Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 86

4301 0 38 0

 

 

"Ngoan ngoãn ở bên cạnh chị, đừng nghĩ đi đâu hết."

 

"Tuân mệnh." Triệu Mộ Tịch đặt dấu ấn lên môi Kỷ Dữ Đường, mỉm cười đẩy cô vào phòng tắm tắm rửa, "Em đi lấy quần áo cho chị."

 

"Em ngủ trước đi." Kỷ Dữ Đường không muốn phiền nàng, đã nói đêm nay để nàng nghỉ ngơi sớm không cần chờ mình, cố tình còn chờ đến giờ này, ngày mai lại phải dậy sớm đi làm.

 

“Không có chị em ngủ không được." Triệu Mộ Tịch làm nũng trước mặt Kỷ Dữ Đường, tập mãi thành thói quen rồi, Triệu Mộ Tịch trước kia chưa bao giờ nghĩ sẽ có người như vậy xuất hiện trong cuộc đời nàng, yêu nàng, chấp nhận mọi thứ về nàng.

 

"Chị tắm một chút là xong liền." Kỷ Dữ Đường dỗ nàng như dỗ trẻ con, vừa dịu dàng lại kiên nhẫn. Người ngoài đều nói Đại tiểu thư Kỷ Gia lạnh lùng, có lẽ tất cả nhiệt tình Kỷ Tổng đều đổ lên người Triệu Mộ Tịch rồi.

 

"Được."

 

Triệu Mộ Tịch thích ôm Kỷ Dữ Đường ngủ, vùi đầu vào hõm cổ cô, ngửi mùi thơm trên người cô mới yên giấc. Triệu Mộ Tịch thỉnh thoảng vẫn gặp ác mộng, nhưng ban đêm tỉnh lại được cô ôm vào lòng, nàng như có thêm một chỗ dựa vững chắc.

 

Kỷ Dữ Đường vừa ra đã thấy Triệu Mộ Tịch nằm ngửa ngủ, điều hòa bị đóng một nửa, Kỷ Dữ Đường đến gần kéo chăn đắp kín người nàng, lại ngắm kỹ khuôn mặt nàng, cảm thấy gần đây nàng luôn mệt mỏi, dường như có tâm sự...

 

Một góc giường hơi lún xuống, Triệu Mộ Tịch vẫn đang nheo mắt nhưng trên mặt lại nở nụ cười, nàng từ từ sờ soạng qua phía Kỷ Dữ Đường, mãi đến khi ôm chặt đối phương Triệu Mộ Tịch mới mở mắt ra, dùng chóp mũi khẽ quét qua hai má Kỷ Dữ Đường, lười biếng nói, "Vợ thơm quá ~"

 

Kỷ Dữ Đường cười tắt đèn, chỉ để lại ngọn đèn ngủ đầu giường, ánh sáng vàng ấm áp chiếu lên mặt họ.

 

Triệu Mộ Tịch thoải mái nép vào lòng Kỷ Dữ Đường, khép hờ mắt thỏ vẻ hài lòng, trông có vẻ buồn ngủ.

 

"Đi làm mệt lắm sao ?"

 

"Đi làm phải mệt chứ." Triệu Mộ Tịch mơ hồ thuận miệng phàn nàn.

 

Kỷ Tổng không thể nhìn bà xã mình chịu chút oan ức nào, "Em không thích thì đổi việc đi."

 

Triệu Mộ Tịch mở mắt ra, quả nhiên không thể nào oán giận Kỷ Dữ Đường được, cho dù chỉ là một việc nhỏ nhặt. Triệu Mộ Tịch ngẩng đầu, vươn tay nghịch ngợm nhéo vành tai Kỷ Dữ Đường, "Mệt cũng vui vẻ."

 

Kỷ Dữ Đường lo nàng chịu oan ức nhưng không nói ra, rõ ràng trong lòng không thoải mái, về đến nhà còn phải miễn cưỡng cười với mình, loại chuyện này cũng phù hợp tính cách của Triệu Mộ Tịch. Kỷ Dữ Đường không muốn nàng lại chịu khổ, kéo bàn tay đang nhéo vành tai mình của Triệu Mộ Tịch, nhét lại trong chăn, "Ngủ đàng hoàng đi."

 

"Được......" Triệu Mộ Tịch nhẹ nhàng đáp, Kỷ Tổng cố ý cường điệu "đàng hoàng", nói rõ trong lòng cô đã có ý nghĩ "không đàng hoàng".

 

Đèn giường cũng đã tắt, trong phòng tối om.

 

Triệu Mộ Tịch khẽ cử động, một tay vén tóc dài Kỷ Dữ Đường, một tay áp ở lồng ngực cô, sờ soạng hôn vành tai cô, lại vươn đầu lưỡi khẽ liếm, động tác vô cùng khêu gợi.

 

Dây thần kinh nơi tai vốn nhạy cảm, Triệu Mộ Tịch vừa chạm tai cô đã có cảm giác ngay. Kỷ Dữ Đường thở dốc mê người, "Cục cưng, hôm nay khuya quá rồi."

 

Nàng sợ Triệu Mộ Tịch mệt.

 

"Lâu rồi chưa cho em......" Triệu Mộ Tịch chỉ thấp giọng lẩm bẩm, nàng nhớ rất rõ tính luôn hôm qua thì Kỷ Tổng đã kết thúc mùa dâu được một tuần rồi, hôm nay lại phải tăng ca. Tuy rằng trong lòng có chút rục rịch chộn rộn, nhưng Kỷ Dữ Đường vừa nói, Triệu Mộ Tịch vẫn có chừng mực không tiếp tục khiêu khích nữa.

 

Một lúc sau, hai người liếc nhau, thế mà ai cũng không ngủ, nhất là khi ôm nhau ngửi được hương thơm trên người đối phương. Tay Kỷ Dữ Đường đang khoác trên lưng Triệu Mộ Tịch, bất giác dò vào trong áo ngủ của nàng, động tác nhẹ nhàng, tiến hành liền mạch lưu loát, thân thể Triệu Mộ Tịch đột nhiên siết chặt......

 

Triệu Mộ Tịch nóng nảy không kiềm nổi mở đèn, xoay người đè lại Kỷ Dữ Đường, nhìn cô không nói gì mỉm cười, bản lĩnh muốn mà còn giả vờ của Kỷ Tổng thật sự đã đến cảnh giới nhất định.

 

Kỷ Dữ Đường cười nhìn nàng, hai tay đơn giản đều tiến vào trong áo ngủ của nàng, khẽ xoa.

 

Trái tim Triệu Mộ Tịch tan chảy vì nụ cười này, vùi đầu ngậm lấy đôi môi cô mà chà đạp, hai người rất ăn ý, trong lúc hôn môi cùng cởi hết quần áo của nhau.

 

Tiếng rên rỉ giữa đêm khuya hết sức chọc người.

 

Triệu Mộ Tịch thích mở đèn trong lúc làm, nhất là những khi Kỷ Tổng nằm dưới, nàng muốn nhìn rõ mỗi một biểu tình hưởng thụ trên mặt cô, mỗi khi cô lên đỉnh, Triệu Mộ Tịch sẽ ôm chặt cô, cảm nhận cô hoàn toàn thuộc về mình.

 

Hôm sau.

 

"Sao chị không gọi em......" Triệu Mộ Tịch vừa ngáp vừa xoa hai mắt đi đến phòng bếp, lười biếng gác cằm lên vai Kỷ Dữ Đường, Kỷ Tổng nhà nàng đang ở phòng bếp làm trứng ốp la, sữa nóng, thật là cô bạn gái chất lượng cao, lo được phòng khách, quản được phòng bếp.

 

Vì Triệu Mộ Tịch, Kỷ Dữ Đường mới thích nội trợ, nếu không chính cô còn không ăn bữa sáng, sao còn có thể làm cho người khác, "Em ngủ thêm một chút đi, làm xong rồi chị gọi em."

 

Triệu Mộ Tịch thành thạo tiếp nhận đồ trong tay cô, miệng còn lảm nhảm, "Mấy chuyện này để em làm là được, em là bảo mẫu của chị mà ~"

 

Tự mình nấu ăn cho người yêu vốn là một chuyện khiến người ta hưởng thụ, Trong mắt Triệu Mộ Tịch, tình yêu không cần quá đao to búa lớn, tựa như bọn họ bây giờ, quan tâm lẫn nhau, vợ chồng già cũng chẳng hơn đi?

 

Kỷ Dữ Đường vẫn thích đút Triệu Mộ Tịch đồ mình ăn còn thừa, miếng bánh mì nướng hay ly sữa còn một nửa, Triệu Mộ Tịch vô cùng nghi ngờ đây là sở thích đặc biệt mà Kỷ Tổng luyện thành khi họ yêu nhau. Mới đầu Triệu Mộ Tịch còn phàn nàn vài câu, về sau cũng thành thói quen, vui không gì sánh nổi, thậm chí nhìn khóe miệng Kỷ Dữ Đường dính một chút mứt hoa quả, nàng cũng sẽ nhịn không được dò qua dùng miệng ăn hết.

 

Triệu Tiểu Thư tuyệt đối có tiềm năng huấn luyện thành M run rẩy.

 

Tám giờ bốn mươi lăm phút, Kỷ Dữ Đường đưa Triệu Mộ Tịch đến dưới lầu công ty, khi Triệu Mộ Tịch xuống xe vừa lúc gặp vài đồng nghiệp không quen biết, mơ hồ nghe được bọn họ đang bàn tán gì đó.

 

Triệu Mộ Tịch gần đây thấy hơi phiền, lần trước Quản Tiệp vì giúp nàng giải vây nói mình là bạn gái cô, lời này không biết thế nào lại truyền tới bên trong công ty, một truyền mười mười truyền trăm, lời đồn lây lan như virus.

 

"Quản Tổng, chào buổi sáng."

 

Quản Tiệp buổi sáng hơi vội, cô nhìn đồng hồ, "Buổi sáng 11h, em ở văn phòng chờ tôi, tôi có chút việc nói với em.”

 

"Vâng, được." Triệu Mộ Tịch nghĩ hẳn là chuyện chuyển công tác. Nàng ngay lúc mấu chốt nói ra chuyện chuyển công tác, rõ ràng là không muốn đi cùng Quản Tiệp. Quản Tổng rất tâm lý hẳn là sẽ hiểu cho mình? Dù vậy, tâm tình Triệu Mộ Tịch vẫn hơi thấp thỏm.

 

Quản Tiệp rất có quan niệm thời gian,cô hẹn mười một giờ sẽ luôn đến trước, chưa bao giờ đến trễ.

 

"Em tùy tiện ngồi đi, cũng không phải chuyện gì, là về chuyện chuyển việc, tôi muốn hỏi một chút ý kiến của em." Quản Tiệp ngồi xuống ghế xoay, nàng nói chuyện đủ khí thế nhưng cũng khiến người khác cảm thấy thân thiết. Thương trường thật sự là nơi luyện người, chỉ mới vài năm, nàng cũng sắp trở thành một người mà ngay cả mình cũng không quen biết.

 

"Quản Tổng......" Triệu Mộ Tịch ở trong lòng chuẩn bị lời sắp nói.

 

"Bản kế hoạch em cũng đã xem, nếu có hứng thú thì cùng đi với tôi, nếu không muốn đi, công ty cũng sẽ không ép buộc." Quản Tiệp đối đãi cấp dưới rất ngay thẳng, cô cười nói, "Mộ Tịch, nghĩ thế nào thì nói thế ấy, không cần ngượng ngùng."

 

"Quản Tổng, em vẫn còn muốn ở thành phố A phát triển."

 

Câu trả lời này cũng ở trong dự kiến của Quản Tiệp, cô hỏi một câu nằm ngoài chuyện công việc, "Bởi vì Dữ Đường?"

 

Triệu Mộ Tịch gật đầu, nhìn biểu tình trên mặt Quản Tiệp, cô sẽ phê bình sao? Cô sẽ nói, phải cố gắng biến mình ưu tú hơn mới có thể xứng với Kỷ Tổng... Mấy lời như vậy như vậy sao?

 

Nghe đúng là rất không tiền đồ, Triệu Mộ Tịch trong lòng cũng nghĩ mình như vậy, buông tha một cơ hội rèn luyện rất tốt. Nếu còn độc thân, nàng nhất định không chút do dự đi theo Quản Tiệp.

 

Quản Tiệp im lặng vài giây mới tiếp tục nói, "Phải rồi, sẽ có rất nhiều cơ hội trong công việc, nhưng gặp gỡ được đúng người rất khó, em lựa chọn rất đúng, nhất định phải quý trọng."

 

Đúng người lại không chắc đúng thời điểm, chung quy sẽ có duyên vô phận, Quản Tiệp nghĩ, Triệu Mộ Tịch hẳn là càng hiểu được chuyện quý trọng hơn mình.

 

"Cảm ơn Quản Tổng." Triệu Mộ Tịch nghĩ cô hẳn là có cảm xúc nên nói ra nhưng lời này. 

 

Quản Tiệp lấy ra một phần tài liệu từ trong ngăn kéo, "Công ty quy định bất thành văn, làm việc chưa đến hai năm không được chuyển việc, nhưng nếu có thư giới thiệu thì có thể tính là trường hợp đặc biệt."

 

Triệu Mộ Tịch thật không biết phải làm thế nào để cảm tạ Quản Tiệp, một người phụ nữ tốt như vậy, tận đáy lòng Triệu Mộ Tịch chúc phúc cho cô, hy vọng tương lai có thể ở đúng thời điểm gặp được đúng người.

 

Quản Tiệp vốn cho rằng Triệu Mộ Tịch và Kỷ Dữ Đường hiện tại cũng như nàng và Lăng Lan năm đó. Nhưng cô sai rồi, Triệu Mộ Tịch cũng không giống cô, Triệu Mộ Tịch kiên định hơn, mà Kỷ Dữ Đường lại càng không giống Lăng Lan, Kỷ Dữ Đường có khả năng đảm đương hơn Lăng Lan.

 

Nhờ phúc của Quản Tổng, Triệu Mộ Tịch thuận lợi ở lại thành phố A, còn như mong muốn chuyển được việc. Chỉ là sau khi Quản Tiệp rời đi, tin đồn trong công ty lại càng ngừng không được.

 

"Quản Tổng sao không dắt theo z chứ ?"

 

"Tám phần là z bị ruồng bỏ rồi, thất bại với Quản Tổng, buổi sáng tôi còn nhìn thấy có siêu xe tiễn cô ta đi làm."

 

"Tài nguyên cũng tốt quá."

 

"Tôi thấy cô ta cũng có gì đó với mấy vị cấp cao trong công ty đấy, nếu không cuộc thi lần trước sao có thể nhận thưởng?"

 

"Tất nhiên rồi, cô ta đến công ty chưa đến hai năm đã có thể chuyển việc, người bình thường có thể đi sao?"

 

"......"

 

Những lời này mọi người nói rất nhiều, khó tránh khỏi có một hai câu truyền tới tai Triệu Mộ Tịch, nàng chỉ xem như chưa từng nghe thấy. Triệu Mộ Tịch không yếu ớt như vậy, từ nhỏ đến lớn, nàng chính lớn lên giữa thiên ngôn vạn ngữ, nếu mỗi câu đầu để trong lòng, sống sẽ rất mệt mỏi.

 

Kỷ Dữ Đường miễn là có thời gian, vẫn luôn đón nàng tan làm, một ít đồng nghiệp thích buôn chuyện thấy được, không thiếu lời ra tiếng vào, chỉ chỉ trỏ trỏ.

 

Triệu Mộ Tịch rầu rĩ lên xe.

 

"Làm sao vậy? Không thoải mái?" Kỷ Dữ Đường thấy sắc mặt nàng không tốt lắm, khoảng thời gian này tâm tình cũng có chút sa sút, nói xong Kỷ Dữ Đường đưa tay qua sờ trán Triệu Mộ Tịch, nhiệt độ cơ thể bình thường.

 

Triệu Mộ Tịch gạt tay nàng ra, cười cười, "Không sao đâu, sau này chị đừng tới đón em nữa."

 

Kỷ Dữ Đường rất nhạy cảm, có chút chuyện dù Triệu Mộ Tịch không nói rõ, cô cũng có thể đoán được hơn phân nửa, "Công việc không vui, hay là bị người bắt nạt?"

 

"Em thật sự không việc gì." Triệu Mộ Tịch lại cường điệu một lần, nàng oán giận với Kỷ Dữ Đường ngược lại sẽ càng thể hiện mình rất để ý những lời đó, miệng là mọc ở trên người người khác, nàng còn có thể làm sao.

 

Bữa tối ăn ở bên ngoài, bọn họ đã thật lâu chưa từng hẹn hò như vậy, tay trong tay cùng nhau đi dạo phố tiêu thực, nhìn thấy trong một trung tâm thương mại có máy gắp thú, một phút bốc đồng liền chơi mấy trận.

 

"Triệu Tiểu Thư, có dám so tài với chị hay không ?" Kỷ Dữ Đường đem Triệu Mộ Tịch áp lên máy gắp thú, lấy tay nâng cằm nàng lên, giống như bộ dáng đùa giỡn nàng ngày trước, hiện tại ký ức hãy còn mới mẻ.

 

“So tài với chị?" Triệu Mộ Tịch khinh miệt cười cười, đến nay vẫn còn nhớ sự tích quang vinh Kỷ Tổng dùng một trăm “xèng” để chơi trò này, một con thú cũng gắp không được, "Đừng có nói em bắt nạt chị nha."

 

"Mỗi người năm mươi “xèng”, ai gắp nhiều hơn thì thắng." Kỷ Dữ Đường tiếp tục giải thích luật chơi, "Người thua phải thỏa mãn một nguyện vọng của người thắng, bất kỳ nguyện vọng nào."

 

Bất kỳ nguyện vọng nào...... Triệu Mộ Tịch càng cười lớn hơn, "Kỷ Tổng, chị lấy đâu ra tự tin vậy?"

 

"Không dám à?"

 

"Nói bậy, em đang suy nghĩ ước nguyện cái gì đây." Người khác khó mà nói, nhưng ở trước mặt Kỷ Tổng, Triệu Mộ Tịch ngần này tin tưởng vẫn phải có.

 

Triệu Tiểu Thư điểm chết người là lần nào cũng có thể bị Kỷ Tổng lừa gạt, người khác ngã một lần, nàng ở trong tay Kỷ Dữ Đường va vấp mấy lần cũng không nhớ đời.

 

Một người năm mươi “xèg”, Kỷ Dữ Đường gắp được bốn con, Triệu Mộ Tịch chỉ gắp được ba con, đọng tác của cô rất thuần thục khiến Triệu Mộ Tịch nhìn cũng thấy mặc cảm. Triệu Mộ Tịch choáng váng, trước kia khi nàng và Kỷ Dữ Đường chưa yêu nhau, Kỷ Tổng một con cũng gắp không xong, Triệu Mộ Tịch cầm tay chỉ việc mà dạy cô cũng dạy không được.

 

Cho tới nay Triệu Mộ Tịch mới bừng tỉnh đại ngộ, lại gạt nàng, nàng đã nói mà, Kỷ Tổng sao có thể tay chân vụng về được.

 

“Mấy thứ này, chơi một lần liền biết." Kỷ Tổng sau khi thắng trận còn không quên cười mà cắm một đao lên miệng vết thương của Triệu Mộ Tịch.

 

"Chị biết rồi còn kêu em dạy ? !"

 

"Chị thấy em dạy vui quá, không tiện nói."

 

"......"

 

Kỷ Tổng, chị ác ôn lắm.

 

"Muốn em thỏa mãn nguyện vọng gì cho chị?" Triệu Mộ Tịch đúng là không lo lắng khi nói những lời này với Kỷ Dữ Đường.




Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16