CHƯƠNG 21
Làm việc tại Hưng Thịnh cũng được một thời gian, Linh Nhi cũng đã quen với mọi việc, cũng nhờ lúc nào bên cạnh cô cũng có Khiết Minh. Tuy Minh không nói gì nhiều nhưng cô vẫn cảm nhận được tình cảm mà Minh dành cho mình. Cười hạnh phúc vì điều đó, Nhi lại tiếp tục vẽ, cô muốn có thêm nhiều hình ảnh của Minh trong cuộc sống. Cô đã v ẽ rất nhiều, có gia đình hiện tại và có Minh. Đó là sở thích mà cô không thể bỏ qua được, và hình như bà Hiền cũng thích vẽ.
Một buổi tiệc diễn ra giữa Khiết Minh và Đức Thiện, người chủ trì sẽ là Xuân Ngân. Cô không chịu được việc Minh và Thiện cứ ngại ngần trước nhau như vậy.
Buổi hẹn này cả hai cũng đã chờ rất lâu nhưng vì tự ái hay vì sự tự tôn mà cũng chẳng ai nói gì với nhau, cũng may còn có Xuân Ngân thấu hiểu mà giúp.
Thiện cảm thấy nụ cười của Ngân thật đẹp, dạo gần đây anh đã được thông tư tưởng và không còn cảm thấy khuất mắt nhiều nữa. Đối diện với Linh Nhi cũng đã dễ dàng hơn và thay vào đó là việc anh đã cho phép bản thân được tự do thể hiện tình cảm với Xuân Ngân. Chỉ là không biết cô có hiểu.
Ngân đâu phải là người vô tâm, cô thừa biết chuyện gì chỉ là cô cần thời gian để xác định là Thiện có đang thật tâm với mình, hay chỉ là sự thương hại nào đó.
Đung đưa trên chiếc xích đu trong sân vườn cạnh bể bơi, trên tay của Nhi là quyển sách về nhiếp ảnh mà Minh cho cô mượn. Tình cờ một lần cô thấy trong kệ sách nhà Minh có, mà cô cũng biết Minh thích chụp ảnh, còn là nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp, còn cô thì cũng có sự thích thú đối với nghề này. Thế là để gần và hiểu Minh hơn cô chọn cách đọc mấy cuốn sách chuyên môn, nhưng coi bộ có là vì Minh thì việc này cũng không hề dễ chút nào, bất quá, cũng vì Minh nên cô rất kiên trì tìm hiểu.
Một giọng nói có vẻ khó chịu và châm chọc, bình tĩnh Linh Nhi đứng lên rồi rời khỏi, cô không muốn có chuyện với Hòa Mỹ.
Bấy lâu nay Linh Nhi đã là cái gai trong mắt của Hòa Mỹ. Hơn nữa cô cùng Khiết Minh lại ngày ngày bên nhau thật làm cô ta chướng mắt. Nếu Khiết Minh không thuộc về cô ta thì không là ai khác. Và hơn hết cô ta cũng muốn Linh Nhi biến mất.
Theo bản năng Linh Nhi cản lại, cô là có võ nên dễ dàng né tránh được Hòa Mỹ.
Biết Linh Nhi khó đối phó, Hòa Mỹ liền vơ vội cây chổi quét nước gần đó và đánh tới tấp về phía của Nhi.
Tay không Nhi giơ lên để đỡ, cũng vô tình làm quyển sách rơi xuống hồ, cô thật sự tức giận. Minh rất quý sách, cô không thể để sách của Minh ướt được. Nghĩ vậy cô nhanh chóng chụp lấy cán chổi rồi xoay ngược, điều này làm tay của Hoà Mỹ bị đau, cho nên cô ta cũng buông tay, sau đó Nhi cũng không do dự mà vứt cây chổi vào một góc gần đó. Chồm người cô cố gắng lấy quyển sách lên.
Bị Linh Nhi hất ra, Hòa Mỹ điên tiết, vừa thấy Linh Nhi đang cố gắng lấy quyển sách, thấy là cơ hội đến cô ta cười đểu rồi đạp mạnh cho Nhi ngã.
Chưa kịp vui mừng vì lấy được quyển sách thì đã bị Hòa Mỹ đạp ngã, mất phòng bị Nhi chúi người xuống bể bơi làm cô bị ngộp nước, nhanh chóng giơ quyển sách lên cao, cô còn định bơi vào thì bụng dưới lại co rút làm cô choáng váng. Hôm nay là ngày của cô trong tháng, chết tiệt. Nhìn xung quanh chỉ còn hình ảnh Hòa Mỹ vương vương tự đắc với nụ cười độc địa trên môi. Không thể để mình dưới nước quá lâu Linh Nhi tìm cách bơi lên, thế nhưng lần nữa bụng dưới lại co rút liên tục, thêm nữa là chân của cô lại bị chuột rút. Gì thế này, không phải chứ, cố gắng vùng vẫy dưới nước cũng may Nhi biết bơi nên cô vẫn biết cách để mặt trên mặt nước chờ người đến cứu.
Tiếng xe ùa vào sân, dì hai giúp việc liền chạy ra mà gõ cửa xe.
Vừa nghe vậy Đức Thiện vội vàng ra khỏi xe.
Nhưng đã có tiếng bật xe trước, đó là Khiết Minh.
Chạy nhanh về phía hồ bơi Minh đã trông thấy Hòa Mỹ đứng đó và nhìn xuống dưới, ánh mắt cô ta trông rất đáng sợ và còn là sự đắc thắng.
Thoáng thấy Khiết Minh, Hòa Mỹ chạy đến gần.
Nheo mắt Khiết Minh nhanh chóng tháo giày rồi chuẩn bị lao người xuống hồ.
Phía dưới Linh Nhi đang dần kiệt sức cô dần chìm xuống nhưng cánh tay có sách vẫn bơi lên cao, và rồi cô cũng đã chịu không được mà chìm hẳn xuống đáy hồ.
Hốt hoảng khi thấy cánh tay của Nhi dần hạ xuống, Khiết Minh càng bơi nhanh tới vị trí của Linh Nhi rồi lặn xuống phía dưới, hai tay vỗ vào mặt của Nhi rồi nhanh chóng ôm ngang người mà đẩy cô lên mặt nước. Thoáng thấy quyển sách dần buông lơi khỏi tay của Nhi, Minh vội kéo lại rồi ném lên trên trước, nếu đây là nguyên nhân thì Minh thề sẽ cất tất cả các quyển sách này.
Chạy lại để giúp Minh một tay, Thiện cùng Ngân lo lắng.
Đứng nhìn cảnh đó Hòa Mỹ càng căm tức hơn.
Minh vừa hô hấp mà trống tim cứ đập không ngừng.
Còn định làm một hơi nữa thì nước từ miệng Nhi phun ra, cô ho sặc sụa.
Vui mừng Minh kéo Nhi dậy rồi ôm vào lòng mình.
Dùng tất cả sức lực còn lại Minh ẳm Nhi vào trong để thay đồ, đi ngang qua Hòa Mỹ, ánh nhìn của Minh từ thất vọng chuyển sang vô cùng căm phẫn.
Nhìn Hòa Mỹ không thiện cảm Đức Thiện bỏ vào trong. Em của anh từ khi nào đã không là nó nữa, anh thật đau lòng mà.
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)