Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 33

385 0 0 0

CHƯƠNG 33

Cuộc họp hội đồng quản trị cũng được tiến hành theo định kì, dù có muốn trốn tránh thì vẫn phải xảy ra.

Linh Nhi cũng không hỏi gì thêm sau khi đã nghe Minh giải thích.

Minh chỉ nói phần nào việc liên quan giữa Hòa Mỹ và người đàn ông chứ không đá động đến sợi dây chuyền. Cũng như Minh chắc chắn người đàn ông đó không phải ba của Nhi, còn Nhi thì hãy an tâm, rồi cô sẽ biết người thân của mình là ai.

Lần này Nhi không phản kháng nữa mà là nghe theo Minh. Cũng phải bản lĩnh lắm mới có thể chờ đợi thế này.

Bước vào phòng họp bà My cứ nhìn theo hướng của Linh Nhi rồi là Hòa Mỹ, cuối cùng là đứa con dâu thân thương của bà, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.

  • Chủ tịch Hòa My, bà có biết Hưng Thịnh đang dần bị thâu tóm? – giọng của một cổ đông đứng tuổi
  • Tôi biết
  • Vậy chúng ta sẽ làm sao, còn nữa có khách hàng đang phàn nàn chúng ta về việc nhân viên trong khách sạn không tôn trọng anh ta – phiền lòng một cỗ đông khác lên tiếng

Cùng lúc đó cửa văn phòng họp cũng được mở ra.

Người bước vào chính là gã đàn ông hôm đã đến gây rối.

Nhi nhìn Minh như là sự ngạc nhiên.

Minh cũng ngạc nhiên không kém.

  • Tôi đến là để xem các người giải quyết ra sao
  • Tài tổng anh cần gì từ chúng tôi – một cổ đông tỏ vẻ nịnh bợ
  • Thì cô ta xin lỗi tôi – chỉ thẳng về hướng của Khiết Minh, người được gọi là Tài tổng nhếch môi

Minh vẫn không phản ứng, đối với Minh anh ta như không tồn tại.

  • Phiền Tài tổng có thái độ ngồi tốt hơn – bà My đã lên tiếng khi thấy cách mà người thanh niên trẻ này gác chân lên bàn

Tên đó vội chỉnh lại tư thế.

Trong phòng đã có tiếng nhạo bán hắn.

  • Thế nào chủ tịch My bà giải quyết ra sao?
  • Tôi sẽ thay mặt chủ tịch để giải quyết
  • Cậu là ai và có tư cách gì?

Cười cợt tên Tài kia, Đức Thiện đức lên, anh dõng dạc.

  • Giám đốc của Hưng Thịnh

Có chút tái mặt, Tài quên mất muốn động đến Khiết Minh còn một ãi nữa là Đức Thiện. Anh ta cũng quên Thiện là giám đốc của Hưng Thịnh.

  • Được vậy thì anh mau kêu cô ta xin lỗi tôi, là quỳ đó
  • Cái gì? – bức xúc Linh Nhi đứng lên tỏ ý phản bác

Kéo Nhi ngồi xuống Minh nghĩ mình mới là người đứng lên để nói chuyện với tên này. Hắn là ai kia chứ.

Một bên Hòa Mỹ vẫn thư thả cứ như đang xem màn vui.

  • Thứ nhất tôi không cảm thấy mình có lỗi, thứ hai là anh gây rối trước, và thứ ba nhân viên của Hưng Thịnh không có phận sự phục vụ những nhu cầu không chính đáng mà anh đã đề nghị
  • Cô – tức xanh mặt tên Tài gồng tay nhìn Minh

Hít thật sâu Minh vẫn đứng khẳng khái mà nhìn hắn ta.

  • Đây là thái độ của nhân viên các người đấy sao?
  • Tài tổng bớt giận, cô Khiết Minh chúng tôi có quyền sa thải cô đó – tên cổ đông khi nảy có vẻ nịnh bợ tên Tài, anh ta mạnh miệng

Khiết Minh chỉ cười không nói. Minh cảm thấy khinh thường những con người đang hô mưa gọi gió này.

  • Sao Minh không nói người hôm đó gây ra họa là ai, là cái người ngồi cạnh Minh đấy, Minh định ôm một mình sao

Ngẩng nhìn Hòa Mỹ vừa nói, Minh nhíu mày, ánh mắt cảnh cáo nhìn cô ta.

Hòa Mỹ cố gắng thoát ánh mắt đó, cô ta đứng lên rồi cười thật tự tin.

  • Cô ta mới là nguyên nhân, chuyện yêu đương mà để ảnh hưởng đến Hưng Thịnh, thật là mất mặt
  • Hòa Mỹ, em đang nói gì vậy? – kéo Hòa Mỹ lại, Đức Thiện tròn mắt

Nhún vai Hòa Mỹ rời khỏi chổ đi về phía của Tài tổng.

  • Có lẽ tôi phải giúp anh
  • Đúng đó – tên Tài có vẻ thích thú

Giờ thì cả Thiện cùng Minh và Nhi đã hiểu, ai là người phía sau việc này.

  • Là tôi, không liên quan đến Khiết Minh – từ từ đứng lên Linh Nhi nhìn Hòa Mỹ không buông, cô ta quá đáng hơn cô nghĩ rất nhiều, nếu muốn chơi thì cô sẽ chơi với cô ta
  • Nhi – nhìn sang Nhi, Minh gọi tên cô

Mỉm cười với Minh, Nhi rời khỏi ghế và tiến về phía của Hòa Mỹ cùng Tài tổng.

Minh vội vã đi cùng.

  • Tài tổng xin hỏi anh lấy lý do gì mà đến tìm tôi và nói tôi là người yêu của anh

Cứng đờ họng Tài tổng nhìn Hòa Mỹ như cầu cứu.

  • Là người yêu thì là người yêu
  • Thư ký Hòa Mỹ tôi đâu hỏi cô

Cả căn phòng chìm trong sự im lặng, từ trước đến giờ mấy ai nói với Hòa Mỹ như vậy. Nhưng đã có người mỉm cười hài lòng, phải tính đến vài cổ đông đứng tuổi ở đó.

  • Cô giỏi, nhưng cô cũng phải xin lỗi tại cô mà Khiết Minh mới bị liên quan
  • Tôi không có lỗi, rõ ràng anh ta gây sự trước, và nhân viên của Hưng Thịnh không việc gì phải phục vụ những yêu cầu không chính đáng của anh ta, ví dụ giả danh làm người yêu

Một lần nửa Hòa Mỹ lại cảm thấy bốc hỏa, mọi người bắt đầu bàn tán và nhìn nhau. Cô ta nắm chặt hai tay rồi giấu sau lưng để tránh mất bình tĩnh.

  • Cô cũng phải xin lỗi, cô muốn Khiết Minh bị sa thải sao?

Nghe đến Khiết Minh, Linh Nhi có chút mất tập trung.

Biết điều đó Khiết Minh tiến tới và giữ chặt lấy hai vai của Nhi.

  • Đó không phải là việc mà một thư ký như cô Hòa Mỹ bận tâm

Bật cười Hòa Mỹ nghĩ mình đã có cớ để lật ngửa ván cờ này.

  • Tôi cũng là cổ đông của công ty

Điều Hòa Mỹ nói là đúng.

  • Cô đừng quên, tôi cũng là cổ đông của công ty – cho dù cổ phần của mình không được tính là nhiều, nhưng Khiết Minh vẫn có tiếng nói trong hội đồng quản trị, Minh không chỉ bảo vệ được bản thân, mà Linh Nhi, Minh cũng phải bảo vệ thật tốt

Thoáng im lặng, Hoà Mỹ là quên việc này, Khiết Minh cũng là cổ đông.

Nhi biết lời Hòa Mỹ nói không chỉ là nhắm vào mình mà còn là Khiết Minh.

  • Chúng tôi không sai, hà cớ chi phải xin lỗi, Tài tổng ai cũng có tự trọng, hi vọng anh cũng có điều đó. Xin hỏi các vị cổ đông ở đây mọi người suy nghĩ thế nào, tôi nghĩ mọi người cũng hiểu phần nào vào câu truyện được trình bày vào hôm nay. Nếu ai thật tâm quan tâm đến Hưng Thịnh và nhân viên ở đây thì người đó sẽ nói lời công đạo – Thiện nghĩ đã đến lúc anh lên tiếng thay cho hai người không có quyền bằng anh. Nhưng anh biết sự thẳng thắn và khẳng khái cùng bản lĩnh của họ thì chẳng hề thua anh

Mọi người lại bàn tán với nhau, chỉ mỗi bà Hiền là trân trân nhìn Hòa Mỹ. Bà cười chua chát, con bà đây sao.

  • Tôi nghĩ việc này để tôi nói chuyện riêng lại với Tài tổng sẽ tốt hơn
  • Tôi nghĩ Kim tổng nói phải, dù gì BB của Kim tổng và KK của Tài tổng cũng có mối quan hệ thân tình – bà My nhìn ông Kim như biết ơn

Ông Kim chỉ gật nhẹ đầu.

  • Vậy thì tôi chờ - Tài tổng chỉ còn biết rời khỏi, trước khi đi không quên nhìn Hòa Mỹ

Có điều Hòa Mỹ chẳng quan tâm.

  • Chủ tịch My tôi nghĩ những người thừa kế của Hưng Thịnh sẽ là đây
  • Cảm ơn Kim tổng

Đó là lời khen của một cổ đông có uy tín của Hưng Thịnh dành cho những người trẻ này.

  • Xin chào mọi người tôi đến trễ - từ cửa lại bước vào thêm một người khác

Thấy người này người mất bình tĩnh đầu tiên là bà Hiền, là ông ta, là người đã hiến tủy cho Hòa Mỹ. Năm đó cả nhà bà đi công tác chẳng ai về kịp để lo cho Hòa Mỹ, chỉ còn mình dì hai. Khi cả nhà nhanh chóng chạy về thì ca phẩu thuật đã thành công. Người đàn ông đó không cần báo đáp chỉ cần gặp riêng Hòa Mỹ. Cũng từ ngày đó tinh thần của Hòa Mỹ cũng khác đi, suy nghĩ cũng lạ hơn và nó có phần cay nghiệt hơn.

  • Tôi Phạm Thành Đại từ nay sẽ là cổ đông của Hưng Thịnh
  • Vậy là thế nào?
  • Như vậy là sao?

Mọi người lại được một phen bàn tán, ngoại trừ bà Hiền thì trong nhà họ Trịnh ai cũng đã đoán trước được. Hòa Mỹ có vẻ đang rất vui, vì điều gì.

  • Tôi nghĩ cũng nên bầu lại chủ tịch được rồi
  • Ý ông là sao, tại sao phải bầu lại chủ tịch – ông Kim thắc mắc hỏi

Đứng lên người đàn ông phủi áo vest.

  • Vì bà Hòa My không còn được tín nhiệm cũng như số lượng cổ phần đã bị tuột dốc, bà ấy chẳng thể ngồi ở đó được nữa

Bất ngờ, bà My cũng chẳng biết sự tình.

  • Mọi người cảm thấy thế nào, có nên bầu lại không
  • Phải
  • Cũng nên đi

Thật không ngờ lại có nhiều sự đồng ý như vậy.

  • Được thôi, thể lệ vẫn như cũ đúng không, vậy thì bỏ phiếu
  • Khoan đã, trước khi bầu chủ tịch đều cho quyền nói trước, ông Thành Đại ông là đang ép bà nội của tôi

Mỉm cười, ông Đại nhìn Thiện rồi nói.

  • Cậu trai trẻ trên thương trường không có tình thân

Không thể nói được gì Thiện đành im lặng.

Minh chú ý quan sát thái độ của Hòa Mỹ, có gì đó bất ổn.

  • Bắt đầu

Mọi người viết gì đó vào giấy rồi chuyển cho thư ký là Hòa Mỹ.

Mỉm cười khi đi ngang chỗ của Nhi cùng Minh, cô ta nhún vai.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh không ai ngờ đến, bà My và bà Hiền chỉ còn biết ngồi mà nhìn. Đây là dân chủ không còn cách nào khác.

  • Mở phiếu

Nhìn từng dòng đang hiện lên, ánh mắt bà My rực lửa.

Còn bà Hiền thì vừa đứng lên đã ngã xuống.

  • Mẹ - vội đỡ lấy bà Đức Thiện cũng trân trối nhìn Hòa Mỹ
  • Trưởng phòng Khiết Minh, phiền cô đọc cho

Nhìn Hòa Mỹ mà lắc đầu, Minh thật hận bản thân không thể làm gì để giúp gia đình Thiện.

Còn Nhi cô ghê tởm con người này, đó là gia đình của cô ấy mà cô ấy lại đối xử như vậy.

  • Còn không mau đọc

Đứng lên, Minh đắng cay mà mở lời.

  • Kết quả, bà Trần Hòa My có 7 phiếu với số lượng 40% cổ phần (trong đó nhận được uỷ thác 4% của Đức Thiện, 6% của bà Hiền cùng 2% của Khiết Minh), cô Trịnh Hòa Mỹ có 15 phiếu với số lượng 42% cổ phần (trong đó 5% của Hoà Mỹ, 37% do ông Thành Đại có được). Chủ tịch đương nhiêm
  • Khoan đã – bất bình ông Kim đứng lên

Minh cũng dừng lại.

  • Tại sao có thể, cái gì mà thương trường không nhìn tình thân, cô Hòa Mỹ rõ ràng là cháu của bà Hòa My kia mà, cô làm vậy mà xem được sao?

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía ông Kim.

Hòa Mỹ đứng gần bà My rồi nhìn mọi người, cô ta vỗ tay.

  • Hay lắm, nhưng xin lỗi tôi phải theo số đông thôi, cái ghế này
  • Hòa Mỹ - rơi từng giọt nước mắt, bà Hiền gượng đứng dậy đôi tay run run mà tát vào mặt của con mình

Đứng yên để hứng chịu cái tát đó, Hòa Mỹ xem như đã trả được phần nào đó cái nợ ân tình với Trịnh gia.

  • Con làm gì vậy? con có biết là mình đang làm gì không?

Nhìn người mà mình gọi là mẹ, Hòa Mỹ lau nước mắt rồi bật cười.

  • Biết chứ, nghe rõ đây nếu tôi không làm thế này thì cũng có ngày các người tống tôi ra khỏi nhà
  • Chủ tịch phong thư đến rồi
  • Là chủ tịch nào? – lãnh giọng Hòa Mỹ hét

Người vừa bước vào chùng chân.

Thấy gì đó trên tay anh ta Hòa Mỹ vội ra hiệu cho người của bên cạnh ông Thành Đại lao đến.

Đáng tiếc không như ý định khi Minh đang ra sức giữ Hòa Mỹ lại thì Nhi đã nhanh gọn mà lấy được phong thư đó.

  • Đưa cho nội – cầm lấy phong thư bà My vội mở ra

Minh mặc Hòa Mỹ đang cào cấu mình vẫn giữ chặt lấy cô ta, còn Nhi và Thiện thì cản bọn người của ông Thành Đại lại.

Cả phòng hỗn độn mà vẫn chưa biết nguyên nhân.

  • Gì vậy mẹ? – xem trong phong thư là gì, bà Hiền như không tin vào mắt mình

Còn bà My thì chỉ biết nhắm mắt mà chấp nhận, đây quả là sự thật.

Đó là giấy xét nghiệm DNA.

Bàn tay chẳng còn nhấc nổi bà Hiền nhìn sang phía của Hòa Mỹ rồi ôm trái tim mình mà khụy xuống.

  • Mẹ - vùng khỏi bọn người của Thành Đại, Đức Thiện vội đỡ mẹ mình
  • Mẹ ơi – Nhi cũng lao tới

Còn Hòa Mỹ cô ta chỉ biết đứng nhìn, cứ như là sự cắt đứt.

Biết mình không thể đứng vững được nữa bà My cố gắng nói những lời cuối.

  • Đây là giấy xét nghiệm DNA, Hòa Mỹ không phải là con cháu của nhà họ Trịnh, do đó 4% cổ phần kia không phải là của cô ta mà là của cháu tôi, Trịnh Linh Nhi

Sửng sốt Nhi ngẩng nhìn bà My, rồi nhìn sang Minh.

Chẳng thể giải thích vào lúc này, điều Minh có thể làm là giữ lại chiếc ghế này cho nhà họ Trịnh, không để Hòa Mỹ đạt được tham vọng của mình.

  • Thay đổi kết quả, bà Trần Hòa My là 53% cổ phần, chức vụ không thay đổi – kết thúc lời của Minh, bà My cũng ngất đi, áp lực quá lớn làm bà không thể chịu đựng được nữa

Mọi thứ như sụp đỗ, Hòa Mỹ buông tay mà tựa vào thành tường.

Xe cấp cứu đang trước cửa khách sạn. Bà My và bà Hiền đang mặc cho mọi thứ, người bình tĩnh nhất bây giờ cũng chẳng còn ai, họ rối rít cả lên.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: