Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 50

360 0 0 0

CHƯƠNG 50

Chốn cung cấm này cũng chẳng khác nào giang hồ, cũng có mưu toan, chỉ tội cho Yên nhi của nó, một tấm lòng nhân từ như thế ấy mà lại bị xem là người có mưu đồ. Có quá bất công hay không.

Nghe tin Yên nhi bị nhốt vào cấm cung, đích thân hoàng thái hậu đã đến tìm hoàng thượng để hỏi cho ra lẽ.

  • Ruốt cuộc thì con có còn là Giao Thiên nữa hay không?

Không dám nhìn thẳng vào mẫu hậu, hoàng thượng chỉ cắm vào tấu chương.

  • Hoàng thượng
  • Mẫu hậu người làm gì vậy? – hoàng thượng vội bật dậy mà phóng nhanh xuống khỏi ngai vàng để đỡ mẫu thân của mình

Hoàng thái hậu đau lòng nhìn hài tử giờ đã là vua của một nước đang ở trước mặt, thật gần thế nhưng sao lòng người lại cảm thấy xa cách thế kia, người biết hoàng thượng cũng có điều khó nói. Thế nhưng người không chấp nhận cách hoàng thượng làm với Yên nhi.

  • Mẫu thân muốn gặp Yên nhi

Hoàng thượng xoay người đi.

  • Thứ lỗi cho trẫm
  • Hoàng thượng, người có thể nễ tình huyết thống hay không

Lời nói ấy đã đánh động đến tâm can của hoàng thượng.

  • Trẫm ân chuẩn
  • Đa tạ hoàng thượng

Hoàng thượng không dám xoay người để nhìn, ngài là vua nhưng chẳng qua cũng chỉ là hài tử của người sau lưng mình. Chua chát thay, đã là vua thì sẽ khác một chút.

Đã ba ngày Yên nhi cùng Khắc nhi ở trong tử ngục ẩm thấp nhiều chuột bọ, thật khó chịu. Nó còn ghê gớm hơn những tháng ngày lưu lạc của hai người, ít ra khi đó cả hai còn có thể tự do bên cạnh nhau.

  • Hoàng thái hậu giá lâm – tiếng của Trần công công người luôn đi theo để hầu hạ hoàng thái hậu

Yên nhi và Khắc nhi nhìn nhau rồi cả hai cùng đi ra phía cửa đã bị khóa, quả thật trước mặt người là hoàng thái hậu.

  • Nhi thần tham kiến mẫu hậu
  • Y Khắc bái kiến hoàng thái hậu
  • Mau đứng lên – không kiềm chế được giọng hoàng thái hậu run run, người nắm tay Yên nhi mà xót xa. Từ ngày ở biên cương trở về người vẫn chưa có cơ hội để chăm sóc nhi nữ của mình

Khắc nhi tế nhị lùi về phía chỗ ngủ của hai người trong hai đêm nay để hai người họ có thời gian mà trò chuyện với nhau.

  • Con gầy đi nhiều, con ngủ được không, ở đây dơ như vậy, còn có nhiều chuột nữa, con yên tâm mẫu hậu sẽ xin hoàng huynh của con
  • Mẫu hậu đừng làm khó huynh ấy, con tin huynh ấy sẽ suy nghĩ lại, chúng ta cần cho huynh ấy thời gian

Điều này hoàng thái hậu cũng biết rõ, rồi ánh nắt người dừng lại nơi Khắc nhi đang ngồi, người đánh giá Khắc nhi là một thiếu niên tuấn tú, khí phách, hơn hết người an lòng khi giao Yên nhi lại cho nó. Những gì Yên nhi kể về nó cũng đủ động tâm người, hơn hết sự việc vừa xảy ra làm người có lòng tin với nó hơn.

  • Hai đêm nay con và Y Khắc ngủ thế nào?

Mỉm cười nắm tay mẫu hậu, Yên nhi chỉ muốn người an lòng.

  • Dạ chúng con không sao, Khắc ca luôn bên cạnh con, huynh ấy còn làm nệm cho con nằm

Thấy vẻ mặt ngượng ngùng đỏ mặt của Yên nhi, hoàng thái hậu khẻ thở dài, người biết Yên nhi đã quá nặng tình với nó. Rồi chợt người lo sợ, cả hai cứ gần nhau thế này không khéo có chuyện không hay.

  • Con phải biết giữ mình, đừng để chuyện đó xảy ra

Ngạc nhiên nhìn mẫu hậu rồi Yên nhi gật nhẹ đầu, mà lòng nàng cũng có chút phiền lo, nàng và nó dù có làm chuyện đó thì cũng chả có gì xảy ra, có thì cũng chỉ là tình yêu của hai người dành cho nhau, cái điều xảy ra mà hoàng thái hậu nói ở đây đó chính là nàng sẽ mang thai. Nàng rất muốn mang hài tử của nó, đáng tiếc không thể được.

Hai người họ trò chuyện gì mà lâu thế nhỉ, nảy giờ nó ngủ được một chút rồi đó. Nói thật hai đêm qua cả hai có yên giấc nỗi đâu, y phục của nó cũng có chỗ để dùng, chiếc áo mà Yên nhi may cho nó có thể dùng làm miếng lót cho cả hai. Lũ chuột ở đây cứ làm phiền hai người suốt, nhìn Yên nhi tiều tụy mà nó xót xa. Nàng ấy đã vì nước nhà mà khổ cực ngoài biên cương, thế mà hoàng thượng không hiểu hay sao.

Từ lúc Yên nhi vào ngục hoàng thượng cũng không hề đá động đến chuyện đó. Ngài vẫn thượng triều bình thường, quốc gia đã đi vào quy cũ. Thế nhưng tin tức quận chúa bị ngài giam giữ không biết vì sao bị lọt ra ngoài dẫn đến một làn sóng không tốt. Có rất nhiều triều thần phê tấu từ phía dân chúng xin tha cho quận chúa. Có nhiều vị quan cũng đã đứng ra để xin cho nàng. Ấy là các hào kiệt trong giang hồ còn chưa biết hết, thế nhưng những người ở phái Tào Cân đang sinh sống ở kinh thành đã biết, và có thể họ sẽ làm chuyện không nên.

Hôm nay cũng như mọi khi, ăn cơm xong cả Yên nhi cùng Khắc nhi sẽ tâm tình một chút, rồi luyện công. Trong ngục không hẳn là tệ, chí ít là có hai người.

  • Có chuyện gì vậy?
  • Bảo vệ quận chúa – Lý tướng quân hô to, các cẩm y vệ đang giao đấu với khá nhiều người

Nhíu mày Yên nhi nhận ra những người này.

  • Dừng tay, mọi người mau dừng tay không được lạm sát người vô tội
  • Bái kiến trưởng môn – sau lời đó thì dây xích khóa cửa cũng được cắt làm đôi

Thế nhưng Yên nhi cùng Khắc nhi không bước ra.

  • Trưởng môn sao người và Trịnh công tử không ra ngoài
  • Các vị đại hiệp ta và Khắc ca đa tạ tấm lòng của các vị nhưng xin các vị hãy rời khỏi đây để tránh bị liên lụy
  • Quận chúa chúng tôi đến là để cứu người, mau theo chúng tôi, hoàng thượng quả thật vô lý khi lại nhốt người cùng Trịnh công tử ở đây – người đó vẫn kiên quyết

Thế nhưng Yên nhi cùng Khắc nhi cũng kiên quyết không kém.

  • Huỳnh Cần đại huynh mau cho người rời khỏi, đó là lệnh – không còn cách nào khác Yên nhi đành buộc miệng

Cần đại ấy có chút chần chừ nhưng đây đã là lệnh.

  • Tuân lệnh trưởng môn, thế nhưng
  • Mọi người mau rời khỏi người của triều đình sắp đến rồi, nếu Yên nhi rời khỏi thì sẽ khó lòng mà nói chuyện với hoàng thượng – Khắc nhi vội lên tiếng giải thích

Mọi người nhìn nhau, họ nghe có tiếng hô hào phía ngoài.

  • Vậy bọn ta đi trước, nhưng nếu hoàng thượng còn quá đáng thì bọn ta không khách khí đâu, cáo từ
  • Đa tạ các vị, hãy cẩn thận

Bọn họ đi rồi Yên nhi với Khắc nhi mới có thể thở nhẹ nhõm hơn.

  • Đa tạ quận chúa cùng Trịnh công tử cứu giúp

Cả hai người đều không nói gì, mà ngồi tựa lưng vào tường. Khi nảy nếu hai người bỏ đi thì thế nào, Khắc nhi cũng muốn đi như vậy nó sẽ có được Yên nhi. Thế nhưng như vậy thì quá ích kỉ với nàng, Yên nhi còn hoàng cung còn mẫu hậu của nàng ấy và còn cả hoàng thượng.

  • Hoàng thượng giá đáo

Lại là gì nữa đây, chậm rãi đứng lên cả hai cung kính.

  • Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế

Vẫn dáng đứng hiên ngang, hoàng thượng nhìn hai người họ, không biết ngài đang suy tính gì.

Hoàng thượng từng nói nếu Yên nhi không hiểu ngài thì sẽ không còn ai nữa, và lúc này Yên nhi có hiểu ngài chăng.

  • Hồi cung cùng trẫm

Cả hai người nhìn nhau rồi nhìn hoàng thượng, cùng đứng lên đi theo ngài ấy. Yên nhi đã sớm đoán được, hoàng thượng sẽ đưa nàng về, nàng biết điều đó. Hoàng thượng là thế đấy, lúc thế này lúc thế khác. Khắc nhi chỉ đi bên cạnh, không hỏi cũng không nói, nó không quan tâm là mấy, nó chỉ quan tâm Yên nhi của nó sẽ ra sao. Hoàng thượng quả thật không đơn giản, tính khí thất thường thật. Trên đường hồi cung cả đoàn chỉ đi xe ngựa đến trước cửa cung, rồi cùng đi bộ vào. Chốn này sa họa bậc nhất cũng phải, là nơi của đế vương kia mà. Hôm nay không trăng cũng chả có sao gì cả. Mà thường những ngày thế này thường có điềm xấu.

  • Sở Giao Thiên ngày tàn của ngươi đến rồi
  • Có tích khách mau hộ giá

Cả cung cấm gần như bị chấn động, hàng loạt cẩm y vệ được huy động để bảo vệ bậc đế vương. Có rất nhiều kẻ mặc đồ đen, quả thật đều là những cao thủ nếu không cũng không thể vào trong cấm cung này.

  • To gan, thích khách phương nào dám kinh động hoàng thượng
  • Không cần nhiều lời, giết cho ta

Tiếng đao kiếm va vào nhau rợn cả người. Yên nhi không thích những cảnh tượng này chút nào, ngoài sa trường nàng đã chứng kiến quá nhiều cảnh chết chóc, chém giết lẫn nhau, nó đã ám ảnh nàng ngay cả trong giấc ngủ.

  • Mau hộ giá – mọi người hốt hoảng khi thấy hoàng thượng bị một tên bịch mặt tấn công, có vẻ tên đó đúng là cao thủ nên mới tiếp cận được hoàng thượng

Hoàng thượng đâu đơn giản để cho bị giết, ngài cũng phải chống cự quyết liệt.

Lúc Yên nhi định xông lên thì Khắc nhi đã kéo nàng lại và mình chính là người tiếp chiến với kẻ bịch mặt kia.

  • Các hạ mau dừng tay
  • Nhiều lời

Khắc nhi cố gắng thu thập thêm chiêu thức của hắn ta, rõ ràng mà nói cách hắn dùng quyền pháp đánh với nó không giống bất kì môn phái nào. Quan trọng hắn không phải đối thủ của nó, cao thủ ở đây chẳng qua là cao thủ của triều đình.

-  Bắt sống lấy tất cả bọn chúng cho trẫm – hoàng thượng rút nhanh một thanh kiếm của một cẩm y vệ gần đó lao thẳng đến tên kia, ngài còn định đâm cho hắn một nhát thì Khắc nhi đã nhanh tay dùng hai ngón tay kẹp lưỡi kiếm đó lại, nó hất mạnh làm hoàng thượng cũng mất thăng bằng

  • To gan ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám cản trẫm
  • Hoàng thượng chẳng phải người muốn biết kẻ đứng sau là ai hay sao. Người giết Dương phi có thể là hắn, chúng ta sẽ điều tra từ hắn, hoàng thượng xin người hãy vì đại sự - Yên nhi lên tiếng khuyên bảo

Hoàng thượng vứt lưỡi gươm xuống, tay bóp chặt vào nhau, môi người mấp máy hai từ “Tiêu nhi”.

  • Đưa hắn cho Hình bộ điều tra
  • Tuân chỉ
  • Khoan đã, hắn sẽ không khai gì đâu

Nhìn Khắc nhi, hoàng thượng lạnh lùng hỏi.

  • Ngươi thì biết gì?

Nó nhún vai.

  • Có thể ta không biết gì, nhưng hắn ta đang muốn tự sát, khi nguyệt đạo của ta hết tác dụng hắn sẽ tự kết liễu mình

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp: