Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 6 : Muốn trở thành bạn bè đơn thuần với Kỷ Dữ Đường

5694 3 56 2

Editor : 2004n4

Beta: Giang Thanh Vũ

Tiền xu dùng để chơi đã cạn thấy đáy, vậy mà không ai trong các nàng gấp được một món nào.

Chỉ còn hai đồng, Triệu Mộ Tịch nhìn vào lòng bàn tay của mình, nàng vẫn còn lại hai đồng tiền xu, hai người tụ lại còn có thể cùng nhau chơi một lượt cuối.

“Xem ra là hòa nhau rồi.” Chơi đi chơi lại hơn nửa ngày hai người đều không thu hoạch được gì.

“Không… đưa cho tôi.” Triệu Mộ Tịch cười, mở lòng bàn tay ra, ý muốn cô đưa cho nàng hai đồng xu còn lại, chưa từ bỏ ý định, nói: “Một lần cuối, nếu như tôi giúp cô gắp được, lần tới cô phải mời tôi một bữa cơm, thế nào?”

“Cùng nhau ăn cơm” đối với Triệu Mộ Tịch mà nói tồn tại một loại cố chấp mà nàng không hiểu được.

“Giúp tôi gắp được?” Kỷ Dữ Đường càng cảm thấy hứng thú với cô gái trước mắt này, thời gian chỉ hơn một tuần, nhiều lần như vậy gặp được nàng, mà mỗi lần gặp cô nàng là sẽ xuất hiện một chuyện thú vị, tỉ lệ như thế có thể lớn bao nhiêu?

“Vậy thì…” Tay phải Triệu Mộ Tịch vòng qua eo Kỷ Dữ Đường, dùng lòng bàn tay ấm áp nắm chặt mu bàn tay của cô, tư thế hiện tại giống như ôm nhau trá hình, lần này là Triệu Mộ Tịch cố ý, nhưng không dán sát cô, trong nháy mắt Triệu Mộ Tịch lo lắng quá thân mật sẽ khiến cho Kỷ Dữ Đường không thoải mái. Suy nghĩ này rất khó chắn chắc, Triệu Mộ Tịch cũng đang thử xem.

Hai người như vậy, trong lúc đó cực kỳ giống với cách chơi của các cặp tình nhân.

Triệu Mộ Tịch nửa ôm Kỷ Dữ Đường, mùi nước hoa trên người của ncô thật thơm, Triệu Mộ Tịch không biết Kỷ Dữ Đường đang có cảm giác gì, có lẽ Kỷ tổng còn thẳng hơn so với mình, dường như không hề để ý dù thân thể hai người va chạm đến mức độ này.

Trước đây Triệu Mộ Tịch cũng sẽ không suy nghĩ nhiều, không phải chỉ là ôm nhau nắm tay thôi sao? Nhưng bây giờ… hoàn toàn do Lâm Vi, sẽ không vì nhận một khoản cá cược, mà làm cho xu hướng tình dục của mình lệch đi chứ…

Không tiền đồ mà nói, Triệu Mộ Tịch cảm thấy tim của mình đập nhanh hơn rất nhiều so với bình thường, vẫn đang suy nghĩ.

Triệu Mộ Tịch chỉ vào con thú bông màu hồng bên trong: “Nếu như tôi gắp được nó cho cô, cô phải mời tôi ăn cơm.”

Kỷ Dữ Đường nghiêng người nhìn Triệu Mộ Tịch, hỏi nàng: “Nếu không gắp được thì sao?”

Triệu Mộ Tịch cười, làm lộ ra lúm đồng tiền thật sâu, âm thâm khen ngợi bản thân mình lanh trí: “Vậy thì tôi mời cô.”

Dù sau đều là muốn cùng nhau ăn cơm, để xem ai sẽ bỏ tiền.

“Nhích đến một chút… chút nữa chút nữa… nhiều hơn… trở lại một chút…” Triệu Mộ Tịch nắm chặt tay Kỷ Dữ Đường, thật cẩn thật mà chuyển động điều chỉnh vị trí.

Kỷ Dữ Đường nhìn thoáng qua vẻ mặt đang nhíu mày tập trung tình thần của Triệu Mộ Tịch, lặng lẽ nở nụ cười, chỉ là một trò chơi, có cần phải nghiêm túc đến vậy không?

Triệu Mộ Tịch cũng không có chú ý đến biểu hiện của Kỷ Dữ Đường, đến khi giá gắp lấy dừng lại ở đúng vị trí, Triệu Mộ Tịch rất dứt khoát đập xuống phím để gắp, giá gắp vững vàng dừng ở trên người con thú bông, bắt lấy.

Triệu tiểu thư nhặt con thú bông rơi xuống, trong lòng hồi hộp: “Kỷ tổng, cô nợ tôi một bữa cơm, tôi nhớ kĩ rồi!”

Cho đến lúc này Triệu Mộ Tịch mới phát hiện, Kỷ Dữ Đường không ngừng nhìn chằm chằm vào nàng, vẫn luôn nhìn chằm chằm mà không hề chớp mắt một cái

“…Sao vậy?....Trên mặt tôi có gì sao?” Tim của Triệu Mộ Tịch lại đập nhanh hơn một trận, dùng tay sờ sờ mặt mình, Kỷ Dữ Đường lớn lên rất đẹp đến trêu người, còn dùng ánh mắt này để nhìn người khác, thật sự là yêu nghiệt, ngay cả “Lão lọc lõi”* Triệu Mộ Tịch cũng có chút chống đỡ không nổi.

(*) Lão lọc lõi: Nguyên văn 老油条: châm biếm người có nhiều kinh nghiệm nhưng láu lỉnh.

“Vẻ mặt của cô vừa rồi…” Kỷ Dữ Đường không nhanh không chậm mà nói, sau đó nhìn thú bông hình lợn hồng trong tay Triệu Mộ Tịch. “Giống như đúc với nó.”

Nụ cười nhạt bất ngờ của Kỷ tổng thật sự làm nàng không kịp phòng ngự.

“…Tôi xem như là cô nói tôi đáng yêu.” Triệu Mộ Tịch rất nể tình mà cười với Kỷ Dữ Đường, cười đến lộ ra tám cái răng, nàng đưa con lợn màu hồng cho Kỷ Dữ Đường. “Cho cô.”

Kỷ Dữ Đường uống rượu, buổi tối là Triệu Mộ Tịch “đại giá” đưa cô về nhà, nhờ phúc của Kỷ tổng, nàng cũng có thể ngồi thử xe hơi sang trọng, nàng chỉ là một đứa ở khu nhà nghèo, không chừng cả đời cũng không mua nổi một chiếc xe như vậy.

Buổi tối, Triệu Mộ Tịch tắm xong nằm trên giường, trong tay là bức ảnh của Kỷ Dữ Đường, trong lòng nghĩ đến Kỷ Dữ Đường, toàn bộ đều là Kỷ Dữ Đường… Bây giờ, Kỷ Dữ Đường thật giống đã chiếm hết thời gian sinh hoạt của nàng. Còn tiếp tục như vậy… Triệu Mộ Tịch cảm thấy mình nhanh trở nên “Nửa cong không thẳng” rồi.

Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, Triệu Mộ Tịch lấy điện thoại di động ra, nhắn tin cho Kỷ Dữ Đường: Kỷ tổng, nghĩ kỹ mời tôi ăn cơm ngày nào chưa?

Năm phút đồng hồ trôi qua, vẫn chưa có hồi âm, Triệu Mộ Tịch buồn buồn gửi hai chữ: Ngủ ngon.

Kỷ Dữ Đường không trả lời tin nhắn của nàng, nhưng lại sắp xếp mời nàng một bữa ăn cao cấp, nhờ phúc của Kỷ tổng, đây là lần đầu tiên Triệu tiểu thư được ăn ở một nơi thế này, trong lòng cảm động đến mơ hồ, lấy một con thú bông đổi thành một bữa ăn, khoản buôn bán này nàng lời to rồi.

“Thích hương vị này không?”

“Thích.” Triệu Mộ Tịch có chút mất tập trung, dáng dấp Kỷ Dữ Đường uống rượu vang thật mê người, cảm giác đêm nay Kỷ Dữ Đường thật sự vừa ôn nhu vừa gợi cảm, thôi xong, chính mình thật sự muốn cong, nhất định là đêm đó kéo Kỷ Dữ Đường đi, mỗi lần Triệu Mộ Tịch thấy Kỷ Dữ Đường đều dễ dàng có ý nghĩ kỳ quái.

“Cô học trường nào?”

Nói ra một lời nói dối, sẽ phải dùng đến vô số lời nói dối nữa cho đến khi trọn vẹn. Hiện tại Triệu Mộ Tịch đang bắt đầu trả giá thật lớn. “Đại học Z.”

“Đại học Z? Nghành gì?”

Đại học Z là trường nghệ thuật nổi tiếng nhất trong thành phố A, mà biểu diễn lại là át chủ bài của đại học Z, Triệu Mộ Tịch buộc miệng nói ra: “Khoa biểu diễn, năm nay tốt nghiệp.”

Kỷ Dữ Đường ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Triệu Mộ Tịch, không nói gì.

Ánh mắt này đối với Triệu Mộ Tịch mà nói là đang giết chết nàng, thật sự là một đòn trí mạng. “Kỷ tổng.”

“Sao?”

“Con người của tôi rất dễ suy nghĩ nhiều.” Triệu Mộ Tịch cố ý nói: “Cô nhìn tôi như vậy, tôi sẽ hiểu lầm cô yêu thích tôi đó…”

Kỷ Dữ Đường ung dung nở nụ cười. “Tôi rất thích cô, cô cười lên rất đẹp.”

“Tôi nói chính là loại yêu thích kia…” Triệu Mộ Tịch nói xong, mím mím môi, lại lập tức cười giải thích. “Đùa thôi.”

Kỷ Dữ Đường cắt một lát gan ngỗng nhỏ đưa vào trong miệng, chậm rãi nhai.

“Học biểu diễn hẳn rất mệt, sau này cô muốn làm diễn viên à?”

Hiện tại Triệu tiểu thư đã là “diễn viên”.

“Ừm, tôi rất thích diễn kịch.” Đây là lời nói chân thật nhất đêm này của Triệu Mộ Tịch.

“Cô rất có thiên phú.” Kỷ Dữ Đường thuận miệng nói.

“Hả?”

“Trực giác của tôi.” Kỷ Dữ Đường đặt nĩa xuống, lại hỏi: “Tiến vào giới diễn viên, người nhà của cô đồng ý không?”

“Cũng tốt, rất ủng hộ.” Cùng Kỷ Dữ Đường ăn cơm không phải là một việc tự nhiên, Triệu Mộ Tịch không thể chuyển đề tài khác, tiếp tục như vậy sớm muộn cũng sẽ bị lộ.

Lúc này trong phòng ăn vang lên một khúc dương cầm tao nhã, Triệu Mộ Tịch nghe giai điệu quen thuộc này, trái tim hơi bị xao động, sau đó bình tĩnh lại, đây là tác phẩm Piano của thầy Edgar.

Lúc âm nhạc được vang lên, hai người đều không nói gì nữa, Triệu Mộ Tịch liếc mắt nhìn Kỷ Dữ Đường yên tĩnh dùng cơm, lẽ nào cô ấy cũng thích Edgar?

Triệu Mộ Tịch không nói lời nào là bởi vì không muốn cắt ngang giai điệu của đoạn này, nàng nhớ tới bộ bom tấn Edgar đang được chiếu gần đây, một bộ phim phóng sự liên quan đến cuộc đời truyền kỳ của Edgar, nàng đang lo không tìm được người cùng đi xem, nói không chừng Kỷ Dữ Đường sẽ có hứng thú.

Chờ khúc dương cầm kết thúc, Triệu Mộ Tịch mới hiếu kỳ hỏi: “Kỷ tổng, cô cũng thích Edgar sao?”

Kỷ Dữ Đường có chút bất ngờ, khúc này là một kiệt tác đầu tiên của Edgar, cũng không phải là bài hát nổi tiếng của ông, nếu như không phải đặc biệt quan tâm thì người bình thường nghe sẽ không biết.

Triệu tiểu thư trước mắt thực sự là càng ngày càng làm cô có “hứng thú”. Kỷ Dữ Đường vậy mà muốn hiểu rõ Triệu Mộ Tịch hơn một chút: “Cô đối với Edgar cảm thấy hứng thú à?”

“Từng quan tâm đến. Trái với những tác phẩm nổi tiếng cuối đời của ông thì tôi càng thích những tác phẩm ban đầu…” Triệu Mộ Tịch có thói quen mất ngủ, vì lẽ đó thích nghe một bản dương cầm trước lúc ngủ, sau đó cũng từ từ quen. “Muốn đi xem phim với tôi không? Phim Edgar mới phát hành?”

“Nếu đều cảm thấy hứng thú thì cùng đi đi.”

Nếu như chuyện này bị Lâm Vi biết, không chừng Triệu Mộ Tịch lại bị chế nhạo một lần nữa, người khác đi rạp chiếu phim đều là xem những bộ phim tình yêu rung động lòng người, nếu không thì cũng là phim kinh dị đi, nhưng còn nàng lại chọn xem phim phóng sự…

Xem mô tả toàn bộ hành trình rất yên tĩnh, Triệu Mộ Tịch không nghĩ đến những ý đồ xấu, đêm nay chính là đơn thuần cùng xem phim với bạn bè, muốn xem một đoạn phim truyền hình, chỉ như vậy thôi.

Nếu như không có những chuyện tạp nham này, Triệu Mộ Tịch rất muốn trở thành bạn bè đơn thuần với Kỷ Dữ Đường, có điều mối quan hệ giữa các nàng là đơn thuần bắt đầu, nếu như Triệu Mộ Tịch chỉ có tâm tư đơn thuần thì liền không thể gặp gỡ nhau, càng không cần nói đến cuộc sống có gặp nhau được hay không.

…..

Ra khỏi rạp phim.

“Không nghĩ đến cô cũng cảm thấy hứng thú với Edgar.”

“Tại sao?”

“Chỉ là bất ngờ… Triệu tiểu thư, cô rất thú vị.”

Triệu tiểu thư… Triệu Mộ Tịch nghe đến ba chữ này tại sao lại cảm thấy chói tai vậy, hai người coi như cũng quen biết một thời gian, Triệu Mộ Tịch tiến lên, kéo lấy cánh tay của Kỷ Dữ Đường: “Kỷ tổng, gọi tên của tôi khó lắm sao?”

“Cô cũng gọi tôi là Kỷ tổng đấy thôi.”

“Vậy tôi…” Triệu Mộ Tịch đi nhanh hai bước, ngăn cản trước mặt Kỷ Dữ Đường, cười hì hì nói: “Vậy tôi gọi cô là Dữ Đường, còn cô gọi tôi là Mộ Tịch.”

“So tuổi thì cô nên gọi tôi một tiếng ‘chị’.”

“Chị Dữ Đường-------“ Triệu Mộ Tịch tiếp thu rất nhanh.

“Thời gian không còn sớm.” Kỹ Dữ Đường nghiêng đầu đi, cười nói với nàng: “Muốn tôi đưa em quay về trường học không?”

“Không cần không cần, em tự về là được.”

Đi ra khỏi rạp chiếu phim được vài bước, Triệu Mộ Tịch liền nhìn thấy Lâm Vi kéo cánh tay của Hạ Tề, cùng nhau đi ra từ rạp phim, thật sự là chị em tương thông, ngay cả xem phim cũng là chung một rạp.

Lâm Vi và Hạ Tề không thể nhìn thấy hai người, thế nhưng Triệu Mộ Tịch trăm phần trăm khẳng định, Kỷ Dữ Đường nhìn thấy bọn họ…

Nhìn thấy vị hôn phu của chính mình thân mật với nữ nhân khác đi xem phim, nếu đặt trên người Triệu Mộ Tịch, nói không chừng nàng sẽ nổi khùng, Triệu Mộ Tịch dè dặt nhìn về phía Kỷ Dữ Đường, Kỷ Dữ Đường sẽ nổi khùng sao….?

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16