Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 14

646 0 1 0

CHƯƠNG 14

Song Ái tiểu thư cũng là người rất quan tâm Khắc nhi ngay từ nhỏ, nàng ấy rất thích Khắc nhi, còn đòi làm nương tử của Khắc nhi sau này. Nàng ấy có hỏi về miếng ngọc bội, khi ấy cả hai còn quá nhỏ nên cũng rất ngây ngô. Khắc nhi còn nhớ mình nhất quyết không cho muội ấy cho dù muội ấy có nài nỉ. Đến khi Khắc nhi rời khỏi, muội ấy vẫn muốn có nó, 5 năm bên nhau không bằng mấy khắc gặp mặt. 5 năm ấy chỉ là trẻ con, mà trẻ con thì không hiểu nhiều, Khắc nhi còn tưởng có lúc mình đã đưa cho muội ấy giữ. Thế mà không, đến tận bây giờ nó mới có chủ nhân, và Khắc nhi cũng biết người đó không chỉ là chủ nhân của miếng ngọc bội gia truyền mà còn là chủ nhận trái tim của Khắc nhi.

  • Y Khắc ca – Song ái chạy lại ôm chầm lấy Khắc nhi trong con mắt vô cùng ngạc nhiên của hai người đang gây chiến cùng mọi người, họ cứ tưởng muội ấy đã chọn Y Khắc

Khắc nhi mỉm cười vỗ nhẹ vào lưng của Song Ái rồi nhanh chóng rời ra.

  • Huynh khác xưa quá – Song Ái lay mặt của Khắc nhi từ bên trái qua phải rồi ngược lại, huynh ấy thật tuấn tú làm nàng cũng phải e thẹn, nếu không phải vì cả hai đã có thời gian ở bên nhau khá lâu thì nàng cũng không dám bạo gan thế này

Cười hiền Khắc nhi đẩy nhẹ Song Ái ra khỏi người mình, nó tiến về phía nơi có một thiếu phụ đang đứng.

  • Khắc nhi bái kiến sư mẫu
  • Đừng đa lệ, Khắc nhi đây sao, con lớn quá rồi – vuốt tay rồi cả khuôn mặt của Khắc nhi, sư mẫu của nó cũng chính là Cát Phi – thê tử của trưởng môn Song Ưu
  • Khắc nhi sư phụ muốn gặp đệ - Song Lăng thông báo

Khắc nhi cùng sư mẫu của mình đi vào một gian phòng, bên ngoài có khá nhiều đệ tử của bổn bang đang canh giữ.

Trên giường có một nam tử đã ngoài tứ tuần đang vận công thuận khí, nét mặt hằn lên sự đau đớn, trán đầm đìa mồ hôi.

  • Đồ đệ Y Khắc bái kiến sư phụ - quỳ một chân Khắc nhi ôm tay thành quyền bái kiến vị nam tử ấy

Ánh sáng từ từ soi rọi vào đôi mắt đã nhắm nghiền khá lâu kia, vị nam tử chợt mỉm cười khi nhìn thấy đứa nhỏ trước mặt.

  • Có thật là con không Y Khắc
  • Là đồ đệ

Song Ưu trưởng môn cười vui mừng ngoắc Y Khắc lại giường ngồi cùng mình.

  • Lớn như thế này rồi sao?
  • Sư phụ - Khắc nhi cũng vui mừng không kém, hai từ sư phụ đã lâu rồi nó không được gọi

Trưởng môn Song Ưu nhìn Khắc nhi thật kĩ, ngài gật đầu hết đổi hài lòng.

  • Muội cùng các đồ đệ ra ngoài, ta có việc muốn nói riêng với Khắc nhi
  • Muội hiểu rồi – thê tử của Song Ưu trưởng môn làm theo lời của ngài ấy

Cánh cửa được khép lại cũng là lúc trưởng môn Song Ưu không thể trụ được nữa.

  • Sư phụ - Khắc nhi hốt hoảng vội đỡ lấy trưởng môn rồi ẩn nguyệt để ngài thuận khí, nó đón không lầm thì ngài đã bị trọng thương, còn bị trúng độc, không chần chừ nó liên lấy một viên Sơn Liên đan cho ngài ấy dùng
  • Đây là – thuốc đã xuống cổ vì Khắc nhi làm quá nhanh trưởng môn mới kịp hỏi
  • Là Sơn Liên đan
  • Không ngờ Chu Không lão bà lại cho con cả cái này, Khắc nhi con quả là có duyên với những bậc tiền bối – ngài lại ho thêm vài tiếng

Điều này làm Khắc nhi vô cùng lo lắng.

  • Sư phụ người làm sao vậy, nói con biết con nhất định cứu người

Trưởng môn Song Ưu lắc đầu.

  • Không có tác dụng đâu – nói xong cả người của trưởng môn Song Ưu gần như run rẩy vì lạnh

Khắc nhi có thể cảm nhận được hàn băng, nó vội ẩn nguyệt rồi đẩy nội công của mình vào nhưng đều vô tác dụng.

  • Vô ích thôi, con đừng tốn sức. Lần này ta gọi con về là mong con giúp ta một chuyện – khó nhọc trưởng môn mở lời
  • Sư phụ cứ nói, đồ nhi xin nghe – Khắc nhi thật không cam tâm, chẳng lẽ là không có cách, nó không tin, 5 năm học y thuật từ Chu Không lão bà - người cũng được mệnh danh là hoa đà tái thế - chẳng lẽ nó không thể cứu được sư phụ của nó

Trưởng môn Song Ưu nắm chắt vai của Khắc nhi, nhìn sâu vào ánh mắt vẫn còn trong như mặt hồ buổi sớm mai. Ngài cũng có chút chần chừ, ngài sợ giang hồ hiểm ác này sẽ làm mất đi ánh mắt ấy, nhưng Cửu Chân là tâm huyết của những bậc tiền bối đã đi trước, nó không thể bị mất trong tay một kẻ bất tài như ngài được.

  • Ngày mai ta sẽ ban lệnh chính thức đưa con lên chức trưởng môn
  • Sư phụ, không người đừng nói vậy – hốt hoảng Khắc nhi rời khỏi giường rồi quỳ xuống, nó không thể, chuyện này quá bất ngờ
  • Ta đã quyết – trưởng môn lại ho một tràng
  • Sư phụ người đừng nói nữa, để con vận công giúp người – không để trưởng môn từ chối, Khắc nhi đã nhanh chóng xoay chuyển cả hai, tay nó bắt đầu đặt lên lưng của trưởng môn, từ lòng bàn tay một sức nóng truyền đến, đỉnh đầu của trưởng môn Song Ưu đã có khói, hàn băng có thể tạm thời được khống chế. Hà Kình lão ông nói đúng, luyện võ không phải một giờ một khắc, có lẽ nó phải chăm chỉ hơn

Trưởng môn Song Ưu mặc nhiên để Khắc nhi giúp mình, ngài có cảm giác cơ thể đã bớt lạnh đi rất nhiều, Sơn Liên đan quả thật công hiệu, cái đau của ngàn mũi kim châm vào đã dần như biến mất. Có điều ngài cũng biết đó chỉ là những cảm giác nhất thời, muốn trị dứt cần thời gian và rất nhiều công sức.

Sau hơn 2 canh giờ vận công thuận khí Khắc nhi gần như kiệt sức, sư phụ cũng đã đỡ hơn bảy phần, nó đem ít thuốc mà mình đã mang theo cho Song Lăng, đặc biệt căn dặn huynh ấy phải đích thân nấu nó mới an tâm. Sư mẫu cũng đưa nó về phòng để dưỡng sức, căn phòng này cũng không xa lạ là mấy, dù có đi bao lâu thì cũng không thể quên được. Nhảy lên giường nó bắt đầu vận công, 2 canh giờ giúp sư phụ ngăn kịch độc, nội công của nó cũng đã suy giảm mấy phần.

  • Khắc ca, muội vào được không?

Bên tai nghe được thanh âm, nó dừng lại rồi lên tiếng.

  • Vào đi

Song Ái nhẹ nhàng đẩy cửa, trên tay là một chén thuốc bổ mà nàng đặc biệt làm cho Khắc nhi.

  • Đa tạ huynh đã giúp phụ thân của muội
  • Đừng nói vậy, đó là sư phụ của ta mà – mỉm cười mà môi đã nhợt nhạt Khắc nhi ngồi ngay ngắn

Song Ái hơi đỏ mặt, khoảng cách của hai người thật gần, nàng đưa cho Khắc nhi chén thuốc bổ trên tay.

  • Huynh uống đi, muội nấu cho huynh đấy
  • Thế muội đã đưa cho sư phụ chưa?

Song Ái nhẹ gật đầu.

Khắc nhi rất ghét thuốc nhưng biết sao hơn, nó cần để còn mau hồi phục mà giúp trưởng môn, nhắm mắt nó ực đại một hơi.

  • Huynh nghĩ ngơi đi muội ra ngoài
  • Đa tạ muội – nhắm mắt Khắc nhi tiếp tục dưỡng khí

Hình ảnh này khiến Song Ái cứ nhìn mãi không muốn rời, Khắc nhi thật đẹp, nàng lại bị rung động một lần nữa. Ngày trước cả hai là trẻ con nàng đã rất thích Khắc nhi, đến bây giờ gặp lại càng thích hơn, ôi con tim lại đập rộn ràng.

Trời mới tờ mờ sáng Khắc nhi đã xuống khu rừng cạnh bang để luyện công, nó cần vận động để khí huyết lưu thông. Đang luyện tầng thứ 9 và thứ 10 của Hà Kình kiếm pháp mà lão ông đã truyền lại nó không ngừng suy nghĩ, tại sao lão ông lại chọn mình. Nó không phải không biết Tào Cân phái còn một bộ kiếm phát riêng chỉ dành cho trưởng môn, cái nó đang luyện là do Hà Kình kiếm pháp do lão ông tự lập ra. Nó không thể làm trưởng môn của Tào Cân bang được, còn quá nhiều chuyện đời nó chưa thấy rõ, mà nó thì còn quá trẻ, chỉ lo người đời không phục. Nó chỉ mong giải quyết xong những chuyện ở Cửu Chân bang, chữa xong vết thương cho Song Ưu trưởng môn rồi sẽ sớm quay về Giang Nam. Tiếp tục cuộc sống bình thường, rồi biết đâu nó sẽ lại được gặp quận chúa, dù chỉ là thoáng qua. Nó lại nhớ nàng nữa rồi.

  • Hay quá, Khắc ca múa kiếm thật đẹp

Bất ngờ vì câu nói Khắc nhi thôi không luyện nữa, cành cây khô trên tay nó cũng vứt sang một bên.

  • Sao muội lại ra đây?
  • Muội đem nước và thức ăn cho huynh, huynh luyện võ từ lúc sáng, giờ mặt trời cũng lên cao rồi – cười thật tươi Song Ái đưa đồ mà mình đã chuẩn bị cho Khắc nhi

Khắc nhi mỉm cười.

  • Đa tạ muội
  • Huynh ăn nhiều vào để có sức – vừa nói Song Ái vừa lau mồ hôi cho Khắc nhi

Hơi ngại Khắc nhi tế nhị hơi nhích người, nó không muốn mọi người nhìn thấy rồi lại hiểu lầm, cũng đúng là nó có hơi đói thật nên không ngại ngần mà ăn sạch trơn.

Nhìn Khắc nhi ăn thôi mà Song Ái cũng thấy vui, ôi nàng đã phải lòng Khắc nhi lần nữa rồi, nàng biết phụ thân thương nàng nhất nên sẽ không bắt ép mà gã nàng đi. Nàng cố công chờ cuối cùng Khắc ca của nàng cũng quay trở lại, nàng biết mình phải nắm bắt cơ hội thật tốt.

Có 1 ánh mắt nhìn hai người hết sức tức giận, người đó bóp nát cả một trái dại vừa rơi xuống, xoay lưng từng bước đi hết sức nguy hiểm.

Từ ngày Khắc nhi trở lại Cửu Chân bang mọi thứ cũng được củng cố hơn, nó biết trong các đồ đệ của Song Ưu trưởng môn người mà có cả đức lẫn tài không ai khác chính là Song Lăng. Chỉ tiếc rằng cái tài của Song Lăng chưa được phát huy, mà huynh ấy cũng không nhạy bén được, huynh ấy hơn Khắc nhi 5 tuổi nên rất chững chạc, đó là lý do vì sao khi vừa gặp lại nó đã nhận ra huynh ấy ngay. Nó cũng đã nói với sư phụ việc lập trưởng môn cứ để từ từ, nó nhất định trị khỏi vết thương cho sư phụ. Và nếu có lập thì ý kiến của nó vẫn là Song Lăng huynh. Giờ thì nó đã biết vì sao trưởng môn bị thương, cách đây 1 tháng ở Hằng Nguyệt gia trang có mời ngài đến dự tiệc để bàn thảo chuẩn bị cho đại hội võ lâm cuối năm nay, để còn chuẩn bị mà luận kiếm hoa sơn trước khi lại chuyển mùa sang xuân. Không ngờ trên đường đến đó ngài bị ám toán, nhưng khi ấy cũng may ngài không có chuyện gì. Khi mọi người đã bàn thảo xong, ngài ở lại để còn dùng rượu. Sáng sớm đang trên đường về ngài lại bị đánh lén, lần này cao thủ rất nhiều, có cả xà độc, ngài thừa biết những con xà được huấn luyện ấy là từ đâu ra. Chính là xà ở núi Xà Cân. Cũng may khi đó người của ngài đã giết chết con rắn đó, ngài cũng nhanh chóng ngăn cản không cho chất độc lan nhanh vào lục phủ ngũ tạng, có một người đã cho ngài một viên Sơn Liên đan nên mới chống chọi đến ngày gặp được Khắc nhi.

  • Đa tạ con Khắc nhi
  • Sư phụ đừng đa tạ hoài như thế, việc Khắc nhi phải làm, sư phụ đỡ hơn nhiều chưa

Đứng lên trưởng môn Song Ưu múa vài đường quyền, không còn đau nhiều như trước, từ ngày mai ngài có thể dùng lại vũ khi và tập luyện võ công.

  • Song Ưu ta không biết nên làm gì để báo đáp con

Chợt Khắc nhi thở dài.

  • Thứ lỗi con không thể trị hoàn toàn cho sư phụ, sau này có lẽ người không thể sử dụng nội công như ý muốn

Nghe đến đây dù lòng thống khổ nhưng cũng đành vậy, giữ được mạng đã là may mắn cho ngài, coi như ngài cũng phước lớn mạng lớn.

  • Ta biết, không sao, giờ ta lại có chuyện nhờ con
  • Dạ sư phụ cứ nói, đồ nhi xin nghe

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: