Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 54

369 0 1 0

CHƯƠNG 54

Cũng hiểm hách đấy chứ, thầm nghĩ vị hoàng tử đã có chút thiếu tự tin. Khắc nhi không phải kẻ có thể hạ là hạ, nếu lúc nảy không vì nó mất tập trung thì hắn đã không có cơ hội.

  • Hoàng thượng chẳng phải người đã hứa với nhi thần sẽ để hôn nhân đại sự cho thần tự quyết hay sao
  • Trẫm nhớ, Giao Yên muội cũng muốn biết ý trung nhân của mình tài cán thế nào mà, trẫm chỉ giúp muội thôi
  • Hoàng
  • Yên nhi, muội xuống đi ta sẽ đấu với hắn – không để Yên nhi nói thêm, Khắc nhi vội cản lời của nàng lại

Nhìn Khắc nhi thật yêu thương Yên nhi tự trách bản thân mình, chính nàng đã kéo nó vào rắc rối.

  • Xin lỗi huynh
  • Khờ quá, nếu ta thua hắn chứng tỏ ta không xứng với muội, hoàng thượng nói phải ta phải thật sự xứng đáng với muội – nói rồi nó ôm Yên nhi bay xuống về phía của hoàng thượng

Yên nhi khóc không ra nước mắt.

  • Dù có thể nào muội cũng chỉ lấy huynh thôi, chỉ yêu huynh thôi

Cảm động trước những lời này Khắc nhi mặc kệ bao nhiêu người, nó cúi xuống hôn nhẹ lên trán của Yên nhi – người mà nó yêu. Quyết tử gì chứ nó sẽ cho tên kia biết thế nào là thất bại thật sự.

  • Hoàng tử mời
  • Ngươi nộp mạng đi – hắn rút một thanh kiếm từ một cận hầu gần đó

Khắc nhi cũng rút vội thanh kiếm của cẩm vệ quân rồi ứng chiến, từng đường kiếm uy dũng được vun lên. Bao nhiêu năm tầm sư học đạo, hành tẩu giang hồ nó có thể sử dụng một cách hiệu quả nhất được rồi.

Những đường kiếm của Khắc nhi hắn ta không biết, những đường kiếm của hắn nó cũng không biết. Nhưng với một người thông minh như nó tìm cách để khắc chế không phải khó. Vị hoàng tử kia giỏi là ở chiến trường cầm binh, còn ở đây hắn ta nhất định phải bại dưới tay của Khắc nhi.

  • Xin thủ hạ lưu tình – một cận thần của vị Mã hoàng tử vội quỳ xin tha

Khác với trận đấu mà Mã hoàng tử đã dẫn dắt khi nảy, lần này Khắc nhi chỉ hạ hắn trong vòng chưa đầy nửa nén nhang. Giờ thì gươm đang kề cổ của hắn.

Hắn tái xanh cả mặt, cao thủ của trung nguyên là đây, thì ra nảy giờ Khắc nhi chỉ đang là đùa với hắn.

  • Ta không muốn đắc tội ngài nhưng ta cần bảo vệ Yên nhi, xin thứ lỗi – chấp tay thành quyền Khắc nhi trả kiếm cho chủ nhân của nó rồi quay bước

Thế nhưng kẻ kia đã lộ bản chất thực của hắn, bất ngờ từ tay áo của hắn xuất hiện một con dao găm, và đang lao thẳng về phía của Khắc nhi.

  • Khắc ca cẩn thận – Yên nhi hét lên nàng vội vã bay lên

Nó quay lại thì đã muộn, dao đã cắm vào mạn sườn không phải của nó mà là của quận chúa , tức giận nó vung một chưởng mà đã từng đấu với Cung Kha về phía hắn. Chưởng ấy nếu không phải là Cung Kha hay những bậc tiền bối thì chỉ như hắn bây giờ.

Hắn bật ngã về phía sau, phun ra rất nhiều máu rồi nằm bất động.

  • Truyền thái y ngay cho trẫm, người đâu bắt toàn bộ người của Mã quốc vào đại lao, nếu hoàng muội của trẫm có bất cứ mệnh hệ nào thì hãy đem xác của hắn về theo – một lời nói của hoàng thượng cũng chính là thánh chỉ

Không chờ thái y gì cả, nó bế xốc nàng lên rồi dùng khinh công bay thẳng vào An Bình cung làm mọi người không kịp đuổi theo.

  • Muội ráng chịu đau – mồ hôi của Yên nhi túa ra, vai nàng đang rất đau, tay nó run rẩy khi rút thanh dao găm ấy ra, không kiềm nén được nó dùng lực bẽ gãy đôi con dao găm đáng chết ấy

Yên nhi run rẩy trong vòng tay của nó, nàng ráng cắn chặt răng, mất máu làm nàng không đủ tỉnh táo.

  • Hoàng thượng giá đáo
  • Muội ấy thế nào rồi? – phất tay bảo tất cả đứng lên hoàng thượng vội đến chỗ của hai người họ

Khắc nhi cũng không buồn chào hỏi nó đưa ánh nhìn không mấy thiện cảm về phía của hoàng thượng.

  • Thần muốn xin mượn hộp thuốc của thái y, không cần ai cả thần sẽ trị thương cho quận chúa
  • Ngươi chắc chứ, nếu Yên nhi
  • Chẳng lẽ ta cũng như hoàng thượng đem Yên nhi ra làm vật cá cược hay sao? – một câu nói cứ như chế nhạo, hòa vào là sự căm phẫn

Hoàng thượng trợn mắt nhưng cũng không muốn đôi co.

  • Làm theo ý hắn
  • Thần tuân chỉ - vị thái y đó vội vã rời khỏi mà lòng thì thắc mắc, Khắc nhi là người thế nào mà khiến hoàng thượng có thể làm theo như vậy
  • Khắc ca
  • Ta đây, muội cố chịu đau, ta sẽ khâu lại vết thương

Gật đầu, Yên nhi ngoan ngoãn nằm xuống, nàng bám chặt tay vào thành giường.

Thấy vậy nó giơ tay mình cho Yên nhi nắm lấy.

  • Ta yêu muội Yên nhi, yêu muội rất nhiều
  • Muội cũng rất yêu huynh, Khắc ca – Yên nhi nói trong hơi thở gấp gáp vì mệt

Một tay khâu vết thương, một tay Khắc nhi để tùy sức của Yên nhi bấu vào, nó không thể để nàng cắn lưỡi mình được. Nó biết lát nữa khi đau quá nàng cũng sẽ cắn nhằm lưỡi.

  • Đau
  • Không sao, nhất định không sao – nó cũng đang đau, đau trong lòng và đau từ cánh tay mà Yên nhi đang cắn phải

Nước mắt giàn giụa Yên nhi cảm thấy đau lòng, nàng nghĩ mọi chuyện đã tạm thời lắng lại rồi. Nàng vui vì Khắc nhi vẫn còn ngồi trước mặt nàng thế này.

Tàn gần cả nén nhang mọi thứ mới ổn thỏa, kiệt sức Yên nhi cũng đã thiếp đi lúc nào không hay. Ngắm nàng say ngủ Khắc nhi cũng quên luôn cảm giác đau từ tay mình.

  • Hoàng thái hậu giá lâm

Giật mình vì tiếng gọi của ai đó Khắc nhi mới biết hoàng thái hậu đến.

  • Y Khắc tham kiến hoàng thái hậu
  • Được rồi ta chỉ muốn biết Yên nhi thế nào thôi

Ngẩng mặt nhìn người Khắc nhi nhíu mày, sắc mặt của người thật kém.

  • Tâu Yên nhi đã qua tình trạng nguy hiểm, mạo phép cho Y Khắc được bắt mạch cho hoàng thái hậu được không - mạo gan Khắc nhi đề nghị, người là mẫu thân của Yên nhi thì nó phải lo

Hoàng thái hậu có chút ngạc nhiên vì đề nghị, nhưng người cũng đã nghe cung nữ thái giám bàn tán, Khắc nhi biết y thuật.

  • Có thể cho ta biết vì sao hay không, thái y đã bảo ta đã khỏe
  • Khởi bẩm hoàng thái hậu bên trong có thể cảm thấy dễ chịu hơn nhưng không có nghĩa sẽ không có chuyện gì xảy ra, sắc mặt của người lại đang rất kém, mạo phép thần xin được nói, người đã bị trúng độc
  • Trúng độc, chẳng lẽ thái y lại chuẩn đoán sai hay sao? Trẫm không tin 100 thái y trong hoàng cung không bằng một Trịnh Y Khắc ngươi – cũng đã vào hoàng thượng không muốn người khác truyền, ngài muốn yên tĩnh mà bước vào An Bình cung này

Đứng lên tiến về hướng của hoàng thượng, Khắc nhi cong nhẹ khóe môi.

  • Đây là thạch tán, không màu không mùi không vị, chỉ có người trong giang hồ mới biết cách sử dụng. Hoàng thượng thỉnh cho thần nói thẳng, trong cung có nội gián

Bỗng hoàng thượng bật cười to.

  • Vậy thì trẫm có thể bắt ngươi được rồi, ở đây chỉ có duy nhất ngươi là người trong giang hồ

Nhìn những cẩm y vệ đang bao vây mình Khắc nhi không mấy bận tâm.

  • Hoàng thượng người có quyền nghĩ như thế, nhưng thần vẫn phải nói thần không có làm, còn về người sử dụng thạch tán thì hoàng thượng cứ yên tâm. Giang hồ có quy tắc của giang hồ, và thạch tán là loại độc cấm kị, không thần thì sẽ có người khác kết liễu hắn trước khi người tìm ra

Có vẻ ở trong cung đã lâu nên Khắc nhi đã học được chút ít, hoàng thượng cười nhếch môi.

  • Tốt thôi, vậy nói cho trẫm biết hoàng thái hậu có cứu được hay không?

Câu hỏi của hoàng thượng cũng chính là điều Khắc nhi lo lắng. Hoàng thái hậu vốn đã không còn đường cứu chữa, thuốc mà các thái y kê chẳng qua cũng là duy trì mạng sống cho người, người còn đi đứng được là do tác dụng của thạch tán, loại độc khiến con người ta chết lúc nào không hay.

  • Thứ lỗi thần mạo phép nói thẳng, không
  • Hỗn láo – đập mạnh vào bàn hoàng thượng tức giận nhìn Khắc nhi

Điều này làm Yên nhi tỉnh giấc, nàng vẫn còn mơ màng, rồi nàng nhìn thấy ai đó ngã ập xuống nền, nàng lại tiếp tục thiếp đi.

  • Mẫu hậu – hoàng thượng vội vàng đỡ lấy người

Khắc nhi nhanh tay bắt mạch cho hoàng thái hậu, nó cho nàng uống ngay một viên Sơn Liên đan mặc hoàng thượng ngăn mình lại.

  • Hoàng thượng đã là giang hồ thì hãy để giang hồ trị

Buông tay hoàng thượng không cản nữa.

  • Người đâu điều tra toàn bộ tam cung lục điện cho trẫm, phải tìm ra được kẻ nào hạ độc
  • Chúng thần tuân chỉ

Quyền uy đó có thể thay được bằng người khác, nhưng mẫu thân thì không.

  • Ngươi làm gì vậy?
  • Nếu tin thần thì xin người cho thần xin 1 canh giờ - nói rồi Khắc nhi yên tĩnh vận công mà truyền vào cho hoàng thái hậu, nó sử dụng cách trị độc mà Chu Không lão bà đã dạy bằng cách dùng nội công. Nó không chắc mình sẽ cứu được người nhưng ít ra cũng kéo dài được mạng sống cho người

Hoàng thượng lo lắng đứng bên ngoài, ngài chỉ còn hoàng thái hậu và Yên nhi là người thân, người mà ngài yêu nhất cũng không còn, hậu cung lắm mỹ nhân, hài nhi của ngài cũng không ít. Thế nhưng cảm giác có người thân thì chỉ có hai người họ mang lại, ngài sợ nỗi cô đơn của mình. Đi một hồi ngài dừng chân trước điện Thái Dương của Thái tử, tính đến nay Thái tử cũng đã gần 2 tuổi, tội nghiệp cho hài nhi của ngài. Suýt nữa ngài quên mất kết tinh tình yêu của hai người còn ở đây, ngài biết con đường mình đi là phải dành hào quang cho con của mình, mục đích của ngài vẫn còn khá rõ rệt.

Sau một canh giờ vận công người Khắc nhi trở nên khác lạ, nó hiểu chất độc kia có khi đang muốn xâm nhập vào người của nó. Cố gắng gồng người để chịu, nó nhờ cận binh đổ đầy nước vào bồn tắm cho mình, nó cần đẩy độc ra bây giờ.

  • Quận chúa người tỉnh rồi – vui mừng Hồng nhi vội đỡ nàng ngồi dậy

Vết thương ở sườn phải vẫn còn đau nhưng đã được khâu lại, nàng chợt nhớ khi nảy nàng đã cắn nó nên vô cùng lo lắng.

  • Khắc ca, Khắc ca huynh ấy đâu
  • Bẩm quận chúa Khắc công tử đang trị thương trong buồng tắm
  • Trị thương, huynh ấy bị làm sao – vội vã xuống giường nàng hỏi gấp gáp
  • Quận chúa người đừng cử động mạnh, Khắc công tử đã căn dặn nô tì chăm sóc người thật cẩn thận, hơn nữa hoàng thái hậu cũng đang ở đây
  • Mẫu hậu sao, vậy người đâu

Vận công tống chất độc ra ngoài làm nó tốn không biết bao nhiêu là công sức, những cung nữ thay nước giúp nó phải hoảng hồn, lần đầu họ nhìn thấy cảnh này. Nước đã chuyển sang màu đen từ lúc nào không hay.

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: