Bách Hợp Tiểu Thuyết

Chương 8 : Hay là, Kỷ tổng làm bạn gái em đi?

5503 6 59 0

Beta: Giang Thanh Vũ 

CHƯƠNG 8

Triệu Mộ Tịch vừa lên xe đã nhìn thấy con lợn hồng ngày đó mình gắp được, cô ấy vẫn đặt nó ở nơi dễ thấy như vậy.

“Cười cái gì?”

“Người bận bịu chủ động hẹn em, em vui quá~”

Câu này đúng là nói thật, Triệu Mộ Tịch rất thích ở chung với Kỷ Dữ Đường, đặc biệt là sau lần hai người cùng nhau xem phim, lần đầu tiên Triệu Mộ Tịch khiến cho công việc xáo trộn với đời sống cá nhân, không rõ mình vui vẻ là vì nàng có thể hoàn thành nhiệm vụ hay là bởi vì nàng thể gặp mặt Kỷ Dữ Đường.

Kỷ Dữ Đường quay đầu nhìn nàng, hôm nay nàng không mặc váy, trên người là áo sơ-mi vải nhám rộng rãi, bên dưới mặc quần jeans màu nhạt, đây là lần đầu tiên Kỷ Dữ Đường thấy dáng vẻ khi Triệu Mộ Tịch cột tóc, búi tóc nhỏ nhẹ nhàng khoan khoái, cảm giác so với lúc trước không giống nhau.

Còn nhỏ tuổi như vậy, cũng không biết đã dùng vẻ bề ngoài thuần khiết này của mình đi lừa gạt bao nhiêu người…

Triệu Mộ Tịch cột tóc là vì Kỷ Dữ Đường đột nhiên đến, nàng không có thời gian gội đầu, tùy tiện trang điểm qua loa, gần như là vát mặt mộc ra ngoài luôn rồi. Có điều quần áo như vậy, đúng là Triệu tiểu thư càng thêm trong sáng thoát tục.

Trong xe rất yên tĩnh, Triệu Mộ Tịch lại cảm thấy đối phương đang nhìn mình chằm chằm, nàng cũng quay đầu nhìn đối phương, hai người đối mặt, xưa nay Triệu Mộ Tịch chưa gặp ai có ánh mắt “trêu chọc” như thế, hay là do trong lòng mình không bình tĩnh, nghĩ quá nhiều?

Nhưng trực giác của phụ nữ rất chuẩn, Triệu Mộ Tịch cảm thấy Kỷ đại tiểu thư có chút thích mình? Chẳng lẽ, Kỷ Dữ Đường thật sự thích nàng…?

Kỷ Dữ Đường chỉ lẳng lặng đánh giá nàng, không nói gì.

“Kỷ tổng…” Triệu Mộ Tịch vốn chờ Kỷ Dữ Đường mở miệng nói chuyện trước, dù sao cũng là cô chủ động hẹn mình, nhưng cô chậm chạp không mở miệng, vẫn là tự mình phá vỡ trầm mặc thì tốt hơn. Triệu Mộ Tịch nhìn chằm chằm vào đôi mắt xinh đẹp của Kỷ Dữ Đường, nửa đùa nửa thật nói: “…Da mặt của em mỏng, chị đừng luôn nhìn em như thế.”

Thời điểm nói dối hết lần này đến lần khác, cũng không cảm thấy cô da mặt mỏng. Kỷ Dữ Đường chỉ lẳng lặng nhìn nàng diễn kịch, thật đúng là ngay cả thẹn thùng cũng diễn rất chuẩn. Kỷ Dữ Đường cũng có bản lĩnh, đi đâu tìm được một người như vậy.

“Mộ Tịch…”

Kỷ tổng thuộc loại không cần nhìn mặt, ngay cả âm thanh cũng đã rất trêu người, mà đồng thời nhìn mặt và nghe cô ấy nói thì có thể sẽ bị vây đến chết đi sống lại. Triệu Mộ Tịch cảm thấy bản thân vẫn còn bình tĩnh, thì ra chỉ gọi tên thôi mà đã ám muội thế này.

Sau đó Kỷ tổng hỏi một vấn đề càng dễ làm Triệu tiểu thư hiểu lầm.

“Em có bạn trai chưa?”

Không nghe lầm chứ? Cô ấy đang hỏi chính mình có bạn trai hay không, mặc dù ngoài mặt Triệu Mộ Tịch bình tĩnh nhưng tâm tình dần sôi nổi lên. “Không có, Kỷ tổng muốn giới thiệu cho em à?”

Kỷ Dữ Đường nhìn chăm chú gương mặt nàng, cười nhẹ như mây gió, “Vậy có bạn gái à?”

Hai chữ bạn gái vừa nói ra… Giờ khắc này trong lòng Triệu Mộ Tịch có thể dùng “sóng lớn mãnh liệt” để hình dung, câu hỏi này hỏi quá rõ ràng, nếu như Kỷ Dữ Đường thẳng hơn so với sắt thép thì sẽ hỏi vấn đền này sao?

“Cũng không có… em độc thân…” Triệu Mộ Tịch dứt khoát xoay người lại, thuận lời cô tiếp tục nói: “Hay là, Kỷ tổng làm bạn gái em đi?”

“Em thật thú vị.” Kỷ Dữ Đường càng giống như đang cười khẩy, vị Triệu tiểu thư này không chỉ thú vị, còn rất tự tin, để một nữ nhân đến câu dẫn mình, thật không biết Kỷ Dữ Lộ nghĩ như thế nào.

“Không đùa nữa” Đây là một câu kết thúc rất giảo hoạt, vừa cùng đối phương thổ lộ ý nghĩ của mình, lại cho người ta một nấc thang để đi xuống, “Nhưng em thật sự độc thân… Hôm nay Kỷ tổng có thể nhớ đến em, em vô cùng vô cùng vui!”

Vẫn là nụ cười đó, chỉ có điều trong mắt Kỷ Dữ Đường nó không đơn giản như vậy, nhưng chỉ nói vài câu mà thôi, cô liền bắt đầu hạ lệch trục khách, “Em quay về đi, tôi còn có việc.”

“Quay về?” Lúc này nàng mới ngồi xe chưa tới năm phút đồng hồ, một giây trước còn nói đến thật vui vẻ, vì sao đột nhiên bắt đầu đuổi ngườ, tâm tư của nữ nhân như mò kim đáy biển, Triệu Mộ Tịch cảm giác mình như một con khỉ nhỏ bị đùa bỡn, “Kỷ tổng…”

“Xuống xe đi.” Kỷ Dữ Đường nhẹ giọng nói, đột nhiên trở nên lạnh nhạt.

“Những câu kia là em nói giỡn thôi…” Triệu Mộ Tịch có chút hoảng loạn, bởi vì thái độ của Kỷ Dữ Đường trước sau tương phản quá lớn, tâm tình không ổn định như thế, lẽ nào là trong thời kỳ kinh nguyệt. Triệu Mộ Tịch nhẫn nại quan tâm: “Hôm nay sao vậy, có phải tâm tình không tốt? Em ở với chị.”

Dạ dày quặn đau một trận.

“Kỷ tổng?” Triệu Mộ Tịch thấy sắc mặt cô hết sức khó coi, một tay chống trên vô-lăng, một tay ôm lấy dạ dày, “Chị không sao chứ?”

“Đau dạ dày…”

“Em đưa chị đến bệnh viện.”

Kỷ Dữ Đường đau đến sắc mặt bị thay đổi, Triệu mộ Tịch nhanh chóng xuống xe, đưa cô qua ghế phụ, “Chị chịu đựng một chút nữa.”

Mười người làm giám đốc thì đến tám người bị đau dạ dày, đây là định luật thép sao? Triệu Mộ Tịch dìu cô qua ghế phụ ngồi, giúp cô thắt dây an toàn, rút khăn giấy lau mồ hôi trên trán Kỷ Dữ Đường, nhỏ giọng nói: “Có bệnh dạ dày mà uống rượu cũng không chịu kiềm chế một chút nào…”

Kỷ tổng viêm dạ dày cấp tính phải nằm viện, Triệu Mộ Tịch bận rộn ở bên cạnh chăm sóc một đêm.

“Ăn chút cháo đi, mua bên ngoài, cho nên mùi vị có thể không tốt lắm.” Triệu Mộ Tịch mang theo một ít đồ ăn vào phòng bệnh, Kỷ Dữ Đường đang tựa lưng vào giường truyền nước biển. “Không thông báo gì cho người nhà của chị sao?”

“Không cần.” Ba mẹ của cô đang cùng ông nội dưỡng bệnh ở nơi khác, nếu như nói cho Kỷ Dữ Lộ, cô nàng sẽ không yên tâm mà làm ồn một trận. Về phía công ti, Kỷ Dữ Đường cũng không muốn quá nhiều người biết, chỉ đơn giản nói hai câu với thư kí Lý, thừa dịp mấy ngày này yên tĩnh nghỉ ngơi một chút.

Vừa rồi đau đến như vậy mà vẫn còn cậy mạnh, “Lúc nãy làm em sợ muốn chết.”

Kỷ Dữ Đường liếc nhìn nàng không nói gì.

Hạ Tề cũng không đến, bởi vì hắn đang chơi với Lâm Vi, bạn gái đang nằm viện còn liếc mắt đưa tình với nữ nhân khác, Triệu Mộ Tịch thực sự cảm thấy Kỷ Dữ Đường không đáng phải chịu như vậy. Điên cuồng làm việc như vậy, thì sẽ không để tâm gì đến chuyện tình cảm sao? Nhìn về phương diện này, để bọn họ đính hôn thất bại, trái lại là việc tốt…

Buổi tối Triệu Mộ Tịch đi gấp, vẫn chưa ăn cơm, bây giờ thuận tiện ăn cơm bệnh nhân với Kỷ tổng, “Bác sĩ nói buổi tối ăn cơm đúng giờ, bệnh này của chị mới tốt lên được.”

“Chị muốn uống loại nào?”

Cháo gạo kê hay cháo trắng?

“Tôi không thích cháo.”

“Cháo gạo kê đi! Lớn rồi còn kén ăn…” Triệu Mộ Tịch chọn thay cô, nhìn trên tay phải vẫn đang truyền nước biển, trực tiếp cầm cái thìa, “Tôi đút chị ăn.”

Dáng vẻ Kỷ tổng sinh bệnh cũng thật là làm người thương yêu, Triệu Mộ Tịch nhìn đến đau lòng, nàng cúi đầu thổi thổi cháo gạo kê trong thìa, sau đó đưa đến miệng Kỷ Dữ Đường. “Chị ăn chậm một chút, em không biết còn nóng hay không.”

Kỷ Dữ Đường nhìn nàng, không mở miệng.

“Mặc kệ có thích hay không cũng phải ăn một ít.” Triệu Mộ Tịch giơ cánh tay đến có chút mỏi, bất đắc dĩ cười. “Kỷ tổng, lần đầu tiên em đút người khác ăn, chị cho em chút mặt mũi được không?”

Biết rõ Triệu Mộ Tịch là hư tình giả ý, nhưng Kỷ Dữ Đường nhìn nàng cười vẫn có cảm giác thoải mái không tên, đây là vì sao, theo lý thuyết đối với người như vậy, đáng lí một khắc bản thân cũng không nên để ý mới đúng.

“Ăn ngon không?” Cái miệng quý giá của Kỷ tổng rốt cuộc cũng chịu mở ra rồi, Triệu Mộ Tịch đút xong muỗng thứ nhất cười hỏi.

Kỷ Dữ Đường chậm rãi nuốt xuống, giọng nói có chút mệt mỏi. “Khó ăn.”

Trên mặt Triệu Mộ Tịch tràn đầy ý cười, nàng không hiểu tại sao ở chung với Kỷ Dữ Đường có thể vui vẻ đến vậy, cũng không phải là giả vờ, chỉ là bây giờ Kỷ tổng thật sự làm cho người ta thích. “Khó ăn cũng phải ăn hết.”

Kỷ Dữ Đường dừng một chút, mỗi một muỗng đều là được Triệu Mộ Tịch thổi nguội mới đưa đến, cô từng chút từng chút đút, Kỷ Dữ Đường cũng từng chút từng chút ăn, liên tục như vậy dĩ nhiên ăn hơn nửa bát, sau đó không ăn nổi nữa.

“Khó ăn đến vậy sao?” Sau khi Kỷ Dữ Đường ăn no, Triệu Mộ Tịch ăn thử một muỗng, xác thực không thể nào ăn nổi. Kỷ tổng ăn nhiều như vậy đã cho mình đủ mặt mũi. “Ngày mai em nấu chút cháo mang đến, so với loại vừa rồi ăn được hơn…”

“Triệu tiểu thư.”

Lại trở về “Triệu tiểu thư”, nàng xưng hô với mình thật giống tùy tâm, tâm huyết dâng trào thì gọi một tiếng “Mộ Tịch”, bình thường thì sẽ gọi “Triệu tiểu thư”, bỏ đi, Kỷ tổng vui vẻ là được rồi.

“Em không cần nấu cháo, cũng không cần đến đây nữa.”

“Kỷ tổng, tay nghề của em không tệ lắm.”

Kỷ Dữ Đường từng chữ từng chữ nói rất rõ ràng. “Tôi có bạn trai, tình cảm rất ổn định.”

Tình cảm ổn định nhỉ, mỗi ngày hắn ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt chị lại không quan tâm, chân đứng hai thuyền lại như giẫm trên đất bằng, thế nhưng Kỷ Dữ Đường cô lẽ đã nhận ra được phương diện ý tứ kia của mình đối với chị ta, Triệu Mộ Tịch tiếp tục giả ngu. “Kỷ tổng là có ý gì?”

“Em là một người thông minh, tôi không cần nói lần thứ hai.” Kỷ Dữ Đường lại bổ sung một câu. “Còn nữa, tôi không thích phụ nữ.”

GAME OVER, Triệu Mộ Tịch đã nói tiền này không kiếm lời được, Lâm Vi ra ý đồ xấu gì mà nữ nhân câu dẫn nữ nhân, bây giờ chỉ có thể hy vọng bên kia Lâm Vi thuận lợi tất cả.

“Kỷ tổng, xem ra chị hiểu lầm rồi, em cũng không thích phụ nữ.”

 

Bình luận

(* Hãy đăng nhập để bình luận dễ dàng hơn và sử dụng đầy đủ tính năng.)

Default User Avartar
Sắp xếp:
Danh sách chương
Chương trước
Chương sau
Lưu Offline
Bình luận truyện
Chế độ tối
A
Cỡ chữ
16