Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 4 - Phần 2

98 0 0 0

Elizabeth tựa cả người vào ghế trong bóng tối, không hề có ý muốn để ánh sáng của đèn điện phá hủy tâm trạng trống rỗng như đang trôi dạt giữa những vì sao của mình. Mấy ngón tay quấn quanh cốc rượu gin hiệu Hendrick, Elizabeth nhận ra ấy vậy mà có một ngày Hendrick's gin lại trở thành một sự cứu rỗi đối với nàng.

Nàng dõi mắt nhìn theo những tia sáng nhấp nháy phát ra từ chiếc máy bay trên bầu trời cao xa kia, những tưởng mình đã thoát ra khỏi nơi này, thoát ra khỏi mớ bòng bong hỗn độn, đến một nơi mà sức sống và đam mê của nàng được hồi sinh.

Delvine đã chốt lịch hẹn cho bữa trưa với Jean-Claude, cái người mà bây giờ đang trong quá trình lên phương án cuối cùng cho giai đoạn tiền kì của bộ phim, và rất nhanh thôi, sẽ bắt đầu dựng phim trường ở Công viên Quốc gia Kings Canyon. Vậy là xong, và bộ phim sẽ tới ngày bấm máy. Người đàn ông này còn cần chuẩn bị bao nhiêu thứ nữa nhỉ?

Chờ đợi như thế này chỉ khiến cho sự bất mãn và chán chường trong Elizabeth càng trở nên rõ rệt. Những điều nhỏ nhặt trước kia nàng luôn lờ đi, hoặc thậm chí cảm thấy hài hước, bây giờ lại trở nên phiền phức và khiến cho nàng khó chịu. Elizabeth lướt đầu ngón tay quanh chân cốc. Trong công việc hay một mối quan hệ, khi mà ta đã không còn cảm nhận được niềm hạnh phúc và sự thích thú ta từng có được từ nó nữa, và mọi thứ hiện ra trước mắt ta chỉ là những vết xước xấu xí không hoàn mỹ - ấy chính là lúc nên buông tay và từ bỏ. Chấp nhận và tập làm quen trong sự nhẫn nhịn chưa bao giờ là một sự lựa chọn sáng suốt. Nhưng đó lại chính xác là những gì Elizabeth đã và đang làm. Nàng cảm thấy thất vọng về chính bản thân mình.

Có cơn gió đêm thoảng qua, khiến cho nàng hơi run lên. Nàng đặt cốc xuống, ôm lấy cánh tay và xoa xoa vai mình.

Elizabeth đã kí một hợp đồng bảy năm với Choosing Hope, cũng vì nàng cho rằng Choosing Hope sẽ kéo dài cùng lắm là ba mùa. Và khi đó thì nàng vẫn còn tràn đầy niềm tin với bộ phim này.

Không ai có thể đoán trước được rating của bộ phim sẽ có bước đột phá lớn đến thế, phần lớn là nhờ bác sĩ Mendez và tuyến tình cảm của anh ta. Tuyến tình cảm liên quan tới nhân vật của nàng, dây dưa tận hai mùa phim. Và rồi thì cùng với đó là một loạt những tình tiết bôi nhọ Iris Hunt, biến nhân vật này thành một hố đen hút lấy và huỷ diệt mọi sự tốt đẹp và hướng thiện, chỉ chừa lại chỗ cho sự cay nghiệt và xấu xa. 

Nghĩ tới tốt đẹp và hướng thiện, Summer Hayes đột nhiên hiện lên trong tâm trí nàng. Elizabeth thở dài. Người này càng lúc càng giống như một cơn bệnh – một thứ bệnh âm thầm bào mòn đi sự tiêu cực và khiến tâm trạng tồi tệ tưởng như là sẽ kéo dài bất tận của nàng suy yếu. Đôi khi, như đêm nay chẳng hạn, nàng chỉ muốn như những ngày bình thường khác, ẩn mình trong bóng tối, tự mình gặm nhấm dòng suy nghĩ và đè nén cảm xúc của chính mình

Nhưng người này không để nàng được toại nguyện.

Kể từ tối hôm bị nàng bắt gặp trong xe, Summer bắt đầu ghé qua thường xuyên hơn. Người phụ nữ trẻ với tấm lòng nhiệt thành này vẫn tới đưa trà cho nàng, như thường lệ. Chỉ có điều, không còn âm thầm đưa qua Finola nữa. Trên thùng trà sẽ dán một mảnh giấy nhớ ghi trích dẫn từ các tác phẩm văn học cổ điển, hay danh ngôn của các nhà thơ và nhà văn trào phúng, đôi khi sẽ là của các nhà hiền triết. Lần nào cũng như lần nào, nàng đều sẽ theo bản năng mà âm thầm tìm ra một vế đối. Và Elizabeth đưa ra kết luận cuối cùng, dù cho quả thật nàng đã bị làm cho bất ngờ – Summer Hayes rất chăm đọc sách. Hoặc rất chăm Google. Dù vậy thì nàng cũng không phủ nhận được sự hiếu kỳ dành cho người này. Một người Los Angeles chính thống, trẻ tuổi, sinh ra và lớn lên trong cái nôi của danh vọng phù phiếm và tham vọng không đáy, được bao bọc trong một màn hào quang giả dối.

Điều duy nhất mà Elizabeth có thể khẳng định và chắc chắn: Summer Hayes khác biệt với tất cả những người còn lại. Elizabeth quen thuộc với hai loại người trong thế giới của nàng. Loại thứ nhất là bạn bè của nàng – tự tin, tự tin đến mức tự phụ, thông minh và biết cách nói chuyện. Loại thứ hai là tất cả những người liên quan đến công việc của nàng, hay những mối quan hệ giao thiệp.

Rồi Summer Hayes xuất hiện và nàng không biết xếp người này vào ngăn nào. Một người tự tin nhưng chân thành, thẳng thắn nhưng tế nhị, đọc nhiều nhưng vẫn có vốn trải nghiệm phong phú, mấu chốt là – có vẻ như người này luôn thực lòng vui vẻ mỗi khi nhìn thấy nàng. Xuất hiện một người như thế khiến cho Elizabeth cảm thấy bất an và có chút... chông chênh. Nàng muốn mọi thứ phải có một quy luật nhất định – sự việc và con người, nên vừa vặn và trùng khớp vào hai ngăn tủ mà nàng đã chia sẵn thì hơn.

Nhưng rồi thì không có điều gì – dù là những câu trích dẫn và những thùng trà của Summer Hayes hay là những cốc rượu gin nàng tự ban cho mình – có thể cải thiện được tình trạng chung của Elizabeth. Không có gì có thể xua đi áp lực, chán nản, phiền muộn, mệt mỏi, và sự ức chế dồn nén ngày này qua ngày khác trong nàng.

Làm sao nàng có thể gắng gượng thêm một mùa nữa khi chưa kết thúc mùa này và nàng đã bị đẩy vào trạng thái gần như muốn phát điên? Sự an ủi duy nhất là mùa này đang tiến gần tới đợt quay bổ sung và sau đó là ngày đóng máy. Và nàng hy vọng bộ phim điện ảnh của Badour sẽ là một sự cứu rỗi, giúp nàng tìm lại bản thân mình, tiếp cho nàng một chút, dù chỉ là một chút, năng lượng và nhiệt huyết.

Nhưng nếu nàng không được giao cho vai diễn thì sao? Vì trạng thái không tốt, cộng với những lời đàm tiếu và đồn đại ác ý?

Có một điều duy nhất đúng - Không hạnh phúc thì chính là không hạnh phúc, lái một chiếc xe sang đến mấy thì không hạnh phúc vẫn sẽ là không hạnh phúc.

Elizabeth chợt tự hỏi, liệu Grace sẽ nói gì với nàng nếu biết nàng có những suy nghĩ này.

Có lẽ Grace sẽ nhìn nàng một lúc, trong yên lặng, và hỏi nàng muốn gì. Nàng thực sự muốn điều gì? Grace luôn như thế.

Thở dài, Elizabeth rút điện thoại ra, lướt qua những dòng tin tức.

HGZ - Hollywood Gossip Zone vẫn đang săn lùng nàng không ngừng, và cuộc săn này bắt đầu từ khi Hunt trở thành người phụ nữ khiến cho Mendez chịu tổn thương. Chiêu trò mới nhất của bọn họ - dựng lên đủ thứ chuyện trên phim trường xoay quanh nàng. Mẩu chuyện thường thấy nhất, xem nào, có vẻ là chuyện Elizabeth Thornton đã đuổi việc vài người diễn viên quần chúng đáng thương chỉ vì bọn họ dám nhìn thẳng vào mắt nàng. Elizabeth thậm chí còn có khoảnh khắc mong chuyện này là thật. Nếu chuyện này là thật, vậy thì ít ra nó còn chứng tỏ nàng có chút quyền lực trên phim trường.

Tiếp tục lướt, nàng nhìn thấy tác phẩm mới nhất lấy đề tài biến đổi khí hậu của Alex xuất hiện trong mục 'One to Watch của Variety. Xuống dưới, dưới mục 'Review' là show hài kịch của Rowan.

'NGƯỜI ĐÀN ÔNG BẤT HẠNH NHẤT LOS ANGELES - HÀI HƯỚC MỘT CÁCH ĐIÊN RỒ, MỘT TRONG NHỮNG SHOW KHÔNG THỂ BỎ LỠ!'

Elizabeth cười nhạt trước dòng tiêu đề, cũng không có ý định gửi một bức email chúc mừng. Kiểu gì cậu ta cũng đã mua hai tá bản sao của tờ tạp chí rồi gửi đến cho Brian vào sớm mai.

'CỰU DIỄN VIÊN NHÍ BỊ ỨC HIẾP TRÊN PHIM TRƯỜNG'

Nàng đóng băng khi nhìn xuống bức ảnh phía dưới dòng tiêu đề, một bức ảnh với góc chụp không được hoàn hảo cho lắm, chụp nàng trên phim trường trong tạo hình của Iris Hunt, đặt bên cạnh là một bức ảnh quảng bá của Joey Carter.

Thở dài, Elizabeth nhấn vào tiêu đề. Đây là một bài báo kể chuyện Summer Hayes không may gặp phải một tai nạn gây sốc dẫn tới việc da tay chuyển sang màu xanh lá, và Elizabeth Thornton thì đang ở đây giễu cợt châm chọc người diễn viên trẻ tuổi trước mặt toàn bộ ê kíp trường quay.

Hẳn là nàng đã làm thế đấy. Bởi vì đó chính xác là việc một ả người Anh độc địa sẽ làm. Nàng đọc tiếp.

Hayes, ba lần thắng giải Nickelodeon Teens Choice Award cho hạng mục Nữ diễn viên Truyền hình được yêu thích nhất. Tên tuổi của cô được khán giả đại chúng biết đến lần đầu tiên với vai Punky Power, một điệp viên tuổi teen trong series ăn khách Teen Spy Camp.

Và dưới cùng có bức ảnh của Summer, một bức ảnh cũ đã cách đây nhiều năm. Trẻ măng và sáng lạn. Có lẽ là cỡ mười hai tuổi – Elizabeth nghĩ thầm – nhìn cũng dễ thương.

Uống nốt ngụm rượu gin cuối cùng, nàng đặt cốc xuống và nghiêng người với lấy tập kịch bản mới nhất của Choosing Hope. Đằng nào thì nàng cũng không ngủ được, vậy thì thà rằng học thoại còn hơn.

Just another day in paradise (*).

(*) "Just another day in paradise" phỏng theo một câu hát trong bài 'Another Day in Paradise nổi tiếng của Phil Collins. Không liên quan đến ý nghĩa riêng của bài hát, dùng ở đây để ám chỉ Elizabeth Thornton không hạnh phúc về cuộc sống hiện tại của mình, hối hận về quyết định trong quá khứ, và sự không hạnh phúc này đã kéo dài rất lâu rồi, việc thêm một ngày u ám trôi qua cũng không mấy quan trọng với nàng nữa.

Thậm chí có thể nghĩ theo hướng Elizabeth có dấu hiệu của bệnh tâm lý - Thời điểm này Elizabeth đã bắt đầu có thói quen uống rượu, và người phụ nữ của ngày xưa (Elizabeth tóc đỏ, ở London, mỉm cười và tràn đầy sức sống mà Summer nhìn thấy trong ảnh) đã hoàn toàn không còn nữa.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: