Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 17

401 0 0 0

CHƯƠNG 17

Đang chờ món ăn mọi người cũng nói với nhau vài chuyện, lâu lâu Minh cũng có nhìn sang Đạt. Cậu sinh viên này nhìn thư sinh và hiền lành thật, còn Phong thì sương gió nhưng có vẻ nghiêm nghị và ít ra là người cởi mở. Ánh nhìn của Ngọc đối với Phong đúng là hơi lạ, còn Tuyết thì cô bé này vô tư hơn cả Linh Nhi nhà Minh.

Cơ mà Nhi là của nhà Minh khi nào nhỉ.

  • Dạ món ăn của quý khách
  • Cảm ơn – lịch sự với hai người phục vụ Minh cùng mọi người sắp xếp lại thức ăn trên bàn
  • Mọi người ăn đi, chị Minh tự nhiên nha
  • Mọi người khỏi lo, chị Minh là người sành ăn và ăn hơi nhiều đó – thúc vai Minh, Nhi liền thừa cơ hội mà dìm hàng cái người đáng ghét này
  • Đúng, nên các bạn tốt nhất là phải thiệt tình hơn cả chị đi – không vừa Minh nháy mắt với Nhi

Trề môi Nhi không quan tâm, cô phải chén thức ăn cái đã.

  • Ngon thật, Phong chắc thường đến đây lắm hả nên mới biết – suýt xoa Nhi hỏi
  • Ừ cũng thường, mọi người thấy vui là được, nào cạn thôi – rót bia đầy ly của mỗi người Phong khởi xướng
  • Vẫn quy cũ ai uống được nhiêu thì uống nhưng ly đầu bắt buộc là phải uống cùng nhau nha – cũng cao hứng Tuyết vô tư nói
  • Được thôi – Nhi cũng nâng ly lên
  • Khoan đã – kéo tay Nhi lại, Minh lắc đầu

Nhăn mặt Nhi nghĩ là Minh đang can dự vào quyền riêng tư của cô, còn định phản bác thì phát hiện ly bia của cô có vật lạ.

  • Được rồi, chúc mừng mọi người đã tốt nghiệp, cạn nào – lần này là Minh lên tiếng để tiếp tục cuộc vui

Nhìn cách mà Minh ân cần nhưng không nói ra, lòng Phong cũng có gì đó cảm phục. Theo nhận định của mình Phong nghĩ Minh là người tuy nói nhưng không nói nhiều, chỉ làm và không muốn khoa trương. Dù vậy thì cậu cũng thấy được ánh mắt cùng nụ cười hạnh phúc của Nhi. Chắc là cậu cũng nên như vậy, không hối hận.

  • Sao lại là thơm?
  • Bỏ trái cây vào bia dễ uống hơn và đỡ say
  • Và thơm thì là loại dễ bỏ vào thức uống, nếu lỡ như có nuốt phải cũng dễ chịu, hơn nữa giải rượu bia thì khỏi nói – nối tiếp lời của Minh là một giọng nam trầm ấm phía sau

Mỉm cười Minh kéo ghế đứng lên rồi xoay người lại.

Đưa tay ra phía trước người đó nháy mắt rồi mở lời.

  • Trần Khiết Minh lớp trưởng lớp nhiếp ảnh số 1 của đại học Star
  • Phan Hữu Thành bí thư lớp đầu bếp số 1 của đại học Star

Cả hai cùng bật cười rồi đập tay vào nhau.

  • Lâu quá không gặp, nhìn cách gọi món tôi đã ngờ ngợ không ngờ trái đất này tròn thật, đúng là Minh – mỉm cười Thành tặc lưỡi rồi nói
  • Lúc vào quán thấy hai bên có những chiếc cầu nhỏ bắt qua hồ sen, có cả bức ảnh bông sen phía trước và lối đi có rất nhiều hình hoa sen thì tôi đã nghi là cậu, cậu vẫn đam mê sen như đam mê bà xã mình vậy

Bật cười lần nữa Hữu Thành vỗ vai Minh.

  • Cẩn thận, Jen mà nghe được là cậu chết đó

Nhún vai Minh tỏ vẻ không sợ.

  • Cứ kêu cô ấy ra đây, tôi tiếp hết

Cười sảng khoái Thành quên mất Minh còn bạn, nhìn mọi người trên bàn rồi anh thích thú hỏi Minh.

  • Vì ai mà gọi trái cây có nhiều thơm, cái cách gọi đó trong bàn ăn này chỉ có thể là cậu
  • Này Hữu Thành cậu có phiến diện quá không, có biết bao người giống tôi, bất quá lần này, ờ thì là cậu đúng – chẳng che giấu Minh nói

Chăm chăm nhìn một lượt những người trên bàn, Thành thẳng thắn.

  • Tôi loại 2 cậu sinh viên ấy ra, còn lại 3 cô nàng, để xem, 1 cô thì sắc xảo, 1 cô thì vô tư, còn 1 cô thì, thì – tự nhiên nhìn sang Nhi, Thành lại có phần khó nói
  • Sao, thì sao? – Minh cũng muốn thử xem Thành là đang khó nói chuyện gì
  • Có gì đó giống cậu nhưng tôi tin không phải em của cậu, vì khuôn mặt và dáng hình chả ăn nhập gì cả

Cả bàn bật cười khi nghe Thành nói, họ không phiền khi Thành thẳng thắn nói về mình như vậy.

  • Đương nhiên, mà thôi cậu làm việc đi chứ, hôm nào gặp rồi nói tiếp, tôi còn tiếp bạn nữa mà
  • Lúc đó cậu có mà chết với tôi, tới nhà tôi đi, có gì tôi cho cậu ở ngoài nhà vệ sinh mà ngủ
  • Cậu, quá đáng – lắc đầu rồi phì cười Minh rót ly bia của mình cho Thành, còn ly của Nhi thì Minh tự nâng lên cho mình

Hiểu ý Thành cũng cầm ly bia rồi sảng khoái.

  • Nảy giờ có gì không phải mọi người bỏ qua nha, chứ gặp Khiết Minh tôi phải nói vậy nếu không bị dìm dập mặt
  • Thôi cạn rồi đi chỗ khác chơi – cản Thành lại, Minh mà để Thành ở đây nữa lát có mà Minh chết với cậu ta
  • Thích đuổi, được rồi cạn nha

Cả hai bắt đầu nâng ly rồi uống, nhanh như cắt hai ly đã cạn nước.

  • Là cái này – chỉ tay vào ly bia ý nói phải là Nhi không, Thành tinh ranh

Không trả lời thì Thành sẽ tiếp tục ở lại, khi đó Minh chỉ sợ mình không kịp bụm miệng cậu bạn tinh quái này.

  • Phải, trả đây
  • Tốt đó, biết thành thật, được rồi mọi người cứ thoải mái, trái cây và bia là tôi mời muốn uống bao nhiêu và ăn bao nhiêu cũng được, coi như tôi mừng bạn Khiết Minh của tôi biết thế nào là yêu vậy
  • Linh tinh – cốc đầu Thành, Minh vội nhìn sang Nhi

Nhưng Nhi thì vẫn bình thản.

Cũng chẳng biết là cô sớm đã hiểu nên tỏ ra không có gì, hay là vì cô chẳng quan tâm thật.

  • Không nói nữa, chúc mọi người ngon miệng, tôi làm việc
  • Chào anh

Gật đầu chào mọi người, Thành nhướng mày khi nhìn sang Nhi rồi thúc vai Minh.

Vỗ trán mình Minh hối hận khi đã vào đây.

  • Bạn của chị Minh thú vị thật
  • Cậu ta hả, là một mớ hỗn độn, mà những gì cậu ta nói là thật đó
  • Vậy thì hay rồi, thôi cạn nào – nói là làm Phong lại tiếp tục rót bia

Trận chiến vẫn thế mà tiếp diễn cùng với những người phá mồi chuyên nghiệp cùng những người uống quá ư là nghiệp dư.

Ngọc không thể cản được Phong khi cậu cứ nói ra 1 câu là lại uống một ly.

Còn Nhi thì cũng chẳng biết dùng cách nào để ngưng việc Phong mời Minh uống. Cô uống không được nhiều, còn Minh thì phải lái xe, cô dù sao cũng biết chạy xe, cô có thể chở chị ấy, nhưng mà uống nhiều thứ này chẳng tốt cho sức khỏe gì cả.

Cảm nhận được Phong không phải là đang làm khó mình nhưng hình như cậu ấy đang chịu ấm uất gì đó, ánh mắt cậu ấy nhìn Nhi hình như cũng có đôi phần giống Minh. Người ta nói người trong cuộc thường không sáng suốt bằng người ngoài cuộc nhưng thật ra chỉ cần là quan tâm thì luôn nhận ra. Nếu Phong đã muốn uống thì Minh sẽ uống, Minh sẽ cho Phong tâm phục khẩu phục.

  • Thôi Minh đừng uống nữa
  • Nảy giờ toàn hai người uống, muốn say chết hả - giật ly của Phong lại, Ngọc khó chịu

Giơ tay về phía trước, Phong hít sâu rồi nắm chặt lấy tay của Nhi.

Bất ngờ Nhi vội giật tay về vô tình tay cô chạm vào bếp cồn đang cháy.

Nhanh như cắt, Minh kéo tay Nhi ra mà đổ cả chai nước suối vào để rửa vết bỏng cho Nhi.

  • Cậu làm gì vậy? – tức giận thật sự Minh lớn tiếng với Phong

Mọi người xung quanh cũng hiếu kì mà nhìn đến, nhưng rồi họ cũng quay đi vì chỗ của Minh đang ngồi là một góc khuất.

  • Xin lỗi Nhi, Nhi có sao không? – quả thật là Phong không cố ý

Hất tay Phong ra, Minh kéo tay Nhi về phía mình. Sao cũng được nhưng động đến Nhi là không xong đâu.

  • Minh đừng như vậy, Phong không cố tình đâu - vuốt giận Minh, Nhi nhẹ giọng cô nhìn Phong cảm thông.

Cũng kiềm hãm sự tức giận của mình, Minh im lặng để nghe Phong nói.

Ngập ngừng Phong cũng chẳng biết nên nói gì, những gì định nói lúc nảy đều biến mất khi Linh Nhi bị phỏng tay và hành đồng rất nhanh của Khiết Minh. Không hiểu sao cậu lại cảm thấy sợ ánh nhìn của Minh.

  • Thôi mọi người đang vui mà, tiếp tục, tiếp tục – lên tiếng phá vỡ sự ngột ngạt, Đạt lại rót thêm bia

Tuyết thì gắp thức ăn cho từng người.

Riêng Ngọc cô đang cảm thấy rất buồn, yêu là sự quan tâm. Và cô đã quan tâm cũng như yêu Phong, cho chỉ cần Phong chuẩn bị hành động thì cô vẫn có thể đoán ra đó là chuyện gì. Cũng vì thế mà cô mới đau lòng thế này.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: