Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 61

4398 2 47 0

 

 

Lâm Vi hỏi một câu chẳng có chút liêm sỉ nào, Triệu Mộ Tịch ngượng ngùng không dám ngẩng đầu, chỉ cúi đầu nhìn chằm chằm mặt bàn. Nghĩ thầm dù sao người thua là Kỷ Dữ Đường, nàng cứ giả vờ không sao giống Kỷ Tổng là được.

 

Tất cả mọi người đang chờ Kỷ Dữ Đường trả lời, nào biết Kỷ Dữ Đường đột nhiên chuyển hướng sang Triệu Mộ Tịch hỏi, "Là năm sáu lần sao?"

 

Triệu Mộ Tịch: "......"

 

Biểu cảm và giọng điệu của Kỷ Dữ Đường vẫn nghiêm túc như mọi khi, như thể đang nghiêm túc thảo luận một chuyện đứng đắn nào đó với mình. 

 

Triệu Mộ Tịch lén lút nói một câu trong lòng, Kỷ Dữ Đường, chị giỏi lắm! Chỉ cần không nói câu nào là được rồi, sao lại thảo luận phương diện kia của họ ngay trường hợp này chứ...... 

 

Mọi người vốn đều tập trung sự chú ý vào Kỷ Dữ Đường, bầu không khí vô cùng yên tĩnh, nhưng Kỷ Dữ Đường vừa hỏi Triệu Mộ Tịch, lập tức kéo luôn cả Triệu Tiểu Thư xuống nước. 

 

Kỷ Tổng "cáo già" không phải có tiếng mà không có miếng nha.

 

Triệu Mộ Tịch ngẩng đầu thấy hơn mười cặp mắt đang nhìn chằm chằm nàng, rõ ràng vòng chơi này người thua là Kỷ Dữ Đường, sao cảm giác cuối cùng người bị trừng phạt vẫn là mình? 

 

Vấn đề mấu chốt là nàng không có da mặt dày như Kỷ Dữ Đường, Kỷ Tổng thật sự có thể bình tĩnh mặc kệ gặp gỡ tình huống nào.

 

"Tôi cũng như Mộ Tịch." Kỷ Dữ Đường hỏi Triệu Mộ Tịch xong quay đầu lại trả lời câu hỏi cho toàn thể mọi người.

 

"Ó ~~~" Lâm Vi và Sầm Phi la ó ầm ĩ nhất bởi các nàng là người hiểu rõ.

 

Những người khác đầu tiên hơi sững sờ, một lúc sau mới vòng vo đáp lại.

 

Nghe những lời này Kỷ Dữ Lộ ngồi không nổi nữa. Kỷ Dữ Đường biết rõ nàng chán ghét Triệu Mộ Tịch còn thể hiện tình cảm trước mặt nàng như vậy, tối nay chỉ cần nhìn hai người đối diện thôi cũng thấy mệt rồi. 

 

Quản Tiệp vẫn im lặng như trước, quả nhiên suy đoán trong lòng là đúng, nếu chỉ là bạn bè bình thường, Kỷ Dữ Đường sẽ không quan tâm đến Triệu Mộ Tịch như vậy. Tuy rằng đoán đúng nhưng Quản Tiệp vẫn rất ngạc nhiên khi Kỷ Dữ Đường cũng sẽ yêu con gái. Có lẽ yêu thì yêu thôi, Quản Tiệp cũng không ngờ lúc trước mình lại yêu phái nữ.

 

Ở đây có lẽ Lý Mật Nhi là người phản ứng chậm nhất, cô nàng này đơn thuần thật sự, một lòng một dạ tin Triệu Mộ Tịch có bạn trai. Vì vậy lúc Kỷ Dữ Đường nói ra, nàng còn chưa kịp ý thức được người "bạn trai" trong miệng Triệu Mộ Tịch chính là Kỷ Dữ Đường.

 

Mãi đến khi Sầm Phi cố ý hỏi, "Hai người quan hệ gì vậy?"

 

Lúc này, Lý Mật Nhi mới hoàn toàn thông suốt, thế mà...... thế mà Triệu Mộ Tịch và Kỷ Dữ Đường là một đôi?! Lý Mật Nhi vừa tan nát cõi lòng vừa cảm thấy khó xử, lúc trước nàng đã nói gì với Triệu Mộ Tịch vậy trời...... Trước mặt Triệu Mộ Tịch quang minh chính đại nói muốn theo đuổi bạn gái chị ấy, Triệu Mộ Tịch cũng thật là, sao không sớm một chút giải thích......

 

"Mộ Tịch là bạn gái tôi." Kỷ Dữ Đường ôm vai Triệu Mộ Tịch, hào phóng “chính thức thông báo", rồi tự nhiên giải thích, "Thật ra lần trước đã muốn giới thiệu với mọi người, em ấy mắc cỡ."

 

Triệu Mộ Tịch nhíu mày cười cười, Kỷ Dữ Đường lại đang “ném nồi” cho nàng, nàng trừng mắt nhìn Kỷ Dữ Đường nhỏ giọng lẩm bẩm, "Ai mắc cỡ chứ......"

 

Triệu Mộ Tịch không dễ ngại ngùng, nhưng Lâm Vi thấy nàng ở trước mặt Kỷ Dữ Đường hệt như một cô vợ nhỏ.

 

"Em chứ ai --" Kỷ Dữ Đường cũng nhìn nàng. Lẽ ra nên nói ra sớm hơn, Triệu Mộ Tịch ngoài miệng nói không cần công khai nhưng công khai mới có thể mang lại cảm giác an toàn cho nàng. Quan trọng nhất là Kỷ Dữ Đường muốn cho Triệu Mộ Tịch biết, mình đang rất coi trọng đoạn tình cảm này giữa hai người.

 

Bởi vì hai người này, trong không khí đều tràn ngập mùi vị chua chua của tình yêu. 

 

Triệu Mộ Tịch mỉm cười, quả đúng như vậy, Kỷ Dữ Đường quá hiểu nàng. Mỗi lần chị ấy ngang ngược tự mình đưa ra quyết định, đều là những điều nàng khát vọng nhất lại không dám theo đuổi. Triệu Mộ Tịch dường như ngày càng quen làm "đứa nhát gan" của Kỷ Dữ Đường. Nhưng hôm nay Triệu Mộ Tịch đột nhiên nhận ra mình nên thản nhiên một chút, chủ động một chút, nỗ lực vì đoạn cảm tình này, thay vì suy nghĩ miên man vì hiện thực chênh lệch.

 

Suy cho cùng cảm tình là chuyện giữa hai người, Triệu Mộ Tịch không muốn Kỷ Dữ Đường cảm thấy mệt mỏi vì mình.

 

"Ai! Hai ngươi đừng thể hiện tình cảm nữa, khoe khoang cả đêm rồi đó!" Sầm Phi tiếp tục làm sinh động bầu không khí, tiếp tục chơi bời không vướng bận đề tài này nữa. 

 

Lâm Vi một lần nữa nhìn Kỷ Dữ Đường với cặp mắt khác xưa, cô rất thưởng thức thái độ của Kỷ Dữ Đường, quả nhiên Triệu Mộ Tịch không dễ dàng thích một người, một khi thích thì nhất định đáng giá. Hai người ở bên nhau, điều cơ bản nhất là trung thành với tình cảm, hôm nay Kỷ Tổng nói những lời này chủ yếu là để Quản Tiệp và Lý Mật Nhi nghe được, Kỷ Dữ Đường thật đúng là để tâm đến Triệu Mộ Tịch......

 

"Em không chơi nữa!" Kỷ Dữ Lộ đứng lên, vô cùng buồn bực rời đi, cũng không chào hỏi mọi người một tiếng khiến không khí trở nên khó xử.

 

"Để tôi đi cùng em ấy." Lâm Vi nhìn thấy bèn đi theo.

 

Kỷ Dữ Đường thấy tình hình này nói với Triệu Mộ Tịch, "Chị đi nói chuyện với Dữ Lộ."

 

"Được......"

 

Cũng chơi lâu như vậy, hiện tại một nhóm người có mặt vừa lúc có thể gom thành mấy bàn mạt chược, nhưng đến cuối cùng ba khuyết một. Triệu Mộ Tịch nhẹ nhàng thở ra, nàng không chơi nổi với đám người này, chơi đến không biết trời trăng gì. Thật trùng hợp khi ba người còn lại là Triệu Mộ Tịch và các tình địch của nàng, Quản Tiệp ngồi trên sô pha yên lặng ăn trái cây, Lý Mật Nhi vẫn đang trong trạng thái tan vỡ, nói tóm lại vô cùng ngượng ngùng.

 

Một lúc sau.

 

"Bạn trai mà chị nói là chị ấy sao?" Lý Mật Nhi vẫn khó có thể tin nổi, đối tượng nhiệt tình lại dính người của Triệu Mộ Tịch thế nhưng là Kỷ Dữ Đường, chị ấy rõ ràng nhìn rất......

 

"Mật Nhi, chị không cố ý giấu diếm em đâu." Triệu Mộ Tịch áy náy nói.

 

Lý Mật Nhi cười gượng lắc đầu, "Không sao đâu, em hiểu, em hiểu mà, em chỉ cảm thấy ngượng ngùng thôi...... Thật là, sao chị không nói sớm với em, em mà có bạn gái như vậy đã hận không thể cho cả thế giới đều biết."

 

"Mộ Tịch --" Lý Mật Nhi nói chuyện luôn luôn thổi phồng, nhưng lúc này trong lòng nàng thực sự hâm mộ Triệu Mộ Tịch. Nháy mắt nàng thấy tò mò, giây trước còn trong "trạng thái thất tình", giây sau đã quấn lấy Triệu Mộ Tịch hỏi, "Sao chị theo đuổi được chị ấy vậy?"

 

Triệu Mộ Tịch cười cười, trong mắt người khác hẳn là nàng sẽ mặt dày mày dạn quấn lấy Kỷ Dữ Đường.

 

"Qua lại lâu ngày thì ở bên nhau thôi."

 

Triệu Mộ Tịch bình thản nói, một câu "lâu ngày" bao hàm tất cả ngọt ngào cùng lãng mạn trong lòng nàng, có chút kỷ niệm không cần chia sẻ cùng người khác, Triệu Mộ Tịch ghi tạc trong lòng, giờ nhớ đến vẫn nhịn không được nhếch khóe miệng. Nghĩ đến cũng không tin nổi, nàng và Kỷ Dữ Đường vậy mà biết nhau chưa đến một năm, cứ cảm giác đã cùng Kỷ Dữ Đường ở bên nhau thật nhiều năm, hai nàng là yêu từ cái nhìn đầu tiên sao? Thật ra lần đầu tiên gặp mặt ở tiệc tối ngày đó, hai nàng đã sớm bị đối phương thu hút sự chú ý rồi.

 

Quản Tiệp nghe hai nàng trò chuyện, im lặng cả đêm.

 

Ngoài nhà, trên hành lang.

 

"Ngay cả chị cũng hùa theo mấy người đó bắt nạt em!" Kỷ Dữ Lộ bực tức nhìn Lâm Vi, bấy lâu này nàng tin tưởng Lâm Vi nhất, cái gì cũng nói với Lâm Vi, không ngờ Lâm Vi lại cùng một giuộc với họ Triệu.

 

Lâm Vi bất đắc dĩ, "Chị bắt nạt em lúc nào?"

 

"Chị có bắt nạt em!"

 

"Dữ Lộ." Lúc này Kỷ Dữ Đường đi tới.

 

Lâm Vi thấy vậy bèn tự giác tránh đi để hai chị em nói chuyện.

 

Kỷ Dữ Lộ bẹp miệng nổi giận đùng đùng ồn ào với Kỷ Dữ Đường, "Có phải họ Triệu đã méc chị rồi đúng không! Để chị lại đây dạy dỗ em!"

 

Kỷ Dữ Đường cười lắc đầu, sóng vai đứng cạnh Kỷ Dữ Lộ, đưa tay sờ đầu nàng hỏi, "Vì chuyện đó mà tức giận sao?" Do chênh lệch tuổi tác, từ nhỏ đến lớn Kỷ Dữ Đường luôn nhân nhượng cô em gái này.

 

"Cô ta có chỗ nào tốt?!" Kỷ Dữ Lộ ngẩng đầu nói, "Tiểu Âm cũng thích chị bảy tám năm rồi, sao chị không cho cậu ấy một cơ hội! Làm cậu ấy hiện tại phớt lờ cả em......"

 

"Đã 22 tuổi rồi mà vẫn ngang ngược như vậy? Chị không thích Tiểu Âm, cho cô ấy cơ hội mới là vô trách nhiệm."

 

Kỷ Dữ Lộ cũng hiểu chuyện, "Không phải chị nói không thích con gái sao?" Chị nàng còn không biết xấu hổ mà nói, kết quả tự vả mặt mình, quay đầu đã tìm một cô bạn gái.

 

Lúc này, Kỷ Dữ Đường thấy Triệu Mộ Tịch từ trong nhà đi ra, nàng nhìn về phía mình sau đó thong thả bước vào sân vườn.

 

Kỷ Dữ Đường nhìn bóng dáng mỏng manh của Triệu Mộ Tịch, gió đêm nhẹ lướt qua mái tóc dài của nàng, Kỷ Dữ Đường nhớ rõ lần đầu tiên gặp nàng, tóc nàng vẫn chưa dài như vậy, Kỷ Dữ Đường than nhẹ một tiếng, "Gặp gỡ rồi, còn có thể làm sao bây giờ."

 

"Chị, không phải chị thật lòng với cô ta chứ?" Mỗi lần Kỷ Dữ Đường nhìn Triệu Mộ Tịch, ánh mắt đều khiến Kỷ Dữ Lộ nổi da gà, chị nàng giống như là ma chướng của Triệu Mộ Tịch.

 

"Chị là người tùy tiện sao?"

 

Kỷ Dữ Lộ cố gắng hết sức bôi đen Triệu Mộ Tịch, "Nhưng cô ta chỉ thích tiền của chị, cô ta chỉ xem chị như cái máy ATM!"

 

"Em ấy là bạn gái chị, đương nhiên phải thích tiền của chị, không tìm chị làm máy ATM, chẳng lẽ tìm người khác?"

 

"Chị!" Kỷ Dữ Lộ bị Kỷ Dữ Đường chọc tức đến muốn nổ tung tại chỗ, bởi vì chuyện máy ATM này mà lần trước bị Triệu Mộ Tịch bắt nạt, lúc này lại bị chị ruột bắt nạt, hai người này kẻ xướng người hoạ hệt như một đôi trời đất tạo nên.

 

"Ha ha......" Thấy Kỷ Dữ Lộ bị chọc xù lông rồi, Kỷ Dữ Đường ngưng đùa giỡn nghiêm túc nói, "Dữ Lộ, chị biết em quan tâm chị, chuyện cảm tình trong lòng chị hiểu rõ, tôn trọng lựa chọn của chị, được chứ?"

 

Kỷ Dữ Lộ vẫn phụng phịu, qua một lúc lâu mới than thở, "Chị, sao chị lại tìm một người xấu tính như vậy!"

 

"Nếu em không quấy rối em ấy thì sao em ấy lại đi chọc giận em?"

 

"Chị còn bênh cô ta!"

 

"Được được được, sau này tụi chị đều theo em, cho em thêm một người chị, còn không vui sao?"

 

Kỷ Dữ Lộ trợn tròn mắt, "Ai muốn làm em cô ta chứ......"

 

Trong sân, Triệu Mộ Tịch vừa khéo gặp Quản Tiệp, hai người nhìn nhau cười sau đó cảm thấy muốn nói chút gì đó.

 

"Tôi vẫn rất ngạc nhiên."

 

"Sao?"

 

"Em và Dữ Đường......"

 

"Có lẽ là duyên phận." Triệu Mộ Tịch cười, cúi đầu nhìn nhìn mũi chân.

 

"Phải biết quý trọng......" Quản Tiệp nói xong, dừng một lát vẫn nhịn không được hỏi, "Hai người ở bên nhau bao lâu rồi?"

 

Trên hành lang, Kỷ Dữ Đường thấy Triệu Mộ Tịch và Quản Tiệp đang trò chuyện trong sân, lập tức vứt bỏ Kỷ Dữ Lộ.

 

"Này......" Kỷ Dữ Lộ nhìn bóng lưng Kỷ Dữ Đường xoay người rời đi, cũng cất bước đi vào sân, Kỷ Dữ Lộ như ngửi được mùi dấm chua xông lên, trời ơi, đây vẫn là người chị thành thục điềm tĩnh của nàng sao? Ghen tuông như một cô gái nhỏ vừa mới biết yêu......



Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16