Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 70

4679 3 43 0

 

 

"Sao phải để hôm nào, giờ luôn đi, em cũng muốn xem."

 

Triệu Mộ Tịch vừa nãy còn hỏi Lâm Vi chuyện MV, giờ Kỷ Dữ Lộ nói đã mang MV mẫu đến, Lâm Vi lần đầu tiên đóng vai nữ chính, Triệu Mộ Tịch sao có thể bỏ qua.

 

"Lần sau chị thảo luận với đạo diễn Trương đi, phương diện này chị không hiểu." Lâm Vi ngẩng đầu nói với Kỷ Dữ Lộ, định lờ qua chuyện này.

 

Tuy MV sớm muộn gì cũng tung lên mạng, nhưng hiện tại mọi người vây quanh cùng xem xấu hổ lắm, nhất là Triệu Mộ Tịch còn ở đây. Nhớ lúc trước người họ Lâm nào đó còn nhiều lần trêu chọc Triệu Mộ Tịch "cong thành nhang muỗi". Triệu Mộ Tịch xem MV này, nhìn nàng cùng Kỷ Dữ Lộ hôn thành như vậy, sẽ có cảm tưởng gì?

 

Một loại cảm giác hổ thẹn chầm chậm len lỏi trong lòng Lâm Vi.

 

Lâm Vi vừa nói Kỷ Dữ Lộ liền phá, "Không cần chuyên nghiệp như vậy, đạo diễn Trương chỉ muốn nghe chút ý kiến thôi, chúng ta xem bằng cảm giác là được."

 

Bởi vì Kỷ Dữ Lộ muốn cùng Lâm Vi xem MV mẫu và những phân cảnh cắt, Kỷ Dữ Lộ muốn cho Lâm Vi thấy rõ lúc trước Lâm tiểu thư trêu chọc mình thế nào, giờ lại trở mặt không nhận nợ.

 

Bên trong phần cắt, có một cảnh đạo diễn hô cut khoảng ba lần nhưng bọn họ vẫn ôm nhau hôn say sưa, đó là bằng chứng thép.

 

"Em cũng có thể giúp hai người tham khảo." Trong lúc Lâm Vi bất lực, Triệu Mộ Tịch đã "đâm thêm một dao".

 

Lâm Vi: "......"

 

Kỷ Dữ Lộ cùng Triệu Mộ Tịch kẻ xướng người hoạ, Lâm Vi có loại dự cảm chẳng lành là không thể tránh khỏi họa này. Nhưng trong lòng lại nghĩ, chẳng qua chỉ là MV thôi mà, diễn viên đóng chút cảnh thân thiết cũng là chuyện bình thường, không lý gì cô lại chột dạ, chột dạ lại giống như có gì.

 

Trong mắt Kỷ Dữ Lộ, Lâm Vi đang thà chết cũng không thừa nhận, giả vờ ngu ngốc, bọn họ rõ ràng có cảm giác lẫn nhau, nhưng Lâm Vi lại không chịu để mối quan hệ hai người phát triển thêm.

 

Thích nữ thì cứ thích nữ thôi, Kỷ Dữ Lộ cảm thấy chẳng có gì đáng ngại. Nàng cũng không để ý việc Triệu Mộ Tịch nhìn mấy cảnh cắt, thành thật mà nói Kỷ Dữ Lộ rất muốn để mọi người biết nàng và Lâm Vi có mối quan hệ bất thường khi quay phim, hiện tại quan hệ bọn họ đang mập mờ không rõ.

 

Tựa như Kỷ Dữ Đường ở nơi công cộng không kiêng nể gì thể hiện tình cảm, tuyên bố Triệu Mộ Tịch là người của mình, quả nhiên là chị em ruột, ít nhất tính chiếm hữu cũng như nhau.

 

"Cũng không phải là không xem hôm nay, Mộ Tịch, không ăn thức ăn sẽ lạnh đó." Lâm Vi cố gắng nói sang chuyện khác, lại giả vờ bình tĩnh nói với Kỷ Dữ Lộ, "Em trực tiếp gửi MV mẫu cho chị là được, chọn xong chị nói em biết, không phải em còn có việc sao, giờ chị tiễn em xuống."

 

Lâm Vi trá hình ra lệnh đuổi khách với Kỷ Dữ Lộ.

 

"Đêm nay em không có việc gì, nhàn rỗi mà." Kỷ Dữ Lộ hấp tấp giữ chặt Triệu Mộ Tịch, có Triệu Mộ Tịch ở đây, nàng không tin Lâm Vi còn có thể đuổi nàng đi. Triệu Mộ Tịch là bạn gái chị nàng, vừa rồi cũng đã kêu chị dâu, chẳng phải nên giúp đỡ mình một chút.

 

Triệu Mộ Tịch nhất thời khó có thể thích ứng với sự "nhiệt tình đột ngột" của em chồng.

 

Bản chất tên ngốc này vốn không ngốc, tốt xấu cũng là người Kỷ gia, Kỷ Dữ Lộ mà đùa giỡn khôn vặt cũng rất thông minh, nàng giả ngoan nói với Triệu Mộ Tịch, "Chị dâu, em cũng chưa ăn cơm."

 

Triệu Mộ Tịch không phải người ngang ngược, lần trước đấu đá không thoải mái với Kỷ Dữ Lộ là vì "người không phạm ta, ta không phạm người". Bây giờ Kỷ Dữ Lộ giả ngoan cũng đã nói như vậy, Triệu Mộ Tịch có thể làm sao bây giờ? Nàng đau lòng vợ, em của vợ đương nhiên cũng phải chăm sóc một chút, "Vậy cùng ăn một chút đi, ăn xong lại xem phim."

 

Lâm Vi trừng Triệu Mộ Tịch, tình nghĩa chị em bấy nhiêu năm cũng không bằng một tiếng "chị dâu".

 

"Đại Vi, đều là người một nhà mà." Triệu Mộ Tịch còn muốn hỏi Lâm Vi chuyện gì xảy ra, trước kia Lâm Vi xem Kỷ Dữ Lộ như bảo bối trong lòng bàn tay, nghĩ mọi cách dỗ dành, sao giờ lại né tránh như ôn thần. Tối nay Triệu Mộ Tịch cảm thấy Lâm Vi hơi quá phận, dù thế nào Kỷ Dữ Lộ cũng là khách.

 

Người một nhà? Lâm Vi khinh bỉ Triệu Mộ Tịch, còn chưa gả vào Kỷ gia đã bắt đầu nói giúp người Kỷ gia.

 

"Em không khách khí nha." Kỷ Dữ Lộ cười hì hì ngồi xuống cạnh Lâm Vi, vừa rồi nói uống ly nước ấm liền đi, giờ Kỷ Nhị Tiểu Thư rượu uống thịt ăn, hoàn toàn không xem mình là người ngoài, "Vi Tỷ, chị nấu ăn ngon thật --"

 

Lâm Vi trợn mắt nhìn Triệu Mộ Tịch, "Chị dâu em nấu."

 

"Á...... Vậy tay nghề chị dâu tốt quá."

 

Kỷ Nhị Tiểu Thư có phải chịu kích thích gì rồi không? Triệu Mộ Tịch nghe cũng phải xấu hổ, "Đừng kêu chị dâu, nghe kỳ kỳ."

 

Kỷ Dữ Lộ lẩm bẩm, "Chị của em suốt ngày ở trước mặt em nói “vợ của chị”, em đương nhiên phải gọi chị dâu rồi, lý nào lại kêu anh rể?"

 

Thôi đi, anh rể càng kỳ quái, Triệu Mộ Tịch bỗng tò mò, Kỷ Dữ Đường nào có nói với Kỷ Dữ Lộ nhiều như vậy, còn "vợ của chị", không buồn nôn sao, "Chị ấy nói gì về chị?"

 

"Mỗi lần hẹn chị ấy đều không rảnh, nói phải về nhà với vợ."

 

Triệu Mộ Tịch mỉm cười, Kỷ Tổng biểu hiện tốt như vậy, hai ngày nữa trở về nhất định phải thưởng cho cô thật tốt.

 

Lâm Vi lẳng lặng nhìn hai người tán dóc "chuyện nhà", hài hòa đến rối tinh rối mù. Khó có thể tưởng tượng một đoạn thời gian trước khi nhắc đến Triệu Mộ Tịch, Kỷ Dữ Lộ còn mang tư thế vung tay so quyền.

 

"Dữ Lộ, để chị xem MV đi, chị vẫn chưa xem." Cơm nước xong, Triệu Mộ Tịch và Lâm Vi cùng dọn dẹp chén đũa trên bàn.

 

"Được thôi."

 

"Có gì hay để xem đâu." Lâm Vy đem chén bát chồng một chỗ.

 

Lâm Vi càng nói Triệu Mộ Tịch lại càng tò mò, cuối cùng là quay cái gì mà Lâm Vi căng thẳng như vậy.

 

"Vi Tỷ, chị đang thẹn thùng hả?" Kỷ Dữ Lộ giảo hoạt hỏi.

 

"...... Chị thẹn thùng?" Lâm Vi cười lạnh. Cô vẫn luôn tự xưng là "cao thủ tình trường" đã gặp qua sóng to gió lớn, hiện tại bị một cô nhóc đùa giỡn, quả thực là sỉ nhục mà, lúc trước khi đóng cảnh hôn, cũng không biết là ai bị hôn đến mặt đỏ tai hồng.

 

"Vậy giờ xem đi." Kỷ Dữ Lộ nhìn chằm chằm Lâm Vi, sau đó tìm usb trong giỏ, "Máy tính đâu?"

 

Lâm Vi mỉm cười thở phào nhẹ nhàng, "Ngại quá, ở đây không có."

 

Triệu Mộ Tịch trực tiếp lấy usb từ tay Kỷ Dữ Lộ, "Xem trực tiếp trên TV cũng được."

 

Nụ cười trên mặt Lâm tiểu thư dần dần cứng lại.

 

Thế là ba người ngồi trên sô pha, vây quanh TV LCD HD bắt đầu xem MV.

 

MV mẫu vừa chiếu, Lâm Vy cùng Kỷ Dữ Lộ đều trở nên im lặng, không khỏi nhớ tới các tình tiết khi quay. Kỷ Dữ Lộ đã xem MV mẫu, mà mẫu Kỷ Dữ Lộ gửi cho Lâm Vi, Lâm Vi cũng đã lén xem không ít.

   

Hình ảnh dần dần hiện lên, tâm tình của Lâm Vi và Kỷ Dữ Lộ có lẽ đều giống nhau, chỉ có Triệu Mộ Tịch cầm mâm đựng trái cây vừa ăn hoa quả vừa xem chăm chú, "Hai người ăn hoa quả không?"

 

Kỷ Dữ Lộ và Lâm Vy đồng thời lắc đầu.

 

"Hai người quay chung hả?" Triệu Mộ Tịch nhìn vài giây thuận miệng nói, nàng còn tưởng Lâm Vi đóng một mình.

 

"Phải." Kỷ Dữ Lộ vẫn ngồi cạnh Lâm Vi, hai người đồng thời đáp.

 

Xem hơn mười giây Triệu Mộ Tịch nhíu mày, cảm thấy sắc thái không đúng lắm, cảm giác hai người như đang liếc mắt đưa tình, cũng có thể là do nàng nghĩ nhiều rồi, chủ đề có thể là tình bạn, "Ca khúc mới rất êm tai......"

 

"Ừm." Kỷ Dữ Lộ và Lâm Vy lại đồng thời đáp.

 

Tiếp tục xem sau một phút đồng hồ liền ôm nhau hôn môi, chừng mực ngày càng lớn, trong cảnh hôn môi đặc tả, Triệu Mộ Tịch thấy được cả đầu lưỡi của Lâm Vi.

 

Lâm Vi tới giờ chưa hề đề cập MV là bách hợp, Triệu Mộ Tịch nhìn Lâm Vi, chỉ thấy Lâm Vi và Kỷ Dữ Lộ đều vô cùng "bình tĩnh" nhìn màn hình TV.

 

 Tiếp theo có chút khó khăn.

 

Ba người ngồi cạnh nhau trước TV xem loại phim này, còn là người quen đến không thể quen hơn, thật sự rất xấu hổ, Triệu Mộ Tịch xem đến quên ăn hoa quả, nghẹn lời không biết nói gì, ngoại trừ nhạc nền MV trong phòng khách, không nghe thấy thanh âm khác.

 

Khi xem MV, Kỷ Dữ Lộ vẫn còn tim đập chân run, nhất là xem đến cảnh Lâm Vi đè nàng lên ghế sô pha hôn, Kỷ Dữ Lộ nhịn không được nghiêng đầu nhìn Lâm Vi, vừa khéo Lâm Vi cũng đang nhìn về phía mình, chẳng qua rất nhanh cô lại dời đi. 

 

Lâm Vi, chị còn muốn giả vờ bao lâu.

 

Chính mình mở phim, bất chấp khó khăn cũng phải xem hết, đây là lột tả chân thật nhất nỗi lòng Triệu Mộ Tịch lúc này.

 

Triệu Mộ Tịch nghĩ cảnh hôn kia đã lộ liễu lắm rồi, không nghĩ tới phía sau còn có một cảnh giường chiếu, từ góc độ quay, Lâm Vy và Kỷ Dữ Lộ ôm nhau, cả hai ở trong trạng thái hoàn toàn khỏa thân, nhưng đã che mờ các vị trí quan trọng.

 

Triệu Mộ Tịch nhìn chằm chằm màn hình TV, mày không tự chủ nhíu chặt, trong màn hình Lâm Vi và Kỷ Dữ Lộ trần trụi ôm nhau lăn lộn mặn nồng trên giường......

 

Triệu Mộ Tịch không khỏi nhớ đến bộ phim hành động tình yêu nữ nữ mà nàng và Kỷ Dữ Đường cùng xem, hiện tại đem vai chính đổi thành Lâm Vi và Kỷ Dữ Lộ, lại cùng hai người này xem, có thể không xấu hổ sao.

 

"Hai người......" Cảnh giường chiếu sao lại nhiều như vậy, Triệu Mộ Tịch cười gượng nhìn hai người ngồi bên cạnh, trong lòng thiên ngôn vạn ngữ, cuối cùng ngoài miệng chỉ nghẹn ra được một câu, "Chừng mực quay phim còn rất lớn......"

 

Lâm Vi và Kỷ Dữ Lộ đều im lặng, dường như có tâm sự.

 

"Chị đi vệ sinh." Một lúc sau Lâm Vi ngồi không nổi nữa, đứng dậy đi đến phòng tắm.

 

"Vi Tỷ......" Kỷ Dữ Lộ cũng ngồi không yên đuổi theo.

 

Triệu Mộ Tịch dường như hiểu được chút gì đó giữa bọn họ, màn hình đã nhảy đến MV mẫu thứ hai, tự động phát, ngoài phong cách hậu kỳ khác biệt, cảnh quay đại để giống nhau. Triệu Mộ Tịch sững sờ bởi vì lượng thông tin hơi nhiều, một là bạn thân nhất của nàng, một là em của bạn gái nàng, sao chỉ trong một đêm lại......

 

Kỷ Dữ Lộ đuổi theo Lâm Vi vào phòng tắm thuận tay đóng cửa lại, cái gì cũng không nói, cái gì cũng không để ý, Kỷ Dữ Lộ tiến lên từ sau lưng ôm chặt cô, thật chặt thật chặt.

 

"Em buông ra......" Lâm Vi vốn là một người am hiểu từ chối, nhưng khi xử lý vấn đề Kỷ Dữ Lộ, cô thừa nhận mình dây dưa quyến luyến, trên thực tế cô không ghét Kỷ Dữ Lộ dây dưa, thậm chí có chút thích cảm giác thân thiết với Kỷ Dữ Lộ, nhưng bọn họ không thích hợp ở bên nhau.

 

Có người dứt bỏ một đoạn cảm tình rất dễ dàng, tựa như Kỷ Dữ Lộ, chia tay là chuyện thường, nhiều nhất chỉ buồn một lúc; nhưng có người rất khó dứt bỏ một đoạn cảm tình, tựa như Lâm Vi, chia tay như dùng một lưỡi dao xát muối vạch một vết thương lên trái tim, chồng chéo lại khó lành.

 

Kỷ Dữ Lộ buông lỏng tay, chờ Lâm Vi xoay người lại ôm chặt cô, đè cô vào góc tường phòng tắm, ngửa đầu cưỡng hôn cô. Lâm Vi nghiêng đầu trốn tránh, Kỷ Dữ Lộ liền đuổi theo, hôn hai má, hôn khóe miệng, mãi đến khi cô trốn không xong, mãi đến khi cô không muốn trốn.

 

Lâm Vi không đáp lại nàng, cứ mặc nàng hôn.

 

"Ưm......" Môi răng Lâm Vi bị cạy mở, Kỷ Dữ Lộ cuốn đầu lưỡi cô dùng sức mút vào.

 

"Em điên rồi sao!" Khi Lâm Vi đẩy Kỷ Dữ Lộ ra, hai người đều thở hổn hển, chính đúng là điên rồi còn để nàng hôn.

 

"Em đúng là điên rồi!" Kỷ Dữ Lộ nói, nước mắt chảy xuống tựa những hạt châu rơi vỡ, chỉ chốc lát sau liền nức nở, nghẹn ngào run rẩy nói, "Lâm Vi, chị là một kẻ nhát gan!"

 

Kỷ Dữ Lộ khóc rời đi. Triệu Mộ Tịch thấy nàng từ phòng tắm lao ra, hai mắt đỏ hoe, trực tiếp cầm túi bước ra cửa, Triệu Mộ Tịch đứng dậy, "Nè, em sao vậy?"

 

Kỷ Dữ Lộ uất ức giận dữ nói: "Không cần lo cho tôi!"

 

Lát sau Lâm Vi cũng đi ra.

 

"Hai người sao lại thế này?" Triệu Mộ Tịch cũng đoán được chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn có chút khó tin.

 

"Em ấy muốn theo đuổi chị." Lâm Vi nói ra bốn chữ.

 

Vừa rồi Triệu Mộ Tịch xem MV đã cảm thấy giữa hai người có loại nhập tâm không thể nói rõ, "Vậy còn chị?"

 

"Đương nhiên cự tuyệt rồi." Lâm Vi ngồi xuống sô pha, cúi đầu dùng tăm ăn hoa quả, nhưng lại không nếm ra mùi vị gì, đơn giản tiếp tục uống bia.

 

Triệu Mộ Tịch cũng đoán được kết quả này, xưa nay Lâm Vi không thích những người trăng hoa, Kỷ Dữ Lộ vừa lúc đánh vào ngay trọng tâm, người yêu cũ chắc cũng tầm hai đội bóng đá, hơn nữa Kỷ Dữ Lộ lại là nữ, tỷ lệ Lâm Vi chấp nhận nàng càng thấp.

 

"Đại Vi......" Nhưng Triệu Mộ Tịch cảm thấy Lâm Vi cũng không thản nhiên như ngoài miệng nói, "Chị thành thật nói đi, chị thật sự không có ý gì với em ấy?"

 

Lâm Vi không trực tiếp trả lời vấn đề của Triệu Mộ Tịch, nàng bóp chặt lon bia trong tay, bóp đến móp méo rồi lại bóp về hình dạng ban đầu, chậm rãi nói, "Em ấy chỉ tìm thứ mới mẻ, chị có thể chơi cùng sao?"

 

"Em ấy vừa rồi đã khóc." Triệu Mộ Tịch thấy Kỷ Dữ Lộ không giống như đang nói đùa.

 

Lâm Vi đương nhiên biết nàng đã khóc, Kỷ Dữ Lộ chưa lần nào khóc thương tâm như vừa rồi, cho dù là khi chia tay.

 

"Em ấy hả, một thời gian sau sẽ quên thôi." Lâm Vi dùng móng tay cào cào vỏ lon, rạch ra từng vết xước lộn xộn.

 

"Đại Vi......" Triệu Mộ Tịch nhìn thấy được Lâm Vi đang quan tâm Kỷ Dữ Lộ, nếu muốn cự tuyệt một người, Lâm Vi tuyệt đối sẽ không dây dưa không rõ như bây giờ.

 

Lâm Vi ngẩng đầu, "Chị hiểu em ấy hơn em."

 

Mùng ba tết Kỷ Dữ Đường trở về, nghỉ đông khoảng nửa tháng, cô còn muốn dành một tuần cùng Triệu Mộ Tịch xuất ngoại thăm mẹ nàng, thuận tiện nghỉ dưỡng.

 

Quanh năm suốt tháng cũng chưa được nghỉ ngơi thoải mái.

 

Vừa vào nhà Triệu Mộ Tịch đã tóm lấy cổ áo khoác của Kỷ Dữ Đường, kéo cô đến trước mặt ôm lấy, nhỏ giọng oán giận, "Rõ ràng đi về năm ngày, còn dỗ em nói ba ngày...... a...... ưm......"

 

Mới từ ngoài trở về, khuôn mặt Triệu Mộ Tịch đỏ bừng vì lạnh, Kỷ Dữ Đường nhìn thấy đáng yêu, nâng mặt nàng xoa xoa, không đợi Triệu Mộ Tịch nói xong đã hôn nàng. 

 

Một nụ hôn sâu, triền miên tinh tế.

 

"Hừ --" Triệu Mộ Tịch khẽ hừ một tiếng, vòng tay qua Kỷ Dữ Đường ngậm lấy đôi môi cô, nhiệt tình không giảm.

 

"Vừa lòng chưa?" Kỷ Dữ Đường đưa đầu qua cọ cọ chóp mũi nàng.

 

"Cái này để dụ dỗ em à."

 

Kỷ Dữ Đường dùng ánh mắt liếc vali dưới sàn, “Mang về rất nhiều quà cho em, cũng không tha thứ chị à?

 

Nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của Kỷ Tổng, chọc đến Triệu Mộ Tịch hiện tại đã muốn “bắt nạt” cô, tới lui một hồi, bọn họ đã một tuần không chạm nhau.

 

"Em không cần quà." Điều hòa trong nhà bật rất cao, dần dần ấm lên, Triệu Mộ Tịch nói giúp cô cởi áo khoác, cởi luôn áo khoác bông của mình, ném hết lên tủ giày. Triệu Mộ Tịch ôm thân thể cô tiếp tục hôn, từ khóe môi đến chiếc cổ, hai tay lần mò xuống dưới, cởi bỏ quần cô, "Em muốn chị......"

 

"Ừm ~~" Kỷ Dữ Đường nheo mắt rên rỉ một tiếng, cô khẽ cắn môi dưới của Triệu Mộ Tịch, "Không để chị nghỉ ngơi à?"

 

Triệu Mộ Tịch vùi đầu vào cổ Kỷ Dữ Đường để lại dấu hôn, dù sao mùa đông cũng có thể mặc áo cổ lọ che được. Kỷ Dữ Đường nheo mắt khẽ nâng đầu, mặc nàng làm.

 

"Mệt sao?"

 

"Đồ xấu xa, em thấy sao?" Kỷ Dữ Đường vừa xuống máy bay, không nghỉ ngơi bao lâu, Triệu Mộ Tịch giờ còn quyến rũ nàng.

 

Triệu Mộ Tịch cười gian xảo, "Vậy chị nằm là được, em động đậy cho."

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16