Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 12 : Kỷ tổng, chị không nhàm chán đến vậy chứ?

4956 3 55 0

Editor: Nhất Vỹ

Beta: Giang Thanh Vũ

 

"Đây là bạn gái của em, Mộ Tịch."

Đứng trước mặt Kỷ Dữ Đường, nụ cười Triệu Mộ Tịch dần dần cứng ngắc.

Khương Khải đầy hứng thú hướng về Kỷ Dữ Đường giới thiệu bạn gái ‘mới thuê’, mà Kỷ Dữ Đường lại đầy hứng thú đánh giá Triệu Mộ Tịch, thế giới này quả thực rất nhỏ.

Triệu Mộ Tịch vỡ tan rồi, đây là cái tình huống gì.

"Mộ Tịch?" Khương Khải nhẹ nhàng gọi nàng một tiếng, sao lại có cảm giác cả người nàng đột nhiên ngốc sững ra.

". . . Chào chị." Triệu Mộ Tịch nhắm mắt cùng Kỷ Dữ Đường chào hỏi, thật giống như các nàng là lần đầu gặp gỡ.

Kỷ Dữ Đường trên mặt vẫn mang theo nụ cười hiền lành ôn nhu, cũng chính là nụ cười này, trước đây đã khiến Triệu Mộ Tịch đầu óc mê muội choáng váng, nhưng hiện tại, chỉ làm nàng cảm thấy sợ hãi trong lòng, Kỷ Dữ Đường người phụ nữ này, thật đáng sợ.

Kỷ gia và Khương gia năm đó hai bàn tay trắng đồng thời gây dựng sự nghiệp, sau đó chuyện làm ăn đi lên, từng người mở công ty, nhưng vẫn thường xuyên qua lại, cho nên Khương Khải quen biết Kỷ Dữ Đường cũng không có gì lạ.

Triệu Mộ Tịch mang theo đủ loại mùi vị lẫn lộn trở lại chỗ ngồi, nàng nghiêng đầu qua nói nhỏ với Khương Khải, "Kỷ tổng... chị ấy quen biết tôi."

Khương Khải vừa mới nghe còn cảm thấy hơi kinh ngạc, sau đó suy nghĩ một chút, "Không có chuyện gì, vẫn theo kế hoạch đi."

"Ừm." Nàng và Kỷ Dữ Đường, cũng không phải quen biết bình thường, Khương Khải nói tới thoải mái như vậy, đó là bởi vì anh ta không biết tình huống cụ thể.

Đi máy bay gặp Kỷ Dữ Đường thì thôi đi, cố tình cô còn là người quen của khách hàng, tỷ lệ này lớn bao nhiêu chứ? Triệu Mộ Tịch híp mắt không thèm suy nghĩ nữa, nhạc đệm, ngày hôm nay ngẫu nhiên gặp Kỷ Dữ Đường, chính là cái khúc nhạc đệm ngắn.

Nhưng mà sự tình không đơn giản như vậy, tiếp theo, còn có càng nhiều "kinh hỉ" đang đợi Triệu tiểu thư, ngẫu nhiên gặp Kỷ tổng, chỉ là khởi đầu.

Không sai, Kỷ Dữ Đường là cái “hố” trong sinh mệnh của nàng, vừa bắt đầu, Triệu Mộ Tịch tình cờ gặp cô đã nghĩ đi đường vòng, mà sau đó, rơi vào bên trong hố của Kỷ tổng, Triệu tiểu thư sẽ không nguyện ý đi ra.

Sau ba tiếng, tới nơi, biệt thự xa hoa to lớn mặt hướng ra biển, Lâm Vi lúc trước cũng không phải nói mò.

"Mộ Tịch, đây là ông nội của anh, đây là ba mẹ của anh." Khương Khải nắm tay Triệu Mộ Tịch giới thiệu với gia đình mình, "Đây là Mộ Tịch, bạn gái của con."

"Chào ông, chào chú dì." Triệu Mộ Tịch tuy rằng vẫn còn độc thân, thế nhưng loại tiết mục ra mắt phụ huynh này không biết đã trải qua bao nhiêu lần, nàng cười khanh khách đưa lễ vật, đương nhiên, những lễ vật này đều là khách hàng của nàng chuẩn bị.

"Đứa nhỏ này thật hiểu chuyện, đến mau vào nhà ngồi."

Từ phản ứng của gia trưởng cho thấy, bọn họ đối với Triệu tiểu thư hết sức hài lòng. Triệu Mộ Tịch trời sinh biết diễn kịch, cười lên ngọt ngào, không cười thì lại có vẻ ngoan ngoãn điềm đạm, bất luận người nào ấn tượng đầu tiên đối với Triệu Mộ Tịch, đều là tâm tư đơn thuần, Lâm Vi lúc trước cũng cảm thấy như vậy, ngay cả Kỷ Dữ Đường cũng đã bị bề ngoài này của nàng lừa gạt.

Cô gái xinh đẹp như vậy, hơn nữa còn bịa đặt bối cảnh gia đình ưu tú, Khương gia chỉ hận không thể cưới Triệu Mộ Tịch vào cửa ngay lập tức, nhất là Khương lão gia tử, cười vui vẻ đến nở hoa, Khương Khải nói, lần này mục đích chủ yếu là muốn dỗ lão nhân gia hài lòng, vì lẽ đó Triệu Mộ Tịch đối với Khương lão gia tử biểu hiện vô cùng hiếu thuận.

Người một nhà vẫn cùng ngồi với nhau nói việc nhà, Triệu Mộ Tịch không mở miệng nói cái gì, tình cờ bọn họ hỏi đến chuyện của mình, Triệu Mộ Tịch liền theo câu trả lời đã chuẩn bị trước đó mà đáp.

"Mẹ, mẹ đoán xem ngày hôm nay ở trên máy bay con đã gặp phải ai, chị Dữ Đường cùng Tề ca, bọn họ cũng tới."

Lại là Kỷ Dữ Đường, sao ở đâu đều có thể nghe được đề tài liên quan tới Kỷ Dữ Đường vậy.

"Phỏng chừng là đến thăm Kỷ chủ tịch." Mẹ Khương lại nói, "Nói đến cũng đã thật lâu không thấy, buổi tối gọi Dữ Đường cùng A Tề lại đây, mọi người cùng nhau ăn một bữa cơm, sẵn dịp giới thiệu Mộ Tịch cho mọi người làm quen một chút."

Phốc. . . Triệu Mộ Tịch ngay lập tức có cảm giác đứng đống lửa ngồi đống than, duyên phận của nàng và Kỷ Dữ Đường sao lại sâu như vậy.

"Được, vậy con gọi điện thoại cho chị Dữ Đường liền đây."

Kỷ Dữ Đường. . . Triệu Mộ Tịch thật không muốn nghe đến cái tên này.

"Nghe nói Dữ Đường cùng A Tề đã đính hôn? Chúng nó cùng một chỗ cũng rất xứng, có thể hiểu được tâm nguyện của lão Kỷ. . ." Khương lão gia tử khụ ho một trận, run run rẩy rẩy hướng Khương Khải nói, "Tiểu tử con tuổi cũng không nhỏ, lúc nào mới làm cho ta bớt lo đây."

"Chính là vì để ông bớt lo, lần này con cố ý dẫn Mộ Tịch theo, vốn dĩ định tết đến mới nói cùng mọi người. . ."

"Con xem con, đây là chuyện tốt, có cái gì phải giấu diếm. Mộ Tịch, đến ăn trái cây đi."

"Cảm ơn dì."

Con mắt mẹ Khương cười đến híp thành một đường, "Không cần khách khí, tùy ý là tốt rồi, con cứ coi như đang ở nhà mình."

Triệu Mộ Tịch trên mặt cười, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, buổi tối Kỷ Dữ Đường đến đây ăn cơm làm sao bây giờ? Sẽ không lại đùa nàng, làm nàng thất bại trong cuộc trao đổi này chứ? Chuyện như vậy chị ta sẽ làm không. . . Triệu Mộ Tịch thế nào cứ có cảm giác Kỷ tổng sẽ làm được đây? !

Nàng vừa định cùng Khương Khải giải thích một chút, đúng lúc này tiếng chuông cửa lại vang lên, tiếp theo là tiếng dì quản gia báo, ". . . Hạ tiên sinh cùng Kỷ tiểu thư đến rồi."

Khương Khải lập tức đứng dậy, "Tới rồi, lần này không cần gọi điện thoại."

Triệu Mộ Tịch muốn nói lại thôi. . . Kỷ Đại tiểu thư chị là Tào Tháo sao? Nói đến liền đến, không cho người ta chuẩn bị một chút gì cả.

"Khương gia gia, gần đây thân thể ngài khỏe chứ ?"

"Tốt lắm rồi tốt lắm rồi, tới thì tới còn mang lễ vật làm gì, chỉ muốn bọn tiểu bối các con còn nhớ lão già ta đây, có thời gian tới thăm ta một chút, ta đã hài lòng." Khương lão vô cùng hài lòng nhìn Kỷ Dữ Đường, nhìn nha đầu này lớn lên, từ nhỏ đã yêu thích, "Nghe nói con cùng A Tề đính hôn, ta lại không thể đi tham gia. . ."

"Chúng con đến thăm ngài cũng chính là như vậy, sức khỏe lão nhân gia ngài quan trọng hơn."

Triệu Mộ Tịch đứng ở một bên, trên mặt mang theo mỉm cười, liếc mắt liền thấy trên tay cô đeo nhẫn kim cương, lóe mù con mắt, chỉ lo người khác không biết cô đã đính hôn à. Nhìn Kỷ Dữ Đường nói chuyện tao nhã hào phóng, cho đến hiện tại, Triệu Mộ Tịch vẫn không thể tin được, một người dịu dàng hiền thục như thế, cũng có lúc sẽ tẻ nhạt đến mức đem mình coi là khỉ mà đùa giỡn?

"Vừa nãy Tiểu Khải còn nhắc tới các con, muốn gọi các con buổi tối tới dùng cơm." Mẹ Khương vui vẻ nói .

"Con cùng A Tề cũng là ngày hôm nay lúc trở về, trên phi cơ gặp Tiểu Khải, thực sự vừa khéo" Kỷ Dữ Đường nói thực sự lưu loát, đưa ánh mắt tìm về phía Triệu Mộ Tịch.

"Hừm, còn chưa giới thiệu đây là….." Khương mẫu lôi kéo Triệu Mộ Tịch đến trước mặt Kỷ Dữ Đường, "Vị này là chị Dữ Đường, từ nhỏ cùng Tiểu Khải như thể chị em ruột. Dữ Đường, đây là bạn gái Tiểu Khải, Mộ Tịch. . ."

Lại tới nữa. . .

Triệu Mộ Tịch đời này chưa từng lúng túng như thế, sớm biết sẽ như vậy, đánh chết nàng cũng sẽ không nhận công việc này.

"Này. . ." Triệu Mộ Tịch khẽ mỉm cười hướng Kỷ Dữ Đường, lời kế tiếp, thật không biết mình làm thế nào mở miệng: "Chào chị —— "

Không luống cuống chút nào,Triệu tiểu thư quả nhiên rất có năng khiếu diễn kịch, gọi “Chị” thân thiết đến vậy mà không có chút hàm hồ nào. Kỷ Dữ Đường nhìn chằm chằm da mặt dày của Triệu Mộ Tịch, liền nói bốn chữ, "Đã lâu không gặp."

Triệu Mộ Tịch trong lòng "lộp bộp" một hồi.

"Các con quen biết nhau à? Cái này cũng là duyên phận. . ." Mẹ Khương kinh ngạc.

"Triệu tiểu thư không nhớ tôi sao?"

"Kỷ tổng lại giỡn, tất nhiên là em nhớ rồi." Triệu Mộ Tịch đạm nhiên cười, nghĩ thầm ‘hóa thành tro đều nhớ’.

"Đều là người một nhà đừng khách khí, đều vào nhà ngồi."

Cả một nhà ngồi vây quanh sô pha, Kỷ Dữ Đường vừa vặn ngồi đối diện nàng, ngồi chung phòng với Kỷ tổng, Triệu Mộ Tịch cảm giác khoảng thời gian này thực sự khó qua, đặc biệt là ánh mắt của cô, Triệu Mộ Tịch chỉ cảm thấy cô đang nhìn mình chằm chằm. . .

"Các con làm sao quen biết?"

Hiện tại là thời gian trả bài, Triệu Mộ Tịch đã sớm làm tốt đầy đủ chuẩn bị, hơn nữa Khương Khải cũng ở đây, nàng cười tùy ý đáp lời hai câu là được.

"Không phải năm ngoái con đi châu Úc chơi à, Mộ Tịch vừa lúc ở bên kia du học, còn làm hướng dẫn viên tạm thời của con, liền quen biết. . . Mẹ, con đã nói với mẹ một lần rồi, còn hỏi."

"Mộ Tịch, vậy sau này con có dự định về nước phát triển không?"

"Dạ, hơn nửa năm làm xong khóa luận sẽ về nước, vẫn là có ý định ở quốc nội phát triển."

"Về thì tốt, một cô gái một mình ở nước ngoài, luôn khiến người ta không yên lòng."

Triệu Mộ Tịch cười nói, "Ba mẹ con cũng là ý này."

Lần trước là sinh viên đại học, lần này là hải quy phái (người đi du học trở về nước làm việc), Kỷ Dữ Đường ngồi đối diện nàng, lẳng lặng nghe nàng nói, cô chỉ cảm thấy chưa bao giờ gặp qua một người nói dối tự nhiên như vậy.

Triệu Mộ Tịch dư quang thoáng nhìn cô, trên mặt mình có nở hoa sao? Làm gì liên tục nhìn chằm chằm như vậy. . .

Vài giây qua đi.

"Mộ Tịch. . ."

Kỷ Dữ Đường vừa mở miệng, đặc biệt còn kêu một tiếng thân mật như thế, Triệu Mộ Tịch bắt đầu có chút hoảng rồi.

"Hả?"

"Em ở nước ngoài học chuyên ngành gì?"

"Tài chính tương quan." Mí mắt Triệu Mộ Tịch bắt đầu giật, trong lòng có loại linh cảm không lành. . .

Kỷ Dữ Đường suy nghĩ một chút, cười nhạt, "Tôi vừa vặn có mấy vấn đề về phương diện này, muốn thỉnh giáo em."

Này giống như là học sinh kém nhất lớp không kịp chuẩn bị đột nhiên đã bị chủ nhiệm lớp gọi tên trả lời câu hỏi.

Kỷ tổng, chị không nhàm chán đến vậy chứ?

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16