Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 74

4154 4 40 0

 

"...... Em đừng hiểu lầm."

Triệu Mộ Tịch ra vẻ thoải mái cười cười, thật khó để người ta không hiểu lầm. Lần trước Quản Tiệp còn cố tình hỏi nàng sở thích của Kỷ Dữ Đường, dựa theo trực giác của phụ nữ, Triệu Mộ Tịch cảm thấy Quản Tiệp có ý với Kỷ Dữ Đường, hay là ... mình quá nhạy cảm?

Nói đến buồn cười, Kỷ Tổng và Triệu Tiểu Thư đều xem Quản Tiệp là "tình địch", xét đến cùng vẫn là do hai người dễ dàng ghen tuông, đều là thần ghen, ai cũng không có tư cách nói người kia.

"Cô ấy lớn hơn tôi vài tuổi, rất mạnh mẽ, trong sinh hoạt không biết cách chăm sóc người khác, nhưng chăm sóc tôi rất tốt." Quản Tiệp nhắc đến quá khứ, trên mặt mang theo một nụ cười nhạt, "Cô ấy trông thành thục, thật ra đôi khi rất trẻ con."

Nghe đến đó, Triệu Mộ Tịch cuối cùng cũng hiểu được hàm nghĩa phía sau câu nói kia của Quản Tiệp, có lẽ vì mình và Kỷ Dữ Đường khiến cô nhớ tới chuyện cũ.

Triệu Mộ Tịch không ngờ Quản Tiệp cũng có một đoạn chuyện xưa như vậy, nàng thấy Quản Tiệp mỉm cười khi nhắc đến người cũ, bọn họ hẳn đã từng rất hạnh phúc, nhưng vì sao......

"Chỉ là nhìn thấy hai người lại nghĩ tới chút chuyện." Quản Tiệp rũ mắt, trong lòng cảm thán, cô cũng từng có cảm giác ngọt ngào này, chẳng qua sau này vẫn không nắm bắt được.

"Quản Tổng......" Giọng điệu Quản Tiệp tràn đầy lưu luyến không tha, còn mang theo chút tiếc nuối, Triệu Mộ Tịch muốn hỏi vì sao lại chia tay, nhưng thấy tâm tình cô trở nên sa sút cũng không tùy tiện mở miệng.

Quản Tiệp thở phào nhẹ nhõm, sau đó ngẩng đầu cười nói, "Đều qua rồi, tôi nói với em những chuyện này làm gì......"

Cô đã thật lâu không nhắc đến chuyện này, có thể là do ở trên người Triệu Mộ Tịch, cô thấy được dáng vẻ của mình năm đó, càng gợi lên hồi ức này, nhìn Triệu Mộ Tịch và Kỷ Dữ Đường, lòng cô thấy thổn thức hơn là hâm mộ.

"Chuẩn bị đi làm thôi, ba giờ chiều gặp khách hàng ở phòng họp tầng 27, em giúp tôi chuẩn bị tư liệu một chút."

"Vâng, được." Triệu Mộ Tịch khẽ gật đầu với cô, quan hệ bọn họ chưa đến mức thân thiết, chuyện này hẳn là một phần yếu đuối trong cô.

Danh tiếng của Quản Tiệp trong nghề rất lớn, chất lượng tác phẩm mọi người đều rõ như ban ngày, miễn là hạng mục do cô ra mặt đàm phán, trên cơ bản sẽ thành công, nhưng hôm nay là một đơn hàng lớn, cô cũng phải chuẩn bị trước.

Bên kia là một bộ phim thời trang đô thị, bộ phim này được đánh giá là có đầu tư và sản xuất lớn, vai chính đều là diễn viên có thực lực số 1 số 2 trong nước. Vì là phim về thời trang nên thời trang tất nhiên phải là điểm nổi bật, chắc chắn không thể qua loa ở khâu tạo hình thiết kế. Thời Đại là công ty đứng đầu ngành, có thâm niên trong nghề, đoàn phim đương nhiên cân nhắc chuyện hợp tác. 

   

Một miếng bánh ngon như vậy có không ít người nhìn chằm chằm, Quản Tiệp cũng chỉ tự tin tám phần. Nhưng hợp tác diễn ra suôn sẻ ngoài mong đợi, hai bên đã đạt được thỏa thuận miệng ngay tại chỗ. Quản Tiệp ở trên thương trường nhiều năm cũng chưa bao giờ gặp qua chuyện này, hạng mục lớn như vậy không tổ chức đấu thầu cũng thôi đi, hiện tại cứ như là một quyết định nội bộ, thoải mái để cô kiêm luôn chức Tổng cố vấn tạo hình trang phục.

   

"Được sản xuất Dương ưu ái, chúng tôi nhất định gắng sức làm tốt nhất."

"Chúng tôi tin tưởng sự chuyên nghiệp của cô Quản, có thể mời cô là vinh hạnh của chúng tôi, ha ha......"  Sản xuất Dương nói, ánh mắt quét qua người Triệu Mộ Tịch, lại tiếp tục cười nói, "Quản Tổng, bữa tiệc tối nay cô nhất định phải tới đó, ký hợp đồng thuận tiện giới thiệu mấy nhà tài trợ cho cô nhận thức, sau này cơ hội hợp tác rất nhiều."

Cái nhìn đó khiến Triệu Mộ Tịch cảm thấy hơi khó chịu, nhưng Triệu Mộ Tịch cũng không phải lần đầu tiên gặp phải loại ánh mắt này.

"Cám ơn Dương Tổng, vậy chúng ta buổi tối gặp lại." Quản Tiệp cười bắt tay sản xuất Dương, trong lòng lại nghĩ đến chuyện khác. Chẳng lẽ có ai đó ưu ái cô mới có thể dễ dàng ký hạng mục như vậy, nhưng cô lại không quen ai trong đoàn phim.

 

"Được được, buổi tối gặp lại."

"Mộ Tịch, buổi tối em đi cùng tôi, hiểu biết tình huống một chút cũng tốt."

"Không thành vấn đề." Ngày hôm qua Quản Tiệp đã nói với nàng chuyện này, Triệu Mộ Tịch nghĩ kết nối với vài người trong giới cũng tốt.

Bảy giờ tối, Triệu Mộ Tịch theo Quản Tiệp đến khách sạn, vẫn là đám người vừa gặp buổi chiều. Vì xem như là bữa tiệc tư nhân nên mọi người cũng không trang trọng, câu nệ như hồi chiều, tùy ý hơn nhiều.

"A, Quản Tổng đến rồi." Sản xuất Dương vừa thấy Quản Tiệp liền tươi cười nghênh đón, thấy Triệu Mộ Tịch cũng ở đây khóe miệng càng ngoác rộng, "Người đẹp nhỏ xinh này xưng hô thế nào đây?"

"Tiểu Triệu, trợ lý của tôi."

"Dương tổng, chào ngài." Triệu Mộ Tịch chủ động chào hỏi, tuy trong lòng buồn nôn nhưng vẫn phải mỉm cười.

"Lúc chiều tôi còn tưởng là người mẫu của công ty các cô, hóa ra là trợ lý của Quản Tổng à." Sản xuất Dương giữ chặt tay Triệu Mộ Tịch, sờ soạng thêm hai ba cái, "Kêu Dương tổng xa cách quá, sau này cứ gọi là Dương ca đi."

Triệu Mộ Tịch cười dùng sức rút tay về, sản xuất Dương thấy trên tay nàng đeo nhẫn, trong lòng hơi không vui nhưng cũng không quá để bụng.

Quản Tiệp leo lên đến vị trí bây giờ, những bữa tiệc rượu cô tham gia nhiều không đếm xuể, phần lớn đàn ông đều cất giấu chút tâm tư mờ ám, cô nháy mắt với Triệu Mộ Tịch để nàng ngoan ngoãn theo sau mình.

Triệu Mộ Tịch cũng đã quen mấy dịp xã giao thế này, trước đây cùng Lâm Vi làm việc cũng không tính là đàng hoàng, nhưng ít nhất không “trộn bùn”.  Tuy nàng xem như là người mới trong giới nhưng khá cởi mở với nhóm cao tầng trên bàn cơm, không chút e dè, chỉ là sản xuất Dương kia hơi phiền, nàng nghi ngờ hắn “mượn dịp chấm mút”, nhìn ánh mắt liền biết không phải thứ tốt gì. 

"Dương tổng, tôi kính ngài một ly, hợp tác vui vẻ."

Triệu Mộ Tịch nhìn bộ dáng Quản Tiệp, không khỏi nghĩ tới Kỷ Dữ Đường, sợ là Kỷ Tổng nhà nàng bình thường uống rượu cũng không ít hơn Quản Tiệp, nghĩ tới đã thấy đau lòng. 

"Em rất thích hợp bàn chuyện làm ăn, có thể phát triển theo hướng này." Quản Tiệp thấy Triệu Mộ Tịch tửu lượng không tồi, trò chuyện cũng hào phóng khéo léo, vì thế quay đầu nói khẽ với Triệu Mộ Tịch.

Triệu Mộ Tịch thuận miệng đáp, "Chắc do em quen rồi."

Quản Tiệp cười dặn dò, “Vẫn là uống bớt rượu một chút."

"Vâng."

Nửa giờ qua đi, đột nhiên có người hô một câu, "Lăng Tổng đến rồi."

Căn phòng vốn ầm ĩ liền an tĩnh lại, Triệu Mộ Tịch đặt ly rượu xuống nhìn về phía cửa phòng, đến tột cùng là nhân vật nào mà khiến mọi người đang ngồi nể nang như vậy.

Cao quá, Triệu Mộ Tịch thấy cô ấy cao cũng hơn 1,75m, lại thêm đôi giày cao gót, đàn ông đang ngồi đây dường như đều thấp hơn cô, tóc rất dài, xoăn nhẹ, ngũ quan không thuộc loại thanh tú nhưng rất duyên dáng, mọi thứ kết hợp lại trên người cô mang đến cảm giác ngột ngạt, không cần nói cũng biết là một phụ nữ mạnh mẽ. Triệu Mộ Tịch trong lòng cảm khái, nếu muốn sống yên ổn trong thương trường ngươi lừa ta gạt buộc phải mạnh mẽ như vậy. Như Kỷ Dữ Đường dịu dàng tận xương nhưng vẫn phải dùng vẻ ngoài cao ngạo để ngụy trang chính mình.

"Tôi đến trễ, mọi người tiếp tục đi." Lăng Lan đi vào phòng, nói tám chữ rồi im lặng. Quản Tiệp ngồi bên trái cũng đang nhìn chằm chằm cô, nhoáng một cái đã nhiều năm trôi qua, bọn họ vẫn gặp lại nhau.

 

Lăng Lan, sao lại là cô ấy, đã năm năm rồi, cô thật sự không thay đổi chút nào. 

"Quản Tổng, cô quen người đó sao?" Triệu Mộ Tịch thấy Quản Tiệp nhìn chằm chằm Lăng Lan không chuyển mắt, chỉ là không tiến lên chào hỏi.

Quản Tiệp không nói gì.

"Đến đến đến, giới thiệu một chút, Lăng Tổng, vị này là Quản Tiệp, cô Quản." Sản xuất Dương đứng dậy kéo Quản Tiệp đến trước mặt Lăng Lan, mặt tươi như hoa giải thích, "Cô Quản, vị này là Lăng Tổng của tập đoàn Lăng Thị, nhà tài trợ lớn nhất của đoàn phim, là Lăng Tổng đích thân mời cô làm tổng cố vấn, cô nên kính Lăng Tổng một ly nha ~~~" 

Quen biết gần mười năm, không cần người khác giới thiệu, là Lăng Lan đưa nàng ân huệ, khó trách miếng bánh ngon này có thể rơi vào bát mình.

Hai người không nói lời nào khiến bầu không khí lạnh xuống, sản xuất Dương cảm thấy khó xử, lát sau Lăng Lan cùng Quản Tiệp gần như đồng thời mở miệng, "Đã lâu không gặp."

Năm năm rồi, Quản Tiệp thay đổi đến nỗi Lăng Lan nhận không ra, thành thục hơn rất nhiều. Đều nói thích một người, sẽ bất tri bất giác sống thành bộ dáng người đó, những lời này rất đúng trên người Quản Tiệp, nếu không có Lăng Lan, hiện tại có lẽ cô đã kết hôn, con cái cũng đã có.

"Hoá ra hai vị biết nhau, rất tốt rất tốt, rót rượu, rót rượu."

"Cảm ơn Lăng Tổng." Quản Tiệp ngửa đầu uống cạn ly rượu, xem như uống sạch ký ức trước kia, mà Lăng Lan cũng như vậy, hai người không nói một lời uống cạn ly rượu.

Triệu Mộ Tịch nhìn ra được giữa hai người có gì đó, một cảm giác không thể nói rõ, Quản Tiệp trở nên im lặng ít nói, hơn nữa không ngừng uống rượu, Triệu Mộ Tịch đỡ cánh tay cô, "Quản Tổng, cô uống ít chút đi."

"Không sao đâu......" Năm đó khi Quản Tiệp và Lăng Lan ở bên nhau, Lăng Lan đã luyện tửu lượng của cô lên mức này. Lúc ấy vì khiến Lăng Lan kiêng rượu, Lăng Lan uống bao nhiêu, cô cũng uống bấy nhiêu, có lần còn uống đến vào bệnh viện, từ đó về sau, Lăng Lan không còn uống quá nhiều rượu nữa.

"Tiểu Triệu, đến uống hai ly với anh trai."

"Dương Tổng, tửu lượng tôi không tốt, thật sự uống không nổi."

“Chỉ hai ly cũng không uống với anh sao? Anh thấy là em không nể mặt mũi, xem thường anh đó."

"Em lấy trà thay rượu được rồi."

Sản xuất Dương phỏng chừng uống hơi say rồi, trước mắt bao người bắt đầu động tay động chân với Triệu Mộ Tịch, trực tiếp ôm vai Triệu Mộ Tịch, hơi thở nồng nặc mùi rượu nói, "Tiểu Triệu, anh thấy dáng em rất đẹp, có muốn quay phim không? Anh gần đây có bộ phim thiếu vai nữ phụ vẫn chưa định, khí chất của em rất tốt, nếu hứng thú anh có thể giúp em cast thử."

"Dương Tổng, tôi làm thiết kế, không biết diễn xuất." Triệu Mộ Tịch nhíu mày đẩy người nọ ra, khó trách Lâm Vi luôn nói giới này có bao nhiêu loạn, thật sự buồn nôn hết cỡ.

"Sản xuất Dương." Quản Tiệp thấy cứ tiếp tục thế nào cũng gây ra tai tiếng mất. Lần đầu tiên cô dẫn Triệu Mộ Tịch tham gia tiệc, không thể khiến nàng chịu uất ức, chiếc nhẫn trên tay Triệu Mộ Tịch đã rõ ràng như vậy, họ Dương này vẫn tay chân không đứng đắn, đám người bọn họ chỉ thích chơi bời, đâu thèm để ý ngươi khác có đối tượng hay chưa.

Triệu Mộ Tịch mới vừa giãy ra khỏi cánh tay của gã đàn ông kia, hắn lại muốn ôm lấy, lúc này Quản Tiệp trực tiếp ôm vai Triệu Mộ Tịch nói với sản xuất Dương, "Bạn gái tôi không biết diễn xuất, vẫn là thôi đi."

Vừa nghe là bạn gái của Quản Tiệp, sản xuất Dương liền xấu hổ, dù gì sau này còn phải hợp tác, "Ai nha, đáng tiếc đáng tiếc."

Triệu Mộ Tịch biết Quản Tiệp muốn giải vây giúp mình, nhưng vầy thì khó xử quá, hệt như bản thân đang làm chuyện trái với lương tâm, lập tức nghĩ nếu bị Kỷ Tổng nhà nàng biết được, mình thật sự sẽ bị cào một lớp da.

Sản xuất Dương vừa mắt Triệu Mộ Tịch, Quản Tiệp vừa khéo nói một câu tống cổ hắn đi.

Lăng Lan ngồi cách Quản Tiệp không xa, rất rõ ràng nghe được hai chữ "bạn gái", đều đã nhiều năm như vậy, em ấy có bạn gái cũng là chuyện bình thường. Quản Tiệp vô thức liếc về phía Lăng Lan, chỉ thấy trên mặt cô chẳng có lấy một tia gợn sóng. Lúc trước bọn họ lần đầu tiên gặp mặt cũng là ở bữa tiệc như vầy, Quản Tiệp bị người bắt nạt, Lăng Lan giúp nàng giải vây như vậy, bọn họ rất hợp nhau. Tối đó hai người đều uống không ít rượu, mơ mơ màng màng đến khách sạn đặt phòng, nhận thức ngày đầu tiên đã lên giường.

Tuy mở đầu vội vã nhưng bọn họ đều nghiêm túc với đoạn cảm tình đó, mặc dù cuối cùng vẫn đi vào ngõ cụt mà chấm dứt.

Chín giờ hơn, Quản Tiệp lấy lý do thân thể không khoẻ muốn rời đi trước, cô quả thật không thoải mái vì sự có mặt của Lăng Lan.

"Tôi đi rửa tay."

"Em đi cùng cô." Triệu Mộ Tịch thấy cô đi đường hơi nghiêng ngả bèn đỡ lấy.

Bên bồn rửa tay công cộng, Quản Tiệp cúi người nặn sữa rửa tay, trong lòng bàn tay chầm chậm xoa, bọt xà phòng nổi lên, lúc này phía sau truyền đến thanh âm giày cao gót nện lên mặt đất.

Là Lăng Lan, Quản Tiệp ngẩng đầu nhìn thấy trong gương, cô vẫn bình tĩnh rửa tay cho đến khi bọt xà phòng hết sạch.

Lăng Lan cũng rửa, thuận tay rút hai miếng khăn giấy đưa cô.

Quản Tiệp dừng một chút, tiếp nhận nhẹ giọng nói "cảm ơn", xa cách như vậy.

Hai người im lặng khoảng nửa phút.

"Chị ly hôn rồi."

Chỉ có bốn chữ, Quản Tiệp không biết chị ta đột nhiên xuất hiện rốt cuộc là ý tứ gì.

Quản Tiệp biết cô đã kết hôn, còn sinh một bé gái. Quản Tiệp muốn cắt đứt dứt khoát sạch sẽ với cô, nhưng khi nghe được tin liên quan đến cô vẫn rất để ý, Quản Tiệp chỉ nhẹ nhàng nói một tiếng, "Ừm."

"Người đó thật sự là bạn gái em?"

"Lăng Tổng, vấn đề này không thuộc phạm vi công việc."

"Quan tâm một chút không được sao?"

Triệu Mộ Tịch ở trong phòng vệ sinh nghe được đoạn đối thoại bên ngoài, Lăng Tổng này... Lẽ nào là bạn gái cũ Quản Tiệp? Đoạn đối thoại này, một nửa khả năng là bạn gái cũ rồi.

"Năm năm không gặp, em thay đổi nhiều quá."

Quản Tiệp vò nát khăn giấy thành một cục, ném vào sọt rác cạnh đó, cảm thấy tiếp tục nói cũng chẳng còn ý nghĩa, "Tôi đi trước."

Ngữ khí này, 80% là bạn gái cũ, Triệu Mộ Tịch thấy giờ mình đi ra sẽ rất xấu hổ, chờ nghe tiếng bước chân của hai người đã xa mới đẩy cửa đi ra ngoài.

"Quản Tổng, em đưa cô về." Triệu Mộ Tịch thấy cô đêm nay uống quá nhiều, thất tình cũng không nên uống như vậy chứ.

Quản Tiệp xoa huyệt thái dương, "Có thể ở bên tôi một lúc sao?"

"Được." Triệu Mộ Tịch gửi tin nhắn báo cáo bà xã trước.

-- Nấu canh Vơ ơi, hôm nay em tăng ca, trễ một chút mới về

Khi Kỷ Dữ Đường nhận tin nhắn, cô đã lái xe đến khách sạn nơi Triệu Mộ Tịch liên hoan buổi tối, theo địa chỉ mà Triệu Mộ Tịch trước đó đã "báo cáo". Kỷ Dữ Đường cũng vừa tan làm nên liền lái xe vòng qua đây thuận tiện đón nàng.

Uống rượu đến chóng cả mặt, Triệu Mộ Tịch và Quản Tiệp ngồi hóng gió ở băng ghế ngoài khách sạn, sau mùa đông, nhiệt độ ở thành phố A đang dần tăng trở lại. Ngay lúc Quản Tiệp chầm chậm nức nở, Triệu Mộ Tịch trăm phần trăm xác định vị Lăng Tổng kia chính là bạn gái cũ.

"Làm sao vậy?"

Nếu không phải rất thương tâm, cô sẽ không khóc đến mức thất thố như vậy, lại còn ở trước mặt học trò cũ của mình.

"Tôi và cô ấy ở bên nhau bốn năm, cô ấy vẫn kết hôn với người khác......"

Một giờ kế tiếp, Quản Tiệp nói rất nhiều, cô cùng Lăng Lan yêu nhau như thế nào, cuối cùng lại vì sao chia tay, còn có chuyện sau khi chia tay, tất cả đều nói tỉ mỉ......

Triệu Mộ Tịch yên lặng lắng nghe, tâm trạng trở nên nặng nề, chênh lệch quá lớn, gia đình phản đối, hiện thực bức bách, giống như mỗi một chi tiết trong chuyện nàng và Kỷ Dữ Đường, khó trách Quản Tiệp nhìn thấy hai người liền nhớ tới bạn gái cũ. Chia tay rồi, nàng và Kỷ Dữ Đường cũng sẽ có kết quả này sao.

Yêu chưa chắc là cả đời, quay đầu lại nghĩ chia tay cũng là chuyện bình thường. So với lúc ấy, Quản Tiệp hiện tại đã lạnh nhạt rất nhiều, cô vươn tay nhìn vết sẹo còn lưu lại trên cổ tay, lúc trước nếu không có giáo sư Hề khai sáng, cô có thể đã làm chuyện điên rồ. Không đúng sao, chẳng ai rời đi người nào đó lại không thể sống nổi.

Triệu Mộ Tịch chỉ có thể giúp cô lau nước mắt, không biết nên an ủi thế nào, nàng cũng rất mê man.

Kỷ Dữ Đường đậu xe bên đường, nhìn bọn họ nửa ngày, mãi đến khi hơn nửa giờ trôi qua, Quản Tiệp chầm chậm tựa vào vai Triệu Mộ Tịch. Triệu Mộ Tịch nghiêng đầu thế nhưng còn vuốt ve khuôn mặt cô ta, Kỷ Dữ Đường lúc này lấy điện thoại ra gọi cho Triệu Mộ Tịch, "Em đang làm gì?"

Triệu Mộ Tịch hạ giọng, "Tăng ca mà, một lát nữa em về."

 

Kỷ Dữ Đường sau đó kiềm chế không nổi trực tiếp đẩy cửa xuống xe, đóng sầm lại, đi về phía hai người kia. Triệu Mộ Tịch, em tăng ca hay lắm, tăng đến mức ôm ấp yêu thương với người ta.

"Triệu Mộ Tịch, đây là loại tăng ca mà em nói?!"

Vốn còn chút chếnh choáng, ngay lúc Triệu Mộ Tịch nhìn thấy Kỷ Dữ Đường đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, nhịp tim cũng đập nhanh hơn, nháy mắt tỉnh rượu hẳn. Xong rồi xong rồi, lần này xong rồi, mấy tình tiết trong phim này đừng phát sinh trên người mình được không, hôm nay mí mắt phải giựt cả ngày, quả nhiên có chuyện lớn xảy ra.

"Vừa nói chuyện với khách hàng xong, Quản Tổng uống quá chén......" Triệu Mộ Tịch vội vàng đẩy Quản Tiệp ra, vội vã giải thích, Triệu Tiểu Thư thật sự rất oan ức, gặp lúc Quản Tiệp nhớ bạn gái cũ, khóc dơ hết quần áo nàng không nói, hiện tại lại bị bạn gái hiểu lầm.

"Dữ Đường, cô đừng hiểu lầm......"

Kỷ Dữ Đường trừng mắt nhìn Quản Tiệp một cái, vốn không có bao nhiêu hảo cảm, sau lần này quan hệ lại càng đóng bang. Kỷ Dữ Đường lạnh lùng nhìn Triệu Mộ Tịch, ánh mắt có thể giết chết người, "Em hôm nay giải thích rõ ràng cho chị."

Triệu Mộ Tịch chưa bao giờ thấy nàng tức giận với mình như hôm nay, bừng bừng tức giận.

"Tôi không thoải mái, Mộ Tịch chỉ là ngồi với tôi một lúc."

"Quản Tiệp, phiền cô trước tiên nhớ rõ em ấy là bạn gái của ai." Khi Kỷ Dữ Đường nói ra những lời này nồng nặc mùi thuốc súng, một chút cũng không nhượng bộ bảo vệ quyền sở hữu của mình.

"Dữ Đường, chúng ta trở về giải thích đi." Triệu Mộ Tịch tranh thủ giúp Quản Tiệp bắt một chiếc xe, "Quản Tổng, cô về trước đi."

Kỷ Dữ Đường tức giận nhưng không đến mức ngang ngược, giờ vẫn còn ở trên đường cái, cô kéo cổ tay Triệu Mộ Tịch, "Đi."

"Cô ấy quá chén, còn gặp bạn gái cũ, tâm tình không tốt, em chỉ ngồi cùng một lúc thôi." 

Triệu Mộ Tịch theo Kỷ Dữ Đường lên xe, "Vợ ơi, chị đừng tức giận, thật là hiểu lầm."

"Cũng ôm nhau rồi, đây gọi là ngồi một lúc?" Kỷ Dữ Đường nắm chặt tay lái, nhìn chằm chằm kính chắn gió phía trước, "Triệu Mộ Tịch, em đã có bạn gái, lại biết cô ta thích nữ, em cảm thấy hai người như thế là thích hợp sao? Em cảm thấy chị không nên tức giận sao?!"

Chỉ đưa bả vai cho Quản Tiệp dựa một lúc thôi mà, nhưng Triệu Mộ Tịch biết hiện tại phản bác Kỷ Dữ Đường chỉ có một con đường chết, đành xuôi theo lời này của Kỷ Dữ Đường, tích cực chủ động thừa nhận sai lầm, "Là em không đúng, dù tình huống thế nào em cũng nên giữ khoảng cách, chị còn tức thì mắng em, đánh em cũng được, tùy tiện chị đánh, miễn là chị có thể trút giận."

Kỷ Dữ Đường liếc nàng một cái, Triệu Mộ Tịch, em cho là khua môi múa mép như thế này là xong việc ?

Triệu Mộ Tịch thật oan uổng mà, vì không để Kỷ Dữ Đường hiểu lầm, nàng đem thời gian địa điểm đều báo cáo rõ ràng, không ngờ liền xảy ra chuyện vụn vặt này, “Chuyện này thật là hiểu lầm, chị nói xem nếu em đi vụng trộm, còn trước tiên đem địa chỉ nói với chị sao?"

Quýnh quáng lên, ngay cả "vụng trộm" cũng dùng tới.

"Triệu Mộ Tịch, em còn dám!" Kỷ Dữ Đường hung hăng trừng mắt nhìn Triệu Mộ Tịch, cô biết Triệu Mộ Tịch không cố tình, nhưng cô ghét tính cách quan tâm đến mọi người của nàng, nhất là mập mờ với Quản Tiệp, đây là điểm dễ khiến Kỷ Dữ Đường tức giận nhất.

"Em hứa sẽ không có lần sau."

Vốn đang nguôi đi một chút, Triệu Mộ Tịch nhắc tới chữ hứa, Kỷ Dữ Đường lại tức giận, mỗi lần đều nói hứa nhưng lại quên rất nhanh. Kỷ Dữ Đường trực tiếp lái xe về nhà, dọc đường cũng không nói thêm một câu với Triệu Mộ Tịch.

Triệu Mộ Tịch dỗ thế nào cũng không được, vốn tưởng cô tức giận một lúc sẽ nguôi ngoai, dù sao chỉ là một hiểu lầm nhỏ, chọc cô không vui mà thôi, nhiều lắm phạt chính mình tối hôm nay không lên giường cô đi.

Không ngờ Triệu Mộ Tịch tắm xong phát hiện Kỷ Dữ Đường đã rời khỏi căn hộ. Triệu Mộ Tịch có loại dự cảm không tốt, cuống quít gọi điện thoại cho cô, "Chị đi đâu?"

"Đêm nay chị có việc, qua đêm ở nhà ba mẹ không về." Giọng nói Kỷ Dữ Đường bình thản, nghe không ra phẫn nộ hay tha thứ. Mấy ngày nay cô đều cùng Kỷ Miễn thương lượng thủ tục thu mua, có thể ở bên Triệu Mộ Tịch đều là do cô sắp xếp thời gian, không ngờ Triệu Tiểu Thư vẫn sống ổn, từ đầu đã không thiếu người ở bên.

"Đã trễ thế này......" Phụ nữ càng hiểu tâm tư phụ nữ, Triệu Mộ Tịch biết cô lúc này thật sự tức giận, khuya rồi còn chạy ra ngoài, "Vợ ơi, là em không tốt, chị đừng vậy được không."

"Chỉ là bận thôi."

Triệu Mộ Tịch lại gọi cho cô, đều ở chế độ nhắn lại, gửi tin nhắn cũng không trả lời, Triệu Mộ Tịch lạnh cả người, xem ra là muốn chiến tranh lạnh......

Cả đêm Triệu Mộ Tịch cũng không ngon giấc, Kỷ Dữ Đường thật sự cả đêm cũng chưa từng tiếp điện thoại của nàng.

Ngày hôm sau đi làm, Triệu Mộ Tịch thừa dịp nghỉ trưa, chạy tới cao ốc HK, lễ tân lúc này liền ngăn cản nàng, "Ngại quá, người không phận sự không được đi vào."

"Tôi là Bao tiểu thư, Bao Thang." Triệu Mộ Tịch giải thích, nàng đã đến đây nhiều lần như vậy, vẫn luôn ra vào tự do, lễ tân không thể không nhận ra nàng.

"Xin lỗi, Kỷ Tổng cố ý dặn dò, cô thuộc những người không phận sự."

Thuộc những người không phận sự??? Triệu Mộ Tịch khóc, Kỷ Dữ Đường, chị tra tấn người vậy sao?

Mãi đến khi buổi tối tan làm, Triệu Mộ Tịch đột nhiên nhận được điện thoại của Kỷ Dữ Lộ, lần trước Kỷ Dữ Lộ kêu nàng chị dâu, cố ý xin phương thức liên hệ. Triệu Mộ Tịch chỉ nghe thấy Kỷ Nhị Tiểu Thư vui sướng khi người gặp họa mà nói, "Triệu Mộ Tịch, chị có phải hay không chọc xù lông chị của em rồi ?"

"Chị ấy ở nhà sao?"

"Ở nhà nè, nói chị nghe, hiện tại tức giận cấp 10 rồi."

Triệu Mộ Tịch cũng không biết phải làm sao, gửi mấy trăm tin nhắn cũng không trả lời, gọi điện thoại thì luôn nói "Có việc đang bận", không đến mười giây liền cúp máy.

"Chị còn chưa lại đây dỗ chị ấy, chờ núi lửa phun trào à!" Kỷ Dữ Lộ tốt bụng nhắc nhở Triệu Mộ Tịch.

"Chị ấy hiện tại không tiếp điện thoại của chị, cũng không trả lời tin nhắn."

"Chị tới nhà chúng ta tìm chị ấy đi."

"Đến nhà em?"

"Em hiện tại qua đó đón chị, đến nhà chúng ta, nói với ba mẹ rằng chị là bạn em, chị em khẳng định không đuổi người."

Triệu Mộ Tịch cảm thấy hôm nay Kỷ Nhị Tiểu Thư quá mức nhiệt tình, "Chị hiện ở công ty."

Kỷ Dữ Lộ rốt cục lộ rõ bản chất, "Em giúp chị dỗ chị gái, chị giúp em theo đuổi Lâm Vi đi, chị đồng ý thì em sẽ đến đón." 

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16