đã đinh ninh hai đứa còn chẳng xứng là bạn bè bình thường. Nhưng mẹ nói ông ấy hãy cho hai đứa thêm một chút thời gian. Và đấy, giờ thì nhìn xem. Ở bên nhau hạnh phúc như vậy. Biết ngay mà."

"Thật sự..." Elizabeth bật cười.

"Nhưng Chloe thì không biết. À không, giờ thì biết rồi!" Skye nói. "Ta biết cháu đang nghe lén đấy nhé!"

"Cháu có nghe đâu!" Có tiếng phản pháo đáp lại ngay. "Và hai người! Chúa ơi! Đồ lừa đảo!"

"Ta đã bao giờ nói nghe lén là một việc đáng xấu hổ chưa nhỉ?"

"Khoan đã, con không hiểu." Summer lên tiếng. "Sao mẹ biết bọn con thật sự.."

"Bức ảnh trên Twitter. Rõ ràng đến như thế, trong mắt hai đứa như là chỉ có mình nhau thôi ấy, không thấy ư?" Skye cười đầy tự hào. "Ta biết ta đã đúng mà."

"Vậy còn Jean-Claude?" Summer nhíu mày. "Ông ấy sẽ nổi điên nếu biết được."

"Ừ đúng rồi, cho nên đừng để ông ấy biết là được." Skye gật dù. "Xong rồi, giờ hai đứa đi đi. Và Summer, tối nay nhớ gọi cho mẹ." Ngón tay chỉ giữa Summer và Elizabeth. "Mẹ yêu cầu chi tiết."

"Mẹ?!"

"Không phải chi tiết về chuyện gì đó của hai đứa. Thánh thần ơi, mẹ thề con làm mẹ tưởng như mình đã nuôi dạy ra một thầy tu."

Đứng ngoài cửa, Summer và Elizabeth nhìn nhau.

"Em không biết một chút gì!" Summer đấm lên cánh cổng. Không thể tin nổi.

"Tôi hiểu được."

"Em xin lỗi. Gia đình em là một mớ hỗn loạn." Summer hy vọng Elizabeth không bị chuyện này làm cho hoảng.

"Tôi cũng nhìn ra được chuyện ấy!" Elizabeth mỉm cười. "Nhưng ổn mà. Dù sao em cũng đã nói với tôi từ trước rồi, em biết đấy, tôi cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý."

"Còn gia đình chị thì sao? Làm ơn hãy nói với em ba mẹ chị cũng đặc biệt hơn bình thường một chút? Theo cách nào đó?"

Elizabeth cười. "Nhưng không theo cách của nhà em. Cha mẹ tôi gần như là không bao giờ hỏi tôi về những chuyện riêng tư, tránh tình huống tôi sẽ đưa ra câu trả lời gì đó làm họ khó xử. Và tôi đảm bảo họ cũng sẽ không tính kế để gán tôi vào với người phụ nữ mà tôi thích."

Với một tiếng than thở sầu não, Summer đâm đầu vào cánh cửa. "Tuyệt vời. Vậy là những bậc phụ huynh bình thường. Mà thật sự thì em cũng không hiểu mẹ em thuộc hệ gì trên hành tinh này. Điên rồ thật sự."

Đặt một nụ hôn trên môi Summer, Elizabeth nói, "Không phải đâu. Bà chỉ muốn em hạnh phúc mà thôi. Và tôi rất rất thích gia đình em. Giờ thì đi thôi, và tôi cũng phải cảm ơn em vì món quà mà tôi được hưởng tiếng thơm."

"Một khẩu Nerf Zombie Blaster hạng nặng." Summer cười.

Elizabeth mỉa mai. "Nghe rất giống với phong cách của tôi!" Nàng trượt vào trong vòng tay Summer, thu mình vào trong ấy và kéo người ấy lại gần sát.

"Summer?"

"Sao vậy?" Summer vòng tay để ôm chặt lấy nàng, bao bọc và che chở.

"Tôi đã nói nhiều lần rồi, nhưng giờ tôi sẽ nhắc lại. Em rất đẹp, con người em!" Và nàng không để Summer đáp lại, chặn đứng bằng một nụ hôn.

Summer cũng không còn có khả năng để đáp lại bằng lời. Trong một khoảnh khắc kia cô cảm thấy như mình đã mất khả năng giao tiếp bằng ngôn ngữ.

"Được rồi!" Elizabeth rời khỏi vòng tay của Summer và đứng thẳng lên. "Đi gặp Scot thôi."

 

Hết chương 26

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: