CHƯƠNG 27
Thấy Nhi ra, Minh cười rồi chuẩn bị leo lại lên xe, chợt có cái gì đó phát sáng đằng sau mà Minh nhìn thấy từ kính chiếu hậu. Một vật sắt nhọn lóe sáng gần như là chuẩn bị xuyên tạc qua người của Minh.
Một cánh tay đưa ra bắt lấy cánh tay của hung thủ.
Là Nhi.
Bất ngờ vì bị Nhi kéo ra và đẩy về phía sau Minh chỉ kịp thấy Nhi đang khống chế tên gian manh bằng vài thế võ.
Chẳng may hắn còn một vũ khí nữa ở tay kia, Minh thấy một đường dài rạch ngang da thịt của Nhi. Sốt ruột Minh vội ngồi dậy kéo Nhi ra phía sau làm đà rồi tung cước vào bụng của hắn.
Cùng lúc đó công an khu vực đã chạy tới.
Có vẻ khó khăn nhưng Nhi vẫn cố gắng làm theo lời Minh.
Chịu không được, Minh xé toạc áo khoác của Nhi bằng đường dao rách khi nảy, một đường dài làm rách cả da thịt bên trong. Kéo Nhi vào một góc đường, Minh sợ hãi và lo lắng đến nỗi tay run run.
Dù có đau Nhi cũng không dám la lên, cô ngậm chặt miệng mà ngậm ngùi nhìn Minh, trong ánh mắt của Minh là sự lo lắng tột cùng dành cho cô. Dù lúc nảy Minh có lớn tiếng với cô nhưng cô vẫn cảm thấy vui.
Lắc đầu, nước mắt Nhi rơi xuống, vì đau và vì hạnh phúc.
Cố gắng giữ bình tĩnh Minh cẩn thận lau vết thương rồi sát trùng.
Biết là mình không giỏi trong việc này nên Minh không giành làm, để người khác có chuyên môn giúp Nhi sẽ tốt hơn.
Ngồi phía sau và ôm lấy Nhi, cho cô ấy ngồi trên đùi mình. Minh cảm nhận được sự run rẩy vì đau của cô ấy.
Gật đầu tin tưởng Minh, Nhi nắm chặt lấy tay người yêu, cô cũng chẳng dám nhìn đến vết thương của mình, cô thừa nhận mình rất sợ bị thương dù từ nhỏ đã trãi qua không biết bao nhiêu cuộc ẩu đã, sẹo trên người cũng có thể đếm được, nhưng cũng có thể vì vậy mà cô cũng sợ những vết thương thế này.
Ôm Nhi vào lòng mà mỗi lần cô ấy nhích người là mỗi lần Minh cũng nhích theo, cứ Nhi nhăn mặt là Minh lại nhăn theo.
Cô y tá đang sơ cứu cho Nhi có cảm tưởng hình như Minh cũng bị thương theo hay sao ấy. Cô chỉ cười và tập trung vào công việc.
Tên bị bắt khai là vì thiếu tiền để mua thuốc hít nên hắn mới làm liều như vậy.
Phía cảnh sát không tin, làm liều thì phải có gì đó làm chứng. Theo lời khai của Nhi cùng Minh thì hắn vẫn chưa hâm dọa hai người câu nào, thậm chí cũng chẳng nói gì thì đã lao tới cứ giống như hắn muốn giết hai người. Cảnh sát đang có suy luận, hắn cũng cần tiền nhưng là người khác đã đưa để hắn gây hại cho Minh cùng Nhi.
Vào nhà Minh vứt vali sang một bên mà tập trung vào lo cho Nhi.
Nhi cảm thấy Minh thật khó tính và hung dữ, có mỗi chuyện đi bệnh viện mà cằn nhằn cô từ lúc về đến giờ. Có điều cũng đáng yêu lắm đó chứ.
Lý do gì vậy nè, nhìn Nhi chớp chớp mắt rồi Minh thở dài giả vờ than vãn.
Ngơ ngác rồi nổi trận lôi đình, Nhi đùng đùng đứng lên rồi cũng đùng đùng bỏ đi.
Minh cũng đâu nghĩ cô nàng này lại nỗi giận như vậy.
Hết cách Minh liều mạng ôm Nhi từ phía sau dù biết Nhi đang nổi giận có khi còn cho Minh vài cước.
Nhưng không Nhi mềm nhũng trong vòng tay của Minh.
Mỉm cười Minh biết là Nhi hết giận rồi.
Kéo khuôn mặt xinh đẹp nhưng ngang bướng đó về, Minh tham lam mà hôn lên.
Bất ngờ trước hành động ướt át của Minh, Nhi còn định hỏi thì đôi môi của cô đã bị môi Minh khóa chặt. Buông lỏng bàn tay hình nấm đấm đang đặt trước ngực, Nhi buông xuôi rồi đưa lên mà câu cổ người yêu.
Mọi giận hờn, mọi hiểu lầm đều như bị phá vỡ bởi giây phút này. Giây phút hai đôi môi chạm nhau, nụ hôn hòa là một giúp hai con người cảm nhận được hương vị ngọt ngào trong nhau.
Hai vầng trán chạm vào nhau, hai chiếc mũi vẫn đang tự trêu đùa đối phương.
Thừa cơ hội Minh lại lần nữa hôn vào đôi môi làm Minh luôn bị mê luyến đó.
Một lần nữa cả hai người họ lại rơi vào hạnh phúc bất tận của nụ hôn tình yêu.
Bình luận
Truyện liên quan
(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)