Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 5 - Phần 2

93 0 0 0

Một cú thọc bất thình lình bên sườn khiến Summer bừng tỉnh. Cô ngáp dài, xua Chloe ra chỗ khác. Sáng thứ Bảy, Summer không cho phép bất cứ ai phá hoại giấc ngủ của mình, giờ này thì sự vui mừng của Summer đối với việc Chloe trở về đã bay đi hết cả.

"Nào nào, Smiley, đảm bảo cậu sẽ không muốn bỏ lỡ cái này đâu."

"Cái gì?" Summer hé mắt. "Giờ này thì có là cái gì cũng không khiến tôi hăng hái nổi."

Chloe giơ màn hình điện thoại ra trước mắt Summer. "Cậu thành ngôi sao sáng trên HGZ rồi nhé!"

Cái gì? Summer ngồi bật dậy. Hollywood Gossip Zone để mắt đến mình từ khi nào thế?

"Và mấy bức ảnh này bây giờ đã tràn lan khắp nơi." Chloe thêm.

Summer nhìn màn hình, thấy trên màn hình có một bức ảnh chụp chính mình, đang ôm lấy – chết tiệt – ôm lấy... Elizabeth. Rõ ràng không phải là ôm. Nhưng ở khoảnh khắc bị đóng băng lại trong bức ảnh này thì đúng là như thế. Độ cong trên khóe môi Elizabeth trong bức ảnh này lại trở nên gần gũi, không hề có ý mỉa mai hay cáu giận, và sườn mặt của Summer bị ống kính ảnh ảnh bắt được thì còn càng rõ ràng hơn nữa, sự ngạc nhiên, tin tưởng và... như đang... tận hưởng.

"Ôi chúa ơi..."

"Chính-xác" Chloe tán thành.

"Ai chụp đây?"

"Ai chụp có quan trọng không? Rõ ràng lại là một gã săn ảnh nào đó với ống kính dài đến mức có thể bắt được cả đến trước cửa ra của studio ngay cả khi bọn họ nấp phía bên đường đối diện. Rồi, bây giờ thì tập trung vào đây. Quan hệ giữa hai người là... kiểu gì thế? Nhớ không nhầm thì cậu dội cho chị ta một bịch máu cơ mà? Giờ thì chị ta thích cậu? Cưng này, tôi phải nói cho cậu biết rằng yêu đương với bạn diễn là một ý tưởng cực kỳ, vô cùng, thực sự tồi tệ. Ngay cả khi ngoại hình của cậu xứng với với chị ta – ý tôi là nếu như cậu cũng có cái vẻ đẹp cổ điển như nữ thần băng giá giống thế.." Chloe chợt im bặt. "Mà này, vậy có nghĩa Elizabeth Thornton là lesbian? Hay hội những người bisexual ở Hollywood này lại có thêm một thành viên? Khoan khoan, chị ta có bạn trai rồi mà đúng không?" Chloe nheo mắt nhìn Summer. "Ôi Summer, cậu chính là người phụ nữ kia*? Cậu?"

*the other woman: ý bảo Summer là người thứ ba chen chân vào cuộc tình của Elizabeth và Amrit.

"Thôi đi! Summer choáng váng. "Đương nhiên tôi không phải là ai cả! Cậu cũng biết tôi vụng về như thế nào rồi. Lúc đó tôi vấp, tôi ngã, chị ấy đỡ tôi, hết chuyện. Nhìn chân tôi đi, nhìn kia kìa!" Nỗi e sợ dâng lên trong lồng ngực Summer. "Tôi đi đời rồi. Tiêu rồi. Elizabeth sẽ giết tôi, sẽ kết liễu tôi vì cho rằng tôi gài bẫy chị ấy thành..."

"Thành người tình của cậu?" Đầu mày Chloe nhếch lên, nói lời gợi ý.

Hỏng bét. Những người đã sẵn mối ác cảm với Elizabeth sẽ chớp lấy thời cơ và vin vào chuyện này, gán cho nàng hình tượng của một kẻ săn mồi đáng khinh.

Chỉ suy nghĩ Elizabeth căm phẫn mình thôi đã đủ khiến cho Summer thấy khó thở, nhất là khi hai người vừa có với nhau một cuộc hội thoại tử tế đầu tiên, một cuộc hội thoại kéo dài hơn một hai câu ngắn ngủi.

Điện thoại của Summer rung lên. Cô trả điện thoại lại cho Chloe và vươn người với lấy điện thoại của mình.

"Tuyệt. Là Autumn! Summer lầm bầm. "Chị... chị. Không... Không không, không, tuyệt đối không phải. Chị đùa với em đấy à? Cứ như là có khả năng cô ấy sẽ... Bọn em tan làm, em ngã và cô ấy giúp em tránh một chuyến tới thăm khoa cấp cứu của bệnh viện... Ô vâng, cảm ơn chị, em cũng mừng lắm, khi mà đột nhiên sự vụng về của em lại đem lại cho mọi người nhiều niềm vui đến như thế."

Summer im lặng lắng nghe một hồi lâu, cuối cùng cũng có thể cắt lời người ở đầu dây bên kia khi người ấy dừng lại để thở.

"Vậy là chúng ta sẽ đưa ra phát ngôn chính thức? Giải thích? Vì lần này thì cả hai bên đều bị ảnh hưởng. Chúng ta có thể nói gì đó dạng như 'Elizabeth Thornton sở hữu khả năng phản xạ tuyệt vời với pha cứu cánh kịp thời? Xin lỗi đã khiến mọi người thất vọng nhưng Summer Hayes chỉ là một kẻ hậu đậu vụng về?'." Rồi cô im lặng lắng nghe Autumn chuyển ý chính của mình vào những từ ngữ bóng bẩy đỡ ngớ ngẩn hơn. Cuối cùng, "Đúng rồi, như thế tốt rồi. Lấy cái đó đi. Cảm ơn chị".

Chloe nhìn Summer với một ánh mắt nghi ngờ.

"Cái gì nữa?" Summer hỏi.

"Cậu biết đấy. Dù cho đối tượng không phải là Thornton thì cậu cũng khá... quá lứa rồi. Đã từ lâu lắm lắm."

"Tôi còn nhiều việc phải làm."

"Ôi làm ơn đi? Cả nửa dàn cast của Choosing Hope đều đã kết hôn, kết hôn hoặc đang yêu đương. Bao gồm cả bạn gái cậu." Chloe mở ra một bức ảnh chụp Elizabeth trên thảm đỏ, bên cạnh là Amrit Patel – anh ta đang luồn tay vào mái tóc bồng bềnh của mình. "Nhìn thấy chưa? Đến chị ta còn tìm được thời gian để yêu đương thì sao cậu lại không thể?"

"Tôi không có sức lực cho những chuyện ấy!" Summer nhìn Amrit với đôi mắt ủ rũ. "Ngoài việc phải sử dụng đến tế bào cảm xúc ra thì việc trốn chui trốn lủi ở mọi nơi cũng là việc quá mệt mỏi. Hollywood nhỏ như cái bình nuôi cá. Ra ngoài hẹn hò nhưng lại không thể hẹn hò như những người bình thường, không vui chút nào."

"Đúng là không vui thật." Đôi mắt nâu của Chloe tràn đầy sự đồng cảm.

"Ngoài ra thì ở thời điểm này tôi chỉ muốn làm việc cho thật tốt. Diễn tốt vai của mình. Tôi không muốn làm cựu diễn viên nhí nữa. Tôi muốn làm diễn viên Summer Hayes. Và tôi có thể đảm bảo, chắc chắn tôi không có ý muốn dính vào chuyện yêu đương với một bạn diễn với tên tuổi tầm cỡ thế giới."

"Được rồi, có lý. Thế tóm lại, hôm nay cậu có định tới trận bóng rổ của bọn tôi không?" Chloe nhướn mày.

Summer hiểu vẻ mặt này. "Cậu vừa mới ném hết những lời tôi nói ra khỏi đầu và lên kế hoạch tác hợp tôi với cô nàng trong đội bóng của cậu đấy à?"

"Tôi lên kế hoạch?" Chloe nhìn Summer với vẻ mặt vô tội. "Được rồi, cũng có thể là tôi."

Summer nhìn xuống điện thoại mình khi nghe thấy tiếng chuông. "Mẹ gọi. Chắc vui lắm, nghe tin tôi chinh phục được một nữ thần hạng A mà bấy lâu nay bà vẫn ưa thích. Tôi không biết còn có điều gì tệ hơn điều này được không nữa."

"Có đấy, tệ nhất phải là khi ba cậu gọi.

Trái tim Summer trùng xuống. "Ôi Chúa ơi." Cô thẳng lưng, bờ vai căng ra khi bắt đầu đưa điện thoại lên tai. "Mẹ, trước khi mẹ bắt đầu thì tất cả không phải là sự thật. Không, con nghiêm túc đấy!

Chloe đứng dậy khỏi giường và vẫy tay tạm biệt. Và, Summer lúc này đã từ bỏ việc giải thích lý lẽ với một người khăng khăng không muốn tin vào lời cô nói. Bây giờ thì cô dồn tâm trí mình vào việc suy nghĩ về điều khiến mình bận tâm nhất. Không phải là bài diễn thuyết đang lơ lửng trên đầu Summer về việc phải luôn suy nghĩ thấu đáo và cư xử thận trọng, đến từ người cha nóng tính của cô.

Chính là: Lúc này Elizabeth đang có suy nghĩ gì?

_______

Ngồi trên giường vào lúc sáu giờ sáng, Elizabeth lướt qua một loạt các email, đối diện với cùng một bức ảnh được gửi đi gửi lại từ không biết bao nhiêu người – từ người trong đoàn đội quản lý cho đến bạn bè người quen. Zara còn thêm một câu – "Haha. Vậy là cậu có phi công rồi? Buồn cười chết đi được!"

Một dòng email ngắn ngủi của Grace khiến cho lòng dạ Elizabeth quặn lên – "Em yêu, thế là bây giờ em thích phụ nữ rồi đấy ư?"

Những lời này như đang vạch trần sự ngu ngốc trong hành động của Elizabeth khi để bản thân mình vướng vào scandal. Lời chỉ trích không có liên quan gì tới việc nàng có thích phụ nữ hay không.

Điều khiến lòng dạ nàng quặn lên cũng không phải lời chỉ trích này, mà là sự thờ ơ cả Grace đối với tất cả những chuyện xảy ra trong đời tư của nàng. Grace chưa bao giờ hỏi vì sao nàng chưa từng hẹn hò hay có mối quan hệ yêu đương nghiêm túc với bất kỳ ai. Tất cả những người còn lại đều đã đặt ra cho nàng những câu hỏi, sau đó thì bỏ cuộc khi không nhận được câu trả lời.

Đương nhiên, làm bạn và ở bên một người coi mình như trung tâm của vũ trụ là không việc không dễ. Được làm một phần trong cuộc trò chuyện riêng tư với Grace khiến cho người ta cảm thấy mình đặc biệt, và may mắn. Đôi khi Grace sẽ hé lộ vài phần nho nhỏ của một bí mật lớn, trong khi nâng ly martini trên tay, nói những lời nửa là tâm sự nửa là chỉ bảo.

Vậy thì đó cũng có thể coi là tình bạn? Elizabeth hy vọng đúng là thế.

Thở dài, Elizabeth quay lại với tấm ảnh. Tấm ảnh này khiến cho nàng cảm thấy khó chịu đến kỳ lạ, đến mức nàng đột nhiên muốn đẩy Summer Hayes xuống và lau sạch đi những nét biểu cảm trên khuôn mặt cô ta. Hunt bị căm ghét đến mức này là đủ lắm rồi. Bây giờ thì người ta đang đặt nàng lên bàn và soi xét xem nàng có thích phụ nữ hay không – câu hỏi này quá gần điểm nguy hiểm của nàng.

Và, mấu chốt là vì lí gì mà Summer Hayes lại như thế kia? Nhìn nàng với ánh mắt kia là có ý gì? Kinh ngạc? Hoài nghi?

Vậy là Summer thực sự nghĩ mình sẽ đứng nhìn cô ta ngã gãy cổ và đến một ngón tay cũng chẳng thèm động?

Nếu như đó là điều Summer nghĩ, Elizabeth cảm thấy hình tượng của mình trong mắt người này thực sự cần phải được cứu vớt ngay lập tức.

Chẳng lâu sau, Rachel gọi tới, có lẽ là đang khi chuẩn bị bữa sáng. Giữa những bước chân dồn dập vọng vào trong điện thoại, Elizabeth nghe. "Đừng đưa ra bất kỳ lời bình luận nào cả, cứ im lặng và đừng có để ý đến nó."

"Em không hề để ý đến nó. Tất cả mọi người thì đang." Elizabeth nhấn mạnh.

"Bess, chị biết. Nhưng em hãy nhìn chuyện này như là một chuyện vặt vãnh dưới tầm của em, và hành động như thể nó thực sự là như thế. Nếu ai đó hỏi em về chuyện này, cứ tỏ ra ngạc nhiên – thực sự ngạc nhiên, và khiến cho bọn họ tin rằng đây là một chuyện nực cười. À, còn nữa, việc quan trọng đây: Cảm phiền em giữ khoảng cách với cô nàng kia. Có một tấm ảnh chụp em trên phim trường bị lộ ra, cho nên em biết đấy, hãy cứ cẩn thận.

"Cẩn thận cái gì? Bọn em tan làm và đi ra ngoài cùng một lúc, chỉ có như thế!"

"Vậy thì đừng có tan làm và đi ra ngoài cùng một lúc nữa?" Rachel nói với thứ ngữ điệu như đang phải chịu đựng. "Nhất là cửa ra ở bãi đỗ xe chính, phía trước ấy, chỗ đó không có rào chắn và còn đối diện đường lớn. Nghe này, không khó, chỉ đơn giản là đừng có tiếp xúc khi đang làm việc, trên phim trường cứ tránh nhau ra...

"Nhưng bọn em không..."

"Đợi cho tới khi scandal mới nổ ra và công chúng rời mắt khỏi em, lúc ấy em muốn thế nào thì tùy, nhưng bây giờ thì cảm phiền em tránh xa con người kia ra và đừng làm cho lớn chuyện. Còn việc cuối cùng đây, nhớ nói với người ấy chuyển lời cho phía đoàn đội quản lý rằng đừng có đả động hay lên tiếng bất cứ điều gì về chuyện này. Phải đảm bảo rằng người bên ấy không có bất kỳ động thái gì. Được rồi chứ? Bây giờ chị phải đi đây!"

Rachel dập máy.

Một lần nữa, email và cuộc gọi lại tới với nàng một cách dồn dập, lúc này đã là chuyện của nửa tiếng sau đó, khi nàng đã sửa soạn xong xuôi. Có một email của Delvine, đính kèm đường link dẫn tới bản thông báo đến từ quản lý của Summer Hayes.

Nhanh nhỉ. Rachel sẽ nổi điên cho mà xem.

Tới khi Elizabeth đã sấy khô mái tóc của mình, ấy cũng là lúc nàng nhận được cuộc điện thoại của Delvine.

Delvine, nói chuyện với thứ ngữ điệu nửa tán dương nửa mỉa mai. "Người bên ấy phát một văn bản phủ nhận và tôn em lên làm người hùng vì đã chìa tay cứu giúp Summer Hayes thoát khỏi việc bị chấn thương."

"Delvine, đó chính xác là những gì đã xảy ra."

"Ừ thì, vấn đề là người ta cho rằng mọi lời phủ nhận đều là giả dối cả. Trong những trường hợp thế này mà ra thông cáo phủ nhận là sai lầm chết người rồi đấy. Cho nên chị vừa tra cứu đoàn đội quản lý của Summer Hayes. Em có tin được không, chỉ có một người, và tệ hơn, người này là chị gái của cô ta. Vậy đấy, còn trông mong điều gì được. Chị phải nói cho em nghe cái này – diễn viên tên Summer, quản lý tên Autumn, và mẹ của hai người này là Skye Storm. Có vẻ như Skye Storm và ông chồng ba mươi năm của bà ấy chung sống với nhau mà chưa từng kết hôn thì phải. Cái gia đình này..."

Elizabeth đảo mắt. "Em mạn phép hỏi người cha tên là gì vậy? Moon?"

"Ồ không" Delvine trả lời. "Brock Hayes. Đạo diễn chuyên môn của các cảnh hành động, người chịu trách nhiệm tuyển vai cho các phim bom tấn. Một trong những cái tên được tôn trọng nhất trong dòng phim hành động đấy nhé. Trong hàng ngũ huyền thoại của giới điện ảnh – biết tất cả mọi người, có tên ở mọi dự án liên quan, nhúng tay vào mọi hội nhóm. Theo những gì mà chị nghe được thì điều mà người đàn ông này không ưa nhất chính là việc người ta nói những điều không hay về đứa con gái quý như vàng bạc của ông ấy"

"Ý chị là nói con gái ông ta thích phụ nữ?" Sự chán ghét bao phủ đầu lưỡi của Elizabeth.

"Chị cũng không rõ vấn đề có phải là ở chỗ ấy không, nhưng chị đoán là không.

"Vậy thì ở chỗ nào?"

"Đừng ép chị phải nói thẳng ra thế

"Dù lời nói thẳng của chị có tệ đến thế nào, yên tâm đi, em đã nghe những lời còn tệ hơn thế nhiều rồi"

"Ông ấy không hài lòng với việc đứa con gái quý giá của mình lại liên quan tới em. Danh tiếng của em lúc này cũng không được... tốt."

"Tuyệt lắm." Elizabeth cắn chặt hàm răng.

"Attila-the-Hunt?"

"Không, những lời đồn thổi quanh đời tư của em kìa. 'Ả người Anh, những chuyện kia..."

"Màn kịch một tay Lenton dựng lên, rõ rành rành."

"Chị biết, chị biết cả. Đều là những chuyện nhảm nhí. Em không giả tạo, không cạnh khóe. Em không lê lết từ bar này sang club khác trong tình trạng say khướt, không lạm dụng chất kích thích. Em cũng không mắng chửi fan, và rất thận trọng trong chuyện tình cảm vì căn bản thì hiện tại tất cả chỉ xoay quanh Amrit."

"Thực ra em đang nghĩ đến chuyện thay Amrit bằng Rowan, ít nhất là trong năm nay."

"Em dám! Các bà nội trợ rảnh rỗi phát cuồng lên vì nét đẹp lai Anh - Ấn của Amrit và cậu ấy còn đang giúp em vững vàng trước sự căm thù mà HGZ dành cho em. Thêm nữa, không phải là em đã từng giả hẹn hò với Rowan một lần rồi đấy à?"

"Nhiều năm về trước rồi. Và không phải là giả hẹn hò, giả hẹn hò không có trong từ điển của em. Em và cậu ấy xuất hiện cùng nhau vài lần, có thế thôi. Mà cũng chẳng có ai nhớ đến chuyện đó, khi ấy em còn chưa là ai cả"

"Ồ tin chị đi, có người sẽ nhớ đấy. Em cứ ở yên đấy với Amrit. Chị muốn hai người các em gây bão Twitter trong vòng mười hai giờ đồng hồ tới tính từ bây giờ, thể hiện tình cảm nồng nhiệt, kiểu vậy.

"Nhưng chị biết em không làm như thế được. Cùng một người bạn bước lên thảm đỏ, em làm được. Để mọi người đồn thổi và tự đưa ra kết luận, ổn thôi. Nhưng thế này là chủ động diễn kịch rồi, Delvine. Em không làm. Lại nói, ai quan tâm?"

"Người ta quan tâm. Động thái của em sau khi những bức ảnh kia được phát tán sẽ là điều mà người ta sẽ nhớ về em sau scandal này. Cứ nghĩ về lời chị nói khi em ôm Amrit. À nhớ nhắc cậu ấy đeo cà vạt màu rượu vang nhé, màu ấy vào ảnh nhìn đẹp lắm."

Elizabeth hầm hừ. "Được rồi. Bây giờ, làm ơn hãy nói với em điều gì đó để khiến em giữ được sự tỉnh táo và bình tĩnh. Phim của Badour có tin mới nào không?"

"Thực ra là có, ông ấy sẽ liên lạc với chị trong vài ngày tới và chúng ta có thể chốt lịch hẹn cho bữa trưa. Càng là một lí do chính đáng để dập tắt scandal này của em càng sớm càng tốt, còn cả mấy tin đồn quanh cái thứ ở người Anh′ trên HGZ. Đạo diễn thường không có mấy hảo cảm với loại diễn viên khó hợp tác."

"Nhớ không lầm thì chính ông ấy đề đạt em cho vai diễn?"

"Đúng là ông ấy, và chị sẽ nắm chắc rằng ông ấy vẫn muốn đề đạt em. Được rồi, vậy là rõ cả rồi chứ? Amrit, cà vạt màu rượu vang, bữa tối ngày hôm nay. Thử Casa Vega hay Hamasaku xem, đám săn ảnh thích mai phục ở những chỗ ấy nhất. Hoặc một nơi nào đó, mai cũng được. Ra biển cũng tốt, tầm mười lắm phút nếu như da em chịu nổi ánh nắng mặt trời."

Ôi không, tuyệt đối không.

"Mà này, nếu em không thể không lên tiếng và nhất định phải nói gì đó về chuyện kia, làm ơn nói nguyên văn theo thông cáo của bên Summer Hayes, giữ cho câu chuyện nhất quán từ đầu đến cuối." Delvine đã nói xong.

"Đương nhiên nhất quán – Bởi vì đó là sự thật!" Điên rồ thật sự.

"Nếu là sự thật thì càng tốt, em không cần phải nhớ thoại."

Elizabeth trân trối nhìn màn hình điện thoại.

"Cho phép em được nói chuyện này nực cười đến thế nào được không? Em giúp một người thoát khỏi cảnh tượng ngã vỡ đầu và bây giờ em phải giả hẹn hò với một người bạn để làm hài lòng một đám người đã ghét em từ trước?"

"Rồi rồi, đúng rồi, chúng ta đều tức giận cả. Tóm lại, chị sẽ báo lại với em sau khi nói chuyện với Jean-Claude. À, còn một điều nữa, tối nay gì thì gì, làm ơn cười lên nhé. Cười lên, một lần thôi cũng được."

Điện thoại hết pin, tắt phụt.

Elizabeth quắc mắc, nhìn trân trân.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: