Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 5 - Phần 3

96 0 0 0

Lúc này, Summer đang ngồi trong trailer của mình – xe của nàng chỉ lớn bằng một nửa xe của Elizabeth, có một đi- văng, một phòng tắm, và một bộ pha cà phê. Summer còn chẳng thèm để tâm. Nơi này giúp cô tránh khỏi những ánh mắt dò xét và những tiếng thì thầm hướng về mình.

Để tự chi phối dòng suy nghĩ của mình, Summer – một lần nữa, lại rút điện thoại ra và đăng nhập vào tài khoản Twitter. Bức ảnh lúc này đang thu hút nhiều sự chú ý nhất hiện lên. Amrit và Elizabeth đang nhìn nhau, nở nụ cười. Bữa tối ở Casa Vega. Mười ngón đan nhau. Elizabeth đang cúi đầu chỉnh cà vạt màu rượu vang cho anh ta.

Một cách gián tiếp để dập tắt scandal.

Summer Hayes không phải một cô nàng ngây thơ mới vừa chập chững bước chân vào giới này. Bữa tối hẹn hò của Amrit và Elizabeth vừa vặn vào đúng lúc này – đối với Summer, rõ ràng là giả, như đại đa số những bộ ngực ở Los Angeles này. Nhưng sự giả tạo của bữa tối này cũng không thể xóa nhòa đi vẻ tình tứ chân thật và sự ấm áp mà hai người họ dành cho nhau. Nụ cười của anh ta tươi tắn và rực rỡ, nhìn Elizabeth với ánh nhìn chất chứa tình cảm chân thành.

Summer không biết vì sao mình lại phải để ý và phân tích ánh mắt của anh ta dành cho Elizabeth. Cũng có thể chỉ là một sự quan sát vu vơ mà thôi.

Có tiếng gõ cửa vang lên.

"Vào đi." Summer đáp, đặt điện thoại xuống.

Cửa mở. Bóng hình của Elizabeth lấp đầy đáy mắt Summer. Nàng đang trong tạo hình của Iris Hunt với mái tóc búi cao. Elizabeth đóng cửa lại ngay sau khi nàng nghiêng người bước vào trong xe, và rồi nàng không tiến gần thêm nữa mà đứng ngay trước cửa, tựa lưng trên ấy.

"Thế nào?" Nàng lên tiếng. "Cuối tuần của tôi thú vị lắm, còn của cô thế nào?"

Summer thấy mặt mình đang nóng lên. "Tôi xin lỗi vì đã khiến chị và anh ấy phải xuất hiện trước giới truyền thông. Xuất hiện để chứng minh chị không..." Cô tự chỉ về phía mình. "Chị hiểu mà. Tôi vô cùng xin lỗi, thực sự, sự vụng về của tôi đã kéo hai ta vào đống hỗn độn này!"

"Amrit thích xuất hiện trước giới truyền thông. Có thể anh ấy sẽ gửi cô một tấm thiệp cảm ơn. Còn tôi thì không" Sự căng thẳng bắt đầu trở nên rõ ràng hơn trên gương mặt nàng.

"Tôi thực sự xin lỗi"."

Không khí dần đông đặc lại, gần như là thử thách sức chịu đựng của hai người. "Hiển nhiên, đây không phải là lỗi của cô. Nhưng chuyện này thực sự... không dễ chịu đối với tôi, chưa xét đến rằng bản chất của tin đồn này là trái đạo lý và đầy ác ý." Elizabeth chợt có chút chần chờ. "Tôi tới đây vì hai việc. Chúng ta đều biết có người đang cố ý để lộ ảnh trên phim trường. Bây giờ thì chúng ta đang đối mặt với chuyện này, người bên phía tôi cho rằng tôi và cô không nên xuất hiện cùng nhau vì những lí do... không liên quan tới công việc. Hay bất cứ tình huống nào có thể dẫn đến hiểu lầm không đáng có và cho người khác cơ hội để định hướng dư luận." Với sự hoài nghi của chính bản thân mình ẩn sau lời nói, nàng nói thêm. "Ngay cả ra khỏi studio cùng một lúc cũng là không thể"."

Summer chớp mắt.

Ra khỏi studio cùng một lúc?

Summer và Elizabeth mới cùng nhau ra khỏi studio một lần duy nhất, và lần ấy hoàn toàn là một sự tình cờ. Sau vài ba lời qua lại, hai người vẫn luôn là đồng nghiệp. Một mối quan hệ công việc đơn thuần. Giờ thì những lời của Elizabeth cho Summer thấy rằng từ nay nàng sẽ tránh Summer như tránh một bình sữa tươi quá hạn sử dụng, và nhắc cho Summer biết rằng tốt hơn thì cô đừng mang phiền toái tới cho nàng bằng sự hiện diện của mình nữa.

Trong sự yên lặng, Elizabeth chỉnh lại tư thế của mình khi dời ánh mắt khỏi Summer và nhìn về một hướng khác.

"Và chuyện còn lại? Chị nói chị tới đây vì hai chuyện." Summer vô cùng hy vọng cơn giận và sự thất vọng của mình không lộ ra quá rõ ràng.

"Quản lý của tôi, Delvine Rothery, muốn chuyển lời đến Autumn rằng đừng đưa ra bất kỳ phản hồi nào về chuyện này nữa. Trong trường hợp cô ấy không còn cách nào khác và phải lên tiếng, hãy liên lạc và thông qua Delvine. Đây là danh thiếp của Delvine. Hiện giờ chị ấy là một trong những người uy tín và có năng lực nhất, vậy nên..." Elizabeth đặt một tấm danh thiếp xuống bàn.

Ý tứ đã quá rõ ràng. Chị gái của cô chỉ là một tay nghiệp dư, và quản lý chuyên nghiệp với năng lực hạng A của tôi cho rằng chị gái cô không làm nên trò trống gì được cả. Người của cô phá hỏng cục diện, còn người của tôi sẽ không cho phép việc ấy xảy ra thêm lần nữa.

"Có gì sai với phản hồi của Autumn?" Khớp hàm của Summer cứng lại. "Đó là sự thật."

"Là sự thật, nhưng người ta không tin vào sự thật." Elizabeth đẩy tấm danh thiếp gần về phía Summer khi nàng thấy người kia dường như không có ý định sẽ nhận lấy.

Một cơn ớn lạnh truyền từ đỉnh đầu xuống đến đầu ngón tay Summer. Elizabeth Thornton đeo trên mặt mình gương mặt của người phụ nữ trẻ năm xưa, người đã truyền tình yêu với nghệ thuật vào trong cô, người đã khiến cô yêu diễn xuất. Elizabeth nhìn rất giống người ấy. Cả  giọng nói của nàng cũng nghe như người phụ nữ khiến cô mạo hiểm đánh cược cả vai diễn của mình.

Lúc này Summer không còn biết được đến tột cùng thì thực sự nàng là ai.

Bởi vì – Elizabeth Thornton đang đứng trước mặt Summer đây, người này  đối xử với Summer như thể Summer là một một chú cún lạc đàn mà nàng không muốn ở gần. Phiền phức và đáng ghét.

Và Elizabeth đã làm việc ấy quá nhiều lần với tần suất quá thường xuyên, thường xuyên đến mức như thể là nàng không hề biết và cũng chẳng để tâm những lời nói và hành động của mình khiến cho Summer cảm thấy ra sao. Nàng không biết nàng khiến Summer cảm thấy mình nhỏ bé đến thế nào khi đối diện với nàng.

Có thể cái tên 'Ả người Anh′ kia cũng có trong ấy mấy phần sự thật.

Đôi môi mím chặt, Summer cuối cùng cũng bật ra, "ổn thôi." Cô cảm thấy như từng chút, từng chút một – hết thảy nào là ấm áp và bao dung, nào là ngưỡng mộ và tôn trọng – tình cảm của cô đối với người phụ nữ này qua năm qua tháng, bây giờ đột nhiên bị rút khỏi cơ thể mình. "Tôi sẽ không làm phiền chị nữa. Ngay cả trên phim trường tôi cũng sẽ chỉ tới gần chị khi tôi không còn sự lựa chọn nào khác. Như vậy đã khiến chị vừa lòng?" Lời này được nói ra với ngữ điệu tàn nhẫn và cay nghiệt hơn Summer dự tính.

"Khoảng năm phút nữa tôi còn có một cảnh. Tôi phải đi bây giờ. Đừng quên nói chị cô liên lạc với quản lý của tôi. Vậy... Tạm biệt, Summer."

Summer gật đầu một cách thờ ơ. Hai bàn tay đã nắm lại thành nắm đấm, chặt tới mức móng tay dù đã được cắt ngắn vẫn khắc vào lòng bàn tay. Elizabeth Thornton gọi tên cô, bây giờ lại trở thành việc gì nực cười và khó mà chịu đựng được. Ngay sau khi cánh cửa khép lại trước mắt sau lưng Elizabeth, lúc ấy Summer mới có thể thở hắt ra một hơi thật dài.

Và trong sự kinh hoảng của mình, Summer nhận ra đôi mắt mình đã bị phủ bởi một tầng nước mắt.

_______

Elizabeth từng so sánh Summer Hayes với một chú mèo con. Sai lầm rồi, người này là một con mèo con biết giết người — Đây là suy nghĩ của nàng khi nàng quay lưng ra khỏi trailer của Summer và khép cánh cửa lại. Không thể nhầm được, cách hết thảy mọi nét dịu dàng và vẻ ấm áp mà nàng cảm nhận được từ Summer đều theo nhau chìm xuống, tắt ngấm theo những lời nàng nói.

Những lời cần thiết – Rachel đã nhấn mạnh.

Nhưng có phải không? Có thật sự cần thiết hay không?

Cái nhục nhã và cả thất vọng Elizabeth nhìn thấy trong mắt Summer khiến cho nàng không thể cất tiếng lên và nói tiếp được thêm lời nào nữa. Nàng không có ý muốn khiến Summer cảm thấy nàng đang cố đẩy người ấy ra xa khỏi mình.

Và nàng đã nói gì để giữ người ấy lại bên mình?

Không gì cả.

Vừa đi về trailer của mình, lấy áo khoác để quay cảnh tiếp theo, Elizabeth vừa suy nghĩ về thứ mà Rachel gọi là chiến lược. Chiến lược? Elizabeth nhận ra mình vốn nên có mối hoài nghi này trước khi hành động, hoặc, suy nghĩ một cách thấu đáo trước khi gật đầu và đồng ý. Như thế mới phải.

Có vài người chạy ngược chiều nàng khi nàng đi qua hành lang.

Bây giờ thì Elizabeth nhận ra đáng lẽ mình nên bỏ ngoài tai những lời Rachel nói, và bỏ ngoài tai cả những lời đồn thổi hướng về mình mà người khác nói ra.

Nhưng đồng thời, nàng cũng không muốn chịu bất cứ... thiệt hại nào mà scandal này có thể dẫn tới. Tin đồn sẽ biến thành sự thật nếu nó tồn tại quá lâu và không được dập tắt kịp thời. Nàng thì chưa sẵn sàng cho một việc thế này – xét trên cả phương diện cá nhân và trên phương diện công việc.

Và, thế cho nên, Elizabeth đã làm một chuyện mà thậm chí nàng còn chưa cả nghiêm túc suy nghĩ về hậu quả mà nó đem lại. Một việc, lúc này đây lại khiến cho nàng khó chịu đến mức cảm thấy như mình đang phát ốm lên.

Vào trailer của mình, nàng dập cánh cửa đóng lại, đi thẳng về phía bệ bếp và lấy một chiếc cốc. Bàn tay nàng trượt vào trong thùng trà. Rỗng không.

Khốn khiếp.

Hết chương 5

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: