Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 35

463 0 0 0

CHƯƠNG 35

Tại sao đến đâu cũng gặp tên đáng ghét này vậy chứ.

  • Yên nhi con làm gì mà để Khắc nhi ghen tuông thế kia – thấy biểu hiện của Khắc nhi, lão ông trêu ghẹo
  • Lão ông người nói gì vậy chứ - Khắc nhi gắt rót trà cho cả bàn gắt
  • Đệ tử cũng không biết chắc tại Khắc nhi không thích cái tên Cung Kha ấy – Yên nhi giải thích để chữa ngượng
  • Thế à, ta nghĩ không chỉ là không thích mà còn là cực kì ghét, cũng phải tình địch mà – mân mê tách trà lão ông vẫn chưa tha

“phụt”, phun cả ngụm nước xuống bàn Khắc nhi sặc nặng rồi bỏ cả ly trà xuống.

  • Huynh có sao không? – Yên nhi vội vuốt lưng cho nó

Nó xua tay ý bảo không sao, Hà Kình lão ông cùng Nghĩa Thanh và Hồng Hoa cười nắc nẻ.

  • Được rồi ngày mai đi cùng ta qua sông
  • Dạ
  • Nghĩa Thanh nói chuyện với bá phụ một lát – đứng lên đi ra ngoài trước Hà Kình lão ông nghiêm nghị

Hồng Hoa lo lắng thấy rõ, nàng nắm chặt tay của Nghĩa Thanh.

  • Không sao đâu, muội ở đây với Khắc huynh và Giao Yên cô nương, đừng đi đâu cả, ta sẽ trở lại – ôm nhẹ lấy nàng để trấn an Nghĩa Thanh nhanh chóng đi theo bá phụ của mình
  • Không sao đâu – nắm nhẹ tay của Hồng Hoa, Yên nhi an ủi

Hồng Hoa không nói gì chỉ cầm tách trà rồi chốc chốc nhìn ra ngoài.

Quán trọ có vẻ yên ắng, cả hai bên không muốn gây chiến vào lúc này. Thế nhưng không hẳn vẫn cứ yên bình.

Một bóng đen xuất hiện trước cửa phòng của Khắc nhi, nó giật mình tỉnh giấc, nhưng vẫn chưa vội để ngồi dậy, có mê hương thì phải, nó vội điểm nhanh nguyệt của mình cùng Yên nhi. Cửa bật mở nó vờ nhắm mắt, cái bóng đen ấy càng lúc càng đến gần phía giường, nó đang nằm dưới nền nên có thể nhìn rõ từng nhất cử nhất động của kẻ đó. Hay thật tên đó còn đá nó nữa chứ, hắn bước qua người nó rồi nhìn chằm chằm vào chiếc giường mà Yên nhi đang say giấc. Tay nó đã bắt đầu nổi gân rồi đấy.

  • Cung Kha huynh chẳng lẽ ban sáng chúng ta vẫn chưa nói hết chuyện hay sao

Lời nói của Khắc nhi làm Cung Kha giật bắn người, hắn giật lùi lại và không may đã vướng phải chân của nó ngã nhào xuống.

  • Thế nào, định giở trò sao, ta đã từng nói tốt nhất đừng động đến nàng rồi kia mà – tức giận Khắc nhi đá vào người hắn vài cái

Hắn hoảng hồn đứng lên, giữ tư thế phách lối và tiếp chiêu.

  • Ngày nào còn Cung Kha này thì ngươi đừng hòng có được nàng
  • Câm miệng cho ta, nàng không phải là đồ vật mà ngươi muốn có là có, giờ thì đi đi, nên nhớ có phụ thân của ngươi ở đây, ngươi muốn mất mặt phụ thân mình sao

Cung Kha lùi bước rồi chạy nhanh đi, đúng là hắn nên nghĩ đến danh dự của phụ thân mình. Có điều hắn đang rất bực tức.

Khắc nhi khép cửa rồi lại giường kéo chăn đắp cẩn thận và giải nguyệt cho Yên nhi.

  • Đa tạ huynh, huynh lại cứu muội – ngồi bât dậy khi được giải nguyệt Yên nhi ôm chầm lấy Khắc nhi, nàng quả thật rất sợ. Nàng vốn không phải đối thủ của tên ngụy nhân quân tử đó
  • Không sao rồi, ta nhất định không để hắn làm gì muội cả - vuốt tóc Yên nhi và ôm nàng ấy chặt hơn Khắc nhi trấn an
  • Huynh nằm với muội được không? – rụt rè Yên nhi đề nghị, mặt không dám nhìn người đang ôm lấy mình
  • Ta vẫn nằm đây, được rồi muội ngủ đi – hạ người xuống Khắc nhi kéo nàng vào lòng mình, để nàng yên tâm

Yên nhi yên lặng, cảm giác đã không còn lo sợ nữa khi trong vòng tay của nó.

Khắc nhi trằn trọc mãi, nó rất lo cho Yên nhi. Cung Kha không dễ mà từ bỏ qua một tuyệt sắc giai nhân như quận chúa Giao Yên được. Nhìn Yên nhi ngủ say trong lòng mình cảm giác trong nó vừa thân quen lại vừa lo lắng. Nó biết rồi ngày này cũng sẽ không còn nữa. Nhưng ngày nào còn nó thì Yên nhi nhất định bình an.

Sáng hôm sau thuyền đã được chuẩn bị, thuyền rất rộng nhưng phụ tử Võ Gia lại không đi cùng, hắn thuê một chiếc thuyền khác để đi cùng với Hà Kình lão ông. Đương nhiên có cả Khắc nhi, Yên nhi, Nghĩa Thanh và Hồng Hoa theo cùng. Chuyện trên giang hồ tốt nhất đừng để người của triều đình biết quá nhiều.

  • Quận chúa trời trở gió
  • Ngươi không cần lo cho ta – nghe tiếng của người lạ, Yên nhi đã không thích mà nhất là Cung Kha nàng càng căm ghét hơn

Khắc nhi từ phía đầu thuyền đi lại trước mặt Yên nhi, nó không ngờ cái tên Cung Kha này mặt dày như thế.

  • Cung Kha tối qua có người vào phòng của ta định làm chuyện đồi bại với quận chúa, đáng tiếc hắn chưa kịp làm gì thì đã co dò mà chạy, không biết huynh có bắt được hắn hay không. Ta thấy hắn chạy về hướng dãy phòng của huynh

Biết là Khắc nhi đang nói xéo mình, Cung Kha có chút sượng, nét mặt thì sa sầm xuống. Thế nhưng hắn vẫn không thua.

  • Vậy sao tại hạ thật không biết, nếu không tại hạ đã bắt hắn cho quận chúa trị tội rồi, có phải không quận chúa

Yên nhi không thèm nhìn hắn, nàng vẫn đứng sau lưng của Khắc nhi.

Khắc nhi cười nhếch môi, tên này quả thật không đáng để nói chuyện.

  • Hà huynh đã lâu chúng ta không đàm đạo, chẳng hay huynh có nhã hứng
  • Cũng được, được nói chuyện với Võ trang chủ Hà Kình ta cũng được xem là phúc phần – ngồi xuống ung dung lão ông cười mỉa

Cung Khuynh không mấy quan tâm, hắn cho người rót rượu.

  • Chẳng hay huynh có còn nhớ Cửu Dương chân kinh

Nghe đến những từ này Hà Kình lão ông có chút bất an, kẻ này chẳng lẽ đã tìm ra tông tích của quyển chân kinh đã sớm biệt tích theo Hàn chân nhân.

  • Ta nghĩ nên cho nó vào lãng quên
  • Vậy sao, thế mà ta thấy đồ đệ của huynh đã không làm theo giáo huấn của sư phụ
  • Huynh nói vậy là có ý gì? – nhíu mày lão ông bỏ ly rượu xuống và hỏi lại

Không ngần ngại Cung Khuynh chỉ về hướng của Khắc nhi.

  • Ta nghe nói trước khi đến thành Khiết Giang tiểu đồ đệ Y Khắc của huynh đã bị thương bởi xà chưởng của Kha nhi nhà ta. Đáng lý tiểu tử ấy phải điều trị khá lâu

Bị thương sao, thật là quá đáng dám làm đồ đệ của Hà Kình này trọng thương, cái tên Cung Kha kia đúng là chán sống, sao Khắc nhi không cho hắn một bài học thích đáng hơn. Mà chắc tên đó cũng không hơn gì, nghĩ vẫn thấy đồ đệ của mình tài giỏi.

  • Khuynh huynh có lẽ huynh không biết Khắc nhi là truyền nhân của Chu Không lão bào, việc trị thương với nó không có gì khó cả

Đúng là Cung Khuynh đã quên mất chi tiết này, chẳng là hắn muốn nắm thử xem Hà Kình có cái đuôi nào hay không. Và hắn nhắm đến chính là đồ đệ Y Khắc của lão ông.

  • Cho là vậy, vậy thì những chiêu thức của tiểu tử đó khi giao đấu với hài tử của ta thì thế nào. Hà huynh chẳng lẽ huynh định giữ cái chân kinh ấy
  • Cung Khuynh huynh đừng ăn nói hàm hồ. Huynh đừng quên tổ sư gia của phái Tào Cân và trưởng môn Trần Nghĩa của võ đang có giao tình huynh đệ đồng phụ mẫu, chuyện hai người họ có kiếm pháp giống nhau cũng như quyền pháp tương tự chẳng có gì lạ. Ngũ Dương chân kinh là do bao đời trưởng môn của Võ Đang góp nhặt, đương nhiên có dính liếu ít nhiều. Chuyện ta truyền lại cho đệ tử của mình có gì sai sao Khuynh huynh – dõng dạc và nói từng từ thật chậm rãi, lão ông muốn cái kẻ tham lam và luôn muốn chiếm đoạt những tuyệt thế võ học kia sáng ra. Muốn công kích lão sao, không dễ đâu

Cung Khung bật cười để che đi cái ngượng ngạo của mình, quả thật Hà Kình khá cao tay những lý lẽ lão đưa ra người trong giang hồ đa phần đều biết. Ngũ Dương chân kinh rốt cuộc nó đang ở đâu.

  • Huynh nghĩ sao nếu hợp tác với Liêu quốc

Ly rượu bị đập nhanh xuống bàn, nếu bàn về chân kinh hay đại khái là những việc trong giang hồ lão ông sẽ không nóng giận mà kiềm chế được. Còn đây là chuyện của quốc gia, đã không giúp thì thôi nay lại còn bán quốc.

  • Cung Khuynh, ta là vốn có ý khuyên ngươi nên giao Liêu Kiệm để triều đình xử lý, nào ngờ ngươi còn có ý định quy phục ta. Chuyện ngươi cùng tiểu tử Cung Kha kia đả thương người của rất nhiều môn phái ở Giang Nam, Hà Kình này vẫn chưa tính xong đâu
  • Hà Kình ngươi quá nóng nảy rồi, mà nếu ngươi muốn biết thì ta cũng không giấu nữa. Ta là phụng lệnh của vương gia quy phục ngươi cùng đồ đệ của mình, còn không thì cũng nên tiễn ngươi một đoạn – vừa dứt lời Cung Khuynh tung chưởng về phía của lão ông. Cái lý do trên là do hắn bịa ra thôi, thật chất hắn muốn hạ gục lão ông từ lâu lắm rồi

Lão ông không ngờ một trưởng bối trong võ học lại bỉ ối như thế.

  • Hỏng cả rồi, Khắc nhi mau đưa tất cả rời khỏi
  • Lão ông chúng con không thể bỏ người – người của Xà Cân cũng đã ra ứng tiếp, Cung Kha càng lợi dụng cơ hội mà bắt ép quận chúa

Khắc nhi không rời khỏi Yên nhi, nó biết nàng không phải đối thủ của tên này.

Yên nhi hiểu rõ điều đó nhưng vẫn cần người để giúp lão ông.

  • Huynh giúp lão ông đi, để hắn cho muội

Khắc nhi phân vân, thế nhưng Yên nhi đúng, Cung Khuynh vốn tà ác và gian manh, Hà Kình lão ông lại chính trực, quân tử ai biết được kẻ kia sẽ làm gì người. Nghĩa Thanh và Hồng Hoa còn bận đối phó với bọn người còn lại.

  • Muội cẩn thận
  • Huynh cũng vậy

Trước khi bay sang chỗ của lão ông để ứng chiến, Khắc nhi không quên dùng nội lực của mình để hất những thứ trước mặt sang phía bọn chúng.

Vừa giao đấu Yên nhi vừa quan sát xung quanh, chiếc thuyền này sẽ không thể ở lâu, kia rồi.

  • Hồng Hoa, tỷ tìm cách cắt đứt dây chiếc thuyền con ấy rồi nhảy xuống trước, khi ấy muội sẽ cùng Nghĩa Thanh ứng tiếp phía trên
  • Ta biết rồi

Cuộc chiến càng lúc càng hỗn độn hơn, bổng từ đâu một cơn lửa phừng phực phát lên.

  • Quận chúa nàng thông minh lắm, giữ chiếc thuyền cho ta – Cung Kha cứ mãi lo nhìn ngắm dung nhan và đùa giỡn mà không hề hay biết Yên nhi đã lợi dụng sơ hở của hắn để tìm đường thoát

Làm sao có thể tiếp cận được Hồng Hoa, nàng ấy biết võ đấy mấy tên tép rêu này cũng không là gì, có điều hình như cao thủ của Xà Cân đã xuất hiện.

  • Huynh xuống phía dưới giúp Hồng Hoa và đừng cho bọn chúng tiếp cận thuyền, ta cùng Khắc nhi sẽ đưa lão ông xuống sau – nói rồi Yên nhi đá nhanh một thùng gỗ xuống sông, nàng biết khinh công của Nghĩa Thanh đi trên nước vẫn chưa được tốt

Nghĩa Thanh thật sự rất ngưỡng mộ sự lanh trí và tài tình của Yên nhi.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: